Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Chương 31: Phó bản Vực sâu [4] (sửa bug)



"Sao mà nhiều thế!" Tất cả khiếp đảm bởi số lượng quái vật ùa ra từ bốn cánh cửa trước mắt, sơ qua thì mỗi cánh cửa phải lao ra ít nhất là 20 con quái nhỏ, hơn nữa cấp bậc đều không hề thấp, kiểu gì cũng không dễ đánh.

Nhiễm Kỳ thấy Dạ Kiêu chau mày, hiển nhiên cũng đang nghĩ cách đối phó, chẳng qua cơ chế cái cửa này thật sự quá biến thái, từng đợt từng đợt tiếp nối nhau cứ như không có kết thúc, cho nên trạm này còn được gọi bằng cái tên khác, là Vực Sâu Vô Tận.

Cậu phải nói ra thông tin mình biết, chứ đợi đến khi quái vật gí tới trước mặt rồi, mọi người mới bắt đầu đánh thì đã không còn kịp nữa.

Nhiễm Kỳ không lưỡng lự nữa, bước nhanh đến trước mặt Dạ Kiêu, nhỏ giọng nói cực nhanh: "Tui cảm thấy tụi quái này nhất định không chỉ có một đợt, nhưng đợt quái nhỏ đầu tiên chắc chắn là yếu nhất, tui kiến nghị để Coca với Ấm Lạnh Bốn Mùa giữ chặt bọn quái vật của ba cánh cửa khác trước, còn lại chúng ta dốc hết sức lực dọn quái nhỏ của một trong những cánh cửa đó."

Dạ Kiêu ngẫm gần đôi ba giây, lập tức tin tưởng phán đoán của Nhiễm Kỳ, sau đó mở miệng hỏi: "Giang Nam, cậu còn khiên không?"

Phong Ba Giang Nam ngẩn người, rồi gật đầu: "Còn, làm sao?"

Dạ Kiêu: "Ấm Lạnh Bốn Mùa giữ chặt quái nhỏ của cánh cửa trước mặt chúng ta, Giang Nam với Coca, đi giữ quái vật ùa ra từ ba cánh cửa khác, hai cậu giết từ từ thôi, không cần diệt hết cả đám quái nhỏ đó, để lại ít nhất ba con quái nhỏ ở mỗi cửa, rõ chứ?"

"Rõ rồi!" Mọi người đều là kẻ từng trải qua nhiều phó bản như vậy, rất nhanh đã nghĩ thông suốt then chốt qua cửa trong đó.

Nhiễm Kỳ sáng mắt nhìn Dạ Kiêu, thật sự có chút khâm phục anh. Cách giải quyết của Dạ Kiêu ổn hơn cậu nhiều, suýt nữa cậu quên mất là trong đội còn một Chiến sĩ nữa. Cho dù Phong Ba Giang Nam là một Chiến sĩ all Sức mạnh thêm chút cuồng, nhưng Lực phòng thủ cơ bản của anh ta vẫn cao hơn người khác rất nhiều, để anh ta cùng đi kéo quái với Cố Lạc, thì vừa có thể giết quái vửa có thể đỡ quái, hơn nữa chỉ cần để lại vài con quái nhỏ ở mỗi cánh cửa, là có thể cứ câu giờ mãi cho đến khi trận chiến với cánh cửa phía bọn họ kết thúc.

"Vào trận!"

May mà quái nhỏ ùa ra từ bốn cánh cửa trông không giống nhau lắm, dù đều là Địa tinh thấp bé, nhưng có con vác cung tên, có con khoác áo choàng, có con cầm dao găm, có con cầm bom.

Dạ Kiêu phán đoán Địa tinh cầm bom có sức tấn công mạnh nhất, do đó bèn bắt đầu giết từ quái nhỏ cửa này trước.

Ấm Lạnh Bốn Mùa tiến lên kéo đám quái nhỏ lại, những người khác dốc sức dồn dame, rất nhanh đã giết chết đợt quái nhỏ thứ nhất.

Nhiễm Kỳ và Phụng Thiên đứng chính giữa thao trường, tiện bơm máu cho người tham gia đánh đấm ở hai đầu. Phía Cố Lạc và Phong Ba Giang Nam chỉ cần thỉnh thoảng liếc qua, mục tiêu bơm máu trọng điểm vẫn là phía Ấm Lạnh Bốn Mùa.

