Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 397: Bóp chết!




- Một chiêu “ Phá Ma Trảm ” từ tay Cát Tư đánh ra,thanh cốt kiếm trong tay gã quy tụ đại thế thiên địa,tụ tập toàn bộ tử khí của sinh tử cảnh, cùng với triệu tập ma khí cùng hung sát ta ác,cùng với tiếng âm hồn gào thét trong đau đớn, biến thàng một thanh màu đỏ huyết kiếm, từ ma khí Ma Lực đánh xuống hộ trấn phòng ngự đại trận của Hắc Phong Trấn, mà mục tiêu chính là chỗ mà Mạc Lưu Tô đám người đang đứng!
“ Phanh!!!! ”
- Một tiếng thật kêu vang lên, như tiếng sấm đánh không giứt bên tai vô cùng chói tai vang lên,mọi người ở lại chết lặng như trời trồng, khi thấy một cảnh không thể nào tin được, thậm chí không ít người phải dụi mắt,lúc này kiếm được ngừng kết từ một cường giả sinh tử cảnh, không những không thể bổ xuống đại trận của Hắc Phong Trấn,không những không gây tổn thương mà hoàn toàn bị một lực lượng nào đó đánh văng đi rất xa!
“ Phốc....!!! ”
- Cát Tư bị đánh bay ra xa cách chục dặm,ngay cả mắt thường cũng có thể trông thấy, trên đường bay va chạm bị đánh xuyên qua không ít núi non sông hồ,cuối cùng bị đánh sâu xuống lòng đất, miệng phun một ngụm máu tươi!
- Cát Tư không cam lòng kêu lên!
“ Đây là canh giữ gì!!! ”
- Cát Tư tuy điên cuồng báo thù, nhưng không phải là thằng ngu,hắn biết hôm nay muốn giết người ở Hắc Phong Trấn đòi lại chút lợi tức từ Hắc Ma là điều không thể rồi, cao thủ ra tay chỉ một chiêu liền có thể phân định thắng bại,huống hồ gì một chiêu Phá Ma Trảm kia là một chiêu sử dụng hơn bảy thành lực lượng kia, hắn tuy thực lực trở nên mạnh mẽ, nhưng muốn cứng đối cứng phá đi một đại trận đồng cảnh giới, điều này nói thì dễ hơn làm rất nhiều lần!
- Mà một chiêu Phá Ma Trảm kia, tuy Cát Tư tập luyện chưa được bao lâu, nhưng ít nhất cũng xuất ra được 6 phần cốt tuỷ tinh hoa, cũng không phải là một cái cường giả bình thường có thể né tránh hay ngăn cản,thế mà một kiếm vừa rồi của hắn, không những hắn bị ngăn cản hoàn toàn, mà hắn còn bị đánh bay cả chục dặm phải phun ra máu tươi, xương cốt như muốn vỡ vụn hoàn toàn, hắn biết hôm nay dù có liều cái mạng này cũng không được cái gì cả, điều nên làm bây giờ là phải chạy,không chạy chết là cái chắc!
- Cát Tư một tay cầm cốt kiếm, một tay cầm một mảnh cao cấp truyền tông phù, được Ấn Phù Sư cao cấp của Quang Minh Giáo Đình làm ra, mà hắn may mắn có được trong lúc hắn còn là thánh tử của Quang Minh Giáo, hắn giữ để phòng thân nhiều năm, hôm nay mới có thể đem ra mà sử dụng,tuy sợ hãi cái chết, nhưng mà một tên ngụy quân tử như hắn, cũng không thể nào nhận rằng mình sợ hãi và muốn chạy trốn cả, nếu có chỉ luôn cho rằng, mình không muốn tính toán kẻ khác mà thôi, hắn nhảy ra khỏi hố sâu, mở miệng đầy tức giận quát to!
