Hắc Tinh Đại Lục

Chương 34



...****************...

Ngày hôm sau,

Mọi người đã đi tới gianh giới có tường thành an toàn, thợ săn yêu đã lui hết về bên trong tường thành,

Y Hồng đã gọi nhiều dơi truyền tin đi mọi nơi báo rằng trong những đêm Dị Luân tới và những đêm Vĩnh Dạ đổ bộ, mọi người dân hãy tập trung tại trung tâm của mỗi trấn, trung tâm của mỗi làng, và trung tâm của thành. Vào ban đêm không được đi ra khỏi nhà,

Trấn Đằng Ly là nơi tập trung nhiều cường giả hơn cả, tại đây có cổng thông với rừng đại ngàn, mà rừng đại ngàn cực kỳ có nhiều yêu thú, đặc biệt là bên trong làn sương đen. Nơi đây có tới năm vị bán thánh canh giữ, hàng trăm võ tôn và hàng ngàn võ tông cùng võ hoàng trở xuống.

Bấy giờ tại phòng trọ của Lâm Phong.

Tiểu Hồ đã đưa cho Lâm Phong đóa dị hỏa mà cô lấy được của Thiết Yên, đóa Huyết Vẫn Tủy Linh Viêm. Sau khi Lâm Phong trồng đóa dị hoả này xuống đầm do con rắn truyền kỳ kia đang bảo vệ. Cậu quay ra chỗ tiểu Hồ, lúc này Y Nhiên và Vương Kỳ đã tới gõ cửa của họ. Vương Kỳ đã kể rằng chưa bao giờ hắn nhìn thấy nhiều cường giả được huy động đến vậy, hắn sẽ lén trốn phụ thân hắn để đi tới Đằng Ly trấn quan sát đánh nhau, hắn nghe nói ở đó tập trung nhiều bán thánh.

Lâm Phong và tiểu Hồ đã quá quen với Vương Kỳ, còn Y Nhiên thì chưa biết tính cách của hắn.

Y Nhiên đã bảo rằng cô đi cùng Lâm Phong, cô đã xin Lâm Phong đi đâu thì cho cô theo với, Lâm Phong cũng đồng ý cho cô theo. Nhưng cậu cũng nói rằng có thể cậu sẽ không đi đâu cả, Y Nhiên bảo rằng vậy thì cô ở đây theo cậu.

Trong ba ngày, Vương Kỳ sẽ đến được trấn Đằng Ly, hắn chào ba người rồi đi luôn, Lâm Phong đã hỏi rằng hắn đi thế có nguy hiểm không, Vương Kỳ đã quay lại bảo:

- Yên tâm, mạng ta tốt lắm, có gì hay khi về ta sẽ kể cho, ta còn phải ngồi uống rượu với huynh nữa cơ mà.

Nói xong Vương Kỳ đã phi kiếm bay đi,

Lâm Phong cùng Y Nhiên và tiểu Hồ đang bàn tán. Lâm Phong đã hỏi tiểu Hồ rằng lần này có khả năng yêu thánh xuất hiện không. Tiểu Hồ đã bảo rằng cô cũng không biết, nhưng yêu truyền kỳ thì chắc chắn có, hồi cô còn ở rừng đại ngàn, tuy không có yêu thánh nhưng yêu truyền kỳ thì có không ít. Mà yêu truyền kỳ đỉnh phong có sức mạnh ngang với bán thánh trung cấp, lần này e rằng cổng thành an toàn ở Đằng Ly trấn sẽ gặp đại họa, Đằng Ly trấn cũng sẽ không an toàn lắm.

Tiểu Hồ còn hỏi Lâm Phong có muốn đi đâu không, Lâm Phong bảo rằng cậu được người ấy nhờ giúp giữ nơi này, nên khả năng chỗ nào gặp nguy hiểm thực sự thì cậu sẽ đến.

Lâm Phong muốn nói tới chuyện Hằng lão nhờ cậu, nhưng có Y Nhiên ở đây nên hai người không tiện nhắc tên.

Y Nhiên không biết hai người đang nói gì, cô đã hỏi tiểu Hồ rằng người ấy là ai, tiểu Hồ chỉ cười nhẹ bảo lại cô là không có gì đâu.

Y Nhiên đã cắn môi làm ra điệu tức giận, cô bảo là không đi theo hai người có mấy ngày mà hai người đã có chuyện riêng giấu cô rồi. Lâm Phong cũng chịu thua, cậu gõ nhẹ một cái lên đầu Y Nhiên,

- Nha đầu ngốc này.

- À phải rồi, muội có ước muốn gì hay muốn làm gì...trong tương lai không.

Lâm Phong đã hỏi Y Nhiên.

