Hệ Thống Thu Gom Quả Phu

Chương 32: Tần Việt



nỗ lực nuôi nhi tử

Edit: lamlam28701

- ---------------------------------------------------

Tần Di thời thơ ấu đỡ eo. Bởi vì bị người bắt nạt, bộ dáng y hiện tại xám xịt, rất khó có thể tưởng tượng được y sau khi trưởng thành sẽ là đại mỹ nhân khiên nữ đế mê đến thất điên bát đảo.

Y phi thường chán ghét hướng về Tần Việt phi một cái: "Rõ ràng ngươi tới để xem kịch vui đi, chờ bọn hắn động thủ rồi nhảy ra giả vờ làm người tốt bụng!"

Tần Di trời sinh sức quan sát phi thường tốt, y xem xét sự tình cẩn thận tỉ mỉ, người khác đối xử với y tốt hay không tốt, y cũng có thể phi thường mẫn cảm mà nhận ra được. Nếu không y không thể hậu cung ăn tươi nuốt sống người kia tiếp tục sinh sống, còn từ tú nam phổ thông không có gì một đường leo lên địa vị cao.

Dù sao Tần Nguyệt ở trong nhà là con trưởng đích tôn, địa vị tôn sùng, chỉ cần nhìn vào thân phận này của hắn, hoàng đế sẽ ban cho hắn một cái địa vị không thấp.

Nhưng Tần Di xuất giá, Tần gia chính phu ước gì y cả đời không ló mặt, làm sao có khả năng sẽ vì y mưu cầu cái gì đây.

Mặc dù biết Tần Di tâm tư cẩn thận mẫn cảm lại thủ đoạn cao, nhưng không nghĩ tới thằng nhóc dưới mười tuổi ở trước mặt hắn cũng có thể mẫn cảm thành như vậy.

Xem ra hư tình giả ý không được, hắn muốn gạt Tần Di, trước tiên cần phải lừa gạt chính mình trước đã. Đơn giản tẩy não chính mình, Tần Việt cũng không sinh khí cùng y.

Hắn hỏi ngược lại Tần Di: "Nếu như là ngươi, ngươi sẽ làm sao?"

Tần Di đá văng ra một viên đá nhỏ trên đất, cười nhạo nói: "Nếu là ta, ta mới không cứu loại người ngu ngốc như ngươi."

Nói xong câu đó, y liền bỏ Tần Việt qua một bên chạy mất. Độ thiện cảm mặc dù không có hạ xuống, nhưng một chút điểm cũng không có tăng lên.

Tần Việt nhìn bóng lưng y, sâu kín thở dài. Tần Di sau khi trưởng thành rất khó tiếp cận, khi còn nhỏ thằng nhóc Tần Di này cũng không dễ công lược chỗ nào.

Hệ thống lại một lần nữa mà nhắc nhở hắn: "Kí chủ a, tuy rằng ngươi dùng quay ngược thời gian, nhưng thời gian cũng có hạn, nếu như qua hết thời gian mà nhiệm vụ vẫn không hoàn thành, sẽ tuyên bố nhiệm vụ thất bại."

"Ta biết." Tần Việt nhìn vị trí lúc trước Tần Di ngã xuống, hòn đá nhỏ ở đó còn dính một chút vết máu. Dù như thế nào, đứa nhỏ Tần Di so với sau khi lớn lên cũng dễ công lược nhiều lắm, ít nhất tâm cũng không có cứng như vậy.

Để người hầu của mình đem ra một bình nhỏ kim sang dược tốt nhất, hắn dựa theo chỉ dẫn của quản gia tiến vào gian nhà của Tần Di.

Cha thân Tần Việt, cũng chính là chính quân quản lý phủ thượng này, kỳ thực đối với Tần Di cũng không tính là đặc biệt kém, ít nhất cái gì nên cấp đều cấp cho, chỉ là nhiều quan tâm hơn nữa hắn cũng sẽ không cho. Không còn cha than, Tần Di ở quý phủ có thể hay không bị bắt nạt, hắn càng sẽ không quan tâm, dù sao cũng chỉ là một cái thứ tử đê tiện mà thôi.

