Giới Thần

Chương 678: Đạo tặc - Khủng bố âm ba lực




Thiên Kiếm Môn ký túc xá
Thiên khó hiểu đứng trước cửa phòng mình nhìn vào.
Phòng này hắn khóa kỹ trước khi đi, qua 1 tháng không ai tới lui không ngờ quay lại lại có chuyện.
Hắn bị đạo tặc ghé thăm
Hơn nữa còn lấy đi một phần quan trọng nhất của gian phòng đó là một mảng tường nhà.
Thiên có Thất Diệu Phù Giới để đồ cho nên căn phòng này không có bất kỳ cái gì quý giá chỉ có 4 bức tường, mà 4 bức bây giờ lại chỉ còn lại có 3 bức rưỡi
Một phần bức kia đã bị đạo tặc khuân đi.
Nhưng căn phòng này 4 phía đều được Thiên khắc vào Tụ Linh Nguyên Sa, kín kẽ không chỗ hở, một góc tường này biến mất, nguyên sa cũng không còn nguyên vẹn.
Nhưng mà phù văn hắn khắc ra không phải ai cũng hiểu, người có thể hiểu thì chỉ có những hành gia tông sư về phù đạo, hơn nữa cũng chỉ có người như vậy mới nhìn ra được giá trị của bức tường này.
Nói đơn giản, người trộm tường của hắn là hành gia về phù đạo. Và người ta trộm không phải là trộm tường gạch mà là trộm đi phù văn trên đó.
Phù văn này nếu tách rời vẫn có thể giữ lại y nguyên tác dụng không giảm bớt cho nên lấy đi 1 viên gạch mà để vào trong phòng sẽ bằng cả trăm viên Tụ Nguyên Đan cùng ở một chỗ.
"Uhm...là mấy lão đầu đó sao?" Thiên là người khắc phù, tinh thần hắn làm dẫn để làm trận văn tất nhiên vẫn còn cảm ứng.
Bước vào trong phòng, Thiên trở tay một cái liền xóa sạch hết những phù văn trên tường và trần nhà, kể từ nay Thiên Kiếm Môn đã không còn bất kỳ dấu vết của hắn.
Đang định bước ra ngoài thì lúc này trong thức hải lại dẫn đến một lời cầu cứu
"Thiếu..chủ, cứu ta"
Vừa nghe lời này, Thiên liền nhíu chặt chân mày, nộ khí trong tim lại bùng phát
"Âu gia...các ngươi thật nghĩ làm địch của ta...vậy thì tốt"
.......
Âu gia
Âu quyết bị treo lên một cái giàn thiêu bên dưới là một đống lửa lớn đang cháy ngun ngút bốc lên nhiệt lực kinh người.
Bên trên Âu Quyết bị treo bằng 2 sợi xích sắt, toàn thân máu me be bét không còn nhận ra hình dáng ban đầu, từ ngực còn mấy cái lỗ hổng đang chảy máu tồ tồ, mặt mũi trắng bệch, quần áo rác tả tơi xơ mướp.
"Ta...không lẽ lại cam tâm chịu chết như thế này sao?" hắn thì thầm nói, ý chí kiên cường vẫn níu kéo toàn thân lực lượng thiêu đốt duy trì sinh mệnh bất diệt.
"Tạch...tạch...tạch..." Dưới nhiệt độ cao nung đỏ cùng những vết thương trí mạng trên người này không ngờ trong thời gian dài như vậy hắn lại vẫn đang thoi thóp duy trì được mà không chết đi, sinh cơ trong cơ thể lại vẫn cứ bằng một phương thức kỳ dị nào đó mà duy trì.
Trong thiên linh cái của hắn, một đạo linh phù vẫn vững chắc trấn giữ không buông lỏng, các loại phù lực từ khắp mọi nơi vẫn không ngừng đổ về thân thể hắn bảo trì linh hồn bất diệt, nhục thể không vong
"Nghiệt chủng....khôn hồn thì mau khai ra bí mật, nếu không không những ngươi chết mà còn cả cái đám oắt con kia cũng phải chết cùng"
Phía bên dưới là một đám 3 tên thanh niên nô bộc, ngày bình thường đồng hoàn cảnh rất là chiếu cố tới Âu Quyết, tình cảm của họ đối với hắn thậm chí còn hơn cả người cha mẹ ruột trong gia tộc này.
Từ ngày hôm qua đến giờ, hắn phải liên tục chịu 12 dòn trí mạng, toàn bộ đều đưa xương cốt và tạng phủ đánh cho vỡ vụn, đan điền tan nát, thậm chí là cả phần ngoài sọ não cũng mấy lần móp méo nhưng mà kỳ dị là chỉ sau đó thời gian ngắn lại dần dần lạnh lặn trở lại, sinh cơ lại nghiễm nhiên cứ như vậy leo lắt mà không tắt.
