Hạnh Phúc Vì Em

Chương 44



Kiều Hải Tinh: A A A, không, anh không muốn đâuuu!!!

Gương mặt cô gái nhỏ lúc xanh lúc đỏ, đôi mắt lúng liếng, Xa Thừa Vũ nín cười, hỏi: “Vừa rồi không phải em nói rất lớn tiếng hay sao?”

Kiều Hải Tinh phồng má, “Cái đó…… em còn đang trưởng thành……

Trời má!!! Cô đang nói cái gì vậyyyy?!

Đôi mắt Xa Thừa Vũ chứa đầy ý cười, anh bước lại gần cô hơn, duỗi tay ôm lấy vòng eo mềm mại.

Kiều Hải Tinh hít một hơi, đôi mắt ngay lập tức mở to.

Bàn tay của người đàn ông khẽ nhéo một cái trên eo cô, làm bộ muốn đi xuống, Kiều Hải Tinh vội vàng đè lại bàn tay đang làm loạn khắp nơi kia.

Không! Anh không thể làm thế được! Em vẫn chỉ là cô bé con thôiii!!!

Xa Thừa Vũ rốt cuộc không nhịn được cười ra tiếng, gõ gõ đầu nhỏ của Kiều Hải Tinh rồi hỏi: “Nghĩ đi đâu đấy?”

Gì???

Bạn học Tiểu Kiều đã thầm đào hố sâu mấy dặm trong lòng: “Đâu có, đâu có gì đâu ạ!”

Xa Thừa Vũ: “Đi nào, đi ăn cơm!” Nói xong anh sải chân dài bước ra khỏi phòng họp, đi đến trước cửa lớn công ty thì dừng lại chờ cô.

Kiều Hải Tinh lộc cộc đuổi kịp, hỏi: “Chúng ta cùng đi ăn cơm ạ? Như vậy có không ổn hay không?”

Xa Thừa Vũ: “Anh ăn cơm với Tiểu Xuyên và Sở Hàng suốt mà có ai thấy không ổn đâu.”

Kiều Hải Tinh nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sao mà giống nhau được cơ chứ, em chính là một cô gái xinh đẹp đó nhé!”

Xa Thừa Vũ nhẹ ôm lấy vai cô, nói: “Chúng ta không đi nhà ăn, anh đưa em đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn.”

Kiều Hải Tinh cong mắt, tò mò hỏi: “Bữa tiệc lớn gì cơ ạ?”

Xa Thừa Vũ: “Lẩu.”

Kiều Hải Tinh: “……”

Xa tổng à anh mau nói thật đi, có phải anh xem thường món lẩu hay không hả?!

Nói vậy thôi chứ Xa Thừa Vũ không đưa cô đi ăn lẩu, anh đưa Kiều Hải Tinh đến một nhà hàng Nhật Bản.

Đang là buổi trưa, nhà hàng kinh doanh cũng khá tốt, tốp năm tốp ba đều là nhân viên văn phòng ở khu vực gần đó.

Xa Thừa Vũ đưa thực đơn cho Kiều Hải Tinh, cô chọn loạn một hồi, Xa Thừa Vũ cũng không thay đổi gì mà trực tiếp kêu nhân viên phục vụ gọi món.

Cô gái nhỏ lớn lên gần biển nên khá yêu thích đồ tươi sống, bữa cơm này Kiều Hải Tinh ăn không ít, Xa Thừa Vũ thì vẫn luôn bưng trà rót nước bận bịu phục vụ bạn gái.

Rượu đủ cơm no, Kiều Hải Tinh lại bắt đầu lảm nhảm nói chuyện đông tây với Xa Thừa Vũ, anh kiên nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng đáp lại vài câu.

Hai người nói chuyện phiếm trong chốc lát, bàn bên cạnh thanh toán rồi rời đi, lúc đi qua chỗ này thì ngừng một chút.

“Thật sự là Xa tổng ạ?” Đi ở phía trước chính là một người phụ nữ tóc ngắn hơn ba mươi tuổi, giỏi giang khéo léo. Phía sau cô ấy có một nam một nữ đi theo, cũng đều là quần áo gọn gàng, cử chỉ ưu nhã.

Xa Thừa Vũ khẽ nhíu mày, nói: “Xin lỗi, xin hỏi cô là?”

