Hắn Xốc Khăn Hỉ Trùm Đầu Của Ta

Chương 1



Mười hai giờ đêm, trên diễn đàn game [Chiến Quốc], một topic nhẹ nhàng xuất hiện.

“Hoạt động Hỉ Kết Liên Lý rốt cuộc lại xuất hiện rồi! Lần này chia ra khu đam mỹ, khu bách hợp và khu FFF, mọi người xung hỉ nào!!!”

Lầu chính của topic, lầu chủ kích động nói: “Lần thất tịch trước bận chuyện không chơi hoạt động này được nên khóc thảm cả tháng, không ngờ NPH lại ra lại hoạt động này, hơn nữa còn quyết định biến nó thành hoạt động thông thường, lúc này đây lầu chủ đang cực kỳ cực kỳ phấn khích! Mọi người ơi, gặp nhau trong hoạt động nha!”

Bên dưới lầu chính, lượt bình luận đang không ngừng gia tăng theo mỗi giây.

“Ai thèm gặp lầu chủ trong hoạt động chứ 23333333” [2333 là hahahaha]

“Lầu chủ thận trọng, sau khi kết hôn trong hoạt động này, nếu không đủ điểm động tâm thì không có cách nào ly dị đâu, lỡ mà không cẩn thận đụng trúng lũ quỷ thì chính là tiết tấu ngày ngày nghĩ tới chuyện cày nick mới đấy, đừng hỏi làm sao tôi biết nha, lau nước mắt…”

“Wow, thích hoạt động này lắm luôn, lần trước mở đúng một ngày, tôi cũng chưa kịp chơi, tới giờ vẫn còn tiếc.”

“Xin hỏi lầu chủ quyết định làm bên lựa chọn hay bên bị chọn vậy?”

“Có gan làm bên bị chọn thật sự là dũng sĩ vô liêm sỉ hhhhhh”

“Dũng sĩ vô liêm sỉ tỏ vẻ: nếu đã chơi hoạt động này thì nhất định phải chọn cách kích thích nhất! Ưỡn ngực kiêu ngạo!”



Hoạt động Hỉ Kết Liên Lý chỉ mới mở ra tầm năm phút mà trong hoạt động đã có đầy người chơi, náo nhiệt cứ như lúc này không phải là mười hai giờ đêm vậy.

Nhưng đối với đảng cày game thì nửa đêm chỉ là thời khắc bắt đầu cuộc sống về đêm mà thôi.

Hoạt động chia ra ba khu lớn là Đam Mỹ, Bách Hợp và FFF, cũng chính là chia ra khu tình yêu cùng giới tính và tình yêu khác giới tính, cũng có thể xem là khá nhân tính hóa.

Trong ba khu lớn lại chia ra thành hai khu nhỏ là Chọn Tân Nương và Chọn Tân Lang, vì thế tổng cộng có sáu khu.

Vào lúc này, trong khu Chọn Tân Lang Đam Mỹ.

Trong một căn phòng lớn, khắp nơi là người chơi mặc quần áo đỏ thẫm.

Tim Nhạc Hàm đập ‘thình thịch thình thịch’.

Cậu dè dặt đi trong đám người, ngượng ngùng nhìn nhóm tân lang trong khu Chọn Tân Lang, lòng bàn tay túa mồ hôi.

Đối với người trong khu Đam Mỹ, tân lang đại diện cho 1, tân nương đại diện cho 0.

Trước khi người chơi nam giới tiến vào Khu Đam Mỹ, bọn họ phải lựa chọn làm công hoặc thụ, tiếp đó sau khi tiến vào hai khu nhỏ sẽ tiếp tục lựa chọn làm bên chọn hay bị chọn.

Vào lúc này trong phòng này, người chờ được chọn đều là tân lang, cũng chính là công, mà người tiến vào khu có thể chủ động lựa chọn đối tượng đều là thụ.

Một khi trở thành bên bị chọn, trước khi bị chọn kết hôn, người chơi không có cách nào rời khỏi khu hoạt động này.

Cộng thêm bởi vì là bên bị chọn nên có khi bị ai đó chọn không phải việc bạn có thể khống chế.

Vì thế người chọn vào vế này trong hoạt động Thất Tịch thường bị mọi người trên diễn đàn chế nhạo là không có liêm sỉ, bài post này vẫn còn treo trên trang đầu diễn đàn, không có lúc nào không có người sáp vào tham gia náo nhiệt.

