Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 35: Thiên Phú đan (1)



Nàng cũng quyết định lần này cùng biểu ca làm nhiệm vụ cuối cùng này lúc sau, nàng sẽ rời đi, nhưng ba ngày trước nàng nhận được tin biểu ca gặp nguy hiểm, nên mới xông vào Hồng gia bên trong giúp biểu ca, nhưng khi biết được biểu ca vì đan dược mà diệt tộc người chưa từng đắc tội mình, trong lòng nàng lạnh đi, nàng cứ nghĩ biểu ca sẽ không giống như những người khác như vậy vì lợi ích, nàng từng suy nghĩ, chỉ cần về sau thực lực của nàng mạnh lên, nàng sẽ về gia tộc lấy lại công bằng cho mẫu thân và bản thân lúc sau, sẽ gả cho biểu ca cho dù nàng không yêu biểu ca cũng không sao, nhưng biểu ca lại làm cho nàng thật là thất vọng, người như vậy cùng với phụ thân nàng có cái gì khác biệt, đều là ngụy quân tử.

Lúc ở Hồng gia Vân Phong Nhã vốn cũng không để ý gì mấy đến những người này, nhưng khi ánh mắt nàng nhìn một vòng đám người quỳ trước mặt mình nhận chủ khi, nàng nhìn đến thanh niên tức giận nhìn thiếu nữ áo đen kiên định quỳ dưới đất, cho nên nàng mới có chút ấn tượng mà thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp nhưng lạnh lùng này, lút đầu nhìn nàng có chút sợ hãi, nhưng rất nhanh thiếu nữ lại lấy lại bình tĩnh, nàng cũng hiểu được thiếu nữ trong mắt xuất hiện mạt sợ hãi kia là gì, có nam nhân nào mà không thích mỹ nhân chứ, nhất là cường đại nam nhân, nhưng nàng lại không phải nam nhân, cho dù nàng là nam nhân nàng cũng sẽ không động tâm tư này, nàng muốn là hai bên tình nguyện đến với nhau, không phải là một bên tình nguyện, cường đoạt đối phương.

Vân Phong Nhã nhìn thiếu nữ khoé môi tà mị cười, nàng thấy thiếu nữ đôi mắt vủ xuống, trong lòng cười thầm, cho dù nàng ta biểu hiện lạnh lùng đến đâu, thì cũng chỉ là một vị thành niên a, cũng sẽ không tự nhiên khi bị người khác phái nhìn, lại là mỹ nam tử nha, nàng đối với bản thân nhan sắc rất là tự tin, kíp trước nàng cũng là một đại mỹ nữ, làm mê mẩn không ít nam nhân cùng nữ nhân, nói chi bây giờ với khuôn mặt hại nước hại dân này, Vân Phong Nhã thu hồi tầm mắt hỏi.

" Ngươi tên gì, từng chất nghiệm qua thiên phú sao?"

" Bẩm điện chủ, thuộc hạ kêu Nhàn Vũ, thiên phú Cao Linh, thuần khiết hệ sáu mươi phần trăm. "

Mọi người ở đây đều kinh ngạc, với thiên phú này vừa vận có thể thi vào Linh sư học viện a, tại sao lại chạy đến đây làm người thuộc hạ đâu, không phải là có bệnh đi?

Vân Phong Nhã nhìn Hàn Tử Mộc nói, "ngươi đem Hồng gia chắc nghiệm thiên phú trụ lấy ra đến."

" Vâng." Hắn vung tay lên, trước mặt mọi người xuất hiện một cây trụ ngọc màu trắng,dày khoảng một mét, xuất hiện trước mặt mọi người.

" Ngươi đến." Vân Phong Nhã nhìn Nhàn Vũ nói.

Nhàn Vũ đi lên phía trước, Linh lực xẹt qua đầu ngón tay, máu tươi chảy ra, nàng nhỏ ba giọt máu lên đó, nó từ từ biến mất, trụ ngọc cũng từ từ phát sáng từ dưới lên trên, mổi lần đi qua một bật thiên phú, thì màu sắc của nó bắt đầu nhạc lên sau đó sẽ xuất hiện ra thiên phú cấp bậc, nó đi đến chín giữa thì ngừng lại, cũng chính là Cao Linh, thuần khiết hệ sáu mươi phần trăm.

Vân Phong Nhã đây cũng là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, tại sao lại có cảm giác là đang xét nghiệm máu xem máu xấu hai là máu tốt đâu, ai mình đang nghĩ cái gì vậy.

" Đem nó ăn vào." Vân Phong Nhã ý chỉ trên bàn đan dược.

