Hoa Hồng Trao Kền Kền

Chương 35: Nhiệt độ



[Bạn trai tin đồn của nghệ sĩ đàn vĩ cầm trẻ Giang Lăng bị vạch trần!]

[Giang Lăng hẹn hò người đàn ông thần bí, tiếp xúc thân mật lộ liễu tại buổi tiệc.]

[Bộc lộ thân phận bạn trai Giang Lăng, nghi ngờ là Giang Lăng theo đuổi.]

“Mấy ngày qua, Giang Lăng cùng người đàn ông thần bí hẹn hò ngọt ngào mấy tiếng đồng hồ, nghi là muốn để lộ chuyện tình cảm.

Giang Lăng là nghệ sĩ đàn vĩ cầm trẻ nổi tiếng trong nước, giành giải quán quân trong cuộc thi cúp Hi Quang mới đây, từng đạt được vô số giải thưởng trong những cuộc thi đấu trong và ngoài nước. Sau khi giải thi đấu cúp Hi Quang kết thúc, Giang Lăng tuyên bố dừng sự nghiệp diễn tấu.

Gần đây bên phía truyền thông chụp được Giang Lăng xuất hiện trên phố với một người đàn ông thần bí, trong hình ảnh hai người ôm hôn trên phố hết sức ngọt ngào, Giang Lăng còn khoác áo vest của người đàn ông trẻ tuổi.

Sau khi hai người ăn cùng nhau thì lái xe tiến vào một tiểu khu. Người đàn ông ở lại trong tiểu khu mấy tiếng đồng hồ rồi mới rời khỏi.

Có người biết chuyện tiết lộ, Giang Lăng và người đàn ông đó từng tiếp xúc thân mật tại buổi tiệc tối của cúp Hi Quang.

Có thông tin cho rằng người đàn ông trẻ tuổi là một nhân viên bình thường của nhà tài trợ giải thi đấu cúp Hi Quang lần này, lúc đó là thân phận trợ lý phụ trách giải quyết những công việc của giải thi đấu…”

“Có tin tức cho rằng quán quân cúp Hi Quang Giang Lăng theo đuổi bạn trai, mỗi ngày kiên trì tới tập đoàn Chu thị trình diện, không tiếc cực khổ chờ đợi nửa tháng, rốt cuộc khiến bạn trai cảm động…”

Trên mạng và mảng giải trí của báo chí đều tràn ngập tin tức có liên quan. Ảnh chụp được hầu như đều là bóng lưng, có một hai tấm chụp một bên mặt nhưng rất mơ hồ, không thấy rõ diện mạo của người bị chụp.

Giang Lăng bỏ báo xuống ngẩng đầu nhìn Giang Thiệu Quân, cô bình tĩnh nói: “Ba, con không có yêu đương với anh ấy.”

“Không có?” Khuôn mặt Giang Thiệu Quân hầm hầm, “Đến giờ chị vẫn muốn lừa gạt tôi?”

Giang Lăng giải thích: “Bọn con hiện tại chỉ là bạn bè bình thường.”

“Bạn bè bình thường lại ôm hôn nhau? Sẽ làm ra hành động thân mật thế à? Sẽ cực khổ chờ đối phương nửa tháng? Hả?” Giang Thiệu Quân giận dữ cười ra tiếng, “Tôi đã xác nhận với quản lý của Tinh Sa Loan, chị còn từng đưa người đàn ông kia qua đó, đúng không?”

Giang Lăng không nói coi như ngầm thừa nhận.

Giang Thiệu Quân đẩy tờ báo trên bàn, cất cao giọng: “Chị nói tôi biết, thế này không gọi là yêu đương thì là cái gì? Chẳng lẽ phóng viên truyền thông bắt gió bắt bóng?”

Giang Lăng đáp: “Ba, con và anh ấy chỉ là ——”

“Đủ rồi! Tôi không muốn nghe lời biện bạch của chị.” Giang Thiệu Quân mất kiên nhẫn ngắt ngang, “Chị chỉ cần trả lời tôi một vấn đề, chị đến tập đoàn Chu thị nhiều ngày như vậy, đã gặp Chu tổng chưa?”

