Hệ Thống Trả Thù Tra Nam

Chương 7



Tử Mộc mắt vẫn hơi ướt, bước nhanh ra ngoài. Xui khiến thế nào lại gặp nữ chính vẫn chưa đi xa. Chi Minh lạnh lùng nhìn cậu, từ từ đi tới, không nhịn được mà nói một câu

_ Lần này cậu đừng hòng chia rẽ chúng tôi

Tử Mộc yên lặng nhìn người trước mặt. Ủa gì vậy, cậu đã đỗng chạm gì đến cô??.

_ Chia rẽ ai?

_ Cậu còn giả ngốc?

_ À...chia rẽ chồng tôi và đồ hồ ly tinh?

Chi Minh mặt đỏ tía tai. Tay nắm viền váy không biết nói gì thêm. Con mắt giận dữ dán chắt vào thiếu niên

_ Hừ!

Vậy là bỏ đi. Cuối cùng làm mất thời gian của bổn thiếu gia chỉ để nói hai câu ngớ ngẩn như thế. Nhưng nữ chính thì vẫn là nữ chính. Ánh hào quang con tác giả cậu không so đo làm gì. Tiếp tục sóng chân tới thư viện quen thuộc.

Ở chiếc xe đậu gần đó, mọi thứ thu vào tầm mắt Ngự Thâm. Trong đầu anh đang nghĩ gì ư. Là đang nghĩ Tử Mộc kiếm chuyện với Chi Minh. Bày ra ghen tuông vô cớ. " Ha..." Vẫn nhu nhược như thế. Cuối thàng có lẽ lại van nài đừng ly hôn?.

_ Đến Thịnh Long

______________

_______

Tử Mộc cầm lấy một cuốn sách nhìn xung quanh. Đôi mắt hiện lên ý cười như có chút gì đó vừa ý. Liền đi tới nơi cần tới.

_ Bác Hàn?

Nghe được âm thanh quen thuộc, anh liền quay lại, nở một nụ cười như lần đầu gặp gỡ

_ Trùng hợp thật, Tử Mộc cũng tới

_ Tôi ngồi cùng được chứ?

_ Tự nhiên

Nhìn thiếu niên nhỏ nhắn trước mặt, Bác Hàn không khỏi dâng lên cảm giác muốn bảo vệ. Có thể nói là một chút rung động chăng?. Chưa bao giờ nghĩ lại có một người con trai xinh đẹp nhẹ nhàng như thế. Phải chăng nó làm cậu trở nên đặc biệt

_ Ừm.. Sao hôm.nay cậu đến đây

Tử Mộc nhíu mày, liệu có phải nam phản diện bị ngốc không, tới thư viện để ăn chắc

_ Tôi tới thư viện để mua quần áo

_ Hả thư viện từ bao giờ....

Đang tính nói gì đó thì anh ngộ ra. Câu hỏi vừa rồi rõ ngu ngốc. Thư viện không để đọc sách thì để làm gì.

Gương mặt băng lãnh có phần hơi đỏ lên. Nam phụ vậy mà da mặt lại mỏng thế. Tiết trời mùa hè khiến nó đã đỏ càng đỏ hơn. Tử Mộc nóng nực liền tháo cúc áo trên một nấc. Từ phần cổ lộ ra hàng xuong quai xanh kinh diễm. Trắng, thật trắng. Liệu lúc không mặc gì thì...?

Nghĩ đến đây, một ít máu từ mũi chảy ra. Cậu giật mình lấy một ít giấy đưa cho anh

_ Chảy máu kìa!

Bác Hàn từ trong mộng bị kéo ra. Luống cuống lau đi. Lúc cậu rướn người lên đưa giấy, trong khoảng rộng áo lộ ra hai điểm hồng nhuận. Máu cứ rỉ ra liên tục, mãi mới ngừng lại.

_ Có phải do thay đổi thời tiết không, tôi nghĩ anh nên đi kiểm tra sức khỏe.

_ A..không sao, tôi bận rồi, lúc khác gặp nhé

Ngay lập tức bỏ đi, mà cũng có khi là bỏ chạy?. Thư Thư lắc đầu ngao ngán. Tổng tài nhà cô thật sự bị tiểu mĩ thụ câu nhân rồi. Thở có chút gấp, trong đầu hưng phấn tưởng tượng ra những cảnh mật ngọt có thể xảy ra mà không để ý Bác Hàn đã dịch chuyển đi đâu rồi.

___________

Tại Thịnh Long

Ngự Thâm cho gọi Chi Minh vào phòng.

_ Có chuyện gì ạ?

_ Cô đừng quá để ý đến lời của Tử Mộc, cậu ta có làm gì cô không

Chi Minh hơi ngỡ ngàng, hỏi như vậy chắc chắn đac nhìn thấy, nhưng lại không nghe thấy. Cô nhẹ nhàng lắc đầu, cười khổ

_ Tôi nào dám có ý kiến gì, chỉ biết vì Thịnh Long, Vì chủ tịch tôi đều có thể làm được....

_ Tử Mộc đã nói những gì

_ Một người vợ thấy chồng mình với người khác sẽ như thế nào?. Đúng, nói cô ta hồ ly tinh phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, nói đồ điếm không biết liêm sỉ1

Vừa nói, từ đôi mắt đẹp đẽ đã ngấn nước tràn lệ. Ngự Thâm không hiểu sao lại cảm thấy mình đang thương xót cho cô gái này. Là người dưới trướng, kể cả có bị tổng tài lôi ra làm đồ tiết dục cũng không dám nói gì. Nên có lẽ việc hắn vừa làm đã doạ đến cô gái này rồi

_ Chuyện đó....thật ra chúng tôi không phải vợ chồng thật sự. Tôi chỉ muốn cách xa cậu ta một chút nên mới nhờ đến cô....

_ Tôi hiểu...

_ Dù sao cô chỉ cần biết tôi không phải loại người dâm loạn với nhân viên. Dự án lần này cố gắng cho tốt. Về phần Tử Mộc, tôi sẽ chú ý...

_ Cảm ơn chủ tịch....

____________

___

_ [ Độ hảo cảm của nam chính với kí chủ -10, còn 20 ]

_ Haizzz, có lẽ hắn thấy việc ta và nữ chính ở ngoài đường nói qua lại rồi.... 1004, đi thôi, mua đồ về nấu cho hắn nào