Nhân sĩ không liêm sỉ Nhạc Hàm lúc này đang cực kỳ hưng phấn đi trong căn phòng này.

Nhìn những người bạn đồng hành mang ánh mắt tóe lửa nhìn nhóm tân lang trong phòng, Nhạc Hàm phát hiện những người này đều có chuẩn bị trước, kỳ thật đều sớm có đối tượng, hoàn toàn không hề cân nhắc xem xét, vừa tiến vào phòng liền nhìn một vòng, sau khi nhìn trúng mục tiêu liền xông thẳng tới, tân lang cũng cười tủm tỉm đứng tại chỗ chờ, hai người vừa thấy mặt thì còn giả bộ diễn như mới lần đầu gặp mặt, thụ mặc hỉ phục đỏ mặt khẽ nâng cằm công, công híp mắt vô cùng phối hợp.

Dĩ nhiên cũng có nhiều người thuần túy là tới tìm giao hữu, thản nhiên chờ đợi người tới kết đôi.

Mỗi khu hoạt động sẽ chuẩn bị một ít đạo cụ đặc biệt cho bên chọn và bên bị chọn như quạt xếp, tách trà, túi gấm này nọ, một khi chọn rồi sẽ không thể vứt bỏ, số lượng vật phẩm có hạn, bị lấy rồi sẽ không xuất hiện nữa, đến khi người bị chọn được chọn rồi rời khỏi khu hoạt động thì vật phẩm đó mới xuất hiện một lần nữa.

Nhạc Hàm nhìn một chàng tân lang cầm quạt xếp khẽ lay động, dáng vẻ phong lưu phóng khoáng phong độ nhẹ nhàng, mặc dù biết rõ hình tượng trên mạng chỉ là giả nhưng cậu vẫn đỏ mặt.

Hôm nay… cậu nhất định phải kết hôn!

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Nhạc Hàm liền vô tình đối diện với ánh mắt một tân lang, người nọ mỉm cười nháy mắt với cậu, Nhạc Hàm rụt cổ, mắc cỡ đến mức đỉnh đầu sắp bốc khói.

Sau lưng đột nhiên có người huých trúng, Nhạc Hàm đứng không vững bổ nhào tới trước, một đôi tay đón lấy cậu.

Ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy một vị tân lang khác cười tủm tỉm nhìn mình, mở miệng chính là giọng nam trầm thấp đã được điều chỉnh biến âm: “Bé con à, phải nhìn đường cẩn thận chứ.”

Nhạc Hàm loạng choạng, sắp thẹn tới phát ngất.

A a a a a a soái ca nhiều quá đi, mặc dù đều là giả nhưng vẫn đẹp quá a a a a a!

Cậu kích động há miệng, âm thanh lí rí như muỗi kêu: “Cám, cám ơn…”

Sau lưng truyền tới tiếng cười khẽ, Nhạc Hàm nghiêng đầu, chỉ thấy tân lang soái ca thứ ba đứng sau lưng cậu, khom người áp sát bên tai cậu khẽ hít tẩu thuốc phà ra một làn khói, ánh mắt ngả ngớn: “Dễ xấu hổ như vậy làm sao chọn chồng đây?”

Nhạc Hàm: A a a a a a a!

Cậu, muốn, chết, rồi, a!

Ở ngoài đời thực cậu đã chịu quá nhiều thất bại trong tình cảm… là một chàng gay rất muốn nói chuyện yêu đương nhưng từ nhỏ đến lớn toàn thích trúng trai thẳng nên Nhạc Hàm vẫn luôn nhận được kết cục tình đơn phương bi kịch.

Cẩn thận suy xét tiêu chuẩn chọn người yêu của mình thì Nhạc Hàm phát hiện hình như yêu cầu của mình quá cao.

Cậu là nhan cẩu chính cống, chỉ thích người có dáng dấp đẹp mắt.

Người ta thường nói gay có dáng dấp tinh xảo hơn trai thẳng bình thường.

Không biết có phải Nhạc Hàm lăn lộn trong giới không đúng cách hay không mà toàn nhìn trúng soái ca trai thẳng…

Cuộc sống thực tế quá gian nan, thỉnh thoảng còn bị đám bạn thân trêu là cả đời này không tìm được bạn trai, người ghét cậu thì nói cậu dẹp luôn cái suy nghĩ tìm bạn trai soái ca đi.