Giang Lăng im lặng rồi nói: “Con vẫn chưa thật sự gặp được Chu tổng.”

Lồng ngực Giang Thiệu Quân phập phồng dữ dội: “Cái gì gọi là chưa thật sự gặp được? Tôi bảo chị đến tập đoàn làm việc là để chị mượn danh nghĩa tập đoàn đi yêu đương sao? Tôi yên tâm để chị đến tập đoàn Chu thị, kết quả chị lại mượn cơ hội này đi theo đuổi đàn ông?”

Giang Lăng không nhịn được giải thích rõ: “Ba, con không mượn danh nghĩa tập đoàn đi yêu đương. Con đến tập đoàn Chu thị quả thật là vì gặp mặt Chu tổng. Điều này, trong bản ghi chép khách đến thăm của nhân viên lễ tân tập đoàn Chu thị có thể chứng thực. Hơn nữa thời gian bị chụp ảnh đều là sau khi tan tầm và ngày nghỉ. Cho dù là yêu đương thì cũng là sau khi tan tầm, vậy thì có vấn đề gì? Việc này cũng không ảnh hưởng đến công việc ——”

“Chị còn dám nói?” Giang Thiệu Quân tức giận quát lên, ông ta cầm lên tờ báo trước mặt ném về phía Giang Lăng, “Chị xem bài báo này viết thế nào?”

Giang Lăng không né tránh, tờ báo ném trúng người cô rồi rơi rớt.

“Thiên kim tập đoàn Giang thị theo đuổi trợ lý, không tiếc vứt bỏ thân phận, mỗi ngày đến chỗ đối phương làm việc ngồi chờ.” Giang Thiệu Quân chỉ vào mũi cô mắng chửi, “Chị quả thật khiến tôi mất hết thể diện!”

“Nói dễ nghe là theo đuổi, nói khó nghe là đơn phương! Tập đoàn chúng ta đã tới bước ngoặt này rồi, tôi còn cần chị ——” Ông ta nghẹn họng, sau khi hòa hoãn thì tiếp tục dạy dỗ, “Chị lại gây rối thành như vậy. Chị có biết hiện tại người bên ngoài nói thế nào về chị không? Đường đường là cô cả tập đoàn Giang thị, vì theo đuổi một trợ lý quèn mà chủ động đưa tới cửa, chị quả thực khiến tập đoàn Giang thị chúng tôi biến thành một trò cười!”

Khóe môi Giang Lăng giật nhẹ, cô nói: “Ba, con và anh ấy cũng không phải…”

Giang Thiệu Quân không kiên nhẫn ngắt ngang: “Được rồi, tôi không muốn nghe bất cứ việc gì giữa chị và cậu ta, tôi cũng chẳng quan tâm hai người có quan hệ gì.” Ông ta nhìn cô chằm chằm, lạnh lùng ra lệnh, “Chị lập tức cắt đứt với tên trợ lý kia đi.”

Giang Lăng không nói gì.

“Chị có nghe không?” Âm thanh của Giang Thiệu Quân cất cao quãng tám, “Tập đoàn Chu thị đã chuyển lời với tôi không hy vọng lại xảy ra chuyện ảnh hưởng đến danh dự của bọn họ. Chị có biết không, lời cảnh cáo như vậy đại diện cho cái gì?”

“Tập đoàn Chu thị…chuyển lời?” Giang Lăng khựng lại, tỏ vẻ kinh ngạc, “Sao con không biết chuyện này?”

Giang Thiệu Quân đè nén sự phẫn nộ trong giọng nói: “Xem mấy hôm nay chị làm cái gì, chị đương nhiên không biết.”

“Mấy ngày nay chị đi theo tôi cùng đi làm tan làm. Sau khi tan làm chị ở nhà tự kiểm điểm cho tôi, không được đi đâu cả.” Ông ta trưng ra khuôn mặt điềm tĩnh, “Tôi đã nói một tiếng với bên Tinh Sa Loan, chị đừng hòng trốn tránh ở bên kia.”

“Nhưng mà ba…”

“Không nhưng nhị gì hết.” Giang Thiệu Quân không cho nói nguyên do ngắt ngang, ông ta còn cười lạnh, “Nếu không tôi phải suy nghĩ lại xem chị có thích hợp ở lại trong tập đoàn không.”

