Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 139: Cũng không có gì đặc biệt




Từ Tiểu Bạch cùng Thiên Tinh Nguyệt bộ pháp di chuyển nhanh chóng vung kiếm va chạm vào nhau, bọn họ cũng không dùng cái gì chiêu thức chỉ là thông thường kiếm chiêu thăm dò mà thôi.
Triệu Vô Cực ở dưới gật đầu, Thiên Tinh Nguyệt tuy là nữ nhân nhưng kiếm pháp rất ổn định, bộ pháp cũng luyện được rất khá, có thể nói là trong đám nữ võ giả tuổi trẻ cũng là hàng đầu tồn tại.
Nhưng đối thủ của nàng Từ Tiểu Bạch căn cơ còn phải so nàng chắc chắn, lần này Thiên Tinh Nguyệt sẽ phải bại mà thôi, vấn đề là nhanh hay chậm.
Hai bên kiếm cùng kiếm va chạm liên tục vang lên từng tiếng leng keng không dứt, hai người đều là ở so đấu tốc độ xuất kiếm cùng biến chiêu mà không hề sử dụng bất kì kiếm pháp nào.
Nữ nhân được trời sinh ưu ái thiên phú kiếm thuật tốc độ, nhưng Từ Tiểu Bạch cũng không phải là loại người bình thường, truyền thừa kiếm đạo cũng là ở trong giang hồ tiếp cận đỉnh cấp, gần đây lại thêm tôi cốt, tốc độ so với nàng còn vượt lên bên trên,
Chỉ giao đấu một lúc, Thiên Tinh Nguyệt lập tức tự mình cảm thấy được nàng đang bị hắn dẫn đạo nhịp điệu của trận đấu, kiếm pháp không thể trôi chảy xuất ra.
Thiên Tinh Nguyệt lúc này biết không thể tiếp tục cùng đối phương so tốc độ lập tức mở màn kiếm chiêu:
“ liên hoa kiếm pháp - liên hoa phi vũ!”
Kiếm của nàng nhanh chóng đâm tới Từ Tiểu Bạch, kiếm chiêu lắc lư khó định như là cánh hoa bay trong gió khí thế cũng nhân lúc này khóa chặt Từ Tiểu Bạch không cho hắn trốn tránh.
Từ Tiểu Bạch có thể phá vỡ khí thế cùng nàng vây chặt, nhưng hắn không muốn làm thế. 
Trên tay kiếm một chiêu “Bạt vân” tung ra, toàn bộ cánh hoa như là gặp phải bão tố kéo tới, lập tức bị thổi bay sang một bên.
Chỉ một chiêu kiếm liền đè ép Thiên Tinh Nguyệt xuống thế hạ phong, nhưng hắn cũng không có mạnh mẽ giành lấy thời cơ tiến công mà mỉm cười nhìn Thiên Tinh Nguyệt.
Thiên Tinh Nguyệt cảm thấy đối phương đang vui đùa với mình, trong lòng rất khó chịu, nén lòng bàn tay tê rần bởi một chiêu Bạt vân uy lực của Từ Tiểu Bạch, nàng bắt đầu phát động kiếm chiêu thứ hai.
“liên hoa kiếm pháp - liên hoa tam bộ kiếm!”
Thiên Tinh Nguyệt liên tục tấn công, Từ Tiểu Bạch ung dung dùng bộ pháp tránh né cùng kiếm của mình phòng thủ.
Hắn phòng thủ vô cùng kín kẽ khiến Thiên Tinh Nguyệt không thể nào công phá nổi.
Càng đánh Thiên Tinh Nguyệt càng tức giận bực bội,đối phương đây là đang cùng nàng chơi đùa sao? 
Thân là Thiên gia đại tiểu thư, ngậm chìa khóa vàng lớn lên ai cũng phải lấy lòng nàng.
Bởi vậy Thiên Tinh Nguyệt cũng mười phầnn ngạo khí. Thiên gia kiếm pháp tinh diệu là có tinh diệu, nhưng ở trong tay nàng lại không thể hiện ra được nó sức mạnh.