Kiều Hải Tinh “Ah” một tiếng, vừa vui mừng lại vừa kích động, nhỏ giọng nói: “Sơ Hà, là Sơ Hà đó! Cô ấy chính là người chủ trì của《 Những người bạn của Sơ Hà 》, em cực kỳ yêu thích luôn ạ!”

Sơ Hà xuất đạo rất sớm, năm đó đã làm người chủ trì nhí ở tiết mục thiếu nhi, hồi Đỗ Thư Quân còn sống, bà thường xuyên đưa Kiều Hải Tinh đi xem tiết mục của cô ấy.

Xa Thừa Vũ nhìn thoáng qua Kiều Hải Tinh, khẽ nhíu mày.

Cực kỳ yêu thích? Phụ nữ các em dễ dàng nói yêu thích như thế à?!

Sơ Hà không nghĩ tới tại đây gặp được fans, cô ấy chớp chớp mắt nhìn Kiều Hải Tinh.

Oa oa oa! Thần tượng từ nhỏ nhìn tôi kìaaaa! Kiều Hải Tinh hưng phấn đến mức cả gương mặt cũng phiếm hồng.

Xa Thừa Vũ nhớ ra, 《 Những người bạn của Sơ Hà 》là talkshow anh sẽ ghi hình vào tuần sau, thế nên anh đứng dậy chào hỏi Sơ Hà.

Sơ Hà chỉ về một nam một nữ phía sau, giới thiệu với hai người: “Hai vị này là đạo diễn và người chế tác tiết mục của chúng tôi. Mấy ngày nay tôi đang chuẩn bị tư liệu về Xa tổng, lúc ăn cơm khi nãy tôi nhìn thấy rất giống anh, còn tưởng rằng mình bị hoa mắt cơ đấy!”

Mấy người trò chuyện một lát, ánh mắt nhiều chuyện của Sơ Hà dừng trên người Kiều Hải Tinh, “Xa tổng, vị này chính là bạn gái của anh sao? Thật là đáng yêu quá!”

Kiều Hải Tinh cong môi, đôi mắt to chớp chớp, cố gắng hết sức khiến mình càng đáng yêu hơn nữa.

Xa Thừa Vũ xoa xoa mái tóc Kiều Hải Tinh, cười khanh khách nói: “Bạn gái tôi có hơi ngốc, để mọi người chê cười rồi.”

Khuôn mặt Kiều Hải Tinh đỏ lên, giơ nắm đấm nhỏ lên khẽ đánh anh.

Mọi người cùng bật cười.

Xa Thừa Vũ kéo tay Kiều Hải Tinh, nói lời tạm biệt với họ.

Buổi tối lúc tan tầm, Xa Thừa Vũ chờ Kiều Hải Tinh ở gara, hai người ăn tối cùng nhau, sau đó anh lại đưa cô về nhà.

“Mau trở về đi thôi, em đến nơi rồi.” Kiều Hải Tinh kéo tay Xa Thừa Vũ, vừa lắc lắc vừa nói.

Xa Thừa Vũ cười, “Không mời anh lên ngồi à?”

Kiều Hải Tinh cắn cắn môi, “Không, không ổn lắm…… Khả Khả còn chưa về mà?”

Xa Thừa Vũ cúi đầu nhìn cô, ghé sát vào nói: “Chưa về thì chẳng phải quá vừa lúc hay sao?”

Mặt Kiều Hải Tinh vụt đỏ lên, không nói hai lời đẩy anh ra.

Xa Thừa Vũ: “Được rồi được rồi, anh đi, anh đi.” Anh đứng yên, cò kè mặc cả: “Hôn anh một cái rồi anh đi nào.”

Kiều Hải Tinh: “……”

Miệng cô lầu bầu một lúc lâu, cuối cùng vẫn nhón chân nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khóe môi anh.

Xa tổng mặt mày hớn hở.

Kiều Hải Tinh dẩu môi, “Anh mau trở về đi thôi, em phải lên rồi!”

Xa Thừa Vũ gật đầu, “Đi đi.” Anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu, khẽ cười ra tiếng.

Một tuần trôi qua rất nhanh, hôm nay, Xa Thừa Vũ đến công ty ghi hình tiết mục.

Nhân viên công tác chờ trước quầy lễ tân, đưa Xa Thừa Vũ vào phòng hóa trang.

Sơ Hà vừa trang điểm vừa khớp bản thảo, ngó nhìn phía sau Xa Thừa Vũ rồi hỏi: “Xa tổng, bạn gái của anh không tới sao?”

