Học Viện O Đức

Chương 11



Ba tên A ngồi ăn sáng trong nhà hàng của khách sạn, O của họ quá mệt sau đêm qua nên không chịu ra khỏi phòng. wattleonidasmini

Bá đạo A bắt đầu chuyển mục tiêu học tập sang trung khuyển A. Sau cùng, mặc dù lạnh lùng O tỏ ra thờ ơ lãnh đạm nhưng ít nhất cậu không đề cập đến chuyện ly hôn với trung khuyển A.

Thấy họ nói chuyện sôi nổi, cặn bã A vô thức nhích người đến gần với ly cà phê trên tay và vểnh tai lắng nghe.

Bá đạo A: "Anh và lạnh lùng O bắt đầu ở bên nhau thế nào vậy?"

Trung khuyển A: "Chúng tôi là bạn học từ thời mẫu giáo. Lúc tôi đái dầm ướt giường, giáo viên ôm tôi tới giường em ấy chen chúc, bởi thế tôi tiểu ròng rã ba năm."

Bá đạo A: "Đây không phải chuyện để khoe khoang, lần sau chỉ cần nói câu đầu tiên thôi."

Trung khuyển A: "Lên tiểu học, các cô gái nhỏ trong lớp đều thích em ấy, cô nào đến tôi đánh cô đấy khóc. Về sau không có cô gái nhỏ nào tìm em ấy chơi nữa, em ấy chỉ có thể cong."

Bá đạo A: "Chậc chậc chậc!"

Trung khuyển A: "Tôi không ngờ đã tới nước đó mà em ấy vẫn không thích tôi. Đừng nói thư, ngay cả một sinh viên thể thao tới gần em ấy trong vòng ba mét cũng bị tôi đánh cho tơi tả. Đám trai thẳng còn lại đã thề với tôi không trêu chọc em ấy."

Bá đạo A là thích nghe cái này nhất, rốt cuộc người đẹp O cũng thế, khóe mắt thoáng thấy cặn bã A xích tới gần, giơ tay đập hắn: "Nghe làm gì, O nhà anh thích anh vậy mà!"

Cặn bã A kiêu ngạo hất cằm nhưng cơ thể vẫn lù lù bất động, nói: "Nghe xíu cũng không sao."

Trung khuyển A tiếp tục: "Cuối cùng, bên cạnh em ấy chỉ còn lại một tách trà chó do tôi đưa."

Cặn bã A: "Sau đó cậu ta đành chấp nhận?"

Trung khuyển A: "Sau đó em ấy bỏ chạy."

Bá đạo A: "Kịch bản này quen lắm. Đem về nhốt lại, sau đó nuôi nuôi dưỡng dưỡng, cuối cùng giày vò bất động, cậu ta phải chấp nhận số phận này."

Cặn bã A: "Chà, có lý."

Trung khuyển A sửng sốt, nhìn hai tên A này từ trên xuống dưới bằng ánh mắt kỳ lạ mới nói tiếp: "Làm sao hai kẻ như các anh lại có vợ được? Lúc em ấy bỏ chạy, tôi đã tự kiểm điểm lỗi lầm một cách sâu sắc, tôi tìm em ấy hơn một tháng, còn quỳ gối trước cửa nhà thề sẽ không bao giờ hạn chế em ấy kết bạn nữa. Cam đoan sau này nghe lời, không chọc em ấy giận, cưng chiều không nói dối. Mỗi một điều đã hứa sẽ làm được, mỗi một câu nói đều là thật."

Cặn bã A: "Ha ha, sỉ nhục đức hạnh của A quá."

Bá đạo A: "Nói từ từ thôi, để tôi nhớ chứ."

Trung khuyển A nhìn đồng hồ, nào còn thời gian cùng bọn họ trò chuyện, đứng dậy mang theo hộp cơm, nói: "Hết thời gian rồi, vợ tôi đã tỉnh, tôi còn phải đưa thức ăn tới giường em ấy nữa."

Sau khi trung khuyển A rời đi, bá đạo A nhìn vào hàng chữ trên giấy nháp hỏi cặn bã A: "Anh nói xem có phải tên nhóc này đã học qua A Đức không?"

Cặn bã A đau đầu nhìn dòng chữ dày đặc, khinh thường nói: "Một kẻ phản bội trong giới A, một A sao có thể bị O nắm trong tay? Tôi sẽ không bao giờ làm đến mức này vì một O."

Bá đạo A gấp tờ giấy lại bỏ vào túi trước, vỗ vai cặn bã A, nói: "Tôi cũng từng nghĩ như thế trước khi bị nghiệp quật."

Hôm nay không có quy tắc O Đức, thay vào đó là quy tắc A Đức: Cam đoan sau này nghe lời, không chọc em ấy giận, cưng chiều không nói dối. Mỗi một điều đã hứa sẽ làm được, mỗi một câu nói đều là thật. Điều đầu tiên làm khi thức dậy vào buổi sáng là hôn. Điều đầu tiên làm khi về nhà vào buổi tối là ôm. Mười một giờ đêm, nếu em ấy muốn ăn khuya phải ra ngoài mua, khi em ấy nói mình tăng cân, phải ôm ấp bảo cân hỏng rồi. Luôn nghĩ em ấy là người đẹp nhất. Khi em ấy cầm máy tính bảng nói chồng ơi mau xem chương trình tạp kỹ này vui lắm, nhất định phải cùng xem cùng cười với em ấy. Khi xem phim kinh dị phải bịt tai em ấy lại lúc nhạc không phù hợp.

Luôn nghĩ em ấy là người yêu duy nhất không thể thay thế.