Trong suốt 1 ngày như địa ngục đó, hắn liên tục phá qua hết các trở ngại thân thể, thậm chí còn khó hiểu đột phá ra một loại kỳ dị huyết mạch thanh tân, đưa thân thể càng ngày càng thêm hoàn mỹ.
Có điều là hắn càng như vậy, loại bí mật này lộ ra hắn lại càng thêm thê thảm, rốt cuộc là đến ngày hôm nay hắn đã phải đưa tinh thần chuyển dời tiến hành cầu cứu với Thiên.
Tinh thần suy kiệt đã khiến Âu Quyết dần dần lâm vào tuyệt vọng, hi vọng nhỏ bé duy nhất của hắn bây giờ đó là tên thanh niên vừa mới quen biết đó.
"Tiện nhân..còn dám không đáp, bổn trưởng lão sẽ đưa đám tiện cẩu kia đem giết chết...cứ 2 nhịp thở lại giết một người..."
Âu Thành mắt lóe một tia quỷ dị, một tia quỷ hỏa chiếu thẳng vào đầu Âu Quyết nhìn thấy đạo linh phù ẩn chứa cả tử vong lẫn sinh mệnh bất diệt linh phù bên trong mà không nhịn được thèm muốn.
Thứ này chính là thứ mà lão mơ ước ah, Âu gia tu luyện đó là quỷ chi kiếm đạo thuộc về tử vong loại, một khi luyện công đến tầng thứ cao sẽ người quỷ khó phân, sinh chuyển thành tử, linh hồn bất diệt nhưng mà nhân sinh lại xa lánh xét vào ma đạo, người mất cả bản tính, mất đi thất tình lục dục, mất đi luôn cả ý nghĩa sinh mệnh.
Đạo phù văn trong đầu Âu Quyết này dĩ nhiên lại có được cả tử vong hệ và sinh mệnh 2 hệ lực lượng cân bằng lẫn nhau, hơn nữa còn đạt đến tình trạng sinh sinh bất tức, nhân loại có được nó sẽ chân chính đạt được bất tử bất diệt.
Vạn Quỷ Ma Kiếm Kinh của lão chỉ cần có được đọng văn này lập tức liền sẽ giải quyết được nhược điểm trí mạng này, đồng thời còn có thể đưa công pháp luyện đến một tầng thứ viễn siêu nguyên gốc.
Hơn nữa, lão còn nhìn ra được phù văn này tựa như đã vượt qua phạm trù của phù văn bình thường, nó thậm chí còn có được sinh mạng, có được uy năng cấm kỵ mà thiên địa khó dung chứa.
Phù văn này, trời sinh đã là tiếp cận tình trạng của pháp tắc, hơn nữa còn là 2 hệ pháp tắc, chỉ cần có được nó, tương lai tu luyện ra pháp tắc tấn cấp thiên cảnh chi thần là chuyện không hề khó.
Loại cám dỗ này làm sao mà lão có thể bỏ qua.
"Âu Quyết...cho ngươi cơ hội cuối cùng, nói...hay không nói?"
"Xẹt..." vị trưởng lão này một kiếm chém xuống đứt đầu một tên nô bộc
Lúc này bỗng nhiên giọng Âu Thành lạnh buốt vang lên
"Không cần như vậy đâu, để bổn tọa luyện linh hồn hắn thành Quỷ Sai từ nay làm chó cho bổn tọa sử dụng, bí mật gì rồi cũng sẽ ra"
Nói xong Âu Thành chụp tay vào không trung
"Leng keng... "Sợi dây xích liền như đậu hũ bị cắt chém xuống, Âu Quyến bị nắm bắt về phía trước rơi xuống ngay dưới chân Âu Thành
"Pặp..." một đôi quỷ trảo âm tà quỷ dị chộp thẳng vào đầu hắn, Âu Thành nhẹ răng cười đầy quỷ dị.
Quỷ lực chứa đầy oán sát ma khí bộc phát, sau đó dọc theo cánh tay lão xỏ xuyên thành vô số lệ quỷ muốn xuyên thủng đầu Âu Quyết tiến vào trong.
Âu Quyết sắc mặt như tro tàn, bất lực nhắm mắt buông tay mặc cho số phận nghiệt ngã.
Nhưng mà ngay tại thời điểm sống còn này.
Trên tại tầng không cách đó trăm dặm một đạo âm ba mang đầy tính hủy diệt lại tràn tới
"Âu gia các ngươi thật sự nghĩ làm địch của ta...vậy thì tốt"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.