Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 386: Bà ngoại 2




“ Vâng cháu về rồi ”
- Lão Ấu kia hai mắt đẫm lệ mà dùng bàn tay thon dài, không hề giống bộ dạng của khuôn mặt bà, bà yêu thương mà vuốt ve khuôn mặt A - Long, bà dùng giọng vô cùng yêu thương và cưng chiều đầy yêu thương, vô cùng ôn nhu, toàn thân bà phát run,bà không giám chớp mắt, bà cho rằng mình đang mơ, bà không giám tin đứa cháu nhỏ bé năm nào, bây giờ đã lớn đến chừng này rồi, bà nhìn A - Long không giám chớp mắt, bà sợ bà chớp mắt, cháu ruột của bà sẽ biến mất, giống như năm đó nó rời xa bà!
“ Cháu lớn quá rồi..... Những năm này cháu sống thế nào.... Cháu đã ở đâu.... Ta nhiều lần đi tìm cháu.... Nhưng khi tìm thấy một chút dấu vết của cháu, lại bị lũ khốn khiếp kia xoá đi..... Không phải ta sợ chúng làm hại cháu...ta dù có mất cái mạng già này, ta đã đến giết toàn bộ bọn chúng rồi, đặc biệt là lũ Đông Phương Gia kia nữa ”
A - Long nghe thấy lão ấu này nói như thế, lòng như có nước ấm chạy qua, hắn nắm lấy bàn tay của nàng, hắn vô cùng hưởng thụ hơi ấm của bàn tay bà ấy, bởi vì hắn biết nữ nhân này là ai,đây chính là bà ngoại của hắn, bà vô cùng yêu thương hắn, khi bà biết hắn bị Đông Phương Gia cùng Phượng Gia buông bỏ sự tồn tại của hắn, bà đã dùng cách tiêu cực nhất, từ chức gia chủ phu nhân của Đông Phương Gia để phản đối sự ám hại này,thậm chí có kẻ đưa ra kiến nghị giết chết hắn để che đi sự thật, hắn có Võ Hồn Ám Hệ, khi biết được sự thật này, bà quyết định rời bỏ Đông Phương Gia...
- Sau đó chém giết không ít kẻ phản đối ý kiến không được làm hại A - Long hắn của bà, cuối cùng Đông Phương Gia cũng phải chịu nhượng bộ, hắn phải phế đi đan điền mà không lên kế hoạch giết chết hẳn,cũng cấm Phượng Gia không được xuống tay với hắn, bởi vì Đông Phương Gia không biết hắn có Niết Bàn Tinh Huyết, chỉ cho rằng hắn có Ám Hệ thuộc tính mà thôi, sau sự quyết liệt của bà ngoại hắn, Bên ngoại nhà hắn quyết định ngày sau đó,là gia tộc Đông Phương không bao giờ tiếp nhận kẻ Ám thuộc tính là hắn, và vĩnh viễn bị khai tên ra khỏi gia tộc tổ phổ không hề được lưu danh, xem như Đông Phương Gia không có tộc nhân nào như hắn thế, đổi lại bà không được nhúng tay vào chuyện quyết định của gia tộc nữa!
- Và bà từ bỏ Đông Phương Gia gia chủ phu nhân, bà tìm mua một cái sạp quán, ở cửa phía sau của Phượng Gia, bởi vì bà biết cháu ngoại của bà cũng không được người Phượng Gia yêu quý, chỉ xem như là người ở Phượng Gia nên bà mở cái quán ăn ở đây, chỉ là để chờ mong hàng ngày có thể thấy cháu trai của mình, nhưng mà bà nào biết hắn hàng ngày lại đứng ở cửa trước, hắn cũng không được phép ra vô cửa sau,vì sợ hắn chạy trốn mất, thế là trong một lần dùng linh hồn lực nghe lén một cuộc nói chuyện của một trong những cao tầng Phượng Gia, A - Long hắn mới biết rằng, hắn có một người bà đang chờ đợi hắn từng ngày ở cửa sau kia,cũng nghe cũng là mẹ nuôi của hắn, nói hắn mới biết, mẹ nuôi là do bà ngoại phái tới để chiếu cố hắn, thế là khi linh hồn số 1 suy yếu, hắn nắm quyền kiểm soát thân thể hắn trốn ra được, hắn dù có bị bắt lại bị tra tấn chết đi sống lại, hắn cũng phải gặp được bà ngoại của hắn, hắn không đem Đông Phương Gia diệt từ trên xuống dưới, cũng một phần vì người bà này của hắn!
