Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 2 - Chương 27: Đại sảnh then chốt



Sau khi kết thúc chương trình học một ngày, Harry ngồi ở ký túc xá phê duyệt một số văn kiện gia tộc, sự vụ bí mật là không thể giải quyết ở trường hợp công khai. Trong thường ngày thư bữa sáng đều là có thể công khai, mà dùng xong bữa tối Harry sẽ một mình ở trong phòng nửa giờ, kế mới cùng Draco, Blaise tới thư viện hoặc đơn độc đến chỗ giáo sư Snape “hỗ trợ”. Mà hôm nay, kết thúc bữa cơm y nói với hai người bạn, y phải đến chỗ giáo sư. Gọi gia tinh đem văn kiện đã xử lý xong về trang viên Potter, như mọi ngày quần áo chỉnh tề đi về phía phòng làm việc của viện trưởng Slytherin.

Khi ra phòng nghỉ công cộng, thủ tịch học viện Silver cầm một xấp chép phạt định giao cho viện trưởng, thấy Harry, lập tức gọi: “Potter học đệ, thật tốt quá, chỗ chép phạt này phiền em đưa cho viện trưởng. Ừ, anh đã đếm rồi, tổng cộng là 850 lần 《Hành vi thủ tục Slytherin》.”

“Được, học trưởng, vinh hạnh của em.” Harry ưu nhã nói.

Nhìn y ra ngoài, trong mắt Silver hiện lên vài phần kính nể. Tối qua anh ngoài ý muốn phát hiện một bí mật cực kỳ —— Slytherin lại nghênh đón một vị xà lão khang cao quý….

Harry vừa đi dọc thông đạo, vừa nhìn chép phạt trên tay, một ngày phạt Slytherin 850 lần, trời ạ, hôm nay tính tình Sev xem ra rất không tốt. Phải biết học sinh Slytherin là ít nhất ngoan nhất trong số bốn học viện.

Y tới trước bức họa xà nữ, căn bản không cần nói gì, xà nữ đã hội báo tình huống bên trong, tỏ vẻ giáo sư Snape đang gội đầu.

Harry vào phòng làm việc, không có học sinh nào lao động phục vụ, xác thực mà nói từ khi khai giảng, ngoại trừ tiết bay lần trước, chỉ cần Harry tới hầm sẽ không gặp học sinh lao động phục vụ nào. Nguyên nhân lớn nhất là vì mỗi lần tới y đều hỏi xà nữ, chỉ cần có người, y sẽ không vào.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thần Ẩn
2. Đại Mạc Hoang Nhan
3. Kiềm Chế Là Không Thể
4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
=====================================

Về phần lần trước cũng là đã thương lượng với Snape, vì khiến y chính thức trở thành học đồ. Hai người phải để Hufflepuff nhiều chuyện biết việc Harry uống thuốc, cứ thế, y bình thường tới chỗ Snape, hoặc đôi khi đi theo Snape, hoặc xuất hiện ở Spinner’s End số 19 sẽ có lấy cớ rất tốt.

Harry nhìn xấp luận văn trên bàn, nhận mệnh ngồi xuống, thay giáo sư chấm một đống “hồ ngôn loạn ngữ của các tiểu cự quái không đầu óc”. Lấy trình độ độc dược học hiện tại của y mà nói, y phải đồng tình bạn lữ của mình, vì thiên phú độc dược học của các học sinh này đích xác đủ khiến người táo bạo. Tỷ như, phần luận văn rỗng tuếch trên tay y. Cực kỳ ác liệt hung hăng vẽ một chữ “T” trên đó, rồi tận lực mô phỏng ngữ khí của ngài xà vương, viết một lời bình hoa lệ lại khiến ký ức người khắc sâu. A, đương nhiên khắc sâu, đây là lời bình quá khứ Sev lưu lại trên luận văn của y, y từng chép lại, thành một quyển sách nhỏ, mang theo bên người, thế nên, Harry tin tưởng chỉ là một đoạn ngắn đã đủ để bạn học của mình “ký ức khắc sâu”.

