Hộ Nghèo Túng Và Phú Hào Của Cậu

Chương 23



La Bạc Hồ không để đoạn nhạc đệm này ở trong lòng.

Cậu vừa không phải là Alpha cũng không phải Omega, ngày thường cũng không chen vào yêu hận tình thù của người khác, cơ bản sẽ không nghĩ đông nghĩ tây, càng sẽ không bởi vì Mật Hạo chỉ lỡ nhìn cậu một cái mà cho rằng người ta có mưu đồ gây rối mình.

Sau khi nhanh chóng tắm rửa, cậu nhanh chóng đi ngủ, một phút một giây cũng không muốn trì hoãn.

Loại giường mấy vạn như này đã rất nhiều năm cậu không ngủ qua rồi.

Thoải mái!

_______________

Cậu ngủ một giấc này ngủ liền mạch đến 7h50 sáng hôm sau, vừa mở mắt ra vẻ mặt liền bơ phờ.

Tiêu rồi tiêu rồi đến muộn rồi!

Ngày thường buổi sáng cậu đều thức lúc 6 giờ rưỡi, mới có thể ngồi tàu điện ngầm lúc 7 giờ, ngồi hơn một tiếng mới thuận lợi đến công ty đi làm.

Nghĩ đến việc bị trừ lương, tim La Bạc Hồ như bị dao cắt. Nhưng chờ đến khi cậu hốt hoảng từ phòng tắm lao ra cửa nhìn đến Mật Hạo mặc đồ ngủ ngáp dài đi ra, cả người sửng sốt.

“Sáng sớm đã dư thừa tinh lực như vậy à?” Mật Hạo nhìn bộ dạng hoảng hốt nóng vội của cậu liền cười cười. “Đừng sốt ruột, chờ 8 giờ rưỡi đi làm tôi sẽ gọi cậu.”

Hả?

La Bạc Hồ nuốt nuốt nước miếng, nội tâm cảm khái – Thời gian đi làm ngắn thật sự hạnh phúc quá đi!

8 giờ rưỡi Mật Hạo đi làm, còn có thời gian mang nhóc Cà Rốt ở tiệm bán đồ ăn sáng mua bánh bao, La Bạc Hồ ngoan ngoãn ngồi ở yên sau xe đạp của Mật Hạo ôm bánh bao gặm, nhìn Mật tổng nhanh như chớp mà đến tập đoàn Phú Hào đúng 8h50, lượn lờ từ thang máy chuyên dụng lên lầu bắt đầu làm việc.

Khác hẳn ngày thường tới rồi đi làm, cả người bị chen đến bèo nhèo đầu óc choáng váng, hôm nay lúc La Bạc Hồ đến nơi tinh thần vẫn tràn đầy sức sống.

La Bạc Hồ nhìn bóng dáng Mật Hạo đi đằng trước, thở dài.

Haizz, quả nhiên từ nghèo thành giàu dễ bị sa đọa.

Tưởng tượng đến ngày mai sẽ giống cô bé Lọ Lem 12h bị đánh trở về nguyên hình, tức quá mà.