Gần như cùng lúc đợt quái nhỏ đầu tiên ngã xuống, cửa lớn màu đen mở ra lần thứ hai, đợt quái nhỏ tiếp theo lại bùng lên, bấy giờ là Chiến sĩ Thú nhân tương đối cao lớn, tay chúng nó cầm gậy răng sói với khiên, Lực phòng thủ và Lực công kích đều cao hơn Địa tinh đợt đầu nhiều.

Có điều dưới đòn đánh có trật tự của mọi người, quái nhỏ đợt hai này vẫn rất nhanh là bị bọn họ giải quyết.

Đợt quái nhỏ thứ ba trở nên mạnh hơn, là Chó săn khoác giáp sắt, Phòng thủ của chúng nó chắc hơn, càng khó đối phó được.

Đợt quái nhỏ thứ tư là Binh lính Xương Khô, đợt quái nhỏ thứ năm là Tinh linh Hắc Ám với chỉ số Nhanh nhẹn vô cùng cao......

"...... Thế này thì phải giết đến khi nào vậy?" Mọi người đều hơi mệt rồi, không phải loại mệt trên cơ thể, mà là trên tinh thần, quái nhỏ ùn ùn không dứt, đánh mà hoàn toàn không thấy kết thúc, khó tránh khỏi khiến người ta cảm thấy nôn nóng.

Dạ Kiêu trấn an: "Chắc sẽ nhanh thôi, kiên trì thêm chút nữa."

Anh vừa dứt lời, đợt quái vật thứ sáu cũng xuất hiện, bấy giờ là quái tinh anh, hai con Tê giác rất lớn.

Hai con Tê giác này y như hai con trâu điên, chúng nó tấn công bằng cách húc xiên, một khi bị chúng nó húc trúng, sẽ lập tức bị đâm bay ra rất xa, cũng gây nên giá trị sát thương cực lớn. Hơn nữa khi chúng nó vọt đến, ngay cả mặt đất cũng rung chuyển kịch liệt, mọi người đều bị rung cho ngã quàng ngã xiên, nhắm trúng để tấn công được không cũng là một vấn đề.

Dạ Kiêu: "Tạm ngừng tấn công! Tất cả tránh ra hết đi!"

Lựa chọn của Dạ Kiêu vô cùng chính xác, vốn hai con Tê giác này húc mạnh tối đa cũng chỉ sáu lần, sau đấy chúng nó sẽ không tấn công bọn họ nữa, khi đó mới là thời cơ tốt nhất để phản kích.

Thế nhưng đường Tê giác húc hoàn toàn là ngẫu nhiên, chúng nó thích húc hướng nào là húc hướng đó, một con trong đó trùng hợp lao về phía Cố Lạc và Phong Ba Giang Nam.

"Lạc Lạc! Giang Nam! Cẩn thận!" Nhiễm Kỳ lập tức hô to cảnh báo.

Chẳng qua hai người họ kéo tận mười mấy con quái, tốc độ đi chuyển khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, mặc dù nghe thấy cảnh báo của Nhiễm Kỳ cũng đã cố sức né tránh, song bị vướng víu bởi một đám quái nhỏ quây quanh, cuối cùng vẫn không né được đòn húc của Tê giác, cả hai đồng thời bị tông bay hơn mười mét.

Phong Ba Giang Nam nhờ có tố chất thân thể cực mạnh, cứng rắn điều chỉnh tư thế giữa không trung, trở mình linh hoạt như chim én đáp vững lên đất. Nhưng Cố Lạc thì không may mắn như Phong Ba Giang Nam, cậu ta bị đập thẳng vào vách núi, cơn đau dữ dội khiến thị giác cậu ta tối sầm, rồi sức lực trong thân thể dường như bị rút hết, trong một thoáng, hình ảnh trước mắt chuyển màu đen trắng.

Cậu ta chết rồi......

"Lạc Lạc!" Nhiễm Kỳ không dám tin, hai mắt mở to.

Dù biết đây chỉ là game, nhưng trơ mắt nhìn hình ảnh bạn thân bị giết chết, đối với Nhiễm Kỳ mà nói, tổn thương vẫn quá lớn.

【Trước mặt】 Coca: Hầy, hóa ra cảm giác tử vong là như thế này, đau quá trời...... Chẳng trách chết ba lần là phải offline nghỉ ngơi bảy ngày ha!

【Trước mặt】 Coca: Lão đại, giờ tui làm gì đây? Sống lại hay cứ để xác nằm thế này nhỉ?

【Trước mặt】 Coca: Sao chết rồi lại chỉ được gõ chữ thôi thế? Mỏi vê lều! Không để tui làm ma bay ra được à?

Nhiễm Kỳ: "......"

Chút đau khổ vừa nhú lên trong lòng, đã "bụp" một phát nổ tung tan biến như bọt biển.

