Hồ Sơ Linh Dị

Chương 7: Chết đuối (7) - Điểm giống nhau



Editor: Heidi Tran

Chương 7: Chết đuối (7) - Điểm giống nhau

Mười phút sau xe cứu thương chạy tới, Lý Thiên Hải được Quách Diễn cứu sống.

May mắn là tới kịp thời, hơn nữa Quách Diễn còn là bác sĩ, biết cấp cứu thế nào, nếu như chậm thêm mấy phút, hắn chỉ sợ thật sự không thể cứu được.

Tuy nói cứu sống, nhưng dù sao hắn cũng sắp chết đuối, vẫn nên đi đến bệnh viện quan sát một chút.

Hai người trở lại trên xe, Lục Thính Nam xoắn xuýt nói: "Oa Tử, con ma này so với những gì chúng ta nghĩ hình như không giống nhau lắm."

Quách Diễn nhíu mày trầm tư, không trả lời vấn đề của hắn, tựa như không nghe thấy.

Hồi lâu, hắn mới mở miệng hỏi một vấn đề: "Con ma này tại sao lại muốn giết Lý Thiên Hải?"

"A?" Lục Thính Nam không rõ vấn đề này của hắn.

Quách Diễn quay đầu nói: "Trước đó chúng ta phỏng đoán con ma này có thể là đang tìm mẹ nó, cho nên mới kéo Chu Thanh Nhã và Dư Phỉ có dáng dấp không sai biệt lắm vào trong hồ bơi. Thế nhưng Lý Thiên Hải là nam, tại sao con ma muốn giết hắn?"

Lục Thính Nam nháy mắt mấy cái hỏi lại: "Vì sao? Chẳng lẽ Lý Thiên Hải lớn lên giống cha nó?"

Quách Diễn lắc đầu. "Không thể nào là nguyên nhân này, nếu là như thế, Lý Thiên Hải đã sớm chết rồi. Tôi cảm thấy trước đó chúng ta phỏng đoán có vấn đề, chỉ sợ là đã bị quan hệ giữa Chu Thanh Nhã và Dư Phỉ đánh lừa."

"Cậu nói có quan hệ chính là dáng dấp của hai người họ rất giống nhau?"

"Ừm, sau khi con ma giết hai người đó, rồi lại đến giết Lý Thiên Hải, nói rõ suy đoán trước đó của chúng ta là không đúng, có khả năng con ma không phải đi tìm mẹ nó, mà là thật sự muốn giết người."

"Nói như vậy nó thật sự là lệ quỷ?"

Quách Diễn nhìn Lục Thính Nam chằm chằm, nói: "Liên quan tới lệ quỷ, chuyện này cậu hiểu rõ hơn tôi, cậu cảm thấy rốt cuộc con ma này muốn làm gì? Nó giết ba người này, ở giữa có liên quan đặc biệt nào không?"

Lục Thính Nam ngước nhìn lên trần xe, nghĩ nghĩ nói: "Lệ quỷ, bọn chúng giết người trên cơ bản đều có mục tiêu rõ ràng, nếu như nói liên tục giết người, vậy khẳng định là có nguyên nhân đặc biệt, những người bị bọn chúng giết chết, giữa những người đó chắc chắn có liên quan đến nhau, hoặc có thể nói là giống nhau. Tỉ như trước kia chúng ta nhận bản án đã gặp phải lệ quỷ giết chết cặp tình nhân, lệ quỷ kia chuyên chọn những cặp đôi tình nhân cãi nhau để giết, sẽ không đi giết người khác."

Quách Diễn trầm tư nói: "Cho nên nói, con ma này nếu quả thật như cậu đoán là lệ quỷ, Chu Thanh Nhã, Dư Phỉ, còn có Lý Thiên Hải ở giữa chắc chắn có một loại quan hệ đặc biệt nào đó, bởi vì mối liên hệ này, cho nên con ma mới giết bọn họ."

Lục Thính Nam gật đầu nói: "Ừm, đại khái chính là vậy, thế nhưng ba người này có liên quan gì? Chu Thanh Nhã và Lý Thiên Hải không biết nhau, Dư Phỉ và Lý Thiên Hải là bạn học thời đại học, hai cô gái một người nam, sau đó không còn gì nữa. Trên tư liệu của bọn họ cũng không có gì đặc biệt."

Quách Diễn cẩn thận suy nghĩ một lát, nghĩ đến tình huống vừa nãy Lý Thiên Hải sắp chết đuối, bỗng nhiên ý thức được một việc, đôi mắt sáng lên.

"Không đúng, có một chuyện ba người họ giống nhau."

"Chuyện gì?"

Quách Diễn nói: "Ba người đều là chết đuối, đương nhiên Lý Thiên Hải suýt chút nữa đã chết đuối. Nhưng có thể xác định, cách giết người của con ma này chính là dùng nước để nhấn chìm bọn họ."

"Thế nhưng, đây là thủ đoạn giết người của con ma, không phải động cơ."

Quách Diễn nói: "Tôi biết, nhưng từ điều này có thể đoán được, con ma này có thể là chết đuối, cho nên có khả năng nó đang trả thù."

"Chết đuối..." Lục Thính Nam nghi hoặc. "Nếu như là chết đuối, ba mẹ Chu Thanh Nhã hình như cũng là chết đuối."