Xa Thừa Vũ lễ phép cười, “Cô ấy đang đi làm.”

Sơ Hà có hơi thất vọng gật gật đầu, cầm bản thảo lên tập trước với Xa Thừa Vũ hai lần.

Tiết mục rất nhanh đã bắt đầu.

Sở dĩ độ phổ biến rất cao là bởi vì đây là một chương trình được phát sóng trực tiếp, mọi người cũng có thể sử dụng trang web chính thức để tham gia thảo luận trong khi đang xem chương trình, hơn nữa năng lực chủ trì của Sơ Hà rất giỏi, đề tài nào cũng nóng sốt và thú vị.

Xa Thừa Vũ luôn giữ thái độ khiêm tốn nghiêm túc, biết gì nói nấy, ngay cả chuyện bị đối thủ gài bẫy năm đó cũng đều trả lời rất khéo léo.

Phía dưới sân khấu của chương trình, khán giả không ngừng hô to.

Quan trọng nhất là, vì sao anh chàng tổng giám đốc xuất thân lập trình viên này lại con mẹ nó đẹp trai quá đáng như vậy hả?!

Vốn là tới đây vì thực lực của anh ấy.

Kết quả lại bị giá trị nhan sắc tóm thành fan luôn rồi.

Mẹ ơi con càng ngày càng nông cạn rồi huhu……

Cuộc thảo luận trên APP rất náo nhiệt, Sơ Hà nhìn Ipad trong tay, nói: “Xa tổng, các bạn trên mạng rất quan tâm vấn đề cá nhân của anh đấy nha……”

Vấn đề này vốn không có trong kế hoạch, tuy rằng là người xem trên mạng nói ra, nhưng Sơ Hà đã biết tình hình thực tế rồi.

Có rất nhiều ông lớn sau khi thành danh cho dù có yêu đương cũng không muốn công khai, ngoài mặt là vì duy trì hình tượng, thật ra là không muốn chặt đứt đào hoa.

Sơ Hà hỏi như vậy, cũng là vì muốn giúp fan nhỏ kia của mình thử xem người đàn ông này có đáng tin cậy hay không.

Nhưng Sơ Hà lại không biết rằng, đối với đề tài tình cảm, Xa Thừa Vũ vốn dĩ không hề muốn dối gạt gì.

Anh hơi cúi đầu, ánh mắt tràn đầy dịu dàng, nhẹ nhàng cười nói: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, tôi đã có bạn gái cách đây không lâu.”

Ông trời của con ơiiii!

Toàn bộ quá trình ghi hình, người đàn ông này luôn giữ bộ dáng trấn định điềm tĩnh, thế nhưng khi nói đến bạn gái thì thâm tình thế kia.

Là tình yêu đích thực đó!!!

Sơ Hà cười, “Vậy tôi mạnh dạn suy đoán một chút nhé, năm đó sau khi sự nghiệp gặp thất bại, có phải là bởi vì người bạn gái này nên Xa tổng mới có dũng khí trở lại đúng không?”

Xa Thừa Vũ: “Thật sự có một phần lớn lý do chính là vì cô ấy, khi ấy bản thân tôi rất suy sụp chán chường, cô ấy tựa như một tia sáng trong cuộc đời tăm tối của tôi, giúp tôi thấy được hy vọng.”

Sơ Hà trêu ghẹo: “Đạo diễn à, tôi cảm thấy chương trình kỳ này nên đổi tên thành ‘Chua xót ngọt ngào chính là em’ mất thôi!”

Xa Thừa Vũ ngượng ngùng cười.

Sơ Hà lại hỏi: “Xa tổng nói một phần lớn nguyên nhân là cô ấy, vậy phần còn lại thì sao?”

Xa Thừa Vũ ngừng lại khá lâu, sau đó hỏi ngược lại: “Cô cảm thấy lấy sức lực của bản thân mình để thay đổi cách nhìn của xã hội đối với một ngành sản xuất thì có nhiều khả năng thành công hay không?”

Sơ Hà không hiểu lắm, nghiêng đầu suy nghĩ rồi nói: “Tôi ăn ngay nói thật, gần như không có khả năng.”

Xa Thừa Vũ gật đầu, “Gần như không có, nhưng tôi muốn thử xem.”

