Hệ Thống Dưỡng Thành Nam Chủ

Chương 44: Quân nhân thời mạt thế (11)





Làm tình trong bể bơi quả thực rất kích thích, hai cỗ thân thể kết hợp trong nước. Theo từng cú đưa đẩy mà chui cả nước vào, dễ chướng hết cả bụng. Dòng nước nhẹ nhàng vỗ vỗ như muốn trung hoà đi từng cú thúc mạnh bạo hung ác.

Không lâu sau, Lam Uyên cũng không muốn nhịn nữa, tuỳ ý buông thả bản thân. Cấp tốc ra ra vào vào như muốn đóng chặt Thẩm Manh lên thành bể, đâm chọc đến lay động sóng nước, phản chiếu lên ánh sáng mập mờ, chập chờn. Thẩm Manh bị khoái cảm bao trùm, phía sau bị bắt tiếp nhận đến có chút tê dại, ngẩng đầu há miệng hô hấp, tròng mắt có chút ướt át, bị xâm phạm rơi vào cảnh đẹp mơ hồ.

"Aa...aa.. ư...l..lam...uy..uyên...."

Phía sau chợt dừng lại khiến Thẩm Manh suýt trượt xuống nước. Hắn cố gắng bám chặt lấy thành bể, nghi hoặc quay người lại nhìn người kia. Chưa kịp nhìn rõ liền bất ngờ bị đâm một cái khiến hắn "a" lên một tiếng. Tiếp theo chính là những cú va chạm vừa nhanh vừa mạnh khiến Thẩm Manh phân biệt không nổi trời trăng gì nữa.

Lam Uyên thở dốc, ghé sát bên tai hắn, phía dưới không ngừng vận động hung mãnh hỏi hắn:

"Ngươi vừa nói cái gì? Nói đi."

Thẩm Manh chịu không nổi bị Lam Uyên va chạm mạnh bạo vào cúc huyệt như thế, vừa sướng vừa khổ. Muốn bắn cũng không thể bắn, bàn tay của y đã nắm chặt lấy tiểu côn th*t, không cho hắn bắn ra ngoài.

"Nói đi, nói lại đi. Nói đi ta sẽ cho ngươi bắn. Gọi tên ta."

Người câm có thể nói sao? Thẩm Manh thầm khinh bỉ y, nhưng vẫn nghe lời nói ra dù hắn biết chẳng thể nói được gì.

"...a...lam...ên... uyên... lam uyên..."

Thẩm Manh bất ngờ vội che miệng mình. Hắn nói được khi nào vậy? Chẳng lẽ bị thao đến bắn chữ luôn sao?

Lam Uyên nghe rõ Thẩm Manh gọi tên y lại càng thêm điên cuồng, không ngừng ra ra vào vào. Bàn tay càng thêm siết chặt hơn một chút khiến Thẩm Manh như muốn khóc lên. Y thở hổn hển rít lên:

"Gọi lần nữa, gọi lần nữa đi."

Thẩm Manh khó chịu đến khóc nấc lên, khàn khàn gọi tên y:

"...Lam... uy..Uyên..aa.""

Từng câu từng chữ cứ như liều thuốc kích dục cực mạnh đối với Lam Uyên. Đôi mắt y đỏ lên, siết chặt lấy eo Thẩm Manh cứ thế đâm chọc không biết bao nhiêu lần. Nước hồ tràn vào bên trong hậu huyệt phát ra tiếng òm ọp vô cùng dâm mỹ. Thẩm Manh bị ép buộc thừa nhận côn th*t lớn ra ra vào vào chọc đến điểm mẫn cảm khiến chân hắn run hết cả lên, mềm nhũn, chỉ có thể bị động thừa nhận thứ kia bừa bãi đâm chọc trong cơ thể.

Rốt cuộc sau một lúc lâu, Lam Uyên cũng bắn chất lỏng nóng rực của y vào bên trong cúc huyệt của Thẩm Manh. Cùng lúc đó y cũng buông tay, để hắn phóng thích tinh dịch ra nước bể bơi.

"Ha...ha.."

Thẩm Manh mềm nhũn nằm trong lồng ngực Lam Uyên, để y tuỳ ý lau qua cơ thể ướt sũng của mình. Không qua bao lâu, y lại đem hắn vào trong phòng ngủ, tiếp tục thao làm cho đến gần sáng.

Không biết đã gọi tên y bao nhiêu lần, Thẩm Manh khàn hết cả giọng, cơ thể cũng kiệt sức mà ngất đi mới được Lam Uyên bỏ qua. Hắn ghé vào nệm gối ấm áp, ngủ say sưa, mặc cho Lam Uyên muốn làm gì thì làm.