Thiên Tinh Nguyệt bởi vì ít cùng người giao chiến, kiếm chiêu đều đi theo lộ số cố định, không biết biến báo cùng thiếu bất ngờ.
Đối với Từ Tiểu Bạch mà nói, cùng nàng đánh cũng như cùng một cái tiểu muội muội luyện kiếm mà thôi, không đáng nhắc tới.
Hai người đánh qua đánh lại, đều là Thiên Tinh Nguyệt đè lên Từ Tiểu Bạch đánh, nhưng Từ Tiểu Bạch phòng thủ mượt mà, không hề rơi xuống hạ phong.
Thiên Tinh Nguyệt trong lòng khó chịu tới cực hạn, nàng toàn lực vận công kiều quát một tiếng:
“ liên hoa kiếm pháp - liên hoa tuyệt sát!”
Cùng Từ Tiểu Bạch đánh cảm giác khắp nơi bị quản chế không đường ra, đối phương lại là ung dung ứng đối khiến Thiên Tinh Nguyệt trong lòng khó chịu vô cùng, nàng không muốn tiếp tục như vậy bởi vậy đánh ra một chiêu mạnh nhất của liên hoa kiếm pháp.
Trên thân kiếm giống như là có màu phấn hồng khí tức tỏa ra, Thiên Tinh Nguyệt vung kiếm sang ngang, kéo lên rồi lại đi chéo xuống hình thành một cái hình tam giác.
Nàng thu kiếm lại, đâm mạnh mà ra chính là ở giữa trung tâm hình ta giác đó, hình tam giác từ hồng khí hình thành cũng theo đó nổ tung, ở trên thân kiếm hồng mang nhất thịnh, khí thế kinh người hướng Từ Tiểu Bạch đâm tới.
Từ Tiểu Bạch cười to một tiếng nói:
“ tới tốt!”
Hắn cũng sử xuất ra kiếm pháp của mình:
“ Lăng Vân kiếm pháp - tam hợp kiếm!”
Tam kiếm xuất ra, tam kiếm hợp nhất, lập tức hai kiếm chạm vào nhau.
Keng! ầm!
Hai đầu mũi kiếm va chạm vào nhau lập tức nổ tung, sóng khí phong ra tứ phía, Từ Tiểu Bạch cùng Thiên Tinh Nguyệt đều bị đánh lùi lại mấy bước.
Từ Tiểu Bạch một kiếm này chỉ dùng tám thành công lực, hắn cũng không cần cố sức vận công cũng có thể nhẹ nhõm đỡ một chiêu kiếm của Thiên Tinh Nguyệt, đánh đến đây hắn cũng không còn hứng thú gì.
Thiên Tinh Nguyệt có thể lực ép Hỏa Vân Thành thanh niên tài tuấn, nhưng trong đó không có hắn càng đừng nói Triệu Vô Cực rồi.
Nàng vẫn còn quá thiếu kinh nghiệm thực chiến. 
Thở ra một ngụm trọc khí, Từ Tiểu Bạch nhớ lại, trước đây nếu mình không gặp Triệu Vô Cực sợ rằng bây giờ vẫn còn làm một cái hòa nhã thiếu niên đi du lịch giang hồ, nơi đâu ra nhiều chiến đấu cho hắn luyện tập như vậy.
Từ Tiểu Bạch lùi lại hai bước liền có thể ổn định thân hình, nhưng hắn nhanh chóng nhìn thấy Thiên Tinh Nguyệt đang còn tiếp tục lùi, trong đầu suy nghĩ nhanh chóng di chuyển, hắn cũng không hề đứng lại mà tiếp tục lui thêm mấy bước cho bằng nàng.
Thiên Tinh Nguyệt bị đánh văng ra, bởi vì vận công toàn lực mà sắc mặt hơi ủng hồng lên, vô cùng đáng yêu.
Nhưng trong lòng nàng thì đã chán nản, nàng biết một chiêu vừa rồi đối phương chính là nương tay, nàng mới có thể không tổn hao gì lui thân.
