Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 403: Khởi động xong chưa!




- Cổ Bành vừa nói hết câu, yết hầu của A - Long cảm thấy một lạnh lẽo, như có một vật gì vô cùng sắc bén chém đến vậy, A - Long lòng thầm mắng tên Cổ Bành kia vô sỉ, rõ ràng là ra tay trước, đợi nhận mang chém tới rồi mới hô lên, rõ ràng là muốn đánh lạc sự chú ý của hắn để lấy mạng hắn đây mà, A - Long tuy nghĩ vậy, nhưng cũng không hề giám lơ là,hắn mở ra thiên phú thiên nhãn trên trán hắn đến cực hạn,đó chính là thiên phú phân tích thời gian trong mắt A - Long như vô cùng chậm lại, chỉ trong thời gian chớp mắt A - Long đã thấy, nơi yết hầu của hắn, ẩn trong từng tia giao động nhỏ nhất của không gian này, mà ẩn trong đó là một bóng nhận vô cùng sắc bén chém đến cổ họng hắn!
- Hắn có thể chắc chắn rằng, chỉ cần hắn không né được chiêu âm hiểm này, đầu hắn chắc chắn sẽ lìa khỏi cổ mà bay lên cao cao chết không kịp ngáp, tuy biết mình rơi xuống hiểm cảnh, nhưng với kỹ năng chiến đấu tự hành xác, cùng với ký ức truyền thừa của chủ nhân Hỗn Độn Thần Cách, hắn lạnh lùng hừ lạnh một cái, cánh tay trái của A - Long được bao phủ tràn ngập lân phiến vảy rồng đủ loại màu vàng kim vô cùng mạnh mẽ và cứng rắn, năm ngon tay của A - Long đều hoá thành năm cái vuốt rồng màu đen sáng loáng sắc bén ẩn ẩn sát quang sắc lém vô cùng doạ người!
“ Keng!!!! ”
- Một thanh âm kim loại va chạm với nhau vang lên, cùng với tiếng hoa lửa loé sáng lên trong không gian này, một kích đánh lén cắt yết hầu của A - Long thất bại,mà A - Long đỡ một kích này có khổ mà không nói ra được,bởi vì thần binh có đặc điểm mà chỉ kẻ có thần binh mới hiểu mà thôi,thần binh một khi đã khóa khí tức của ai,trừ khi kẻ đó trốn đến không gian khác hoặc có thể đỡ đòn đó bằng không chạy trốn hay né tránh thì chỉ làm ngươi chết nhanh hơn mà thôi,mà A - Long cũng không phải kẻ có hứng thú thích ngược đãi hắn đưa tay ra đỡ cũng là bất đắc dĩ a, lúc này từ phía sau lưng A - Long không gian chợt giao động xuất hiện một người, đó không ai khác chính là Cổ Bành kia, hai tay cầm một thanh loan nhận đao, còn một thanh không biết đã bị Cổ Bành vứt đi đâu không rõ nữa, Cổ Bành xuất hiện sau lưng, hai tay cầm thanh loan nhận đao, trên thân dao phát ra uy lực vô cùng sắc lém mãnh liệt bổ xuống đầu A - Long!
“ Chết đi cho lão phu ”
- Một tiếng thét như điên cuồng của Cổ Bành ở đây, khiến không ít ma thú sợ hãi, một tiếng này công kích linh hồn, khiến kẻ linh hồn lực yếu ớt thì có thể chết, không chết thì cũng trở nên ngu ngốc, còn người linh hồn lực đủ mạnh, có thể miễn cưỡng tiếp được chiêu này một hai, tuy tiếp được, cũng đủ để làm kẻ nào đó ngơ ngác một vài giây đồng hồ, mà cao thủ giao chiến thắng bại đều nằm trong một chiêu, huống hồ gì vài giây thời gian đối với người thường thì vài giây chẳng là gì, nhưng mà đối với cao thủ chân chính thì vài giây cũng đủ làm được rất nhiều chuyện, như là chém đứt đầu của kẻ nào đó không biết sống chết!
“ Phốc.....! ”
- Một tiếng thanh âm đao nhận kia chém xuống đầu A - Long, thân hình hắn bị chém làm hai nửa rồi bùm một tiếng nổ vang vô cùng chát chúa vang lên bên tai của Cổ Bành trực tiếp công kích đến hắn, một đao này bổ xuống đầu của A - Long khiến hắn bị bổ làm hai mảnh, một bên Tố Dao thấy thế không khỏi thét lên kinh hãi tay tế ra vũ khí, tuy nàng biết mình không đủ thực lực để chiến với Cổ Bành, nhưng theo bản năng nàng vô cùng tức giận, nàng không hề sợ hãi giống như mọi khi, mà nàng muốn lao lên liều mạng với tên nào đó, giống như tên Cổ Bành kia vừa giết, cướp đoạt thứ mà nàng yêu thích nhất vậy!