Tần Nguyệt chính mình có một gian nhà, đại khái sống dễ chịu đã lâu, hắn cũng cảm thấy cái gian phòng có chút quá mức nữ tính kia có cái gì tốt, nhưng bây giờ so sánh với nơi ở của Tần Di, sự chênh lệch này nhất thời liền hiện ra.

Trong sân đối phương trải rộng cỏ dại, cũng không có ai đi xử lý. Nơi này cũng không có mấy tên sai vặt chịu khó, từng người từng người lười biếng lười nhác vô cùng, chỉ có một hai người nhìn thấy đại thiếu gia này là hắn còn có thể tới nịnh nọt một chút, dâng lên mấy phần chuyên cần ứng phó, những người khác đều một bộ lười biếng.

Cũng khó trách Tần Di lớn lên đối với nguyên chủ đố kị cùng chán ghét như vậy. Đây đều là lúc trước bị đối xử khác nhau quá mức làm ra.

Dĩ nhiên, khả năng có người sẽ nói thứ tử nhà người ta ăn khổ khả năng so với Tần Di càng nhiều hơn, nhưng cũng không thấy có mấy ai như Tần Di ghi hận nhiều như thế. Nhưng những thứ tử đó cũng không có ai như Tần Di có thể leo lên bảo tọa quân hậu như vậy, còn giết chết hoàng đế, trở thành thái quân tôn quý nhất trên đời này, một tay nắm quyền.

Tần Việt tự nhận, cho dù có hệ thống trợ giúp, hắn cũng sẽ không thể làm được đến mức độ này như Tần Di. Đại khái là vì hắn không có nhẫn nại khi bị bắt nạt của đối phương, cũng không có loại tâm tư kín đáo cùng mưu tính kia.

Đứng ở cửa viện đợi một hồi, hắn hỏi gã sai vặt đang đứng bên cạnh lấy lòng hắn: "Tần Di đâu?"

"Nhị thiếu gia sau khi trở lại vẫn ở trong phòng chính, để ta mang ngài đi."

Chờ đến trước cửa phòng chính, Tần Việt vung vung tay ra hiệu những người khác lui xuống: "Ta tự mình đi vào là được rồi, các ngươi ở bên ngoài chờ đi."

Đợi đến khi hạ nhân vô cùng lưu luyến mà rời khỏi, hắn đứng ở cửa một phút, sau đó trực tiếp đẩy cửa phòng ra.

"Vù vù..." Đứa nhỏ trước còn cười nhạo hắn đang ôm đầu gối trầy xước thổi khí. Y trương ra khuôn mặt nhỏ được rửa sạch vô cùng tinh xảo, cho dù là đang cau mày cũng đáng yêu vô cùng.

"Làm sao, có phải là có cảm giác vô cùng xinh đẹp khiến ngươi động lòng, nhìn thấy khuôn mặt này là có thể làm cho ngươi trong nháy mắt tha thứ hành động lúc trước của y?" Nhận ra được biến hóa trong lòng Tần Việt, hệ thống ở bên trong đầu Tần Việt ồn ào như thế.

Tần Việt không nói: "Ta cũng không phải kẻ nghiện luyến đồng, có thể cứng vởi cả tiểu hài tử."

Hắn đem kim sang dược giấu ở trong tay áo, bước nhanh tới ngồi ở bên người đối phương.

"Ngươi tới làm cái gì?" Tần Di đối với người ca ca này vẫn luôn ôm ấp lòng căm hận, tuy rằng y cũng biết chuyện đầu thai như vậy cũng không phải do đối phương lựa chọn, Nhưng tâm nhãn của y nhỏ, mỗi khi ở trong các trường hợp quan trọng nhìn thấy đối phương ăn no nhận sủng ái cùng khen thưởng, hắn tâm lý của y liền không thoải mái.