Y Nhiên bảo rằng cô muốn đến phía bắc tường thành an toàn, nơi đó chưa có ai đi vào để vẽ bản đồ cả, cô muốn tiến đến khu đó xem sao, rồi cô sẽ vẽ tiếp bản đồ.

Lâm Phong và tiểu Hồ không muốn làm mất hứng của Y Nhiên, nhưng hai người đã biết chắc rằng cô không thể vẽ tiếp bản đồ rồi.

......................

Đêm đầu tiên Dị Luân tới, huyết nguyệt bay trên trời, nó di chuyển từ từ đi qua, những con huyết lang đã tru lên ở nhiều nơi, rồi phong lang, tranh lang, thương lang,..Những con yêu thú mang theo lang huyết đều có biểu hiện bạo phát, một số con ở bên trong đại lục bạo phát đã bị cường giả giết chết. Khi mà Dị Luân tới, những con yêu thú bị bạo phát đều không có yêu hạch, mọi người không thu được gì cả.

Đến sáng ngày hôm sau, những con yêu thú lại trở lại bình thường.

Buổi chiều ngày thứ hai khi Dị Luân tới, có một con dơi đã bay tới báo tin cho Y Hồng, nó phát tín hiệu báo rằng có một con yêu truyền kỳ mang huyết mạch viễn cổ, viễn cổ Cửu Vĩ Tiên Hồ đã xin đi qua từ tường thành phía bắc đi vào tường thành an toàn, rồi xuống đông nam qua Đằng Ly trấn,

Cửu Vĩ Tiên Hồ muốn tới rừng đại ngàn để đưa một số yêu thú lên phía bắc để tránh Vĩnh Dạ,

Con dơi bảo rằng Cửu Vĩ Tiên Hồ được người ấy cho phép lánh nạn tại nơi đó. Y Hồng đã biết người ấy là ai, cô đã cho phép con yêu Hồ được đi vào.

Y Hồng gửi rất nhiều con dơi dọc theo tuyến đường mà Cửu Vĩ Tiên Hồ muốn đi qua, những con dơi này đã nhắc cường giả tại tuyến đường hãy cho con yêu Hồ đi qua,

Đêm thứ hai nó đi qua, đêm thứ ba nó sẽ đưa theo những yêu thú muốn tránh Vĩnh Dạ lên phía bắc bên ngoài tường thành an toàn, đến khi đêm cuối cùng của chu kỳ Nguyệt Luân kết thúc, bọn chúng sẽ lại trở về rừng đại ngàn theo con đường đó.

Con yêu Hồ này đã lựa chọn ban đêm, vì ban đêm có thêm mặt trăng máu, sức mạnh của yêu Hồ là cực đại, nó không muốn cường giả nhân tộc vây giết mình.

Lâm Phong và tiểu Hồ cùng với Y Nhiên cũng muốn đi ngắm con Tiên Hồ này. Đợi đến đêm thứ hai, họ đã tập trung rất nhiều tại Đằng Ly trấn để ngắm con viễn cổ Tiên Hồ.

Màn đêm buông xuống, khi huyết nguyệt từ từ đi lên, một con Yêu Hồ rất lớn đã xuất hiện tại tường thành phía bắc, một bán thánh của đan tháp đã mở cổng an toàn cho nó đi qua, sau khi nó đi qua, ông lại đóng cửa thành lại.

Con yêu Hồ màu trắng, mắt đỏ, thân hình thanh tao, sau cùng là chín cái đuôi to rất đẹp, nó phi rất nhanh qua từng nóc nhà, nó đi đến đâu đều có uy áp khiến mọi người từ cảnh giới võ tôn trở xuống đều có cảm giác đứng không vững, nó chỉ mất một hai canh giờ đã phi tới Đằng Ly trấn, mọi người đều đang ngắm nhìn vẻ đẹp của nó, khi tới nơi đây, nó dừng lại một lúc,

Con yêu Hồ cửu vĩ đã đưa mắt nhìn mọi người, nơi đây rất nhiều người đang nhìn nó, nó liếc đôi mắt đỏ máu gây mê hoặc những người dưới võ tôn, nó dừng lại ở Lâm Phong vì cậu chỉ là võ vương mà không bị mê hoặc.

Cửu Vĩ Tiên Hồ lướt nhẹ xuống chỗ Lâm Phong, nó hiện nguyên hình là một cô gái xinh đẹp với ánh mắt rất đẹp, mặc một bộ đồ trắng mịn, cô đưa tay vuốt nhẹ lên cằm của Lâm Phong dưới ánh mắt của rất nhiều cường giả đứng quan sát.

Tiểu Hồ đứng bên cạnh Lâm Phong đã lên tiếng, tiểu Hồ bảo Cửu Vĩ Hồ rằng:

- Nếu cô còn không đi là trời sáng đó.

...****************...