“ Hắc Ma... Mạc Lưu Tô hai người các ngươi nhớ đó.... Mối thù này Cát Tư ta nhớ rõ, đợi hôm khác ta sẽ đến cùng các ngươi tính bút sổ sách này ”
- Nói xong Cát Tư rót Ma Lực để kích hoạt truyền tống phù này, truyền tống phù trong chớp mắt được kích hoạt một nửa, trên khuôn mặt cát tư lộ vẻ đắc ý, nhưng từ trong nơi sâu nhất Hắc Phong Trấn tuôn ra một đại thủ thon dài, vô cùng đẹp đẽ nhìn có thể biết đại thủ được ngừng kết từ linh lực này là của một nữ nhân, lúc này một chất giọng ôn nhu thanh thúy, như trân châu rơi vào khay ngọc mà rằng!
“ Không cần hẹn đến hôm sau...hôm nay tính luôn một thể đi ”
- Không gian xung quanh Cát Tư bị bóp chặt, không khí sền sệt như hắn rơi vào trong một hố bùn vậy,hắn ngay cả cử động ánh mắt cũng không thể,thế nhưng Cát Tư cũng không phải đèn cạn dầu,hai kích hoạt phù lục tuy rất nhanh, nhưng đại thủ xinh đẹp còn nhanh hơn, nhưng mà cũng lúc này điều làm Cát Tư tuyệt vọng hơn nữa là đại thủ tuy chưa tới chỗ gã,nhưng phù lục trong tay gã đã bị một lực lượng nào đó hủy diệt vỡ vụn trong tay hắn từ bao giờ, đại thủ xinh đẹp chụp lấy Cát Tư nắm vào trong tay, một giọng nói vô cùng dễ nghe vang trong linh hồn của Cát Tư rằng!
“ Ngươi năm lần bảy lượt muốn làm khó,và muốn giết tiểu tặc.....bình thường ta không quản chuyện của ngươi và tiểu tô, tiểu tặc hắn không có ở đây, hôm nay ta đành phải thay hắn ra tay giết chết kẻ phá rối là ngươi vậy ”
- Cát Tư trong đầu gào thét thanh âm, hắn đang định chất vấn nhưng miệng không thể nói đến một lời, ngay cả thanh âm nuốt nước bọt cũng không thể, cũng cảm giác được không gian xung quanh hoàn toàn bị giam cầm lại, một cường giả Sinh Tử Cảnh như hắn, lại được cường hoá bởi Ma Đan ma tộc, trước giờ vẫn tự mình là vô địch cùng cấp như y kinh hãi phát hiện mình đến cử động cũng không cử động nổi,ngay cả suy nghĩ cũng trì trệ không cách nào tỉnh táo, rõ ràng là như cá ở trên thớt cho người tùy ý chém giết!
- Cát Tư trong đầu gào thét thanh âm của chính mình rằng!
“ Đây là tu vi gì? Sinh tử cảnh trung kỳ sao? Hay hậu kỳ....hay là đỉnh phong.... Chẳng lẽ là cảnh giới tiếp theo của sinh tử cảnh trong truyền thuyết sao ”
- Nhưng đáp lại suy nghĩ của Cát Tư là một thanh âm thanh thuý dễ nghe, cực kì xem thường bất mãn vang lên trong đầu hắn!
“ Ngu xuẩn!!! Đến đây kiếm chuyện, còn tuyên bố muốn diệt Hắc Phong Trấn mà không biết thực lực người mạnh nhất hắc phong trấn là cấp bậc gì sao.... Ta nói ngươi ngu còn là quá nhẹ ”
- Cát Tư kinh ngạc pha lẫn sợ hãi rằng!
“ Ngươi là ai? Tại sao phải giúp Hắc Ma... Thực lực của ngươi là cái gì... Làm sao có thể xâm nhập vào trong đầu của ta”
- Một giọng nói sau một hồi im lặng, do dự rồi nói vang vọng trong linh hồn Cát Tư rằng!
“ Thực lực ta là cái gì, ngươi không cần biết, ngươi không cần biết ta là ai.... Chỉ cần biết ngươi đắc tội người không nên đắc tội, hôm nay ngươi phải chết ”
- Cát Tư trong lòng nguội lạnh, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói!