Sau đó Nhạc Hàm rốt cuộc hoàn toàn từ bỏ liêm sỉ, thành thật làm người tốt, vì thế khi hoạt động nhân duyên mở ra, cậu lập tức online chạy tới tham gia.

Là giả thì sao chứ? Hình tượng nhân vật đều là tự chỉnh sửa thì sao? Giọng nói được chỉnh sửa thì thế nào? Mình thích là được rồi!

Cứ yêu đương với ‘soái ca’ rồi tính sau!

Đáng giận là lần trước hoạt động Thất Tịch mở ra cậu đã không tham gia, lúc đó cậu đang đắm chìm trong đau thương vì đơn phương thất bại, đúng là quá lãng phí thời gian mà!

Giờ phút này, Nhạc Hàm cảm thấy chính mình giống như cá được trở về nước, thực sự cực kỳ thoải mái và say ngất ngây, chỉ là hình như say hơi quá rồi, tay chân cậu cũng có chút nhũn ra.

Ba chàng tân lang này không biết có phải cảm thấy cậu thú vị hay không mà đặc biệt hứng thú xông tới trêu chọc, một người nắm cằm cậu cười khẽ: “Ai nha, mặt đỏ tới vậy rồi sao?”

Một người áp sát bên tai nhẹ giọng nói: “Có muốn chọn anh không bé cưng?”

Một người khác ôm eo cậu, cười tà mị: “Chọn một trong ba bọn anh đi bé.

Mười ngón đan nhau là có thể kết thành quan hệ hôn nhân rồi nha.”

Ba chất giọng có chút khác biệt không ngừng oanh tạc bên tai, Nhạc Hàm khẽ run, trong đầu thầm nghĩ, vì sao đàn ông thời cổ lại thích tới thanh lâu như vậy chứ? Chắc chắn là vì cảm giác được các cô nương vây quanh thật sự quá tuyệt vời!!!

Nhạc Hàm hít sâu một hơi, sau đó… đẩy ba anh soái ca này ra rồi co cẳng bỏ trốn, trực tiếp chạy ra khỏi Khu Chọn Tân Lang rồi chống đầu gối thở hổn hển.

Không được, cậu chọn không được, xấu hổ quá! Kích thích quá!

Ký hiệu tin tức trên màn hình bán trong suốt phía bên mắt phải lóe lên số 1 nhỏ màu đỏ đại biểu cậu có tin từ bạn bè.

Nhạc Hàm bình tĩnh lại, mở tin xem thử thì thấy là bạn tốt thời trung học, Triệu Nhất Phi.

Triệu Nhất Phi: “Nè ông… bây giờ sao rồi? Kết hôn chưa?”

Nhạc Hàm: “Vẫn chưa…”

Triệu Nhất Phi: [icon chống cằm]

Triệu Nhất Phi: “Tôi vẫn cảm thấy hoạt động đó quá hố cha, lần Thất Tịch trước ông có chơi đâu? Sao tự dưng hôm nay lại muốn chơi? Bị đả kích à? Có liên quan tới tên đàn anh trong trường hả?”

Nghĩ tới đàn anh, tâm tình tốt của Nhạc Hàm lập tức vỡ vụn, nhíu mày nói: “Không, lần trước quả thực là vì bị đả kích mới không chơi, nhưng bây giờ tôi đã tỉnh ngộ rồi… đừng nhắc tới người đó nữa!”

Triệu Nhất Phi: “…”

Nhạc Hàm: “Dù sao thì hôm nay tôi nhất định phải kết hôn! Phải yêu đương, phải có chồng!”

Ánh mắt Nhạc Hàm tràn đầy kiên định nhìn chằm chằm về phía Khu Chọn Tân Nương ở kế bên.

Mười phút sau khi xếp hàng tiến vào Khu Chọn Tân Nương, Nhạc Hàm nhìn một phòng đầy áo cưới tân nương mà hoảng hốt.

Trò chơi thiết kế hai loại đồ cưới cho hoạt động này, một là đồ nam như tân lang, một là váy cưới tân nương, váy cưới còn có thêm phụ kiện là khăn đỏ đội đầu.

Sau khi lựa chọn trở thành thụ thì người chơi có một lần cơ hội để chọn quần áo trước khi tiến vào hoạt động, sau khi quyết định sẽ không thể thay đổi.

