Gặp Mặt Offline Gặp Trúng Boss Phải Làm Sao

Chương 39



Nhanh như cắt, cả ba đã chạy tới chỗ Lộ Dương. Trang bị của ba người vô cùng xịn xò, đỉnh đầu còn hiển thị level max càng khiến Lộ Dương giật mình, một trong số đó chính là Cô Kiếm Thập Tam – người cậu và Quân Lâm từng gặp ở Khô Lâm, luôn miệng gọi cậu chị dâu. 

Cô Kiếm Thập Tam thoăn thoắt nhảy đến trước mặt cậu, đỉnh đầu hiện hàng chữ “hi chị dâu”, ngay sau đó hai người kia cũng học theo, đồng thanh nói “hi chị dâu!!”

Lộ Dương: “囧”

[Lân cận]  [Lạc Thủy Đào Yêu]: Mấy ông gọi bây gì thế!

[Lân cận]  [Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta]: Ui, kêu bậy gì đâu. Tiểu Thập Tam nói đây là chị dâu chúng ta mà, bọn này canh ở đây cả tối cũng vì muốn gặp chị dâu đó!

[Lân cận]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Đúng gòi, lần trước tui gọi thế, anh đại đâu nói gì.

[Lân cận]  [Tiện Phong Chỉ]: Đúng gòi, đúng gòi! Chị dâu ơi, tụi em muốn khiếu nại, lão đại không chịu dắt tụi em chơi, bảo tặng không ổng cũng không thèm!

[Lân cận]  [Quân Lâm]: …

Lộ Dương vỗ trán, lão đại mấy anh không nói gì là do ổng đếch quan tâm, hiểu không?! Kêu chị dâu bừa như thế, đợi mấy người đi rồi đứa bị đánh là tôi đấy! Má, làm ơn rủ lòng thương bảo tồn một con dê được không!

Trâu Kỳ cũng không ngờ ba nhóc này canh ở chỗ này, nhìn tình hình rõ ràng đã lên kế hoạch từ lâu.

[Lân cận]  [Quân Lâm]: Không đứa nào ra trình bày đôi lời à?

[Lân cận]  [Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta]: Em em em em, là như vậy ạ...

Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta blablabla nói một tràng, rành mạch kể từ đầu đến cuối.

Hoá ra là tầm trưa sau khi Trâu Kỳ logout, Cô Kiếm Thập Tam đã tạo group kín kéo Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta với Tiện Phong Chỉ vào, kể hết chuyện Quân Lâm tí ta tí tởn với Lộ Dương ở Khô Lâm, vì vậy ba đứa rỗi rảnh đau trứng đầu óc đen tối chạy tới đây canh chừng, chỉ đợi Trâu Kỳ đến là nhào ra ngay.

[Lân cận]  [Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta]: Lão đại em vô tội, em bị Tiểu Thập Tam dụ dỗ ạ.

[Lân cận]  [Tiện Phong Chỉ]: Vô tội +1

[Lân cận]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Hai người các anh một không tiền đồ một lươn lẹo!! Anh đại! Chính anh Cúc tọc mạch chuyện anh với chị dâu cho em ó, anh ấy mới là phản đồ!

[Lân cận]  [Diêu Tri Cúc Hoa Hương]: Ụa, anh kể để em đi kể tùm lum từa lưa hay gì...

[Lân cận]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Em khum biết. Anh đại, bọn em cũng tới rồi, anh sẽ không đuổi em đi đúng khum! Chị dâu vẫn còn đang nhìn nha!!

[Lân cận]  [Nhất Lộ Du Dương]:...

[Lân cận]  [Lạc Thủy Đào Yêu]: Chị dâu chị dậu gì, Thập Tam đừng có gọi bậy nữa!

[Lân cận]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Ụa, liên quan gì tới chị nha, dù biết chị thích anh đại nhà tôi, tôi cũng KHÔNG gọi chị thế đâu!

[Lân cận]  [Lạc Thủy Đào Yêu]: Cậu!

Lạc Thủy Đào Yêu tức muốn nổ phổi, cô và Cô Kiếm Thập Tam vốn chẳng ưa gì nhau, hoạnh hoẹ ngoài đời thật rất nhiều lần. 

Có lần cô mời Quân Lâm cùng ngắm Hoa Hải, rồi phóng pháo hoa tỏ tình bị anh cự tuyệt, đều bị Cô Kiếm Thập Tam thấy hết, cậu ta còn cười nhạo cô một phen, nói cô đừng tốn công phí sức nữa, Quân Lâm không thích loại nhóc con như cô đâu.

[Lân cận]  [Quan Sơn Cảnh Luật]: Thập Tam, qua đây.

[Lân cận]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Dạ.