- Lúc này từ một lão ấu 60 có chút tần tảo khổ cực, dung nhan bà từ từ thay đổi, hoá thành trung niên mỹ phụ, tóc bà màu vang suôn dài, phong vận thành thục, thân hình thon dài xinh đẹp,làn da trắng như mỡ đông, từng cái nhíu mày nụ cười, lúc này dù nàng đang khóc đường nét cao quý không phải kẻ tầm thường có được, A - Long lần đầu thấy dung mạo của bà ngoại mình, hắn không khỏi ngây người.... Hắn thầm cảm thán một câu!
“ Thằng thì ăn không hết.... Thằng thì lần chẳng ra...thằng hai hộp sữa thằng không hộp nào, Bà ngoại mà đứng ngang với mẹ hắn, là đệ nhất mỹ nữ một thời Đông Phương Lan Lan,thì hắn còn có ý nghĩ, rõ ràng đây là hai chị em thậm chí còn hơn ở điểm thành thục, nếu so sánh dung mạo,thì mỹ mạo của bà còn hơn mẹ hắn vài phần, khi chất cũng chỉ có Phong Thải Vận và Yến Vô Song là có thể sánh với bà ”
- Thấy sự kinh ngạc của cháu mình, lão phụ nhân nay trở thành mỹ nhân, lúc này biết nam tử trước mặt là cháu mình, đang ngơ ngác nhìn bà, bà cũng không khỏi đỏ mặt,bà dùng cửu âm bạch cốt trảo thăm hỏi tai của hắn, hắn khuôn mặt đau khổ kêu lớn!
“ Bà ơi.... Đừng nhéo.... Tai cháu chưa mua bảo hiểm a....Bà ngoại người đừng nhéo cháu... Rụng thật đó ”
- Lúc này thấy bộ dạng vô cùng uỷ khuất của cháu trai tuy mới hơn 10 tuổi, nhưng mà trong bộ đang nam tự thiếu niên này, trong lòng bà không khỏi vui vẻ lên vài phần, bà tuy dung mạo trẻ như thế, bởi vì bà lúc trẻ may mắn mua được một viên trú nhan đan, thực ra tuổi thật của bà đã hơn trăm tuổi rồi, bà cũng không phải là thiếu nữ chưa hiểu sự đời nữa, bà nhìn là biết trong đầu thằng cháu trai của bà nghĩ cái gì, bà trừng mắt khuôn mặt vờ như tức giận mắng,trắng mắt trừng hắn, tay nhéo chặt tai A - Long mà rằng!
“ Xú tiểu tử.... Ngươi đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy.... Ta già rồi... Có gì mà ngươi nhìn ta ngẩn ngơ như thế.......ta nhìn mặt ngươi, ta còn tưởng ngươi thiếu cái chảy nước dãi khi nhìn thấy dung mạo thật của ta nữa thôi ”
- Tuy gặp cháu trai nhiều năm ly tán làm bà có chút thương tâm, nhưng tình cảm bà cháu cũng khiến bà không tự chủ được mà mắng yêu đứa cháu tiểu bảo bối của bà, lúc này A - Long nghe bà của mình nói thế, khuôn mặt hắn có chút đỏ ho khan nói ra!
“ Bà ngoại bà thật xinh đẹp.... Nếu ra ngoài đường... Nếu bà đứng với cháu chắc người ta tưởng bà là tỷ tỷ của cháu a......bà với dung mạo này đi ra ngoài đường.... Cháu chỉ sợ người không chết cũng phải bị thương a ”
- Bà ngoại của A - Long, có tên thật là Long An Kỳ, nếu xếp theo huyết mạch thì nàng là Công Chúa của Cổ Hoàng Thần Triều đã bị hủy diệt cách đây mấy trăm năm, lúc này bà biết là đứa cháu đang muốn nịnh hót bà, trong lòng bà như mật ngọt, bà tuy đã hơn trăm tuổi, nhưng mà có nữ nhân nào muốn nhận rằng mình đã già,mặt bà cười tươi như hoa,nhưng vẫn thị uy A - Long rằng!
“ Xú tiểu tử, ngươi muốn nói bà đi ra ngoài đường, bà già rồi nên xấu hù doạ người khác, khoa chết cũng phải bị thương à”
A - Long hắc hắc cười, hắn biết lời nói chẳng mất tiền mua...lựa lời mà nói cho lòi tiền ra... Huống hồ gì người mình nói chinh là bà ngoại của mình, với dung mạo của bà... Nhưng lời hắn nói chỉ là thêu hoa trên gấm, vẽ rồng thêm mắt vẽ rắn thêm chân mà thôi, hắn tiếp tục dùng miệng lưỡi cực kỳ trơn tru nói!