Anh tiếp tục giải thích: “Hẳn là mọi người còn nhớ rõ tin tức sinh viên chơi game bị đột tử trước đây, đoạn thời gian đó có rất nhiều người đứng ra công kích ngành sản xuất trò chơi, nói chúng tôi chỉ muốn kiếm tiền, mưu tài hại mệnh. Nhưng tôi muốn nói rằng, ngoại trừ một số ít những kẻ cặn bã trong ngành thì phần lớn những người làm trò chơi chúng tôi đều dựa vào sự nhiệt tình và lòng yêu thích, chúng tôi cũng đã từng là người chơi game, chúng tôi muốn mang những trò chơi mà chúng tôi đã làm bằng cả trái tim tới cho người chơi, tạo ra niềm vui cho mọi người. Chính vì vậy nên tôi muốn đứng ra, làm trò chơi sạch sẽ, không vụ lợi, không hại người, muốn nói với đông đảo người chơi game rằng, chúng tôi xứng đáng để mọi người tin tưởng, sự yêu thích của các bạn mới chính là điều mà những người sản xuất trò chơi chúng tôi theo đuổi suốt đời!”

Lời phát biểu kết thúc, phòng phát sóng trực tiếp vô cùng im lặng, và sau đó là những tràng pháo tay nổ ra như sấm.

Sơ Hà lắc đầu, không nhịn được cảm thán: “Xa tổng, anh chính là may mắn của ngành sản xuất này!”

Cùng lúc đó, phần thảo luận trên APP tiếp tục bùng nổ.

“Xem phát sóng trực tiếp mà lệ nóng doanh tròng là bị cái quỷ gì đây?!”

“Fan của tổng giám đốc báu vật quyết đoán!”

Thậm chí có một số người tại trường quay còn giơ cánh tay hô to, “Chiến Du không ngã, trò chơi Trung Quốc không ngã!”

……

Xa Thừa Vũ không hề biết gì về cuộc thảo luận trực tuyến trên mạng, tiết mục kết thúc trong những tràng pháo tay rộn rã.

Không nghĩ tới vừa mới trở lại công ty, điện thoại như sắp bị nổ tung bởi những cuộc gọi.

Thăm hỏi, chúc mừng thì không nói, nhưng nhiều nhất là các nhà đầu tư, dường như mọi người đã tìm thấy một khối bánh ngon nên muốn tranh nhau mỗi người một phần.

Xa Thừa Vũ đưa phương thức liên hệ của Viên Thiến cho bọn họ, vòng tài chính phải được tiến hành mở rộng một cách có trật tự.

Buổi tối, lúc đưa Kiều Hải Tinh về nhà, dường như tâm trạng của Xa Thừa Vũ cực kỳ tốt, ngón tay gõ gõ trên tay lái theo tiết tấu, thỉnh thoảng còn ngân nga một bài hát nào đó.

Kiều Hải Tinh cũng có thể hiểu được, dù sao thì triển vọng tương lai của công ty càng ngày càng tốt, mọi người đều vui vẻ hạnh phúc.

Hai người xuống xe, Kiều Hải Tinh còn đang rối rắm là nếu như anh lại muốn “Đi lên ngồi một chút” thì mình nên làm thế nào đâyyyy.

Không ngờ hôm nay người đàn ông này chẳng nói năng gì, ôm lấy cô rồi trực tiếp đi thẳng vào hành lang.

Kiều Hải Tinh: “……”

Chuyện gì đang xảy ra vậyyy??

To gan như vậy á??

Xa Thừa Vũ cứ như không nhìn thấy gì, cong môi, bước đi như gió.

Thang máy lên tới tầng 7, cửa mở ra, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Sau đó, Kiều Hải Tinh nhìn thấy Xa Thừa Vũ nhập vân tay vào trên cánh cửa ở căn phòng đối diện phòng cô, cánh cửa “Đinh” một tiếng rồi mở ra.

Kiều Hải Tinh: “???????!!!!!!!”

Cô chậm chạp chạy qua, hỏi một cách khó khăn: “Nàyy? Anh…… chuyện gì thế ạ?”

Xa Thừa Vũ cười như không cười, “Căn phòng này là anh mua, sao nào?”

Kiều Hải Tinh thực sự muốn hóa đá, cô cẩn thận nghĩ lại, lúc ấy mình mới từ chức ở công ty cũ thì căn phòng đối diện đang trang hoàng lại.

Công nhân còn nói chủ sở hữu không cho bọn họ thi công vào thứ bảy chủ nhật, nói là không thể làm ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của hàng xóm.

Được rồi! Anh đã bắt đầu nhớ thương em từ khi nào vậy hả??!!