Trước đó khi tiến vào Khu Chọn Tân Lang, hệ thống cũng để cậu chọn lựa, mặc dù có chút nhộn nhạo với bộ áo cưới tân nương nhưng cuối cùng Nhạc Hàm cũng không lựa chọn, dù sao thì người chơi bên khu này đại đa số đều mặc đồ nam, nguyên nhân chủ yếu là phụ kiện khăn đội đầu có thể sẽ trở ngại cho việc lựa chọn tân lang.

Thế nhưng trong Khu Chọn Tân Nương thì tám chín phần mười là mặc váy cưới tân nương!

Nhạc Hàm lập tức kích động, tất cả mọi người đều chơi thả ga, thực sự kích thích quá đi mà!

Ngay lúc này, khung chat hệ thống xuất hiện trước mắt cậu.

Hệ Thống: “Xin hỏi bạn muốn chọn bộ hỉ phục nào?”

Giữa không trung xuất hiện hình ảnh toàn tức của hai bộ hỉ phục, cũng giống như khi nãy, một bộ kiểu nam và một bộ kiểu nữ.

Nhạc Hàm liếc nhìn váy cưới ‘tân nương’, nghĩ tới chút tâm tư nhỏ bé của mình, cuối cùng mặt đỏ hồng nhấn chọn váy cưới tân nương, chỉ chớp mắt trên người cậu đã thay đổi quần áo, một chiếc khăn đỏ trùm trên đỉnh đầu.

….

nếu cậu không dám chọn chồng thì chỉ có thể chờ chồng tới chọn cậu vậy!

Tiến vào Khu Chọn Tân Nương, trở thành bên bị chọn, chỉ khi nào bị người ta chọn kết hôn thì cậu mới có thể rời khỏi khu hoạt động này!

Lần này, cậu nhất định sẽ kết hôn!



Bên kia, trong đại lục game [Chiến Quốc], Hạc thành.

Người đàn ông tuấn mỹ cả người mặc cẩm bào huyền sắc đang ngồi trên lầu ba tửu lâu vừa lột đậu phộng vừa lướt xem tin tức diễn đàn.

Liếc nhìn thời gian, anh ngáp một cái, cảm giác tựa hồ đã tới giờ ngủ, đang định off thì ngay lúc này có ký hiệu yêu cầu trò chuyện của bạn bè.

Người đàn ông nọ tiện tay nhấn mở, bên tai liền truyền tới âm thanh oang oang, gấp gáp nói: “Mẹ ơi! Anh Kỳ cứu mạng với, em bị nhỏ em gái hại chết rồi!”

Người nọ buông hạt đậu vừa bốc xuống, âm thanh trầm thấp cực kỳ dễ nghe vang lên: “… chuyện gì?”

Âm thanh của người kia giống như như khóc không ra nước mắt, khổ sở nói: “Không phải game mới ra hoạt động vô liêm sỉ [Hỉ Kết Liên Lý] à? Lúc em đi tắm, em gái em nó onl nick em rồi chui vào Khu Đam Mỹ, lại còn là Khu Chọn Tân Nương, mẹ ơi! Còn để em đội khăn đỏ trên đầu nữa chứ! Cái này rốt cuộc là cái quỷ gì vậy, em muốn đổi đồ khác cũng không được, hơn nữa em mới đọc quy tắc hoạt động này, nếu không có ai chọn kết hôn với em thì em vĩnh viễn không thể rời khỏi khu hoạt động này! Thật là tức chết em mà, không phải em chỉ nói nó không tìm được bạn trai là vì tướng ngủ quá xấu thôi sao, thế mà lại trả thù em như vậy! Nó không theo đuổi được thằng hotboy kia là lỗi của em chắc?! Anh Kỳ, anh nói xem…”

Kỳ Tuân nghe hồi lâu, gương mặt hoàn toàn không có chút biểu cảm: “Rốt cuộc, cậu tìm tôi làm gì?”

Đối phương khóc chít chít nói: “Anh Kỳ, có thể phiền anh chạy tới hoạt động dẫn em ra ngoài không? Vừa nãy em xem rồi, ở khu này nếu mặc váy cưới mà bị người ta xốc khăn đỏ thì phải kết hôn! Nếu thật sự bị một lão gay xốc khăn thì không phải tiêu em rồi sao? Anh Kỳ làm ơn giúp em đi mà, mau cứu đứa em này đi!”

Kỳ Tuân dứt khoát nói: “Từ chối.”