Mọi người ở đây điều không biết chủ tử mình đây là đang làm gì, nhìn những bình nhỏ trên bàn, bọn họ nuốt một ngụm nước miếng, không phải là thèm khát mà là sợ hãi, theo như suy nghĩ của bọn họ, chủ tử đây là sợ bọn họ phản bội, nên muốn dùng đan dược khống chế bọn họ đây mà, không hiểu sao trong lòng họ rất là khó chịu.

Nhàn Vũ đôi tay nắm chặt thành nắm đấm, nàng nhắm mắt lại khoảng ba giây, nhưng khi nàng ta mở mắt ra thì trong mắt là kiên định, cầm lên trong đó một bình dược, đem bên trong một viên đan dược đổ ra, là một viên đan dược màu đỏ óng ánh, mùi thơm nhàn nhạt, làm tinh thần người thoải mái, nàng ta đem nó ăn vào, đan dược vừa vào miệng là tan, thiếu nữ cảm nhận được đan dược như một ngọn lửa từ từ phát tán ra, làm toàn thân nàng đau nhức, làm nàng nhịn không được mà ôm ngực, mồ hôi trên trán không ngừng thấm ra bên ngoài, nàng cắn chặt răng không cho thanh âm của mình phát ra, nhưng những người ở đây cũng có thể cảm nhận được nàng đang đau đớn.

Nhưng khi luồn khí nóng chảy qua toàn thân lúc sao, Nhàn Vũ lại cảm thấy cả người rất là thoải mái, nàng lại ẩn ẩn cảm thấy mình muốn tăng cấp, nàng một tháng trước cũng cảm nhận được bản thân muốn tăng cấp, nhưng lại không có cách nào đâm thủng lá chắn đó, nhưng bây giờ nàng lại cảm giác được nó đã buôn lõng, nàng không hiểu mà nhìn chủ tử mình.

Vân Phong Nhã nhìn thiếu nữ ngơ ngác ánh mắt nhìn mình, khoé môi cong lên, nàng không chút để ý nói.

" Ngươi lại chắc nghiệm thêm một lần nữa thử xem."

Nhàn Vũ có chút hồ nghi, nhưng cũng làm theo lời nói của chủ tử mình, mọi người cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, khi thấy thiếu nữ lại chắc nghiệm thêm một lần nữa, nhưng khi bọn họ nhìn thấy một màn trước mặt làm bọn họ đều kinh tai rồi, đôi mắt mở thật lớn, miệng cũng thành hình chữ o, khi thấy thiên phú của thiếu nữ không phải là cao Linh mà là thượng linh, còn có thuộc hệ tinh khiết không phải sáu mươi, mà là bảy mươi, bọn họ không nằm mơ đi, bình tĩnh như Hàn Tử Mộc cũng phải ngơ ngẩn.

Còn Nhàn Vũ cũng cả kinh không thua kém gì với những người này, nàng có nghe gia tộc nói về tẩy tủy đan, nhưng đan dược có thể cải tạo thiên phú và thuần khiết hệ nghịch thiên này, nàng chưa từng nghe qua, tẩy tủy đan có thể làm trong cơ thể tạp chất được bài trừ, tu vi được tăng nhanh, là đan dược mà các gia tộc lớn vì có thể đạt đến, không biết phải xuất bao nhiêu huyết mới có thể có được, nhưng nếu thiên phú không cao, thì chỉ có thể đến một mức độ nào đó mà thôi, nhưng bây giờ lại xuất hiện như vậy nghịch thiên đan dược, cả đại lục này không phải điên đảo sao, trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, thì nghe được thanh âm tà mị vang lên.

"Đây là Thiên Phú đan, các ngươi trước khi dùng đan dược này phía trước, thì phải lập lời thề chung thành với bản điện, vì bổn điện không muốn về sau mình nuôi ông tay áo, cho người đi khắp đại lục đuổi giết các ngươi, bổn điện không có dư thừa thời gian làm những chuyện đó." Nàng nhìn quanh một vòng nói tiếp." Các ngươi cũng có thể chọn lựa không ăn, bổn điện cũng bảo đảm sẽ không thiên vị với các ngươi."

Thiếu niên hồng y chấp tay ra sau, làng gió thổi hồng y bay bay, thiếu niên dưới ánh mặt trời chiếu sáng, làm thiếu niên càng trở thêm mờ ảo, càng trở nên thần bí, bọn họ lúc này cũng có thể nhìn đến chủ tử của mình về sau nhất định sẽ trở thành Vương của đại lục này, bây giờ trong mắt họ đều là tôn kính và sùng bái, cho dù chủ tử bảo họ đi chết, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện làm theo.