Nhìn hai người sắp lao vào khẩu chiến, Quan Sơn Cảnh Luật lên tiếng, Cô Kiếm Thập Tam ngoan ngoãn đi tới bên người anh, nhân tiện add friend với Lộ Dương, sau khi được chấp nhận còn gửi cho cậu một khuôn mặt cười toe, kêu một tiếng chị dâu, Lộ Dương chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.

[Lân cận]  [Quân Lâm]: Đừng lãng phí thời gian, tất cả vào đội đi.

Bây giờ bảo mấy đứa này giải tán là không thể, Thôi thì tất cả cùng chơi, nhân số vừa vặn ở mức tối đa phó bản yêu cầu.

Sau khi được Quân Lâm đồng ý, cả ba cấp tốc vào bản, Lộ Dương nhìn môn phái của bọn họ, Quan Sơn Cảnh Luật chơi Minh Tà, Cô Kiếm Thập Tam là Ma Ẩn, Cái Bang là Tiện Phong Chỉ, còn Ba Nghìn Giai Nhân là Đạo gia.

Một đệ tử Đạo Giáo lại đặt nickname phong lưu như thế, thật là tội lỗi… tội lỗi quá.

Trong tiểu đội 8 người, đã có sáu người bên Thất Sát Trận, bảy acc level max, trang bị người nào người nấy cũng trâu bò loá mắt người nhìn, tập thể thế này chắc chắn không tìm được cái thứ hai ở Sư Môn Quật.

Lộ Dương ngó cấp 93 trên đầu mình, không nhịn cười được, cảm giác ôm đùi lớn là đây chứ đâu. 

[Đội ngũ] [Lạc Thủy Đào Yêu]: Phó bản này không dễ đâu nha, có mấy người tự biết lo cho mình hộ cái, đừng kéo chân người khác

[Đội ngũ]  [Cô Kiếm Thập Tam]: Đúng gòi, đúng gòi! Nhất là mấy đứa vú em á ∼

[Đội ngũ]  [Lạc Thủy Đào Yêu]: Cậu im miệng đi!

Nhìn Cô Kiếm Thập Tam cà khịa Lạc Thủy Đào Yêu, Lộ Dương thấy hả hê dễ sợ, tuy cậu không quen cô gái này, nhưng giọng điệu nói chuyện của cô nàng quả khiến người ta khó chịu.

[Đội ngũ]  [Quân Lâm]: Du Dương theo tôi, cố gắng tránh quái, vú em sẽ thêm máu cho cậu, không cần lo lắng. Cúc Hoa, dẫn đường.

Mọi người: Lão đại à, anh thồn cơm chó công khai vậy luôn hả!!

Diêu Tri Cúc Hoa Hương mở đường, truyền tống mọi người vào bí cảnh.

Ngũ Cung Cách có năm tầng, mỗi một ải của bốn tầng đầu đều bố trí tiểu boss. Cảm giác có sáu đại cao thủ ở đây đúng chuẩn toẹt vời, mọi chướng ngại đều vượt qua dễ dàng như trở bàn tay, cả đường vào cung vô cùng nhàn nhã, Lộ Dương hầu như chẳng làm gì, vú em Lạc Thủy Đào Yêu cũng chẳng có mấy dịp ra tay nãi người.

Dọc đường, mọi người không chỉ không sốt ruột mà còn vui vẻ vừa gõ chữ vừa tám chuyện trên YY. Nhờ bọn họ nói chuyện, Lộ Dương mới biết Cô Kiếm Thập Tam vẫn còn là học sinh trung học, tối nay cúp học thêm chạy về nhà chơi game, đúng là đứa trẻ tuỳ hứng! Cúc Hoa Hương còn nói cuối tuần sẽ tới thu thập cậu ta, hai kẻ đồng lõa Tiện Phong Chỉ cũng sẽ bị dần một trận.

Lộ Dương không gì để nói, chỉ nghe mọi người trò chuyện thỉnh thoảng sẽ cùng Quân Lâm inbox vài câu, tất cả thật thú vị, nếu như không có mấy lời kém duyên của Lạc Thủy Đào Yêu.

Sau khi đến cửa ải cung thứ hai bí cảnh, độ khó bắt đầu tăng, số lượng tiểu quái và cấp bậc thay đổi cao hơn, Diêu Tri Cúc Hoa Hương lần nữa nhặt về vị trí chỉ huy bỏ quên.

Quân Lâm đi trước mở đường kéo cừu hận, Diêu Tri Cúc Hoa Hương và Quan Sơn hỗ trợ, Lạc Thủy Đào Yêu làm vú em cũng theo ba người xông lên, để lại nhóm Lộ Dương và Cô Kiếm Thập Tam, e sợ thiên hạ chưa loạn ba người ở trên YY liên tục hô hào.

Tiện Phong Chỉ: “Hú hú! Lão đại cố lên! Đánh nó, giết nó đi!”