Quách Diễn sững sờ, nhìn Lục Thính Nam. "Đúng rồi, bọn họ cũng chết đuối, đây là trùng hợp sao?"

Lục Thính Nam lắc đầu. "Không biết."

Quách Diễn nói: "Vậy đi điều tra thêm một lần nữa, bất kể có phải là trùng hợp hay không, thì cũng cần phải biết một số chuyện khi bọn họ còn sống."

"Nhưng bây giờ đã tối rồi, còn muốn đi điều tra sao?"

Quách Diễn nhìn sắc trời, hoàn toàn đã đen kịt, anh họ cũng tan việc rồi, đêm hôm khuya khoắt đi điều tra, đoán chừng không ai nguyện ý phối hợp.

"Vậy ngày mai đi, có điều hôm nay chúng ta đừng về nhà, đi bệnh viện nhìn xem, miễn cho con ma kia lại tới giết người."

"A a, vậy tôi gọi điện về nhà cái đã."

...

Theo dõi ở bệnh viện cả một buổi tối, chuyện gì cũng không có xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, sau khi Lý Thiên Hải kiểm tra một lần, không có gì khác thường liền xuất viện.

Vừa ra viện, hắn liền quấn lấy Lục Thính Nam không rời.

Lục Thính Nam đuổi hắn không được, chỉ có thể dẫn hắn lên xe, sau đó nói với Quách Diễn: "Oa Tử, anh ta nói muốn ở cùng một chỗ với chúng ta."

Quách Diễn nghe nói như thế, quay đầu hỏi Lý Thiên Hải. "Anh theo chúng tôi đi điều tra sao?"

Vẻ mặt Lý Thiên Hải tràn đầy cầu khẩn. "Hai vị đại ca, tạo thuận lợi có được hay không, hiện tại tôi khẳng định con ma đang theo dõi tôi, nếu không ở cùng với các anh, nó lại xuất hiện giết tôi thì phải làm sao bây giờ?"

Lục Thính Nam ở bên cạnh nói giúp: " Oa Tử, anh ta nói không sai, con ma này có chút khó chơi, ai biết có tới giết người nữa không."

Quách Diễn không chút do dự, gật đầu nói: "Được thôi, muốn theo thì đi theo, bất quá đừng quấy rối biết không."

"Biết biết." Lý Thiên Hải liên tục gật đầu.

"Bây giờ chúng ta đi đâu?" Lục Thính Nam hỏi.

Quách Diễn nói: "Đến nhà máy ươm tơ ở phía nam, vừa rồi tôi gọi điện cho anh họ, anh ấy nói khi Chu Đức Khang còn sống đã làm chủ nhiệm xưởng, đi đến đó trước đi, nếu bên kia không có kết quả gì, lại đến nhà ông ta hỏi một chút."

Nửa giờ sau.

Ba người đi vào nhà máy ươm tơ.

Vừa xuống xe, Lý Thiên Hải kinh ngạc nói: "A, đây không phải là nhà máy của tôi sao?"

Quách Diễn hiếu kì. "Hãng này là của nhà anh?"

Lý Thiên Hải gật đầu. "Đúng vậy, chính là nhà của tôi, tháng trước tôi còn tới đây thúc giục thành phẩm."

Quách Diễn cười một tiếng, liếc nhìn nhà mái ươm tơ này, nói: "Vậy thì tốt, cho anh một nhiệm vụ, gọi chủ nhiệm xưởng của hãng này ra đây."

"Một mình tôi đi?" Lý Thiên Hải có chút sợ hãi.

"Bánh bao, cậu đi cùng với anh ta đi."

"Nha."

Quách Diễn đốt điếu thuốc đứng cạnh xe, nhìn Lục Thính Nam và Lý Thiên Hải đi vào nhà máy.

Chưa đến hai phút, một người nam trung niên từ trong xưởng đi ra cùng bọn họ.

Đi đến trước mặt, Lý Thiên Hải giới thiệu: "Hắn tên là Cung Trường Thọ, là chủ nhiệm xưởng hiện tại."

"Chào các anh."

Chào hỏi bắt tay lẫn nhau, Cung Trường Thọ cười hỏi: "Tôi nghe Lý lão đệ nói các anh muốn hỏi về chuyện của Chu Đức Khang?"

Quách Diễn liếc nhìn Lý Thiên Hải, đưa điếu thuốc cho Cung Trường Thọ, cười gật đầu nói: "Đúng, chúng tôi muốn hỏi một chút về chuyện trước kia của ông ấy, không biết có thuận tiện không?"

Cung Trường Thọ nhận lấy điếu thuốc cười nói: "Thuận tiện, đương nhiên thuận tiện, dù sao người đã chết nhiều năm, nói cái gì cũng không sao cả. Vậy, các anh muốn biết chuyện gì về ông ấy? về chuyện kia à?"

Quách Diễn nói: "Chính là liên quan đến chuyện nhân mạch, còn có những chuyện mà ông ấy đã làm qua, nếu Cung đại ca biết, thì nói một chút đi."

"A, những chuyện này à." Cung Trường Thọ hơi gật đầu, chợt cười nói. "Cái này thì có một chuyện, trước tiên kể cho các anh nghe chuyện ông ấy dưỡng tiểu tam đi."