“ Ngươi quan hệ không tệ với hắn sao? Hẳn là quan hệ lợi ích đi, nếu vậy thì tốt, nói cái giá Hắc Ma trả cho ngươi bao nhiêu, Cát Tư ta trả gấp 10 lần hắn, chỉ cần ngươi thả ta một ngựa này để ta an toàn rời đi.... Ngươi nói cái giá đi ”
- Giọng nữ trào phúng Cát Tư rằng!
“ Thứ ta muốn... Ngươi trả được cho ta sao ”
- Cát Tư không cam lòng nói!
“ Chỉ cần thứ đó có tồn tại trên đời, ta tin ta có thể kiếm được cho ngươi.... Mạng của ta đáng giá hơn nhiều thứ đó ”
- Lúc này giọng nữ kia vui vẻ cười thanh thuý, giọng ra vẻ trêu chọc, học giọng của Long Nhu mà rằng!
“ Ngươi kêu ta thả kẻ thù của nam nhân của ta chạy thoát ư... ”
- Cát Tư kinh hãi kêu lên!
“ Chẳng lẽ ngươi là vợ của Hắc Ma hắn sao.. Vậy Mạc Lưu Tô đó là gì của ngươi...!!!”
- Cát Tư nói câu này, vừa muốn biết sự thật, vừa như theo bản năng thói quen ly dán trong lời nói, nhưng đáp lại là một giọng có chút run, nhưng ngay sau đó bình tĩnh lại rằng!
“ Ta là vợ lớn...nàng là vợ nhỏ!!! ”
“ Không thể nào... Ta tuyệt đối không tin... Hắc Ma có tài đức gì mà lấy được người vợ mạnh như vậy..... Ta không phục.. Ta không phục ”
- Giọng nói bất mãn vang,pha lẫn thẹn thùng xấu hổ vang lên trong đầu của Cát Tư rằng!
“ Tuy hắn là tên lưu manh, chuyên chiếm tiện nghi và trêu chọc ta...hay làm chuyện xấu khiến ta phải bực tức.... Nhưng cũng không phải là thứ mà cái loại rác rưởi như ngươi có thể so sánh ”
- Cát Tư trong đầu gào thét điên cuồng không cam lòng quát!
“ Gọi Hắc Ma ra đây.... Ta muốn cùng hắn sinh tử công bằng một trận chiến..... Bằng không ta chết cũng không cam lòng ”
- Nhưng thanh âm trong đầu Cát Tư là nụ cười nhạt của nữ nhân nào đó, pha lẫn chút tức giận, cùng mất kiên nhẫn!
“ Muốn sinh tử chiến với hắn... Ngươi còn không xứng... Ta đang muốn hỏi ngươi ít chuyện... Đã như vậy thì.... Chết đi!! ”
- Cát Tư “hmmmmmmm” linh hồn gã bị phong bế,không kịp dùng ý nghĩ nói thêm một lời nào nữa,một luồng sát ý từ đại thủ truyền tới Cát Tư, nói thì lâu nhưng làm thì nhanh vô cùng, đại thủ bằng linh lực đang nắm giữ Cát Tư trong tay bóp mạnh một cái “ phanh ” một tiếng toàn thể thân thể lẫn tàn hồn của Cát Tư bị bóp nát thành sương máu....lần này Cát Tư đã chết không thể nào chết hơn được nữa,là kẻ hung ác hùng hổ đến đây, cuối cùng lại bị một kẻ thần bí,không cần ra mặt bóp chết ngay tại chỗ, cả một cơ hội phản kháng cũng không có!
- Trong mắt người ngoài như thế này là quá tàn nhẫn, nhưng với Cát Tư cái chết như thế này, có thể là quá nhẹ nhàng với Cát Tư, nhưng đối với người bên ngoài đặc biệt là Quang Minh Giáo Đình người, Cát Tư bị giết chết như thế này là quá nhẹ nhàng rồi, không những phản bội giáo phái,đến muốn giết thủ hộ giáo người, lại uống ma đan của ma tộc để cường hoá bản thân, bị người bóp chết không là tàn nhẫn, mà là quá nhân từ rồi!