Giang Lăng cụp mắt, cô im lặng hồi lâu, cuối cùng cất tiếng: “Thưa ba, con đã biết.”

Lúc này sắc mặt Giang Thiệu Quân mới dịu xuống, lạnh giọng nói: “Tối ngày mai có một buổi tiệc chị đi cùng tôi.”

Buổi tiệc?

Giang Lăng giương mắt thử hỏi: “Ba, là bên đối tác nào?”

Giang Thiệu Quân nói: “Tôi đã hẹn người của tập đoàn Chu thị, ngày mai chị biểu hiện cho tốt, xin lỗi bọn họ tử tế.”

Người của…tập đoàn Chu thị?

Trong lòng Giang Lăng càng nghi hoặc hơn, cô cúi đầu tỏ vẻ lắng nghe lời dạy.

“Con hiểu rồi ba.”

“Ra ngoài đi.” Giang Thiệu Quân phất tay chẳng hề nhìn cô.

Giang Lăng nhìn thấy ông ta mở ra một phần văn kiện, cô xoay người rời khỏi. Mới đi ra văn phòng, lập tức có vài ánh nhìn xung quanh hướng về phía này. Giang Lăng cụp mắt, hốc mắt đỏ ửng, trông rất mất mát. Tiếng nói chuyện gần đó cũng giảm bớt.

Đồng Giai Dao bước nhanh qua đưa khăn giấy, cô ta thấp giọng hỏi: “Cô Giang, cô không sao chứ?”

Giang Lăng ngớ ra, cô nhận lấy khăn giấy cười với cô ta: “Tôi không sao, cảm ơn.” Làm như nhớ ra gì đó, cô còn nói, “Đúng rồi, Giang tổng vừa nói ngày mai có một buổi tiệc bảo tôi đi cùng, cô có thể cho tôi xem lịch trình không?”

Đồng Giai Dao gật đầu: “Lát nữa tôi gửi cho cô.”

“Được, cảm ơn cô.”

“Không cần khách sáo, vậy tôi đi làm việc trước.”

Giang Lăng chia tay với Đồng Giai Dao rồi đi về phía thang máy, sau khi tiến vào thang máy cô nhìn thấy một người phụ nữ trẻ im lặng đi theo mình. Là một nữ thư ký của Giang Thiệu Quân, họ Lương.

Giang Lăng bấm nút tầng lầu muốn đến, cô thuận miệng hỏi: “Thư ký Lương cũng muốn đi xuống sao?”

“Không phải.” Thư ký Lương cười xấu hổ, cô ta giải thích, “Xin lỗi cô Giang, Giang tổng sợ cảm xúc của cô không tốt, căn dặn tôi trong thời gian này tạm thời đi theo cô, giúp cô giảm bớt chút gánh nặng.” Cô ta làm như ngượng ngùng bổ sung một câu, “Hy vọng cô đừng để ý.”

Giang Lăng hơi ngớ ra rồi nói: “Không sao.”

Cô thu hồi ánh nhìn cho đến khi đi ra thang máy. Thư ký Lương quả nhiên theo cô một đường, cho đến khi tới bên ngoài văn phòng của bộ phận đầu tư cô ta mới dừng lại.

Thư ký Lương nói: “Cô Giang, tôi ở bên ngoài sẽ không quấy rầy cô, có chuyện gì thì cứ gọi tôi.”

“Được.” Giang Lăng giấu biểu cảm gật đầu với cô ta rồi xoay người đi vào văn phòng.

Đóng cửa lại, xuyên qua khe hở bức màn cửa sổ cô quan sát thư ký Lương ở bên ngoài.

Nói là “giảm bớt gánh nặng”, trên thực tế là “giám sát” nhỉ?

Giang Lăng buông bức màn ra, khóe miệng nhếch lên độ cong mỉa mai, sau đó cô xoay người đi về phía bàn làm việc của mình.

***

Tập đoàn Chu thị, trong văn phòng.

Trợ lý Lưu đang báo cáo lịch trình một ngày với Ngôn Úc.