………

……



Khi Snape rốt cục thoải mái ra phòng ngủ, Harry đã sửa xong luận văn của Hufflepuff và Gryffindor. Y nghe tiếng cửa mở, ngẩng đầu nhìn:

Trời ạ, đây là Severus của y sao?

Mái tóc dài phân tán trên vai, buông nhẹ ra sau, đuôi tóc dùng một sợi dây màu tím xanh buộc lại, lộ ra gương mặt góc cạnh rõ ràng, cực kỳ giống nghệ thuật điêu khắc thời kì La Mã, mị lực mười phần. Một bộ trường bào không bâu ngắn gọn, không rộng thùng thình, thiết kế dán người ôm eo rất tốt phụ trợ cho thân hình hoàn mỹ. Tuy vẫn là màu đen, nhưng vạt áo, tà dưới và cổ tay trường bào đều may hoa văn trường thanh đằng tím đen, trên cổ áo còn may một mảnh lá sồi xanh cùng màu.

Sồi xanh và trường thanh đằng là thực vật trên tộc huy của gia tộc Prince, mà tím đen đại biểu cho sự tôn quý hiển hách siêu nhiên của nhà Prince ở giới quý tộc. Trong mắt một số quý tộc truyền thống của Thế Giới Phù Thủy, tím đen đại biểu cho Prince.

Thấy giáo sư độc dược học như vậy, Harry thoáng nở nụ cười: “Sev, là tính tham gia vũ hội sao?”

“A, ta cho rằng, lần đầu bái phỏng phải chính thức một chút?” Snape nhíu mày, nhìn Harry chấm mấy phần luận văn, “Thế thì, ta nghĩ, sau này em có thể giúp ta xử lý đống bài tập không có bất kỳ nội hàm gì này?””Có thể phân ưu cho đạo sư, là vinh hạnh của em.” Ngụy thiếu niên mắt bích giảo hoạt cười rồi đứng dậy, “Sev, chuẩn bị xong chưa?”

Snape không trả lời, anh biết Harry không cần đáp án.

Nhìn Harry tới cạnh lò sưởi, tháo xuống hoa tai, sờ soạng cái bệ đối diện, sau đó xuất hiện một chỗ lõm thập tự, bỏ hoa tai vào chỗ đó xoay nửa vòng. Chỉ thấy một con sư tử xuất hiện bên ngoài lò sưởi. Harry lấy ra hoa tai, vừa đeo lên lại, vừa dùng một loại ngôn ngữ rất đặc biệt, như thú rống nói câu gì.

Lò sưởi xuất hiện màn sáng màu vàng, Harry thấy đôi mắt Snape xuất hiện sự kinh ngạc, vì vậy cười giải thích: “Hầm này, ngàn năm trước thuộc về Godric, bao quát phòng thí nghiệm độc dược. Về phần nói vì sao song song là phòng ngủ của Salazar, em nghĩ anh hẳn đoán được, đúng không nào? Được rồi, chúng ta đi thôi. Thông qua màn sáng là mật thất, bất quá, chúng ta cần làm chuẩn bị, đề phòng vài đứa bé có trong tay bản đồ phát hiện em và anh đột nhiên biến mất.”

“Đúng vậy.” Snape vung đũa phép, làm một pháp thuật đổi tên lên một cái ly.

“Chậc, không sai, Nghệ Thuật Hắc Ám tiêu chuẩn trong pháp thuật hiện đại.” Harry cười nói, “Nói vậy Salazar sẽ rất thích anh, sợ rằng anh không biết, ông ấy dạy bùa chú.”

“Ravenclaw thì sao?” Đối với chuyện của bốn đầu sỏ, chúng ta có lý do tin tưởng, mỗi một học sinh Hogwarts đều sẽ hiếu kỳ.

“Dạy biện nhận học. Có chút giống tổng hợp của ma văn, thảo dược và chăm sóc sinh vật huyền bí cộng thêm nghiên cứu Muggle, đương nhiên, bà ấy càng am hiểu luyện kim thuật. Helga lại là biến hình thuật.” Harry đơn giản nói hết, “Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Harry kéo tay giáo sư, hai người bước vào màn sáng.