- Lúc này mọi người không khỏi mồ hôi lạnh chảy đầy sau lưng, ở đây tất cả đều kinh hãi thực lực của kẻ có thể ngừng kết Linh Lực đại thủ kia, nói không nói một lời đem Cát Tư bộ dạng hoá ma gần như hoàn toàn bóp chết như bóp chết một con kiến... Ở đây không ít người nuốt một ngụm nước bọt, lòng thầm may mắn là không phải kẻ địch của Hắc Phong Trấn,bằng không không biết lúc nào đại thủ kia xuất hiện bóp chết lúc nào không hay, ngay cả cường giả Sinh Tử Cảnh cũng phải chết không thể nghi ngờ, vậy Hắc Phong Trấn còn ẩn giấu bao nhiêu nhân vật nữa đây!
- Còn lúc này Long Nhu tuy khuôn mặt không hề thể hiện vui buồn, chỉ là bóng hình xinh đẹp có chút cô đơn mà nhìn về phía phương hướng xa xa nào đó, trong lòng nàng đang ngóng chờ nam nhân nào đó trở về, lúc này đại thủ bóp chết cái tư không hề thu lại, mà từ trong vũng sương máu của Cát Tư chụp được cái gì đó, như muốn lẩn trốn thoát đi, nhưng bị đại thủ vô cùng đẹp kia bắt lại không cách nào trốn thoát, đang lúc đại thủ muốn thu lại, lúc này Mạc Lưu Tô đứng ra với ngữ khí vô cùng cầu khẩn quỳ xuống trước đại thủ nói!
“ Đại tỷ...muội biết tỷ bất mãn với muội,nhưng đó là lỗi của mình muội,muội chỉ xin tỷ hãy cứu những thuộc hạ của muội bọn họ vì muội mà bị vây khốn dày vò trong tử khí...nếu tỷ không ra tay nhất định họ sẽ chết.... cầu xin tỷ hãy giúp muội lần này, muội nhất định sẽ không quên ơn tình của tỷ ”
- Mọi người lúc này cực kì kinh ngạc khi thấy Mạc Lưu Tô quỳ xuống, mà nói những câu nói như thế, lúc này đại thủ thoáng do dự, lúc này Long Nhu bên cạnh thở dài trong lòng, đứng ra nói giúp Mạc Lưu Tô rằng!
“ Vận tỷ tỷ.... Mong tỷ cấp cho muội cùng Tô tỷ ơn tình này, bọn muội sẽ không bao giờ quên ”
- Nói xong Long Nhu như muốn quỳ xuống giúp Mạc Lưu Tô,nhưng mà nàng đang muốn quỳ xuống cầu xin người chủ nhân của đại thủ kia, nhưng mà lại không có cách nào di chuyển lấy nửa bước, lúc này không những Long Nhu,mà Mạc Lưu Tô cũng như thế cũng bị một nguồn lực kỳ lạ nâng đứng giậy,lúc này xung quanh thân thể của đám người Phúc Bá bị Cát Tư chém giết thành nhiều mảnh kia, như bị một cơn gió quấn qua,Tử Khí vô cùng đậm đặc từ thân xác đám người kia, đang đau đớn ăn mòn mệnh hoàn trong người đám Phúc Bá kia chợt tan biến mất, cuối cùng vô số mệnh hoàn từ đám người phúc bá bay ra, dần dần tan vỡ,bắt đầu ngừng kết lại một thân thể mới!
- Lúc này đám người Phúc Bá không một mảnh vải che thân, khuôn mặt tái nhợt, đang muốn khom lưng cảm ơn chủ nhân của đại thủ kia, thì đại thủ kia đã tan biến đi mất không kịp lấy một lời đa tạ,cũng lúc này hai nữ Mạc Lưu Tô nhìn nhau, bọn họ khuôn mặt cực kì áy náy cùng xấu hổ, bởi vì trong đầu của họ vẫn còn vang vọng thanh âm của chủ nhân của bàn ngọc thủ kia, hai người chỉ có thể thở dài, rồi lặng lẽ bước vào trong Hắc Phong Trấn như chưa hề có chuyện gì xảy ra trước đây!