Dứt lời liền ngắt trò chuyện, đối phương lập tức gửi yêu cầu trò chuyện sang, Kỳ Tuân lười để ý, đối phương từ bỏ gọi call, trực tiếp oanh tạc bằng tin nhắn.

Manh Bất Manh: “Anh Kỳ!!!”

Manh Bất Manh: “Anh Kỳ cứu mạng!!!! Em nổi hết da gà da vịt rồi đây nè!!!!!”

Manh Bất Manh: “Anh Kỳ, anh không thể thấy chết không cứu như vậy mà!!!!!”

Manh Bất Manh: “Anh ơi anh ơi anh ơi anh ơi anh ơiiiiiiiiii!!!!”

Manh Bất Manh: “Anh ơiiiiiiiiiii!!!!!!!”

Manh Bất Manh: “Anh ơi, em chỉ chấp nhận kết hôn với anh thôi!!!!! Ngoại trừ anh không ai có thể giúp em hết!!!!”

Kỳ Tuân: “…”

‘Chỉ chấp nhận kết hôn với anh thôi’ những lời này nghe thật kinh khủng…

Kỳ Tuân dụi dụi hốc mắt, suy nghĩ một chút rồi mở list bạn bè, ánh mắt định lại trên một cái tên.

Sau vài giây yên lặng, anh từ bỏ ý nghĩ muốn ném Manh Bất Manh cho đối phương hỗ trợ.

Lúc Manh Bất Manh gửi tới dòng tin thứ ba mươi, khóc lóc thảm thiết chảy nước mắt nước mũi cầu xin Kỳ Tuân trợ giúp, Kỳ Tuân ‘chậc’ một tiếng, trả lời: “Biết rồi, nhưng chờ tôi mở nick phụ, chốc nữa nhận được yêu cầu thêm bạn nhớ đồng ý.”

Trong trò chơi, tin tức quan trọng liên quan tới lão đại của các thế lực đều sẽ được công bố bằng Loa Nhỏ trên kênh Thế Giới, bị xếp vào loại ‘Chiêu Cáo Thiên Hạ’ bắt buộc, bao gồm cả tin tức kết hôn.

Kỳ Tuân và Manh Bất Manh, cũng chính là Chu Diêu vốn đã bị người ta chú ý mỗi phút mỗi giây, thường xuyên thị đám người trên diễn đàn bàn tán, nếu hai bọn họ kết hôn thì không biết diễn đàn sẽ bùng nổ đến mức nào.

Kỳ Tuân không có hứng thú trở thành đề tài bát quái cho đám người kia, lại càng không muốn phí phạm bản thân kết hôn với tên nhóc này.

Nghĩ vậy, anh đứng dậy, giây tiếp theo biến mất tại chỗ.



Nhạc Hàm bừng bừng hứng thú dạo quanh khu hoạt động, bởi vì lần này đội khăn trùm tân nương nên đi lại không quá thuận lợi, chỉ có thể cẩn thận tiến tới.

Trong Khu Chọn Tân Nương, một khi tân nương mặc váy cưới đội khăn trùm đầu thì nhóm tân lang có ý tưởng tới tìm người không thể dựa vào tướng mạo nhân vật để phân biệt, có vài cặp dựa vào gọi tên, vài cặp sẽ dùng đạo cụ phụ kiện để phân biệt.

Nhạc Hàm thuộc dạng chờ người xa lạ tới chọn nên theo lý không cần dùng đạo cụ phụ kiện, thế nhưng khó khăn lắm mới chơi một lần, cậu dĩ nhiên muốn thử nghiệm hết toàn bộ, vì thế vẫn luôn quanh quẩn bên cạnh bàn đạo cụ.

Người có ý tưởng như Nhạc Hàm cũng không ít nên bàn đạo cụ sớm đã trống rỗng, cần phải chờ tân nương sở hữu đạo cụ bị chọn thì nó mới được reset xuất hiện trên bàn.

Nhất thời khu hoạt động vô cùng náo nhiệt, Nhạc Hàm cảm thấy người mình túa mồ hôi.

Kỳ Tuân mở nick phụ, không chút chần chừ nhảy vào hoạt động Hỉ Kết Liên Ý, tiến vào khu vực Chọn Tân Nương của Khu Đam Mỹ.

Chu Diêu vừa đồng ý yêu cầu kết bạn của anh, hai người đang trò chuyện bằng tin thoại.

