Hạo Hạo Và Bằng Bằng

Chương 36



Trần Hạo lúc này đang lăn qua lăn lại trong máy ATM. Hắn từ trước đến nay chưa bao giờ sử dụng thứ này, cho nên thao tác không được nhanh nhạy, huống hồ cái máy này cũng thực quá ngạo kiều —

Gì mà không lấy tờ 50 chỉ lấy tờ 100; Mỗi lần chỉ có thể gửi một vạn ( =10000); Chết tiệt hơn là chỉ cần một tờ trong một vạn đồng này bị kẹt, tiền đã được gửi vào sẽ bị phun ra hết.

Trần Hạo thầm mắng xui xẻo, nếu không phải hôm nay ngân hàng mạng hỏng, hắn mới không có ngu ngốc đi dùng cái máy này, để mồ hôi đầy đầu.

Phải biết rằng, số tiền bên trong túi lên đến hơn 200 vạn ( = 2.000.000), sau lưng hắn lại còn một hàng dài người.

Lúc sau, nhiều người thấy kẻ này gửi một lần lại thêm một lần tiền, không dừng, bộ dạng muốn đem cái máy ATM này bao trọn nguyên một ngày, trong lòng đều sinh ra hâm mộ cùng ghen tị không lí giải được.

Vì tránh cho bản thân khỏi tức chết, một hàng nam nữ già trẻ phía sau hắn thức thời dần tản đi mất. Cuối cùng, chỉ còn lại duy nhất bóng dáng nhỏ của Trần Hạo yên lặng ‘cày’. Đến 11 giờ rưỡi, bụng đã lên tiếng kháng nghị, tin nhắn nhắc nhở Hàn Tiểu Bằng, thống kê tổng số tiền cũng chỉ mới được 30 vạn.

Càng khốn hơn là, Hàn Tiểu Bằng lúc này còn chưa tới bắt Trần Hạo. Y giờ định trước chạy đến hai cái ATM gần tiểu khu nhất, ai dè đúng ngày công nhân viên chức về hưu nhận lương trợ cấp.

Về khoản tiền bạc thì sức chiến đấu của các cụ ông cụ bà một chút cũng không yếu hơn đám người trẻ tuổi được! Hàn Tiểu Bằng ở trong đám người chen tới chen lui một tầng mồ hôi không nói, lại còn bị vài bà lão không biết chữ chộp lấy, muốn y giúp làm một số thủ tục. Trong lòng Hàn Tiểu Bằng gấp muốn chết a, ngoài mặt thì bình tĩnh giải đáp thắc mắc của mấy ông bà lão.

Cuối cùng, toàn giải quyết vấn đề cho người ta là chính, mà người mình muốn mình tìm thì ngay cả bóng cũng không thấy.

Y lại bắt một chiến xe, chạy thẳng đến 5 cây ATM khu trung tâm, nhưng mà giống như người ta nói thì kẻ xui xẻo uống nước cũng bị mắc răng.

Cuộc thi Marathon XX cấp quốc tế hôm nay tiến trình vừa đến thành phố Bình Sơn, vài con đường khu trung tâm bị phong toả, ngăn không cho bất cứ phương tiện nào đi vào.

Một đám học sinh, giáo viên, công nhân, nhân viên công vụ tay cầm hoa tươi, đứng hai bên đường, không ngừng kêu “Cố lên” đặc biệt đinh tai nhức óc.

Dưới sự nhiệt tình khôn nguôi của người dân Bình Sơn, Hàn Tiểu Bằng cũng gia nhập hàng ngũ ‘Chạy Marathon’. Đương nhiên, là bị bức bách, bởi vì không có bất kỳ phương tiện nào có thể lái được mà.

Hơn nữa vì chạy ngang qua đường đua, làm đổ chướng ngại vật, lại còn gây vài cuộc xung đột nhỏ với mấy anh cảnh sát. Mà phương thức giải quyết vấn đề là, Hàn Tiểu Bằng chạy ở phía trước, nhân dân ở phía sau đuổi theo, đuổi đến khi đuổi không kịp nữa mới thôi.

Nói ngắn lại, là Hàn Tiểu Bằng giống như chó cứ chạy hộc lưỡi hỏi thăm mấy cây ATM ở khu trung tâm, kết quả ‘Trần Hạo ở đâu’ vẫn là một bí ẩn.

Hàn Tiểu Bằng xuất thân là đặc công, không phải bộ đội đặc chủng, chạy một vòng lớn như vậy, chung quy cũng ăn không nổi.

Y thở phì phò, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, nghĩ, trời đánh bạn học Trần Hạo, tại sao hắn không tạo tài khoản rồi vào ngân hằng gửi thẳng một lần đi, thật ngu ngốc mà!!!

Tin nhắn thông báo của ngân hàng lại gửi đến, Hàn Tiểu Bằng vạn vạn không hề nghĩ đến, mấy cái tin nhắn nghiệp vụ mà y ghét nhất lưc thường kia sẽ trở thành niềm hy vọng duy nhất cho y lúc này: Người y yêu còn ở thành phố này.

Hàn Tiểu Bằng nhìn tin nhắn kia, bỗng chú ý tới một câu cuối cùng: Nếu như có gì thắc mắc, xin hãy lập tức gọi vào số 95555

Y đập đầu một cái, đcm nó, một tháng nằm ở nhà không đi làm, liền biến thành đồ ngu rồi. Mình có thể hỏi ngân hàng mà!!!!

Vì thế, trung tâm tư vấn khách hàng liền nhận được một cuộc gọi từ khách hàng mang thẻ vàng.

Vị khách kia ở bên kia điện thoại nổi trận lôi đình. Nói hệ thống ngân hàng trục trặc rồi, không ngừng chuyển tiền cho y, cứ mỗi 5 phút đồng hồ lại thêm 1 vạn nhân dân tệ vào tào khoản. Này rõ ràng chính là muốn hãm hại y, muốn cho y đi tù vân vân …..

Nhân viên nữ lập tức luống cuống điều tra thông tin thẻ ngân hàng của vị khách này, phát hiện cũng không phải do hệ thống ngân hàng trục trặc, mà là có người gửi tiền cho y, nên nhắn cho y.

Nhưng vị khách kia không tin, hỏi:“Tiền gửi từ đâu vào?”

Nhân viên nữ đáp:“Là từ chi nhánh đương Thu Vũ ạ.”

“Cô nói gì kỳ vậy, đường Thu Vũ làm gì có cái China Merchants Bank nào?”

“Nga, đó là chi nhánh chúng tôi mới mở tháng trước.”

Thì ra là như thế, hiểu rồi!