Báo cáo xong, anh ta tạm dừng vài giây rồi dè dặt nhắc tới một việc: “Chu tổng, trên mạng xuất hiện bài viết có liên quan tới anh và cô Giang, tuy rằng đề tài đã hạ nhiệt nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định, có cần xóa bỏ triệt để không?”

“Không cần.” Ngôn Úc chẳng hề ngẩng đầu, âm thanh cũng hờ hững, “Mua thêm một đợt hot search làm nóng đề tài.”

Gì cơ? Không xóa hot search, ngược lại còn làm nóng đề tài?

Trợ lý Lưu trong chớp mắt tưởng rằng mình nghe nhầm: “Mua thêm một đợt…hot search?”

Ngôn Úc ngẩng đầu nhìn anh ta.

Trợ lý Lưu ngầm hiểu, lập tức nói: “Vâng, Chu tổng, tôi đi làm ngay.” Nói xong anh ta nhanh chóng rời khỏi văn phòng.

Ngôn Úc khép lại văn kiện chất sang một bên rồi đánh thức laptop đang trong chế độ ngủ. Anh nhìn bài viết trên mạng, cười khẩy một tiếng.

Anh thật muốn xem đóa hoa hồng nhỏ kia rốt cuộc có kế hoạch gì.

***

Giang Lăng ngồi trên ghế xoay mở ra laptop, cô gọi điện thoại cho phóng viên hợp tác.

“Nhiệt độ đề tài trên mạng là thế nào? Sao lại tràn lan như vậy?”

Phương hướng phát triển của sự việc quả thật có chút kỳ quái. Nằm trong dự kiến, nhưng lại có một chút nằm ngoài dự kiến.

Cô chỉ tìm vài tài khoản marketing vô danh tung ra những tấm ảnh kia, rồi mượn lời của Đồng Giai Dao hay là những người khác khiến Giang Thiệu Quân nhìn thấy những bài viết kia. Theo lý thuyết, nhiệt độ không cao như thế.

Nhưng mà…

Đối phương lại nói: “Không phải, cô Giang, có người mua hot search cho bài viết của chúng tôi, hiện tại đề tài đã lọt vào top 10 bảng hot search.”

“Có người mua hot search?” Giang Lăng hơi ngạc nhiên.

Là ai châm lửa thêm dầu ở sau lưng?

Cuộc gọi vừa kết thúc thì di động lại rung lên, cô nhận được tin nhắn của Ngôn Úc.

Chàng trợ lý: [Bài viết trên mạng là sao?]

Không ngờ chàng trợ lý chất vấn nhanh thế, nhưng Giang Lăng đương nhiên sẽ không thừa nhận.

Cô trả lời: [Bài viết gì?]

Chàng trợ lý: [Em phát tán ảnh chụp thì thôi đi, mua hot search là sao?]

Đầu ngón tay Giang Lăng khựng lại, cô đột nhiên hiểu ra gì đó, khóe miệng khẽ cong lên.

Cô lấy lại bình tĩnh, đáp lại: [Ảnh chụp không phải do tôi phát tán, tôi cũng không mua hot search.]

Chàng trợ lý: [Em cho rằng tôi sẽ tin sao?]

Chàng trợ lý: [Em gấp gáp tuyên bố quan hệ của chúng ta ra ngoài thế à?]

Giang Lăng không trả lời câu hỏi của anh, cô trực tiếp chuyển đề tài: [Chu tổng nhìn thấy bài viết chưa?]

Chàng trợ lý: [Em thấy sao?]

Giang Lăng không đáp lại, cô bỏ di động sang một bên. Hộp thư công việc nhắc nhở có email mới, cô mở ra lịch trình do Đồng Giai Dao gửi tới, lướt xem qua rồi mới cầm lên di động bấm vào hình đại diện của Ngôn Úc, gõ chữ chầm chậm.

Giang Lăng: [Anh Ngôn, anh có biết Chu Lập Kỳ không?]

Có lẽ qua hơn một phút Ngôn Úc mới trả lời, nhưng chỉ có một dấu chấm hỏi.

Chàng trợ lý: [?]

Giang Lăng: [Nghe nói anh ta là em họ họ hàng xa của Chu tổng các anh?]

Chàng trợ lý: [Em nghe ai nói?]