Rõ ràng Tần Nguyệt ngu xuẩn như vậy, nam hồng cũng làm không tốt, học tập cũng kém xa y tít tắp, nhưng trong mắt mẫu thân cũng chỉ có một mình Tần Nguyệt.

Bởi vì không thích Tần Nguyệt, cho nên đối phương ngồi ở chỗ này, y cũng cảm thấy không thoải mái.

Tần Việt cũng không để ý tới châm chọc khiêu khích của y, ngược lại vươn tay ra, không nhịn được ở trên đầu Tần Di xoa xoa.

Tóc tiểu Tần Di tinh tế mềm mại, cảm giác thoạt nhìn phi thường hảo. Lúc trước hắn đã muốn sờ, nhưng đáng tiếc đối phương chạy trốn quá nhanh làm hắn không thể mò tới.

Đầu đột nhiên bị tập kích, Tần Di lộ ra một bộ biểu tình mèo nhỏ tạc mao. Y muốn tách tránh đi, nhưng khí lực thật sự quá nhỏ, lập tức liền bị Tần Việt bắt được.

"Không được lộn xộn, hiện tại để ta bôi thuốc cho ngươi." Hắn từ trong tay áo lấy ra bình kim sang dược tốt nhất kia, "Cái này hiệu quả rất tốt, sẽ không lưu vết sẹo, thế nhưng có thể có chút đau, ngươi nhịn xuống một chút."

Hắn đem thuốc cao trắng ngà thoa lên đầu gối đối phương, Tần Di lập tức lộ ra biểu tình nhe răng trợn mắt, càng ghét người huynh trưởng tự mình tìm tới này.

Nghe thông báo của hệ thống độ thiện cảm của y đang giảm xuống Tần Việt cũng không để ý đến, liền vén lên quần đối phương, lộ ra hai đùi Tần Di tinh thế như que diêm: "Để ta xem trên người ngươi còn bị thương chỗ nào nữa không."

Đợi đến bị cưỡng chế bôi xong thuốc, Tần Việt liền buông lỏng đối phương. Tiểu rắn độc bị hắn làm cho đau đớn hé miệng định cắn lên mu bàn tay của hắn, cũng may Tần Việt rút tay về nhanh, nếu không sẽ bị tên tiểu tử này cắn ra một đạo dấu vết.

"Thuốc ta để ở chỗ này, chính ngươi thoa đi." Hắn nói xong câu nói này, liền từ bên trong gian nhà nhỏ rời đi.

Tựa hồ là sợ bị y cắn, Tần Việt cũng không có tiến vào khu nhà nhỏ này quấy rầy đối phương, chỉ là liên tiếp hai ba lần sai người đưa chút thứ tốt tiến đến gian phòng của y, tiện thể để quản gia đem những tên người hầu lười biếng ở đó thay đổi hết.

Hệ thống đối với việc làm của Tần Việt không rõ lắm, bởi vì hành động lấy lòng này của Tần Việt cũng không có nhận được phản hồi từ thông báo hệ thống. Tuy rằng độ hảo cảm của Tần Di quả thật có gợn sóng, nhưng từ cũng chỉ lên xuống ở mức độ -60.

"Ngươi thì biết cái gì, có nhiều người chính là không thích quá chủ động, ngươi nếu chủ động, y còn tưởng rằng ngươi đối với y có sở cầu khác, chờ xem, không bao lâu nữa, chính y sẽ tự tìm đến."

Tần Di tính tình trời sinh chính là xu lợi tránh hại, sau khi nhận ra được giá trị lợi dụng của "Tần Nguyệt", y tự nhiên sẽ dính hắn.

Quả nhiên, sau một tháng, Tần Di cuối cùng cũng coi như không tiếp tục ở trong căn phòng nhỏ kia của y nữa, mà là ăn mặc hoàn hoàn chỉnh chỉnh tìm tới cửa.