“ Bà ngoại bà nói gì thế.....bà không già....hồng nhan không già....người đẹp vì lụa, sắc đẹp của bà thời gian không thế nào xoá nhoà,bà đẹp đến mức nhất tiếu khuynh thành, nhị tiếu khuynh quốc,một nụ cười của bà cũng đủ khiến thiên binh vạn mã mất đi sức chiến đấu, mà si mê trầm luân không lối ra với vẻ đẹp của bà ngoại....nhưng lời cháu nói... So với chân châu còn thật hơn a....không chết cũng phải bị thương đã là nhẹ đó.... ”
- Lúc này Long An Kỳ đã cười tươi như hoa,nàng vui vẻ đến mức hai mắt chảy ra lệ quang hạnh phúc, bà che miệng cười phát ra thanh âm vô cùng thanh thuý dễ nghe, như chân châu rơi vào khay ngọc, lúc này A - Long thở dài một cái, lúc này Long An Kỳ trừng mắt với A - Long, hắn giả bộ vô cùng đau khổ nói!
“ Bà ngoại a.... Sao bà lại xinh đẹp như vậy... Cháu là cháu trai của bà.... Không phải cháu có định lực hơn người thường... Phàm nhân không thể bằng cháu... Bằng không cháu sợ... ”
“ Xú tiểu tử... Ngươi sợ cái gì ”
“ Cháu Sợ... Sợ khi nhìn thấy dung mạo của bà... Cháu bị bắt đi mất linh hồn.... Ngày không ăn, đêm không ngủ... Tương tư bà mà linh hồn lẫn trái tim bị bà cướp... Làm cháu không chết.... Cũng phải bị thương a ”
A - Long vô cùng bi thương,nhìn lên trời làm ra bộ dạng trách trời thương dân nói tiếp!
“ Nỗi khổ tương tư này..... Thiên hạ ai hiểu cho ta...ta chỉ có thể trách trời.... Vì sao nàng lại là bà ngoại của ta....ta vì nam nhân trong thiên hạ mà bi thương.....lúc nàng sinh ra ta còn chưa ra đời.... Lúc ta ra đời nàng đã là của người khác ”
“ Cốp....!! ”
“ Úi da...!!! Sao bà lại gõ đầu cháu ”
- Long An Kỳ khuôn mặt không khỏi nóng lên, nàng lúc này nghe đứa cháu của mình nói như thế, khuôn mặt không khỏi xấu hổ, vờ tức giận,tay nhéo má A - Long mắng A - Long rằng!
“ Xú tiểu tử.... Đáng đánh.... Cái miệng này trơn tru....ngọt hơn bôi mật..... Xú tiểu tử bà bà thế nào bà tự biết.... Ngươi không cần phải thổi phồng bà như thế, bớt nịnh hót bà thôi... Bà ngoại già rồi.... Không biết với cái miệng lưỡi này của ngươi.... Không biết sau này lừa gạt bao nhiêu nữ hãi tử với cái miệng của ngươi đây ”
- Lúc này Long An Kỳ nhìn qua hai nữ, Long Nhu cùng Phượng Vũ khuôn mặt đỏ bừng, nghe A - Long nói, cũng âm thầm xấu hổ, lén lút nhìn trộm bà....bà nhìn hai nữ, hai nữ cúi gầm mặt không giám nhìn bà, lúc này bà vô cùng thâm ý nhìn A - Long, bà cười như không cười nói!
“ Xú tiểu tử.... Sao còn chưa giới thiệu với ta về hai tiểu mỹ nhân, vẫn một mực đi theo cháu này... Có phải hay không ngươi khi dễ con gái nhà người ta....bị người ta bắt vạ...muốn bà bà đứng ra làm chủ tác thành cho mấy đứa đây ”
A - Long mặt mo không khỏi nóng lên, tuy hắn là lão quái vật sống hai kiếp,tuy thân thể này được nhiều lần cải tiến, không khác gì người trưởng thành, nhưng cái linh hồn số 1 cũng là đứa trẻ a, bà ngoại của hắn....thật là mạnh bạo a,còn hai nữ Long Nhu, Phượng Vũ,càng xấu hổ đỏ mặt,hơn nữa không giám đối diện anh mà đánh giá cháu dâu của Long An Kỳ,các nàng cúi gầm mặt xuống, các nàng nghe những lời, như lột trần của Long An Kỳ, các nàng khuôn mặt như muốn chôn trong bộ ngực của mình, các nàng lúc này hận chết A - Long, tự nhiên dẫn các nàng đến đây, mà không nói là gặp bà ngoại của hắn, mà cũng không nói bà ngoại hắn là một đại mỹ nhân như thế, làm các nàng rơi vào tình huống xấu hổ, không hề chuẩn bị gì trước, lúc này A - Long cũng cười khổ gãi đầu nói!