- Trái với sự ngỡ ngàng cùng với không cách nào tiêu hóa hết, của những người chứng kiến cảnh đại thủ của nữ nhân kia bóp chết một cái Thiên Mệnh Cảnh cường giả, mới dùng ma đan để tăng cường thực lực kia, còn lúc này trong cấm địa sương giá kia, có một nam một nữ đang cùng nhau đi theo bản đồ mà những gì ngọc giản tên tay người nam tử kia đi!
- Nữ xinh đẹp động lòng người, khiến mọi người chỉ cần liếc ngang qua, liền không cách nào rời mắt đi, còn nam nhân mặc trên người bộ quần bình thường, với mái tóc ngắn ngủi hơn rất nhiều so với người bình thường, cùng với khi chất mà không phải người bình thường có thể nào so sánh được, uy phong lẫm lẫm không giận tự uy, dù một ánh mắt cũng khiến kẻ yếu bóng vía sợ hãi kinh người, chỉ có điều lúc này người nam tử đó trên khuôn mặt còn in đỏ vết của bàn tay năm ngón trên đó, nhưng vẻ mặt hắn vẫn không hề thay đổi sự hững hờ, còn người nữ xinh đẹp đi phía sau, khuôn mặt đỏ bừng cúi gầm đầu không giám ngẩng mặt lên nhìn nam tử đó, chỉ im lặng đi theo nam tử đó như một cái đuôi mà, hai người này không ai khác chính là A - Long, cùng với nữ nhân được hắn cứu tên là Tố Dao, lúc này nam tử có chút mất tự nhiên quay người lại nhìn Tố Dao mà nói!
“ Nè Tố Dao....ngươi có hay không lầm lẫn gì a....rõ ràng chúng ta đã đi qua chỗ này ba lần rồi đó, có phải hay không nàng muốn lừa gạt ta hết sức lực, rồi làm những chuyện làm ảnh hưởng tới sự trong sạch của ta”
- Nữ nhân tên là Tố Dao, nghe thấy thế,khuôn mặt đỏ bừng không biết vì xấu hổ hay là tức giận nữa, răng ngọc cắn chặt môi hồng, sau đó hờn dỗi dậm chân sảng giọng, làm ra bộ dạng cực kì ghê tởm nói!
“ Phi.... Ta nhổ vào... Ai thèm làm đến ảnh hưởng sự trong sạch của ngươi hả.... Bổn cô nương đây còn không thèm.... Ngươi còn nói lung tung nữa ngươi có tin hay không ta giáo huấn ngươi một trận ”
- Nói xong, nàng giơ nắm đấm nhỏ, trắng trong mềm mại như ngọc không xương, cực kì thị uy với hắn như một quả ớt nhỏ, A - Long thấy bộ dạng khả ái của nữ nhân này, hắn trong lòng có chút vui vẻ, cũng ném mấy chuyện không cần thiết không vui qua một bên,hắn cũng mặt dày vô sỉ tới cùng nói!
“ Bản công tử là nhân trung long phượng,người gặp người thích hoa gặp hoa nở, là điềm lành của thiên địa, chị em phụ nữ thấy ta, không cần cưa các nàng liền tự đổ....mà nè nàng muốn giáo huấn ta...có phải hay không muốn giở trò đồi bại, muốn gian ta xong rồi giết... Hay giết xong rồi mới gian....à mà thôi.... Tới luôn đi, ta tiếp hết, sàng cùng nàng 72 tư thế, và 36 động tác nàng muốn kiểu nào ta chiều nàng kiểu đó ”
Tố Dao tuy không hiểu, 72 tư thế, và 36 động tác là cái gì, nhưng mà thấy bộ mặt, cùng với nụ cười cực kì xấu xa của hắn, tuyệt không có ý gì tốt đẹp, nàng biết nàng đánh cũng đánh không lại nam nhân này, mà tranh đấu miệng lưỡi, cũng hoàn toàn không được, nàng khuôn mặt đỏ bừng hai tay chống nạnh, nhìn A - Long vẻ mặt cực kì mặt dày vô sỉ nói!
