Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 558: Ân Tố Tố gặp Triệu Vô Cực




“ phải xem ta thao tác?”
Ân Tố Tố nghi ngờ nhìn hắn hỏi, nàng cũng không rõ đối phương có ý gì!
Hàn trưởng lão lập tức giải thích:
“ Triệu Vô Cực tuy không chính không tà, nhưng hắn không hề bôi đen chưởng môn, chứng tỏ ít nhất hắn cũng không có ác ý với người. Nếu như chưởng môn muốn chống lại Thần Điện đến cùng, thì đây chính là cơ hội duy nhất cũng là cuối cùng.
Thần Điện bị cả võ lâm vây công, bây giờ gả vào chỗ kia không khác gì ném thân vào lửa, quân tử không đứng dưới bức tường sắp sập, đạo lí này ai cũng hiểu, chúng ta càng là hiểu, bởi vậy càng không thể để chưởng môn phải hi sinh tới chỗ kia.
Dù sao hôn nhân đại sự của người cũng là việc quan trọng, chúng ta đường đường một cái đại môn phái sao có thể ủy khuất để người khác xem như nô bộc sai khiến.
Bởi vậy, chuyện này chúng ta nhất định phải phản kháng, nhưng trong lúc phản kháng phải làm được thật cẩn thận không để bất cứ bên nào xảy ra bất mãn.
Ta kiến nghị chính là đối ngoại chúng ta vẫn làm ra vẻ là người bị hại bày ra đáng thương vẻ mặt, sau đó chưởng môn kín đáo tìm Triệu Vô Cực tâm sự một phen, nói rõ với hắn, chúng ta muốn tới Thần Điện làm nội ứng cho bọn hắn!”
Lời hắn vừa nói ra, tất cả trưởng lão ở đây đều ngạc nhiên, bọn hắn ánh mắt bắt đầu chìm xuống ra vẻ suy tư.
Ngũ Độc phái của bọn hắn bây giờ phải chịu áp lực từ cả hai phía võ lâm cùng Thần Điện.
Nếu bọn hắn ngả theo võ lâm, chính là đắc tội Thần Điện bên này.
Chỉ cần Thần Điện chiến tranh thắng lợi, vậy thì kết cục của bọn hắn không nói cũng biết.
Nếu bọn hắn ngả về phía Thần Điện, không những Ngũ Độc phái chấp nhận cái này khuất nhục, còn phải đối mặt với nguy cơ bị tiêu diệt.
võ lâm liên quan vây giết Thần Điện, nếu Thần Điện thua, Ngũ Độc phái lại là người của Thần Điện, vậy thì bọn hắn đã không có lí do gì để tồn tại nữa.
nhất định sẽ có người vui vẻ đứng ra hô to trừ ma vệ đạo, giương cao chính nghĩa, sau đó đối với bọn hắn vung xuống đồ đao.
Nhưng béo trưởng lão tính tình khá táo bạo, hắn liền hơi tức giận nói:
“ ngươi muốn chưởng môn tự mình dấn thân vào chỗ đầm rồng hang hổ làm nội ứng cho đám người chính phái kia sao? Không được không được! Chuyện này làm không tốt trong lúc loạn chiến đến cả chưởng môn cũng sẽ có nguy hiểm tính mạng!”
Hàn trưởng lão không chịu thua kém nói:
“ nhưng chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo được Ngũ Độc phái chúng ta không gặp nguy hiểm trước thế cuộc hỗn loạn này a.
Ngươi cũng không phải không biết, tình cảnh của chúng ta bây giờ rất xấu hổ a, nghiêng về bất cứ bên nào cũng không ổn, mà muốn bàng quang đứng ngoài thì càng là chuyện không thể nào.
Chỉ có làm như vậy, chúng ta mới không đắc tội với bất cứ bên nào, an toàn vượt qua được kiếp nạn này!”
Cầm loan đao béo trưởng lão sắc mặt có chút khó xem, hắn không hề muốn chưởng môn lại phải mạo hiểm tính mạng như vậy.
Một làm không tốt, đánh cược sai, vậy thì Ngũ Độc phái của hắn liền coi như chơi xong.
