Hệ Thống Xuyên Qua Tiêu Trừ Oán Khí

Chương 5: Thế Giới Cổ Đại : Xuyên Vào Pháo Hôi Nữ Phụ (4)



" Tiểu cô nương đừng kích động, ta là đại ca của hai người này, ta đến đây để tạ tội với hai vị cô nương." Tên đại ca bước ra, học theo thư sinh hành lễ với Tiểu Tiểu.

Tiểu Tiểu liền vung roi sắt đánh mạnh về phía tên đại ca,mắt lạnh lùng nhìn bọn hắn. " Cút."

Sắc mặt tên đại ca lập tức biến đổi, cười lạnh với Tiểu Tiểu: " Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, vậy đừng có trách ta, huynh đệ xông lên."

Khuôn mặt Tiểu Tiểu tái nhợt, một hai người nàng có thể đối phó nhưng đám người này người đông thế mạnh lại còn là nam nhân, xem ra là lành ít dữ nhiều.

" Tiểu thư, ngài mau chạy đi." Tiểu Tiểu hét lớn với Hải An sau đó liền xông đến đánh nhau với đám người.

Cơ thể của Hải An tuy đã hơi bình phục một chút nhưng vẫn không thể xuống giường, nàng không nhẫn tâm bỏ lại Tiểu Tiểu để một mình nàng đối mặt với đám nam nhân này nhưng hiện tại không chạy thì chắc chắn cả hai người họ sẽ bị bắt lại, lúc đó có kêu gào khản cổ cũng sẽ không có ai tới cứu.

Tiểu Tiểu đành liều mạng nhỏ này vung roi quất tới tấp vào đám người.

" Ai ui! Con đàn bà chết tiệt này."

" Huynh đệ, xông lên bắt ả ta."

Cơ thể của Hải An tuy đã hơi bình phục một chút nhưng vẫn không thể xuống giường, nàng không nhẫn tâm bỏ lại Tiểu Tiểu để một mình nàng đối mặt với đám nam nhân này nhưng hiện tại không chạy thì chắc chắn cả hai người họ sẽ bị bắt lại, lúc đó có kêu gào khản cổ cũng sẽ không có ai tới cứu.

Cô khó khăn bước xuống giường, vừa đi được mấy bước đã lảo đảo muốn ngã, hai tên nam nhân thấy nàng có ý định bỏ chạy liền chạy tới bắt giữ nàng. Chúng cười dâm dê với nàng:" Ha, bệnh mỹ nhân muốn chạy đâu, ngoan ngoãn theo bọn ta về sơn trại a. Chỉ cần nàng thỏa mãn bọn ta thì sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc còn được ăn ngon mặc đẹp nữa."

Hải An bất lực dãy dụa nhưng không thể thoát ra, nước mắt không ngừng rơi xuống cô kêu lớn: " Có ai không cứu tôi với."

Hai tên Ất, Giáp cười lớn, rất là hưởng thụ cảm giác sợ hãi của người khác đối với mình.

" Kêu lớn đi, ngươi kêu có khản cả cổ cũng chẳng ai dám cứu ngươi đâu."

Đám lưu manh đồng thời lao vào ý đồ bắt giữ Tiểu Tiểu, dù kỹ thuật dùng roi của nàng ta rất điêu luyện nhưng không thể ứng phó được hết nhiều người như vậy. Rất nhanh Tiểu Tiểu liền thất thế, bị mấy tên đàn ông trấn trụ đè ra đất.

" Tiểu Tiểu." Hải An dãy dụa muốn thoát ra cứu Tiểu Tiểu nhưng cả hai tay của cô đều bị hai tên khốn kiếp này giữ chặt.

" Bỏ tao ra." Cô dùng chân dùng hết sức lực mình có đá loạn xạ vào người hai tên này. Sức lực của cô đá vào người hai tên nọ giống như gãi ngứa, hai tên nam nhân càng giữ chặt tay cô hơn.

" Con chó cái này, mày còn đá loạn nữa thì đừng trách ông đây." Tên đàn ông Giáp nóng tính siết chặt tay Hải An hung ác đe dọa.