"Dạ Kiêu, làm sao giờ? Phía tôi không đỡ được lâu nữa đâu!" Phong Ba Giang Nam nhìn thanh máu tụt dốc của mình, vội nốc một chai thuốc bơm máu.

Lông mày Dạ Kiêu nhăn tít lại, Cố Lạc chết là điều không ai ngờ được, không còn Cố Lạc, chỉ dựa vào một mình Phong Ba Giang Nam, chắc chắn không gánh nổi nhiều quái nhỏ như vậy, mà đám quái nhỏ đó lại không được giết......

Nhưng vào lúc này, Nhiễm Kỳ bỗng mở miệng bảo: "Tui đi kéo cậu ấy, Phụng Thiên, ông cố chút, nhìn kĩ máu của mọi người!"

Nhiễm Kỳ dứt lời bèn chạy qua chỗ Cố Lạc bằng tốc độ nhanh nhất.

Truy Hồn ngơ ngác hỏi: "Anh Nhiễm nói vậy là sao?"

"Không biết."

Sau khi Nhiễm Kỳ chạy đến phía Cố Lạc và Phong Ba Giang Nam, đầu tiên là bơm đầy máu rồi cả buff Thuật Hồi Phục cho Phong Ba Giang Nam bị mười mấy con quái nhỏ vây công, sau đó bèn lập tức bắt đầu ngâm xướng Thuật Hồi Sinh.

Ánh sáng trắng dịu nhẹ chiếu rọi thi thể nhân vật của Cố Lạc, một pháp trận (sao) sáu cánh màu trắng hiện ra dưới cơ thể Cố Lạc, bộc phát ánh sáng chói lọi, ngay sau đó Cố Lạc lập tức lồm cồm bò dậy.

"Hây dô! Nhiễm Nhiễm, cậu thế mà còn dùng được Thuật Hồi Sinh cơ đấy? Trâu bò lắm!" Cố Lạc vừa bò dậy đã không nhịn được bắn liên thanh, có vẻ rất muốn nhào lại đây cho cậu một cái ôm đầy yêu thương.

"Lảm nhảm gì đấy! Kéo quái của cậu đi!" Nhiễm Kỳ tức mình trừng cậu ta một cái, thêm buff và bơm đầy máu cho cậu ta rồi, bèn lại chạy nhanh về phía Dạ Kiêu.

Đồ Mi Hoa Nở liếc Dạ Kiêu thật sâu, "Không ngờ Dạ Kiêu anh còn giấu một cái giản sát thủ (~ bài tẩy) như vậy đấy? Đúng là thâm tàng bất lộ ghê."

Dạ Kiêu bình tĩnh đáp: "Lo trước khỏi hoạ."

Dù là ai cũng nhìn không ra, thực chất anh chẳng biết tí tẹo gì về chuyện này cả.

Những cú húc kinh khủng như điên của Tê giác cuối cùng cũng ngừng lại, Ấm Lạnh Bốn Mùa giữ chặt thù hận của hai con quái, mọi người cùng nhau liều mạng dồn dame, rốt cuộc giải quyết hai con quái tinh anh này.

Bấy giờ, cánh cửa màu đen đóng chặt, cuối cùng cũng không còn quét ra quái mới nữa......

Dạ Kiêu khẽ gật đầu: "Xem ra mỗi cửa sẽ quét ra tổng là sáu đợt quái, chỉ cần chống qua được, là có thể qua cửa."

Mọi người đồng thời thở phào một hơi nhẹ nhõm, sáu đợt quái mà thôi, bọn họ có thể!

"Coca, Giang Nam, giết chết Địa tinh Cung tiễn thủ, rồi đổi vị trí!"

"Được." Hai người lập tức giết chết ba con Địa tinh Cung tiễn thủ cứ dây mãi từ nãy, phía sau một cánh cửa khác quét ra Chiến sĩ Thú nhân.

"Ai còn thuốc mana! Cho tôi một chai với!" Thiên Cơ hỏi.

Do thật sự quá nhiều quái vật, Giá trị pháp lực của mỗi người hao tổn vô cùng nhiều, bọn họ gần như luôn đang nốc thuốc mana không ngừng, song vẫn không theo kịp tốc độ tiêu hao. Thiên Cơ khi vào phó bản có đem theo một lốc 20 chai thuốc mana, nhưng hiện giờ toàn bộ đều hết sạch.

"Tui còn!" Nhiễm Kỳ lập tức giao dịch cho y năm chai.