Từ Tiểu Bạch cực kì phong độ xoay kiếm lại chắp tay nói:
“ Thiên tiểu thư quả nhiên võ công cao cường, Thiên gia kiếm pháp vô cùng tinh diệu, tại hạ bái phục. hôm nay tới đây thôi, chúng ta xem như đánh hòa. Tiểu thư thấy thế nào?”
Thiên Tinh Nguyệt còn muốn đánh, nhưng trong thâm tâm nàng biết, đánh nữa cũng là nàng bại mà thôi.
Từ Tiểu Bạch cho nàng một bậc thang, nàng liền thuận tiện đi xuống.
Thiên Tinh Nguyệt cũng chắp tay tâng bốc một hồi:
“ Từ công tử quả nhiên không hổ danh thiếu niên thiên tài, xếp hạng trên Tiềm Long bảng chính là danh xứng với thực, tiểu nữ khâm phục!”
Hai người khách sáo một hồi, sau đó đồng loạt xuống sàn đấu. Thiên Tinh Nguyệt đối với hạ nhân phân phó nói:
“ gỡ xuống võ đài đi!”
Tì nữ này đối với nàng rất thân cận nói:
“ nhưng mà tiểu thư, ngươi còn chưa có tìm được trượng phu a!”
Nàng cũng không giải thích gì nhiều lạnh nhạt nói:
“ cứ theo ta nói mà làm!”
tì nữ biết nàng trước giờ đều là như vậy, chuyện gì đã quyết định có khuyên cũng vô dụng bởi vậy bắt đầu hoạt động lên.
Bên dưới người xem bắt đầu ồn ào:
“ sao lại niêm phong sàn đấu, trời còn chưa tối a?”
“ niêm phong thì thôi, bắt đầu gỡ xuống làm gì? chả lẽ Thiên tiểu thư không muốn kén rể nữa?”
Tì nữ hướng xuống bên dưới một mảnh ồn ào nói:
“ tiểu thư nhà chúng ta cũng đã thượng đài một tuần, các ngươi một cái cũng không đánh lại nàng còn ở đấy mồm năm miệng mười, có biết xấu hổ hay không? tiểu thư chúng ta cũng cần nghỉ ngơi, chả lẽ suốt ngày ở đây cùng đám nam nhân các ngươi chém chém giết giết? nếu có tài các ngươi đã sớm thượng đài rồi còn đứng đấy làm gì? một đám không dám thượng đài chớ nhiều chuyện, hừ!”
Nói xong nàng tiếp tục sai mấy tên nam hạ nhân bắ đầu gỡ xuống võ đài, đám người xem cũng là lắc đầu ngán ngẩm rời đi.
Thiên gia đại tiểu thư a, có thể lấy được nàng chính là một bước lên trời tiết tấu, đáng tiếc ở Hỏa Vân Thành không có mấy người có thể đánh lại nàng, người có thể đánh lại nàng lại không có ý cùng Thiên gia kết thân.
Bởi vậy cơ hội hiếm có này đều ở trước mặt mọi người đi ngang qua, khiến mọi người cảm thấy tiếc nuối vô cùng.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đi trên đương, Triệu Vô Cực hứng thú hỏi:
“ thế nào, ta thấy ngươi đánh rất nhàn nhã a!”
Từ Tiểu Bạch gật đầu nói:
“ Thiên Tinh Nguyệt làm một cái mĩ nữ thì còn được, muốn làm võ giả còn phải tăng cường thực chiến lên nhiều, nàng chiêu thức quá đi theo sáo lộ không phải là đối thủ của ta!”
nói xong hắn không tự chủ được ngẩng cao đầu một chút, có vẻ rất kiêu ngạo.
Triệu Vô Cực phì cười, ngươi bắt nạt con gái nhà người ta có gì tốt kiêu ngạo.
Hắn còn đang nghĩ nghĩ, đằng sau liền truyền tới một âm thanh nũng nịu nói:
“ Từ công tử là như thế nghĩ về ta sao, tiểu nữ thật là đau lòng a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.