Sau màn là một đại sảnh trống trải, bài biện rất cổ điển, chỉ có hai cái sô pha tay vịn lưng cao màu ngân lục thoạt nhìn rất thoải mái và một bàn trà không lớn, hiển nhiên, pháp thuật đã biết Harry dẫn theo một vị khách.

“A, Harry, con dẫn khách tới à.” Một giọng nữ ôn nhu vang lên phía sau.

“Harry, cái tên toàn thân đen thui tuyệt không đáng yêu này là ai?” Một giọng điệu Gryffindor rõ ràng.

“Chà, đứa bé này rất phù hợp với thưởng thức của Sala, nói thế nhất định là Slytherin? Ừ, Harry, đây là Snape con nhắc tới lúc trước à? Hậu đại của Atula?” Một giọng nữ có vẻ rất uyên bác.

“Không thể nghi ngờ, chỉ có thể là Slytherin, hơn nữa ta đồng ý suy đoán của Nana, đây là bạn lữ của bé con.” Đây là một chất giọng uy nghiêm mà rét lạnh, làn điệu quý tộc hoàn mỹ, Slytherin cao quý mà thuần túy tự tin.

“A, Hel, Gody, Nana và Sala, hôm nay thế nào ạ?” Harry xoay người, nhìn về phía mặt tường, nói với bốn bức tranh trên đó.

Snape cũng xoay người, đánh giá bốn bức tranh trước mắt.

Bức thứ nhất bên trái là một người phụ nữ mặc đồ đen đang thưởng thức chén vàng, quần áo của bà dùng màu vàng rực rỡ làm điểm tô. Bà có chút mập, gương mặt tròn hàm hậu, mái tóc màu đỏ đánh xoăn thành búi ở phía sau chỉ chừa vài lọn lượn lờ hai bên, đôi mắt màu đen, lộ ra lực hấp dẫn mười phần —— Helga • Hufflepuff, một vị nữ phù thủy đến từ thung lũng khoáng đạt.Bức thứ hai là một thiếu nữ mắt xanh xinh đẹp mặc váy màu trắng, đầu đội mũ miện ngọc bích, khuyên tai hình giọt lệ màu lam, mái tóc dài màu nâu nhạt xỏa ra phía sau. Trên cái cổ dài đeo một sợi xích bạc, mặt hình đồng hồ cát, có vẻ mỹ lệ mà uyên bác —— Rowena • Ravenclaw, một vị nữ vương trí tuệ và sáng tạo kiệt xuất đến từ hẻm núi.

Bức thứ ba, một thanh niên tóc vàng khoác áo choàng tùy tiện ngồi trên tảng đá, trên tai trái là hoa tai thập tự bảo thạch màu lửa đỏ, hệt như cái trên lỗ tai Harry. Đôi ngươi màu xám bạc có loại ma lực kỳ lạ, khiến người thoạt nhìn đã muốn thần phục. Ăn mặc dĩ nhiên là màu đen, kiểu dáng không giống pháp sư, trái lại như du hiệp thời Trung cổ —— Godric • Gryffindor, một vị gia chủ phản bội đến từ hoang dã?

Bức cuối cùng, là một người đàn ông cao quý đến kỳ quái, mặc một bộ trường bào màu bạc kiểu ôm eo may đầy ma văn. Tóc dài màu đen dùng một sợi dây cột tóc hình rắn buộc phía sau, tác phong cẩn thận tỉ mỉ. Ông có một đôi mắt phượng màu lục thanh minh hẹp dài, rất giống Harry lúc thành niên, nhưng đường nét cứng rắn hơn, có cảm giác bất nộ tự uy, thế nhưng bên môi lại treo kiểu cười trào phúng —— Salazar • Slytherin, một vị nam phù thủy vĩ đại đến từ đầm lầy.

“Harry, không giới thiệu cho bạn lữ của con nơi này sao?” Slytherin tóc đen nói, trên mặt thậm chí mang theo ôn hòa nhàn nhạt khó được.

“A, đúng vậy, Sala.” Harry cười cười, xoay lại nói với Snape: “Sev, hoan nghênh tới đại sảnh then chốt của Hogwarts.”