Thông tin truyện

Hội Ngộ Chốn Âm Ti

Hội Ngộ Chốn Âm Ti

Tác giả:

Nguồn: Wattpad.com/user/ThanhhhLeee
Trạng thái: Đang ra
Hãy là người đầu tiên đánh giá!
Thể loại: Bách hợp, luân hồi chuyển kiếp, khổ tận cam lai, cổ đại, hiện đại, ngược nhẹ, HE.
Nhân vật chính: Vương Đỉnh Hoa x Lưu Tuyết Khuê.

Giới thiệu

Đời trước, một người là Đại Tướng quân, uy nghiêm khí phách, một người là Công chúa tôn quý, vinh hoa ân sủng, không ai dám sánh ngang

Đời sau, một người là tiểu thư tài mạo đều có, người người ngưỡng mộ, một người xuất thân thế gia, văn võ không thua kém, lại còn là mỹ nhân đệ nhất trong cảm nhận mọi người.

Đời tiếp theo, một người thành vong hồn, ở Âm Ti cũng xem như có địa vị, một người lại ở trong chùa giữ thân thanh tịnh, sư cô dùng cả đời mình để thờ phụng.

Vương Đỉnh Hoa  cùng Lưu Tuyết Khuê đã trải qua ba kiếp.

Tình yêu cùng những hẹn thề của họ mỗi kiếp đều dang dở, hứa sẽ mãi cùng nhau suốt kiếp nhưng chưa đến nửa kiếp một trong hai người đã ra đi.

Với lời hứa trăm năm, hẹn thề sẽ gặp lại nhưng cho dù là kiếp sau, kiếp sau nữa thì cái sự nghiệt duyên ấy nó vẫn đi theo họ mãi mãi.

"Ta trả cho người những ngày dài lạc lõng và cô đơn, ta trả cho người những giọt nước mắt âm thầm hàng đêm, trả cho người thứ tình cảm bất lực giữa nhớ và mong, những sự hụt hẫng và cả nỗi đau xé lòng khi người bỏ ta mà đi."

Vương Đỉnh Hoa mặc cho là tướng quân hùng dũng vẫn bại dưới tay của giặc, cô vì chọn thiên hạ để được bên cạnh nàng mà lại không ngờ đến việc mình sẽ mãi mãi không thể ở bên cạnh nàng.

Vương Đỉnh Hoa mặc cho là tiểu thư đài cát độc nhất vô nhị nhưng lại bị tài năng, nhan sắc và lòng độ lượng của nàng làm cho ghen tỵ. Từ kỳ phùng địch thủ, chuyển sang ái thương quyến luyến không ngưng.

Lưu Tuyết Khuê cho dù là ở bất kỳ kiếp nào, nàng vẫn bị người kia nói dối, nàng vẫn là người ở lại cùng với nỗi đau xé lòng. Người đến chỉ một chút, lại mang vết thương tổn thất trong trái tim của nàng cả đời.

...

' Ta muốn cùng nàng ngắm hoa rơi '

Vương Đỉnh Hoa nhìn cây Tử Đằng đã trăm năm không ra hoa, cô quay sang nhìn công chúa điện hạ Lưu Tuyết Khuê mà nắm tay mỉm cười.

...

' Ta muốn cùng nàng ngắm hoa rơi '

Vương Đỉnh Hoa nắm lấy bàn tay của tiêu thư xinh đẹp kia mà hôn lên, Lưu Tuyết Khuê hướng mắt nhìn về phía nhánh cây trơ trọi ít ỏi lá hoa, cành cây khô héo mà vẫn có thể sống được.

...

Nhưng... Tất cả chỉ là lời nói dối, khi mà Vương Đỉnh Hoa luôn là người ra đi trước.

' Ngươi nói dối. Ngươi là đồ nói dối, ngươi đã hứa cùng ta ngắm hoa rơi vào mùa xuân, ngắm trăng vào mùa thu và đã hứa bên cạnh ta hết kiếp này mà? Vương Đỉnh Hoa, ngươi chính là một tên nói dối đáng ghét!! '

Lưu Tuyết Khuê khóc cạn cả nước mắt, cứ ngỡ trận mưa hôm ấy không thể sánh bằng nàng, tiếng sét vang lên trong đêm cũng không so sánh bằng nỗi lòng của nàng. Lưu Tuyết Khuê sau cùng vẫn là người ở lại mang bao tâm niệm, bao ký ức và bao đau thương giày xéo. Còn Vương Đỉnh Hoa rốt cuộc cũng chỉ là một kẻ hèn nhát, trốn tránh và chạy khỏi tình yêu ấy. Cả đời, cả kiếp hai người vẫn không thể nắm được tay nhau.

...

' Ngươi đã hối hận về những việc mình đã làm chứ? '

Diêm Vương nhìn thiếu nữ đã gây chuyện chốn âm ti mà chậm trễ giờ đầu thai kia hỏi chuyện.

' Ta chỉ hối hận rằng không thể bên cạnh nàng ở kiếp trước, kiếp này và cả kiếp sau. Cho dù ngươi có hỏi ta đến vạn lần ta chỉ hối hận vì đã ở đây. '

Vương Đỉnh Hoa mặc cho đó là Diêm La Vương_ người cai trị cả Thập Điện Diêm La, cô vẫn kiên quyết nói ra hết lòng mình. Mặc cho sau khi nói sẽ bị giam vào các tầng địa ngục, cô vẫn mặc kệ. Vì Vương Đỉnh Hoa đã khổ vì tình, nỗi đau này nó quá lớn và ăn sâu, giày xéo tâm can cô quá nhiều rồi.

Bình luận truyện