- Nhưng nàng vừa tiến lên vài bước, thì một lực lượng vô hình nào đó vô cùng nhẹ nhàng đẩy nàng ra xa, giúp nàng tránh khỏi nơi nguy hiểm, lúc này từ trong đầu nàng xuất hiện một giọng nói vô cùng quen thuộc, đó là giọng nói của tên vô lương tâm nào đó xém nữa hù doạ nàng chết khiếp rằng!
“ Tiểu mỹ nhân, quên lời ta nói rồi sao, lão tử còn phải đem nàng về làm cái nha đầu ấm dường cho lão tử, ngoan không được khóc, cười một cái cho bổn đại gia xem,bổn đại gia đưa nàng cái này,nhớ giữ nó ấm dùm bổn đại gia ”
- Thanh âm vừa biết mất, lúc này trong lòng Tố Dao bỗng nhiên xuất hiện một cái áo, đang con giữ nhiệt độ cùng mùi hương nam tính của A - Long, không những thế bên trong cái áo đó,còn bao bọc một đầu sói nhỏ màu trắng đang ngủ, bộ lô trắng tinh mềm mại như bông khiến nàng thich mãi không thôi,mà con sói này không phải là con hàng tham ăn biếng làm Tiểu Bạch thì còn có thể là ai,Tiểu Bạch không ra trợ chiến là do vừa mới ăn Thủy Lam Quả cùng Tâm Ma Quả, nên một mực ngủ, chỉ khi nào có nguy hiểm hay được A - Long gọi thì nó mới tỉnh lại mà thôi!
- Tuy Tố Dao rất thích Tiểu Bạch bộ dạng ham ăn mê ngủ kia,nhưng mà nhớ lại lúc đó, khuôn mặt nàng có chút ửng hồng, nghe cứ như thanh âm đó, như là hắn đang đứng bên tai nàng cận kề tiếp xúc vậy, lúc này nàng không tự chủ được sờ lên mặt, thấy khuôn mặt mình không biết từ khi não đã ướt át,lúc này nàng lấy hai tay nhanh chóng lau đi những giọt ướt át như chân châu trên khoé mi kia, cũng thu lại sợ hãi cùng lo lắng trong lòng kia, nhưng hai mắt vẫn đỏ hoe, lòng thầm tức giận giậm chân không ngớt mắng thầm rằng!
“ Xú hỗn đản,ai thèm lo cho ngươi kia chứ, ta không có khóc lo lắng cho ngươi,.... Chỉ là... Chỉ là... Ta bị bụi bay vào mắt thôi.. Phải rồi nhất định là bụi bay vào mắt lão nương, lão nương không có vì một tên hỗn đản tối ngày muốn chiếm tiện nghi của lão nương mà khóc ”
- Tuy trong long Tố Dao ngụy biện cho hành động thất thố muốn liều mạng của nàng với Cổ Bành thế thôi, nhưng nàng không biết từ khi nào nàng đã không tự chủ mà treo lên trên môi nụ cười hạnh phúc, nàng nghe được tiếng nói này là biết tên nào đó không bị làm sao, tuy bên ngoài nàng tức giận giậm chân, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy yên tâm khi tên nào đó không sao!
“ Uynh!!!!! ”
- Một tiếng nổ vang, thân hình của A - Long bị chém làm hai nửa tự nhiên nổ tung, hoá thành vô số hạt nước, nàng nhìn thấy vô số hạt nước nhỏ ly ty nhanh chóng kéo dài sau đó dần dần từ trong suốt trở nên màu trắng đục nhiệt độ xung quanh như muốn lạnh đi cùng đông cứng lại, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm đi một cách mạnh mẽ, mà những hạt nước kéo dài kia cuối cùng hoá thành vô số đạo băng châm, mà với tốc độ kinh khủng đánh tới Cổ Bành!
“ Véo...Véo...Véo...!! ”
- Một rừng mưa băng châm vô cùng sắc bén mà bắn trực tiếp đến Cổ Bành, thấy thế đồng tử hai mắt Cổ Bành dường như co rút lại, trong đầu hét lớn ba chữ!
“ Thủy Phân Thân ”
- Nhưng không đợi Cổ Bành kịp phản ứng, ngay lập tức không ít băng châm kia đã với tốc độ sánh ngang với tốc độ ánh sáng mà bắn đến trước mặt Cổ Bành, lòng hắn cực kì chấn động với chiêu thức này của A - Long, hắn cũng không hề nghe được có một gia tộc nào trên Hạ Thiên Vực này có khả năng đào tạo ra một tên có thể sử dụng được thủy phân thân,cùng với biến thủy phân thân kia hoá thành công kích khủng bố như thế này, hắn nhìn thấy một cơn mua băng châm đánh tới, hắn không nhanh chóng đưa ra biện pháp liền ngay cả tính mạng hôm nay cũng khó giữ, huống hồ gì là báo thù cho con trai!