Cô Kiếm Thập Tam: “Anh hai nhanh lên, đánh tụi nó tả tơi hoa lá luôn!!

Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta: “Oimeoi, con quái kia xấu thế! Ớ, nó dám trừng tôi kìa! Cúc Hoa, mau xử nó.”

Lộ Dương: “…” Mấy người là khỉ được mời tới diễn xiếc hả?

“Ba người các anh đừng đứng đó hú hét nữa, đến phụ một tay coi, không thấy anh Quân Lâm cần giúp à? Quái quá trời kìa!” Lạc Thủy Đào Yêu mắng.

“Dao Dao, em đùa hả. Em nói vậy là xem thường lão đại đó, ảnh vừa ra tay đã chết một đám kìa. Chị dâu, chị nói đi, lão đại lợi hại thế nào chị hiểu rõ nhất mà!” Ba Nghìn Giai Nhân Tẫn Nhà Ta lên tiếng.

Lộ Dương: “…” Sao tôi cảm giác lời anh nói quái quái thế nhỉ.

“Ba đứa chết bầm kia, đánh xong trận này xem tôi có giết chết mấy cậu không!!” Giọng Cúc Hoa Hương chen ngang, anh ta dắt một đàn quái dạo một vòng, rồi chạy về hướng ba kẻ lắm mồm kia.

“Anh Cúc đừng qua đây nha, tôi đứng cạnh chị dâu đấy, dám đụng tới chị dâu anh tiêu là cái chắc.” Tiện Phong Chỉ hăm doạ.

Diêu Tri Cúc Hoa Hương tức đến nghiến răng nghiến lợi, bẻ lái dẫn quái đi chỗ khác, xui là có vài con lạc đàn, vừa vặn rơi ngay trước mặt Lộ Dương.

Mấy ngày nay đi theo Quân Lâm và Tần Chiêu, nên kỹ thuật của Lộ Dương tiến bộ không ít, sau khi đổi mới vũ khí trang bị lực công kích cũng lớn rất nhiều, đối phó vài tiểu quái không thành vấn đề. Phản ứng đầu tiên khi cậu thấy quái chính là cầm đao trong tay, xoẹt xoẹt vài đường giết sạch hai tiểu quái trước mặt.

Cuối cùng cũng có cơ hội ra tay nên tâm tình Lộ Dương rất tốt, cầm đao cắm vào xác quái dưới đất, sau đó liền nghe trên YY truyền đến tiếng trầm trồ, “Quào! Chị dâu lợi hại quá! Chị dâu bảo kê em nha!!”

Giọng điệu khoa trương thế kia, vừa nghe liền biết của Cô Kiếm Thập Tam, mồ hôi Lộ Dương túa ra như tắm, Tiểu Thập Tam cậu thật không có tiết tháo!

“Giời, chỉ chém hai con quái nhỏ thì hay ho gì, có giỏi sao không lên kéo boss, núp phía sau thì có gì giỏi.” Lạc Thủy Đào Yêu khinh thường nói.

“Không tệ, có tiến bộ.” Quân Lâm bất thình lình lên tiếng khen ngợi.

Lộ Dương căn bản không bận tâm lời Lạc Thủy Đào Yêu nói, việc cậu không ngờ tới chính là nhận được khích lệ từ Quân Lâm, trong lòng cực kỳ sung sướng.

Mẹ ơi, sư huynh khen con kìa!!

Sau khi vượt được cửa thứ hai, mọi người tiếp tục tiến về trước, Cúc Hoa Hương trong YY chỉ huy, thông báo những nơi mọi người cần chú ý.

Từ hai cửa ải vừa rồi, Lộ Dương có thể khẳng định Quân Lâm chắc chắn đã hợp tác cùng họ rất lâu, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, dù Lạc Thủy Đào Yêu nói chuyện rất khinh người, nhưng kỹ thuật thêm máu của cô rất tốt.

Về phần mình, Lộ Dương phát hiện bản thân đúng như Quân Lâm nói đi theo chỉ để cho biết mà thôi, cơ mà đi theo chỉ để cho biết còn có ba người Cô Kiếm Thập Tam nữa. Trong quá trình xoát bản, thỉnh thoảng Lạc Thủy Đào Yêu sẽ phun vài câu trên YY kêu ca nhóm Cô Kiếm Thập Tam chỉ biết đi theo không biết phụ giúp, cọ kinh nghiệm chùa này nọ, nhưng Lộ Dương biết đối phương đang ám chỉ cậu.

Dựa vào lời nói giữa Diêu Tri Cúc Hoa Hương cùng Lạc Thủy Đào Yêu, cậu mơ hồ cảm giác cô nữ sinh này có cảm tình với Quân Lâm, thấy cậu lẽo đẽo theo Quân Lâm nên không vui. Nhưng quả thực bản thân cũng chẳng ra sức gì nhiều, chẳng thể trách người khác nói chuyện khó nghe được.