Đám người cùng quỳ một chân xuống đất, cung kính mà hô lên.

" Chúng thuộc hạ, nguyện chung thành với chủ tử, nếu có hai lòng trời chu đất diệt." Từng lời thề được thốt ra, từng đạo quang mang từ ấn đường của bọn họ bay ra,sau đó bay vào ấn đường Vân Phong Nhã rồi biến mất, mà những người này về sau cùng chủ tử đứng trên đại lục đỉnh cao khi, nhớ lại chuyện ngày hôm nay, trong lòng họ rất là tự hào, cả đời bọn họ làm tốt nhất một việc là đi theo chủ tử.

Vân Phong Nhã rất hài lòng với thái độ của bọn họ, nàng vì luyện chế ra đan dược này, phải dùng chính bản thân máu mới có thể luyện thành, lúc trước nàng nhìn thấy đan phương luyện chế đan dược này, nàng cũng thử luyện rất nhiều lần mà không thành công, nhưng khi Hoàng bảo nàng thử nhỏ máu vào bên trong thử xem, nhưng nàng thật không ngờ nó lại thành công, nàng cũng thử dùng máu người khác, dùng máu linh thú nhưng đều thất bại, nhưng khi dùng máu bản thân lại thành công, Hoàng cũng không biết tại sao, nhưng khi thấy chủ nhân luyện chế thất bại nhiều lần, trong đầu nó không hiểu sao lại xuất hiện một ảo giác mờ ảo tuy rất nhanh nhưng nó vẫn nhớ rõ, đó là hình ảnh ngón tay đang nhỏ máu vào bên trong lò luyện đan, cho nên nó mới bảo chủ nhân thử xem, không ngờ lại thành công.

Sáng ngày hôm sau mọi người đều nhìn thấy các nơi đều dán giấy, kể ra các tội trạng của Hồng gia người đã làm, bọn họ có ngày hôm nay là tự làm tự chịu không liên quan đến những người từng làm thông gia với Hồng gia.Những người đã từng làm thông gia với Hồng gia, lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trên ngọn núi cao, một thiếu niên hồng y đứng trong gió nhìn về phương xa, thiếu niên lúc này trầm lặng như nước, không giống như thường ngày phát ra tà mị hơi thở, hai lười biến bộ dáng, hai người một nam một nữ đứng phía sau chủ tử của mình, bọn họ không hiểu sao nhìn bóng lưng chủ tử cảm giác chủ tử bây giờ rất là cô đơn.

" Chủ tử, người có thể cho tiểu Vũ đi cùng ngày được không, như vậy chủ tử cũng có người chăm sóc."

Vân Phong Nhã quai đầu lại, lại là một bộ tà mị bộ dáng, khoé môi cong lên." Không cần, bây giờ Phượng Nhã các vừa thành lập, chúng ta người lại không nhiều, mà những người đó đại bộ phận đều thích dùng nấm tay nói chuyện, có ngươi lưu lại trợ giúp, bổn điện cũng yên tâm, những việc cần làm như thế nào, bổn điện đều đã giao phó cho Hàn tử Mộc, ngươi chỉ cần phối hợp là được."

" Chủ tử, về sau nếu muốn cùng chủ tử liên hệ thì phải đi đâu tìm chủ tử mới được?" Hàn Tử Mộc hỏi.

" Linh sư học viện." Vân Phong Nhã nói xong lại than thở nói giỡn." Ai, làm sao đây, nếu lúc đó hai người các ngươi nhận không ra bổn điện làm sao? Lúc đó đừng đem bổn điện xem như một tên tiểu tử miệng còn hôi sửa đi?"

" Hai chúng ta làm sao có thể.....đ." Hàn Tử Mộc cùng Nhàn Vũ nhìn đến chủ tử lấy xuống mặt nạ khi, ngây ngẩn cả người, vì trước mặt họ là một dung nhan có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng quá, quá nhỏ đi, nhìn khuôn mặt này rõ ràng chỉ là một thiếu niên khoảng mười ba tuổi đi, chủ tử lúc trước đeo mặt nạ, dáng người lại không cao, lại thêm giọng nói như vậy trẻ trung, hắn từng nghĩ chủ tử có lẽ là mười sáu tuổi đi, đây cũng là thấp nhất mà hắn có thể nghĩ, nhưng bây giờ....

" Chủ tử, người năm nay bao nhiêu tuổi a?" Nhàn Vũ không tự chủ được thốt lên.

Vân Phong Nhã cười tà nói." Tiểu Vũ đừng nói với bổn điện là tiểu Vũ đã bị sắc đẹp của bổn điện mê hoặc rồi nha."