“ Giết ”
- Cổ Bành thét lên một tiếng, hắn tay phải cầm thanh loan nhận đao dưới hình dáng của một con dao găm hình đao kia, hắn truyền đấu khí lúc cùng với linh lực hắn ngưng tụ từ trong 30 cái linh mạch cũng là thứ mà hắn kiêu ngạo, được người đời gọi là Hoàng Cấp thực lực đỉnh phong, chỉ cần mở ra cái mạch thứ 31 thì sẽ là Huyền Cấp cường giả, nhưng hôm nay dù có phải mất hết mặt mũi hắn cũng phải sử dụng linh lực tích trữ trong 30 cái linh mạch, ẩn chứa vừa linh lực cùng đấu khí để giết một tiểu bối thực lực không rõ này, hắn nhanh chóng rót lực lượng vào thanh loan nhận đao kia!
- Thanh loan nhận dao vốn màu đen, nay tiếp xúc với năng lượng từ người Cổ Bành kia, với tốc độ nhanh hơn gấp nhiều lần mắt thường có thể trông thấy, thanh loan nhận đao kia xuất hiện một ngọn lửa bùng cháy cùng vô số vết nứt như mạng nhện, cũng như gân mạch trên cây loan nhận đao của gã, nó bùng cháy ẩn chứa bên trong vo số lực lượng nóng bỏng,giống như nham thạch bất kì khi nào cũng có thể bùng lên sức mạnh có thể hủy diệt cả một thiên địa!
“ Giết!! ”
- Cổ Bành lại hét thêm một tiếng, dưới sự thúc dục của gã,tay phải hắn chém ra một đao, giống như điện xẹt lưu quang, với sức nóng kinh người hoá thành một con Hoả Xà hai đầu, trực tiếp mở miệng máu ra cắn trực tiếp về phía cơn mưa băng châm này của A - Long!
“ Gàoooo!! ”
- Một tiếng thật to vang lên, một thanh âm như rồng mà không phải rồng, như rắn mà không phải rắn vang lên từ miệng hư ảnh hoả xà hai đầu của Cổ Bành kia, nó mang theo uy áp khiến người ta toàn thân run rẩy, khiến ý chí người sụp đổ chỉ trong giây lát mà mở miệng máu trực tiếp cứng đối cứng, cắn nuốt đám băng trâm kia!
“ Răng rắc...!! ”
- Vô số tiếng vỡ nát cùng tiếng xì xèo vô cùng vang lên bên tai mọi người, đặc biệt là Tố Dao ngay sau khi nghe thấy tiếng của đầu hoả xà,rồng không giống rồng rắn không giống rắn kia, làm cho nàng toàn thân vô lực mà ngồi bệt ở dưới đất, không cách nào nhúc nhích mà chỉ có thể trơ mắt mà nhìn tràng cảnh chiến đấu kia!
“ Tiểu Tử ngươi chỉ biết ẩn núp như con rùa rụt cổ thôi sao ”
- Cổ Bành thấy công kích của mình, gần như tiêu diệt được đòn công kích của A - Long, thấy A - Long biến mất trong tầm mắt, hắn nhanh chóng theo thói quen mở miệng ra khích tướng A - Long,nhưng hắn vừa nói hết câu nhưng đáp lại hắn là một giọng nói vô cùng hờ hững rằng!
“ Ai nói là lão tử muốn trốn hả ”
hắn cảm thấy bên hông mình lạnh lẽo, giống như một vật gì vô cùng sắc nhọn đâm tới vậy, theo bản năng hắn kích hoạt trong giới chỉ ra một tấm độn phù cấp thấp, nhanh chóng hoá thành tàn ảnh mà độn ra xa, hắn kinh hãi quay người lại thấy tàn ảnh của hắn khi nãy bị một khúc sắt hình thanh kiếm, nói chính xác hơn là một cái vỏ kiếm màu đen, vô cùng tầm thường chém làm hai đoạn, thấy một màn này khiến nội tâm của Cổ Bành phát lạnh, sau lưng mồ hôi lạnh tràn ra không ngớt âm thầm may mắn, nếu lão không tiếc của mà không sử dụng độn phù cấp thấp thì lão đã ăn phải quả đắng rồi!
- Tuy với cường độ thân thể Hoàng Cấp cường giả gã, nhưng ít nhất gã không cách nào dùng bình thường thực lực né qua một kích hiểm kia, tuy không chưa chắc bị một kiếm kia chém làm đôi,nhưng ít nhất cũng phải gãy phải cái xương, lão cũng cảm thấy may mắn vì tin theo bản năng chiến đấu lâu nay của gã, nên lão mới thoát được một kích có thể khiến lão tổn thương thân thể kia,lúc này A - Long vác Côn Ngô Kiếm trên vai, mỏ chu ra cực kì bất mãn cực kì bất cần đời mà chọc tức Cổ Bành rằng!