“ Bà ngoại.... Con hôm nay dẫn cháu dâu tương lai, tới ra mắt bà ngoại ạ ”
- Long An Kỳ vô cùng thâm ý mà nhìn xung quanh, sau đó tay bà tốc độ vô cùng nhanh, nhéo lên tai của hắn, hắn muốn khóc không ra tiếng chỉ biết khuôn mặt vô cùng đau khổ mà méo mó xin tha, bà không giận tự uy,cười vô cùng thâm ý cười với A - Long rằng!
“ Xú tiểu tử.... Cháu có thật chỉ là chỉ có hai tiểu tức phụ này sao ”
A - Long vô cùng khổ sở, thân thể hắn được cải tạo nhiều lần, Thiên Mệnh Cảnh Pháp Khí, cũng khó làm tổn thương hắn, nhưng hắn lại chịu thua với cái nhéo tai của bà ngoại hắn, hắn đã hiểu cái câu, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Long An Kỳ cười nhưng không cười!
“ Còn không mau nói ”
A - Long đau khổ nói!
“ Còn 3 ạ ”
“ Có thật không..??? ”
“ Thật ạ..... ”
- Long An Kỳ tay ngắt nhéo tai của A - Long, nàng cười vô cùng xinh đẹp nói!
“ Xú tiểu tử trả lời thật ta biết.... Ngươi có bao nhiêu nữ nhân ”
A - Long nghe thấy thế đầu chạy mồ hôi hột, sau lưng toát hết mồ hôi lạnh,nếu người ta biết đệ nhất hung tinh,Hắc Ma bị một nữ nhân nhéo tai vô cùng đau khổ không giám phản kháng, thì không biết người ta có bị hư dọa cho rằng mình đang mơ hay không, lúc này A - Long bắt đầu đưa tay ra đếm!
“ Đầu tiên là Long Nhu nè... Phượng Vũ nè... Vận Nhi nè... Cá Vàng nè... Thanh Lăng nè... Lam Linh nữa..còn Đồng Đồng...Thi Thi....Lạc U.... Lạc Ảnh ôi đệt.. Lại còn hơn 30 nữ vệ thân tín nữa ”
- Hắn vô thức lẩm nhẩm nói ra....mà Long An Kỳ là ai kia chứ... Là Thiên Mệnh Cảnh cường giả trước đây nàng bị thương có thể không nghe rõ, nhưng mà sau khi A - Long rời đi, để lại bà một giọt sợi vô cùng mỏng niết bàn tinh huyết,lừa bà dùng viên thuốc đó, để bà khôi phục lại tu vi định phòng,đừng nói là thanh âm nhỏ nhất từ xa có thể nghe thấy rõ, huống hồ gì là ngay bên cạnh A - Long nữa, lúc này Long An Kỳ cười vô cùng tươi, pha lẫn tức giận nói!
“ Tiểu tử.... Nhưng năm nay....ngươi phong lưu khoái hoạt nhỉ.... Để lão thân ở đây mỏi mòn chờ ngươi... nghe tên nữ nhân ngươi vừa kể ra...ta cũng đếm ra 10 nữ nhân có khi với mạng lưỡi của ngươi còn hơn nữa chứ... Còn 30 nữ vệ nữa.....còn không mau khai hết ra..... Ngươi đừng nói với lão thân rằng... Đó là hậu cung dự bị của ngươi đó.... Lão thân thật sự muốn nghi ngờ về tuổi thật của ngươi đó.... Mà khoan đã.... Các cháu dâu của ta...nay ở đâu... Sao xú tiểu tử ngươi không đem tới đây cho ta gặp mặt.... Chẳng lẽ ngươi sợ lão thân khi dễ các nàng, nên mới không đem các nàng đến ”
A - Long có khổ mà không nói ra được, lần đầu tiên hắn có xung động nhảy lên chửi má nó... Hắn cảm giác mình đã tự mua dây buộc mình, lấy đá đập chân a...hắn khuôn mặt hoa cúc vô cùng đau khổ nói!
“ Bà bà.... Đừng nhéo tai con nữa.... Đứt đó ”
- Long An Kỵ tay xiết mạnh nói!
“ Ngươi vừa nói cái gì.... Xú tiểu tử... Ngươi giám nói lại lần nữa ta nghe xem”
“ Ba Ngoại.... Cháu nói nhầm ạ....bà có thể đổi bên được không.... Nhéo một bên tai cháu nó đứt thật đó.... ”
- Long An Kỳ cười lạnh nói!
“ Chỉ đem hai cháu dâu tương lai của ta tới.... Muốn ta đổi bên à ” nói xong bà càng ngắt nhéo mạnh nói từng chữ “ Đừng.... Có.... Mơ ” A - Long đau khổ nói!
“ Bà ngoại.... hạ thủ lưu tình.....Cháu muốn thương lượng a ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.