Nhưng hắn lại không thể làm gì khác, cũng không hề có kế hoạch gì tốt hơn nên không biết nói gì cho phải.
Mấy vị trương lão đương nhiên cũng hiểu, bọn hắn đây là muốn chơi trò chơi mạo hiểm hai chân đứng hai thuyền.
Vừa đối với liên minh võ lâm có tác dụng, vừa đối với Thần Điện thể hiện ra thái độ thuần phục, bởi vậy có thể ở giữa tràng đại chiến này sống sót cũng thu lợi.
Nhưng chơi trò hai mặt là một việc rất đòi hỏi trí tuệ.
Trước giờ không ít người muốn làm trò này, nhưng kết quả đa số đều rất thảm, bởi vậy bọn hắn cũng rất lo lắng
Là đối với chưởng môn lo lắng, đối với vận mệnh của Ngũ Độc phái lo lắng, đối với sinh mạng của bọn hắn lo lắng.
Ân Tố Tố là đại biểu thái độ của Ngũ Độc phái bọn hắn, chẳng may nàng làm sai chỗ nào, như vậy thì tát cả mọi người đều phải chịu tội.
Bởi vì cả hai thế lực, đều là thứ bọn hắn không đắc tội nổi.
Quyết định này, rất quan trọng, bởi vậy bọn hắn không thể lấy ý nghĩ chủ quan của mình ảnh hưởng tới quyết định của Ân Tố Tố, bởi vậy đều khôn khéo giữ im lặng.
Cho dù nàng quyết định thế nào, ít nhất cũng có thể kết thúc tình trạng xấu hổ của bọn hắn hiện giờ, có một cái phương hướng để tiến tiếp về phía trước mà không phải chỉ có thể ở một chỗ chờ chết, chờ bị người khác xem như nô tài sai sử.
Ân Tố Tố hít sâu một hơi, nãy giờ hai người cãi nhau, nàng cũng đã hiểu được ý tứ của đối phương.
Nguy hiểm nhất chính là lúc tới Thần Điện, lúc đó nàng tứ cố vô thân, nếu kiếm các các chủ Trịnh Hạo Nhiên lập tức muốn nàng, nàng dám phản kháng sao?
Đương nhiên là không a!
Như vậy cho dù kế hoạch thành công, nàng cũng phải thất thân cho hắn.
Nhưng ít nhất, nếu nàng có thể giết chết hắn, nàng sẽ đảm bảo được Ngũ Độc phái an toàn, nàng cũng có thể nhân lúc này trả thù đối phương một phen.
Nhưng thất thân sự thật cũng sẽ không thể nào vãn hồi.
Nếu nàng thật sự muốn tới Thần Điện làm tay trong, chỉ có thể cầu đối phương vì đại chiến trước mắt mà không ham mê nữ sắc mà thôi.
Ân Tố Tố thở dài nói:
“ được rồi, mọi người không cần nói nữa.
Ta thấy hẳn là không ai còn ý kiến gì a!”
Nói xong, nàng nhìn xung quanh toàn trường một lượt.
Năm vị trưởng lão đồng thời im lặng.
Nàng gật đầu nói:
“ đã vậy, ta cảm thấy ý kiến của Hàn trưởng lão cũng rất được, đó cũng là lối thoát duy nhất của chúng ta hiện nay.
Chơi tốt một chút, chúng ta có thể xóa giải hiềm khích của cả hai bên đối với chúng ta, xui xẻo một chút, vậy thì tất cả đều chết, một bàn đều thua sạch.
Như thế cùng với bị người khác nô đày, cũng không khác nhau là mấy.
Lần này, ta muốn mạo hiểm một phen.
Sư tổ khai sơn lập phái dựng xuống cơ nghiệp to lớn, không thể nát ở đời ta trong tay được, nếu không ta chỉ sợ sẽ là tội nhân thiên cổ của Ngũ Độc phái.
Tối nay, ta sẽ đến gặp Triệu Vô Cực một phen!”
Nàng nói đến chỗ này, trong lòng cũng như là trút ra được một cái gánh nặng.