“ Tự đại cuồng..!! ”
A - Long không tức giận mà nói!
“ Cảm ơn ”
“ Đó không phải lời khen của ta”
A - Long khuôn mặt cực kì vô sỉ nói!
“ Thế à, bình thường người ta sẽ không nói ra những câu đó mà chỉ để ở trong bụng, nhưng nàng lại nói ra, không phải là lời khen thì là cái gì”
- Tố Dao khuôn mặt đỏ bừng, nàng biết nàng đuối lý,nàng dậm chân nói!
“ Ngươi không thể nói tiếng người được sao ”
A - Long dừng lại, khuôn mặt cực kì trêu tức, mà khiến Tố Dao xinh đẹp chỉ hận không thể đấm cho khuôn mặt đang treo nụ cười bỉ ôi kia vài đấm mà nghe A - Long nói!
“ Nãy giờ ta không nói tiếng người.... Vậy nàng cho rằng ta nói tiếng gì ”
- Tố Dao theo bản năng đanh đá, không chịu thua thiệt của mình không hề suy nghĩ nói!
“ Tiếng cầm thú ”
A - Long kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực có vài phần diện tích của tố dao kia,sau đó cười tà, lúc này Tố Dao theo bản năng của người phụ nữ, lấy hai tay che ngực nói!
“ Ngươi không được làm bậy, ta la lên đó ”
A - Long nhìn khuôn mặt xấu hổ, vừa thẹn vừa vội, như một con nai con hoang sợ nói!
“ Nàng nói ta là Cầm thú a....thật tình ở đời thân bất do kỷ nha....”
“ Ý ngươi là gì... ”
A - Long nhún vai, hai mắt như cực kì xâm lược mà nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Tố Dao, thậm chí đảo qua từng đường cong trên thân thể đẫy đà xinh đẹp của nàng, sau đó chậc chậc lưỡi nói!
“ Thật tình chứ.... Đôi lúc ta thấy làm cầm thú thật khó a....nhưng ta lại sợ có những việc, ta ngay cả cầm thú cũng không bằng a.....nàng nói xem...ta là cầm thú...vậy thì ta nên làm cầm thú...hay là ta ngay cả cầm thú cũng không bằng đây ”
- Tố Dao lùi lại vài bước, khuôn mặt tức giận, pha lẫn xấu hổ nói!
“ Ngươi không được làm bậy..... Bằng không ta sẽ.... Ta sẽ....sẽ không..... Không để ý đến ngươi nữa.... Ta se...sẽ... sẽ!!! ”
- Nhưng mà Tố Dao nói ta sẽ, ta sẽ nhưng mà nửa ngày, nàng không biết nói gì tiếp theo nữa, lúc này nàng ngẩng mặt lên,thấy bộ mặt đáng ghét, đang tỏ ý cười trêu chọc nàng, nàng biết nàng bị nam nhân trước nay hống lừa gạt, bị nam nhân kia chọc quê rõ ràng nam nhân trước mặt rất mạnh, nếu muốn phi lễ nàng thì hắn đã làm rồi, cần gì phải chờ đến lúc này, nàng mà không nhận ra được nữa, thì nàng đã quá ngu ngốc rồi, nàng lúc này thẹn quá thành giận mà lao lên quyền đấm cước đá đánh về phía A - Long, mà đối với nữ nhân này, từng chiêu thức của nàng,chỉ là làm ra vẻ tức giận không đủ đánh chết muỗi,huống hồ gì là làm hắn bị thương, đối với tiểu nữ hài khả ái này, hắn trong lòng không hề có ác cảm,lòng nghĩ thầm rằng!
“ Rảnh rỗi, đấu võ miệng với tiểu nữ nhân này cũng vui a,cũng lâu rồi không trốn việc đi giải lao như thế này a,những ngày thám hiểm nơi này, có nữ nhân này bên cạnh, có vẻ không tệ cho lắm ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.