“Nhanh chút đi anh Kỳ ơi, em thật sự chịu hết nổi rồi, hôm nay coi như được mở mang kiến thức, bên cạnh em đều là đàn ông, thiệt nhiều thiệt nhiều đàn ông luôn!”

Chu Diêu ở bên kia gào thét không ngừng, Kỳ Tuân bị ồn tới tê cả da đầu, đen mặt nói: “Im miệng, tôi đã vào rồi, cậu đang ở đâu?”

“Em cũng không biết mình đang ở đâu nữa… tầm mắt bị khăn đội đầu che mất rồi! Nhưng hình như là ở trong góc phòng…”

Kỳ Tuân tiến vào trong, vừa quan sát vừa nhíu mày hỏi: “Cậu có cầm đạo cụ gì không?”

Chu Diêu: “…có.”

Kỳ Tuân: “Là cái gì?”

Chu Diêu: “…”

Kỳ Tuân liền hiểu là có điểm không đúng: “Nơi này có rất nhiều tân nương mặc váy cưới đội khăn, tôi không có cách nào nhận ra ai là cậu, có kêu tên cũng không được, nơi này quá ồn, cậu không nghe được.

Nhưng đạo cụ hình như là độc nhất vô nhị, tôi chỉ có thể dựa vào nó để tìm cậu thôi.

Đạo cụ của cậu rốt cuộc là thứ gì?”

Một lát sau, Chu Diêu yếu ớt nói: “… là đạo cụ SM…”

Kỳ Tuân: “…”

Chu Diêu nức nở nói: “Con bé đúng là hố em mà, nó lại chọn cho em một cái vòng cổ cho chó, lại còn nối với dây xích nữa chứ, em cũng không biết thứ này dùng thế nào, cũng không dám… với lại muốn vứt đi cũng không được, cứ như dính chết vào tay rồi ấy… huhuhu… anh Kỳ…”

Kỳ Tuân: “… nhịn chút đi, đừng làm mất.”

Xung quanh là một đám tân nương cầm hoa cầm quạt, đạo cụ SM đặc biệt như vậy chắc chắn sẽ rất dễ tìm.

Nghĩ vậy, Kỳ Tuân bình tĩnh tìm kiếm, vừa tìm vừa duy trì liên lạc với Chu Diêu.

Đột nhiên Chu Diêu rú lên: “Á! Móa ơi!”

Kỳ Tuân khựng một chút, nhíu mày: “Sao vậy?”

Đối diện không đáp.

Kỳ Tuân: “Chu Diêu?”

Kỳ Tuân mở giao diện điều khiển thì phát hiện cuộc nói chuyện đã bị cắt.

Anh gửi yêu cầu trò chuyện nhưng mãi vẫn không có phản ứng.

Kỳ Tuân không biết Chu Diêu đang làm gì, chỉ đành tiếp tục tìm người.

Nhạc Hàm đứng bên bàn đạo cụ nửa ngày, đột nhiên trên bàn xuất hiện hình ảnh giống như một sợi dây.

Mặc dù đạo cụ chỉ cần cầm vào tay là không thể vứt bỏ nhưng mọi người đều rất muốn có đạo cụ nên giây đầu tiên đạo cụ xuất hiện, còn không chờ thấy rõ là thứ gì, mấy bàn tay đã soạt soạt vươn tới, đạo cụ xuất hiện ngay trước mặt Nhạc Hàm, cậu liền nhanh tay lẹ mắt cướp được!

Giây tiếp theo, hình ảnh rốt cuộc cũng rõ ràng, Nhạc Hàm nhìn thấy sợi dây dần dần biến thành vòng cổ.

Nhạc Hàm: “…”

Nhóm tân nương ở xung quanh có ý định tranh giành với Nhạc Hàm vừa nãy: “…”

Sau vài giây câm nín, đám người liên tiếp lùi về sau, tựa hồ chuyện vừa nãy chưa hề xảy ra.

Nhạc Hàm run run bàn tay đang cầm đạo cụ, bên dưới tấm khăn trùm đầu là gương mặt đỏ rực như bị thiêu đốt.

Cậu… cậu hình như vừa cướp phải một món đồ không ổn cho lắm…

Xấu… xấu hổ quá…

Nhạc Hàm cảm thấy tim mình đập như trống nổi.

Cậu vào Khu Chọn Tân Nương đã gần mười phút, đạo cụ cũng dành được, thế nhưng vẫn không có ai chọn cậu.