“ Lão rùa già chết tiệt....không ngờ ngươi lại sợ chết đến như vậy... Lại đem một cái độn phù kích hoạt né tránh một đòn của ta...ngươi còn con hàng nào chưa lấy ra thì lấy ra luôn đi, đang đánh hay đừng bỏ chạy làm lão tử mất hứng đánh nhau nha ”
- Thấy A - Long nói thế, Cổ Bành không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, hắn lúc này mới âm thầm đánh giá lại A - Long, cũng thu lại vẻ mặt khinh thị lúc đầu của hắn, lúc đầu hắn cho rằng A - Long sử dụng công pháp để lộ ra vẻ mạt trắc cao thâm để doạ người, thưc ra thực lực chẳng có bao nhiêu, nhưng sau khi giao thủ mấy chiêu ngay lập tức lão biết lão đoán sai hoàn toàn, người này không phải ẩn giấu tu vi, giả bộ cường giả, mà là lão không nhìn thấu vì tu vi của kẻ trước mặt này mạnh hơn lão rất nhiều!
- Lão biết lần này con trai gã trêu chọc người không nên trêu chọc rồi chết cũng không đáng hết tội, ngay cả gã cũng đá phải tấm thiết bản,lão thầm oán trách là nghe nhiều người bàn tán khi nãy rằng tên nam tử trước mặt là Thiên Cấp cường giả, nhưng lão lại khịt mũi xem thường, cho rằng con trai gã thực lực ra sao, lão biết rõ hơn ai hết, chỉ là một cái bị thịt Võ Sư cấp mà thôi, mà kẻ xung đột với gã, lại tranh chấp nữ nhân nữa, chắc hẳn là trẻ tuổi khí thịnh, chém giết con trai gã làm sao là Thiên Cấp cao thủ được, cùng lắm cũng chỉ là Võ Linh, hoặc Võ Phách cấp mà thôi,không phải muốn giết liền giết sao, thiên cấp chưa tới 20 tuổi hắn tuyệt đối không tin, đây không phải là thượng thiên vực, mà là hạ thiên vực, ở đâu ra loại thiên tài nghịch thiên này kia chứ!
- Lão biết lão đã quá khinh địch, lão biết lên lưng hổ khó xuống, lão muốn buông tha chuyện này, nhưng bên kia sẽ chịu sao, con trai lão cùng với lão đắc tội tên này quá lớn, không những đắc tội hắn,mà còn đắc tội cả thế lực sau lưng hắn nữa, mà để đào tạo ra được tên tuổi trẻ nghịch thiên như thế này, có thể dùng thân thể tiếp trực tiếp một chiêu của thần binh trên tay gã, tuy là nhị niết thần binh, nhưng cũng không phải củ cải trắng ngoài chợ a, mà để đào tạo ra con quái vật như thế này, thì phải hạng quái vật nào tạo ra kia chứ,trong lòng Cổ Bành thầm nói!
“ Tên này phải chết!! ”
- Thế lực Cổ Gia ở Hạ Thiên Vực này không thể hủy trong tay gã được, cùng với thù giết con không đội trời chung, làm sao Cổ Bành gã chịu nuốt xuống lửa giận mà lá mặt lá trái mỉm cười làm hoà với tên này được, mà sự phẫn nộ oán độc, cùng sự lo lắng pha lẫn do dự của Cổ Bành liền rơi vào mắt của A - Long, hắn lạnh lùng nói!
“ Ngươi đã khởi động xong chưa... Nếu ngươi không tấn công vậy ta liền xem là ngươi khởi động xong rồi đi, giờ đến lượt ta đến vậy!! ”
- Cổ Bành nghe thấy thế, đồng tử một lần nữa co rút lại, hắn có nghe lầm không, nãy giờ chỉ là khởi động thôi sao, mà điều này cũng chỉ có Cổ Bành biết đây không phải là khởi động mà là chân chính sát chiêu, làm gì có chỗ nào gọi là khởi động kia chứ, lúc này tinh thần Cổ Bành cực kì căng thẳng, hắn thu lại một lưỡi dao vào tay, hai tay cầm chắc hai thanh loan nhận đao, rót vào đó linh lực bản thân, hai thanh đao ngay lập tức hoá thành hai con song đầu hoả xà,đang duơng nanh múa vuốt mà gầm gừ tấn công về phía A - Long, đang dùng tốc độ không hề chậm chạp,với sức phá hoại ghiền nát không ít cây cối xung quanh mà đánh tới!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.