Raphael thấy thế, cũng mở miệng hỏi: "Còn không? Tui cũng cần!"

"Còn, tui mang rất nhiều!" Ba lô to của Nhiễm Kỳ cũng không phải để trưng, cậu mang đi chừng mười mấy lốc thuốc mana và thuốc máu, thêm lượng lớn đồ ăn tăng buff, ngoài những phần chia cho bọn họ trước khi vào phó bản, bây giờ vẫn còn không ít, "Chỗ tui còn có đồ ăn buff, có ai cần không?"

"Tôi/Tui!"

Dạ Kiêu hơi hơi nhíu mày, "Từng người một! Đừng làm rối tiết tấu tấn công!"

Mọi người lần lượt bổ sung ít thuốc từ chỗ Nhiễm Kỳ, rốt cuộc vượt qua tình trạng gần cạn mana.

Đánh thêm mười mấy đợt quái nhỏ, bọn họ cuối cùng cũng dọn sạch quái nhỏ của bốn cánh cửa, mà thời gian cũng đã trôi qua hơn 40 phút.

Bốn cánh cửa rung chuyển dữ dội, cuối cùng đồng thời sụp xuống, một ảo ảnh rất lớn xuất hiện trước mặt mọi người, đó là hai con rắn tinh rất to, cao khoảng 4 - 5 mét, cơ thể được phủ kín bởi vân rắn vàng đen, đầu to như một cái xe, hai con ngươi dựng đứng màu vàng lục lạnh băng nhìn chằm chằm họ, phát ra tiếng "xì xì", khiến hơi thở người ta cũng thoáng phải ngừng lại.

Yên Nhược hít sâu một hơi, xoa xoa đám nốt sần nổi lên trên cánh tay: "Trông ghê quá......"

Ghê thế nào đi nữa, nên đánh cũng phải đánh.

Dạ Kiêu mở miệng: "Cố Lạc với Tiểu Tứ, mỗi người kéo một con, những người khác đều cẩn thận! Chú ý né tránh!"

Bọn họ không biết chút gì về kĩ năng của hai con rắn tinh này, chỉ có thể cẩn thận dò la.

Nhiễm Kỳ nhìn rắn tinh trước mắt, không nhịn được nuốt nước miếng cái ực, xem cách màn hình với xem gần hiện trường, khác biệt vô cùng lớn. Thật ra cậu có hơi sợ loài động vật máu lạnh trơn trượt thế này, lúc bị đôi mắt của rắn tinh nhìn chằm chằm, cậu lập tức không nhịn nổi đờ người ra.

"Bạch Nhiễm?" Dạ Kiêu chú ý thấy cậu là lạ.

"Tui không sao." Nhiễm Kỳ nắm chặt tay, ép bản thân ổn định lại, cùng chạy lên theo mọi người.

Hai con rắn tinh này thật sự quá khó đánh, miệng một con sẽ phun lửa, còn con khác thì lại phun băng, đúng là làm mọi người tự thân trải nghiệm một phen cái gì là băng hỏa lưỡng trọng thiên, chỉ có thể trốn tránh tán loạn trong sự giáp công của hai con rắn.

Lại không ngờ hai con rắn này không chỉ công phép thôi, còn biết tấn công vật lý, đuôi chúng nó hất lên, cuốn chiếu y như quét ngang ngàn quân, phạm vi vừa to vừa rộng, hất thẳng mọi người ngã lăn ra quay cuồng túi bụi.

Dù vậy, mọi người vẫn bò lên trước hết, tiếp tục tiến hành công kích.

Do không chắc hai con rắn này cũng có cần bị giết chết cùng lúc hay không, do đó bọn họ không dám tập hỏa một con trước, đánh trận hết sức khốn khổ.

Có điều họ cũng dần nắm giữ tiết tấu, Dạ Kiêu trước tiên dùng Sông Băng làm chậm lại động tác của một trong hai con rắn, sau đó mọi người tập trung tấn công con rắn còn lại, khi thanh máu của nó tụt 5% - 6%, lại đổi mục tiêu.

Đánh thế tuy hơi rắc rối, nhưng được cái an toàn, chỉ cần Mục sư kịp bơm máu, thì sẽ không có vấn đề.

Giờ Phụng Thiên cũng có kĩ năng đàn liệu, hai người có thể thay phiên phóng kĩ năng lên đám người, cực kì bảo đảm an toàn cho mạng sống của họ.

Khi bọn họ qua cửa thứ tư, tốn khoảng tiếng rưỡi, liên tục đối chiến với cường độ cao, khiến mọi người vừa xong trận đã đồng loạt vật ra đất, chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt một hồi.