Chỉ cần có phương hướng đi làm, liền có hi vọng, sợ chính là như mất đầu con ruồi tứ phía loạn chuyển, ở trước nguy cơ không thể nào tìm ra lối thoát cho mình.
Mấy vị trưởng lão nghe vậy, cũng là an tâm lên không ít.
Trong lòng bọn hắn lo lắng, cũng tạm thời lắng lại.
............
Thế là tối hôm đó, Ân Tố Tố liền mặc vào dạ y, hướng về chỗ Triệu Vô Cực trọ lại nhà trọ đi tới
Triệu Vô Cực đã từ lâu trọ ở chỗ này, cho dù Độc Xà thành người qua lại có đông đến cỡ nào đi nữa cũng không hề ảnh hưởng đến hắn tu luyện ăn ngủ nghỉ.
Phòng của hắn thuê, lão bản cho dù ăn gan hùm mật báo cũng không dám lên quấy rầy.
Những người thuê xung quanh biết được hắn là ở phong trọ đó lập tức trong lòng siết chặt, tất cả mọi người một mảnh im thin thít, không hề dám làm ra cái gì quá to lớn động tĩnh.
Gõ cửa, chờ một lát, cửa phòng liền mở ra.
Người đón nàng không ai khác chính là Triệu Vô Cực.
Nàng nhìn thấy hắn một thân ướt sũng mồ hôi, phía trên cơ thể còn không ngừng bốc lên hơi nóng không khí, chứng tỏ hắn vừa hoạt động mạnh xong.
phía trên thân không mặc y phục, để lộ ra từng đường cơ bắp như là ở trên người vẽ lên, vô cùng đẹp đẽ lại tràn đầy bạo tạc sức mạnh.
Ân Tố Tố không nhịn được gương mặt khẽ đỏ lên một chút nói:
“ Triệu công tử, nửa đêm làm phiền, ngài sẽ không để bụng chứ?”
Triệu Vô Cực nhìn nàng, lập tức nhận ra đối phương, hắn đưa tay ra hiệu nói:
“ mời vào!”
Ân Tố Tố có chút chần chờ, cuối cùng vẫn là cắn răng một cái đi vào.
Vừa vào phòng, nàng liền thấy Tiếu Mị Mị ăn mặc nhàn nhã y phục ngồi bên bàn uống trà.
Thấy đối phương, Tiếu Mị Mị cũng là đứng lên lẽ phép ra hiệu:
“ mời ngồi!”
Ân Tố Tố nhanh chóng ngồi xuống, được Tiếu Mị Mị rót cho một li trà.
Lúc nãy nhìn thấy Triệu Vô Cực nàng còn tưởng đến đúng lúc hai người đang làm cái gì hoạt động mạnh động tác đây, không ngờ Tiếu Mị Mị lại yên yên tĩnh tĩnh ngồi ở đấy, chứng minh tất cả chỉ là nàng tưởng tượng bẩn thỉu mà thôi.
Triệu Vô Cực nhanh chóng khoác lên một cái áo, ngồi xuống bàn cười nói:
“ không biết Ân chưởng môn hôm nay tới tìm là có việc gì?”
Ân Tố Tố không hề giấu diếm, lập tức nói ra mục đích thật sự của mình, cùng trình bày một chút hoàn cảnh của Ngũ Độc phái.
Nàng kể lể được Ngũ Độc phái rất thảm, đều sắp bị biến thành Thần Điện nô bộc, còn tố cáo bọn hắn không nhân tính.
Thể hiện ra lòng hướng tới võ lâm, muốn góp một chút sức mình cho võ lâm, để liên minh võ lâm có thể chiến thắng được Thần Điện một cách dễ dàng hơn.
Triệu Vô Cực nghe nàng nói, đầu tiên ánh mắt có chút suy nghĩ, tính toán xem nàng lời nói bên trong sự thật.
Hắn không hoàn toàn tin tưởng lời nói của nàng cũng không hề lập tức cự tuyệt nàng, cho dù nàng mục đích thật sự là gì, hắn chỉ cần từ chỗ nào tìm hiểu được tin tức, có thể khai thác được lợi ích, như vậy hắn tựu không lỗ.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực bắt đầu dò hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.