" Ối! A Lương ngươi đừng dọa tiểu mỹ nhân như vậy, nàng sợ hãi hồn lìa khỏi xác giờ."

" Ha ha ha ha... "

Tiểu Tiểu không ngừng chửi rủa đám nam nhân, phản kháng dữ dội nhưng không thoát ra được, sau khi nàng bị chế ngự hai tên nam nhân lần trước bị nàng đánh đến mông nở hoa liền đè nàng xuống, quần áo của nàng ta bị hai tên nam nhân thô bạo xé rách.

" A! Các ngươi định làm gì, bỏ ta ra." Tiểu Tiểu phản kháng kịch liệt nhưng cũng chỉ có thể chơ mắt nhìn quần áo của mình từng lớp từng lớp bị xé rách. Lần này nàng thật sự sợ hãi, dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương 16 tuổi, có mạnh mẽ thế nào cũng sẽ sợ hãi khi đối mặt với tình cảnh này.

Nàng còn chưa có ý trung nhân a, giấc mơ về một gia đình hạnh phúc nhỏ bé của Tiểu Tiểu dường như vỡ vụn. Nàng sợ hãi cầu xin bọn ô hợp: " Ta... ta biết sai rồi, huhu làm ơn dừng lại, các ngươi muốn tiền bạc gì cũng được hết. Làm ơn tha cho ta."

Nàng càng sợ hãi bọn chúng càng hưng phấn, động tác không hề dừng lại mà nhanh hơn.

" Ha ha, ngươi có cầu xin cũng vô dụng, để đại gia ta hảo hảo thương ngươi a.".

||||| Truyện đề cử: Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) |||||

" Làm ơn dừng lại!." Tiểu Tiểu vô lực khóc, cả cơ thể nàng đã đuối sức chỉ có thể bất lực mặc cho mấy tên nam nhân làm loạn trên người mình. Nàng tuyệt vọng nhìn về phía Hải An, sau đó nhắm mắt mím chặt môi cam chịu.

" Tiểu Tiểu, các ngươi tha cho nàng ấy để ta thế chỗ vào, muốn làm gì ta thế nào cũng được." Hải An cầu xin tên nam nhân bên cạnh.

Tên kia đánh giá nàng từ trên xuống dưới, cười ha hả nói: " Yên tâm, các ca ca sẽ không để tiểu tao hóa nàng chịu thiệt đâu. Đợi khi trại chủ chơi chán nàng, bọn ta liền sủng hạnh nàng nha."

Tiểu Tiểu không thể chịu nổi những tên nam nhân dám xúc phạm công chúa cao quý của nàng như vậy, đang yên tĩnh bỗng giống như phát điên dãy dụa điên cuồng cắn xé tên nam nhân đang xé áo mình.

" Các ngươi sao dám nói như vậy với tiểu thư nhà ta, ta liều mạng với các ngươi."

Mấy tên nam nhân không đề phòng nhưng cũng nhanh chóng phản ứng lại, lập tức một tên tát một cái mạnh vào mặt Tiểu Tiểu.

" Tiểu Tiểu!."

" Con đàn bà thúi! Hôm nay ta không làm chết mày, tên của ta liền viết ngược." Tên đàn ông hung hăng tát cho Tiểu Tiểu vài cái khiến khóe miệng nàng rách ra, hai má sưng lên trông thấy. Bị mấy cái tát trời dáng, Tiểu Tiểu không trụ được nữa liền ngất đi.

" Tống đại ca, Tống đại ca nguy rồi... nguy rồi..."

Đột nhiên một tên nam nhân chạy vội vào lao vào miếu, thở hồng hộc nói đứt quãng.

" Chuyện gì?." Tên đại ca bị cắt đứt nhã hứng liền nhíu mày, sắc mặt không tốt nhìn tên tiểu tốt vừa bước vào.

" Sơn trại... hộc... bị... quan phủ tấn công... đại đương gia kêu ta đến.... kêu huynh đệ về..." Tên tiểu tốt mệt bở hơi tai, nói mãi mới xong.

Mặt tên Tống đại ca tái mét, vội vã chạy ra theo tên kia.