Thú thật thì Lộ Dương cũng không thích như vậy, tuy cậu không mạnh, nhưng không yếu đến mức phải trốn sau lưng người khác, chỉ là bây giờ tập thể hợp tác, cậu cũng không dám làm liều tăng độ khó cho game.

Nhưng không ngờ đến cửa thứ ba Quân Lâm lại mở miệng để cậu tiến lên hỗ trợ.

“Chỉ có thực chiến mới nhanh tiến bộ, đi theo tôi kéo quái. Vú em chú ý thêm máu.” Quân Lâm nói.

“Dạ.” Lạc Thủy Đào Yêu đáp, lại gần Lộ Dương một chút.

Lộ Dương giật mình nhìn người đứng trước mặt, cậu lại có cảm giác đối phương biết mình đang suy nghĩ gì.

Lộ Dương xông tới kéo một bầy  quái nhỏ, ba người ăn không ngồi rồi còn lại thấy cậu xông trận, cũng hùa theo. Cô Kiếm Thập Tam chạy đến bên Quan Sơn Cảnh Luật giúp anh thanh quái, Tiện Phong Chỉ cùng Ba Nghìn Giai Nhân mỗi người lùa một đống quái chạy lòng vòng, chơi chán mới đưa bọn họ giết.

Tiểu quái: Đừng đuổi nữa, để hai tên soả bức này chạy đi!!

Lộ Dương kéo quái rồi lại bị quái triền quấn ở giữa, quái quanh thân như hắc động cuồn cuộn nhô ra, mặc dù kỹ thuật Lộ Dương đã tiến bộ, nhưng lần đầu đánh quái phó bản cấp bậc tương đương bản thân vẫn còn có chút trầy trật, hơn nữa độ khó cung này so với cung trước tăng lên không ít, ngay từ đầu còn an nhàn, theo vây công càng ngày càng nhiều của tiểu quái, cậu cũng có phần khó chống đỡ nổi.

“Má, quái địa cung sao lắm thế, mới tầng ba thôi đấy!! Chẳng nhẽ NSX mới nâng cấp?!” Trên YY truyền đến giọng điệu kinh ngạc của Diêu Tri Cúc Hoa Hương.

“Du Dương, sử dụng Linh Xà bộ lui ra ngoài, tản quái ra, đừng đứng một chỗ quá lâu, không thì càng tụ càng nhiều.”

Thanh âm của Quân Lâm cũng vang lên, Lộ Dương vội vàng làm theo, mới vừa thoát ra ngoài liền thấy Quân Lâm kéo boss bên kia sử dụng khinh công bay sang bên cậu, giúp cậu dọn dẹp một nửa quái mới quay về tiếp tục kéo boss.

“Vú em đừng đến bên này, qua kia đi.”

Lạc Thủy Đào Yêu lợi dụng tiểu quái chạy loạn di chuyển đến gần Quân Lâm chỉ đành quay trở lại cạnh Lộ Dương, rề rà thêm máu cho cậu. Cách cô nàng thêm máu cũng vô cùng ảo diệu, nhìn như một mực nãi, thật chất cây máu của Lộ Dương chẳng bao giờ đầy, vài lần chờ Lộ Dương còn chấm máu mới phất quạt bổ chút máu cho cậu.

Lúc cửa thứ ba kết thúc, Lộ Dương gần như chỉ còn xíu máu. Cô Kiếm Thập Tam kéo quái chơi mấy vòng về, thấy vậy  ngạc nhiên nói: “Chị dâu, sao chị bị thương thành thế này! Bộ vú em gãy tay rồi hả?”

“Cậu nói gì?! Cô ta vô dụng còn trách tôi á?” Lạc Thủy Đào Yêu cả giận mắng.

“Cô nãi người thế à?! Acc level max của cô là thuê người cày giùm hả?”

Hành động nãy giờ của Lạc Thủy Đào Yêu khiến Lộ Dương có chút khó chịu, rõ ràng là muốn làm cậu thê thảm, nhưng nghe Cô Kiếm Thập Tam nói thế cũng không nhịn được cười, thôi kệ, so đo với con gái làm gì.

“Dao Dao, Dương Dương mới chơi còn chưa quen, em chiếu cố cô ấy một chút, nghe lời.” Giọng Diêu Tri Cúc Hoa Hương đanh lại, quả thực em họ mình không đúng trước.

“Em thêm máu cho cô ta mấy cửa liền còn gì…”

“Không cần nữa.” Quân Lâm lạnh giọng, “Qua đây, theo tôi.”

Quân Lâm không nói tên, nhưng mọi người đều biết anh gọi ai, cũng nghe được sự khó chịu trong lời anh nói.