【Thông báo hệ thống】 Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì gạo xay ra cám! Chúc mừng người chơi [Dạ Kiêu] [Truy Hồn] [Linh Mặc] [Kiếm Chỉ Lưu Niên] [Coca] [Bạch Nhiễm] [Phong Ba Giang Nam] [Phụng Thiên] [Vô Hoan][Ấm Lạnh Bốn Mùa] [Raphael] [Yên Nhược] [Tu La][ Đồ Mi Hoa Nở] [Thiên Cơ] hoàn thành First Killing BOSS số bốn Xà Yêu của Phó bản Vực sâu Sào Huyệt Miêu Yêu! Đạt được danh hiệu [Sát Thủ Xà Yêu], cùng với [Phiếu đổi vật thật x1].

Chỉ tiếc, bấy giờ bọn họ đánh mệt đến vậy, thế mà chả rơi trang bị gì, chỉ rớt hai món vật liệu cấp A [Xương cốt Miêu Yêu] và [Da lông Miêu Yêu]. Có điều đám vật liệu ấy đều là vật liệu chính dùng để chế tác Trang phục Miêu Yêu cấp A, vẫn rất hữu dụng.

Dạ Kiêu giữ chúng nó trong túi đoàn đội như cũ, chờ đánh xong phó bản, cuối cùng lại tiến hành phân phối.

【Thế giới】 Nhất Diệp Cô Chu: Không dễ dàng gì! Không dễ dàng gì! Rốt cuộc qua cửa rồi!

【Thế giới】 Già Đồ: Lắm quái vậy mà vẫn gánh được, đoàn đội của Dạ Kiêu đại lão đúng trâu bò!

【Thế giới】 Bờ Ruộng: Giữa trận Chiến sĩ còn từng chết một lần, tuôi rất lo bọn họ không gánh được......

【Thế giới】 Núi Sông Không Nứt: Mục sư khoác áo choàng kia lợi hại thật đấy! May mà cậu ta có Thuật Hồi Sinh, không thì Chiến sĩ còn lại kia hẻo nốt thì bọn họ lập tức xong đời! Tuyệt đối là địa ngục bị quái nhỏ bao phủ......

【Thế giới】 Quả Quýt To: Chuẩn rồi! Cậu Mục sư đó thế mà biết cả đàn liệu, kĩ năng cũng nhiều quá rồi, tiu ham...... Với lại trước đó lúc mọi người thiếu mana cũng nhờ cậu ta cho thuốc, đúng y chang kho máu với kho đạn di động! Đây mà là Mục sư á, phải là Papa Nữ Oa mới đúng!

【Thế giới】 Cain: Đó là Bạch Nhiễm đại lão, bạn bè đại lão, đương nhiên cũng là đại lão! Trâu bò không khác gì nhau!

- -------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Nhanh thôi, sắp gõ xong rồi ~ o(╯□╰)o Bắn tim bằng đuôi Xà Yêu cho mọi người ~~ Hôm nay phát 88 bao lì xì nhỏ nhé!

==========

Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào 23:04:02 ngày 27-07-2020 ~ 09:48:07 ngày 28-07-2020 nà ~

Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Doraechan, Thẩm Du 2 cái; Hổ Nọ, Lữ Khách Trong Mộng, Ôm Trong Ngực Thôi, Có Tên Đâu, Khúc Khanh Yên, Viên Khoai Dẻo Nhỏ, Moe Moe Moe Moe 1 cái;

Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Rượu Mạch 50 bình; Hôm Nay Đã Cập Nhật Chưa 30 bình; Cửu Việt Thất 26 bình; Sách Gấm Tới, Kỳ Hạo 20 bình; Là Thụ Dưới Thân Ta 11 bình; Điền Điền 10 bình; Gió Nhẹ Có Nắng 8 bình; Lông Mực, Sầm Hạ, Thành Phố Lạnh Lẽo, Thím Không Cập Nhật Tui Xách Dao, Nguyệt An 5 bình; Lặng Im 4 bình; Sấm Sét Giữa Trời Quang, Tuyết Ảnh U Mộng 3 bình; Nếu Như Truyện Mị Đọc Cập Nhật Hàng Ngày, Trà Chanh Hoa Quả, Mạch Vị Sinh, Đồng Dao Hù Chết Người 2 bình; Mưa Phùn Rả Rích, Ừ, Đừng Nói, Mọt Sách Bị Lười, Thời Thiên, Lotto, Kabikali, Mộng, Witch 1 bình;

Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!

***

[Editor] Lì xì mùng 1 Tết ~