Có lẽ vì quá khẩn trương hoặc quá xấu hổ, Nhạc Hàm đột nhiên muốn đi WC.

Do dự một chút, nghĩ rằng chỉ rời đi một chút có lẽ sẽ không sao, Nhạc Hàm liền đi vào trong góc, lựa chọn trạng thái treo game, tạm thời ngắt kết nối sóng điện não với trò chơi, cởi nón thực tế ảo, leo xuống giường, mang dép rồi lẹp xẹp lẹp xẹp chạy vào phòng tắm.

Trong đám người, một tân lang cao lớn tuấn tú đang đi khắp nơi tìm người.

Chu Diêu từ đầu đến cuối vẫn không liên lạc được, Kỳ Tuân liếc nhìn thời gian… bên chọn sau khi tiến vào khu hoạt động chỉ có thời gian mười phút, hết thời gian sẽ bị truyền tống ra ngoài xếp hàng lại một lần nữa, bây giờ người ngày càng nhiều, nếu xếp hàng lại một lần nữa thì có lẽ Chu Diêu sẽ bị tân lang khác chọn mất.

Kỳ Tuân dọc theo vách tường đi được nửa đường, trong đầu thầm nghĩ mình đã cố hết tình hết nghĩa rồi, thật sự không tìm được thì đó chính là số phận của Chu Diêu.

Đang nghĩ vậy thì anh chợt thấy ở phía trước có một tân nương đội khăn trùm đầu đang đứng sát tường, trên tay còn cằm một bó dây da đen nhánh, phần cuối sợi dây nối với một cái vòng cổ, trên vòng có khảm đinh tán.

Xung quanh có vài tân lang đi ngang qua, nhìn thấy đạo cụ SM trên tay vị tân nương này thì lập tức bụm môi lộ ra đủ loại biểu cảm đặc sắc, nhưng đều cười trộm đi ngang qua, căn bản không có ai có ý kết đôi.

Khóe miệng Kỳ Tuân giật giật một cái, tiến tới nói: “Chu Diêu!”

Tân nương đứng đó không nhúc nhích, cũng không đáp lại anh.

Kỳ Tuân đưa tay vỗ vai đối phương, lại nói: “Này!”

Vẫn không có phản ứng.

Lần này Kỳ Tuân đã hiểu được, nhân vật game của Chu Diêu đứng ở đây nhưng người thật có lẽ đã chạy đi làm việc gì khác nên gọi cả nửa ngày cũng không phản ứng.

Người này thực không đáng tin mà, trước đó còn lo quắn quéo hết cả lên, bây giờ lại không nói tiếng nào bỏ đi mất.

Kỳ Tuân liếc nhìn thời gian, chỉ còn lại một phút cuối cùng.

Cũng không biết lúc nào Chu Diêu mới quay trở lại, dù sao cũng đã tìm được người, trước tiên cứ xốc khăn trùm đầu rồi tính sau.

Nghĩ vậy, Kỳ Tuân không chút nghĩ ngợi đưa tay tới vén khăn đội đầu của tân nương…

Nhạc Hàm đi vệ sinh xong, rửa tay sạch sẽ, uống một ngụm nước rồi bò lên giường, đội nón thực tế ảo, một lần nữa kết nối sóng điện não với trò chơi.

Mới vừa kết nối vào nhân vật, vừa chớp mắt một cái thì khăn trùm đầu của cậu bị vén lên!

Nhạc Hàm sợ tới mức giật thót.

Khăn trùm đầu tân nương được vén lên, đứng trước mặt cậu là một người đàn ông anh tuấn vóc dáng thon dài.

Hai người bốn mắt chạm nhau, tôi nhìn anh anh nhìn tôi.

Nhạc Hàm vui sướng nhìn gương mặt có chút khuôn mẫu trong game nhưng vẫn khá vui tai vui mắt của đối phương.

Kỳ Tuân nhìn chằm chằm nam sinh bụ bẫm có chút ngượng ngùng nhưng vẫn mở to ánh mắt lấp lánh chăm chú nhìn mình.

Vào giờ phút này, bọn họ đã kết hôn rồi, song phương đều bất ngờ không kịp đề phòng.

Nhạc Hàm: Soái ca! A! Mặc dù tới thực đột ngột nhưng mùa xuân của cậu đã tới rồi!

Kỳ Tuân: Tiêu rồi, nhầm hàng rồi.