Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen

Chương 28



Trình Nhiễm vơ lấy chiếc balo nhỏ của cô đeo trước ngực. Còn Tần Tư Lăng nắm lấy tay của cô dắt về phía trước. Vì máy bay nghiêng lắc dữ dội nên Trình Nhiễm mấy lần suýt nữa ngã. Nếu không phải Tần Tư Lăng đỡ lấy cô thì hiện tại không biết đầu cô đã bị sưng u lên bao nhiêu cục lớn rồi.

Trên máy bay này có khoảng 3 tiếp viên và 3 người bảo vệ. Hiện tại bọn họ cũng đang trong tình trạng hoang mang. Một trong số người đó nhanh chóng đi lấy tất cả dù ra phân phát cho từng người. Nhân viên đem dù và mũ đi về phía của Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm. Trong tình thế cấp bách, Tần Tư Lăng không kịp giải thích gì nhiều mà chỉ nhanh chóng giúp Trình Nhiễm mặc dồ bảo hộ, đeo kín, mũ và dù một cách cẩn thận nhất.

"Máy bay sẽ rất nhanh rơi tự do. Chúng ta bây giờ buộc phải nhảy xuống trước."

Lần đầu tiên trong đời Trình Nhiễm lại có thể nhảy dù như vậy. Tim cô hiện tại đang đập rất nhanh.

"Tư Lăng, không nhảy có được không?"

"Yên tâm, tôi sẽ nắm chặt tay của em!"

Tần Tư Lăng nói xong thì một tiếng nổ vang lên. Những người khác nhanh chóng nhảy xuống trước. Vừa nãy do máy bay nghiêng ngả mà Tần Tư Lăng đứng không vững, đập người vào cánh cửa sắt. Hắn chỉ hơi nhăn mày rồi tiếp tục mặc đồ bảo hộ vào một cách nhanh nhất.

"Tư Lăng, vừa nãy anh..."

Xong xuôi đâu đấy, Tần Tư Lăng nắm lấy ta của Trình Nhiễm đi về chỗ cửa lớn. Từ độ cao này khiến cho Trình Nhiễm không dám thở mạnh. Hôn lễ gặp trục trặc thì thôi đi. Bây giờ còn chơi kiểu hưởng tuần trăng mật mạo hiểm thế này thì cô cũng chẳng muốn nói gì nữa rồi.

Tên khốn nào lựa đúng thời điểm thế không biết. Đừng để cô tìm ra kể đó, nếu không thì đừng trách tại sao cô lại ác.

Hai chân của Trình Nhiễm bắt đầu có hiện tượng mềm nhũn. Cô quay sang nhìn Tần Tư Lăng nói.

"Hay không nhảy nữa... Em nhảy không được đâu..."

"Trình Nhiễm, nhìn anh này. Bình tĩnh... Chỉ lần này thôi. Nếu trở về được nhất định anh sẽ tìm cho ra tên đó và bắt hắn trả giá gấp trăm lần hoàn cảnh của em hiện tại. Em hít thở đều... Hít sâu vào..."

Cô biết là Tần Tư Lăng đang an ủi cô nhưng mà cô không thể làm được. Trình Nhiễm định quay vào muốn ở yên đợi máy bay rơi còn hơn. Nhìn thời gian sắp hết. Máy bay bắt đầu rơi tự do. Tần Tư Lăng hết cách nắm chặt lấy tay Trình Nhiễm ôm vào lòng rồi nhảy xuống dưới.

Rơi tự do ở độ cao như vậy, Trình Nhiễm sợ đến nỗi không dám mở mắt ra. Tần Tư Lăng đành giúp cô mở dù rồi ôm chặt lấy cơ thể của cô. Từng tiếng gió như gào thét bên tai khiến cho tinh thần của Trình Nhiễm hoảng loạn. Tuy nhiên, giọng nói của Tần Tư Lăng hơi nhỏ, nhưng cũng khiến cô nghe được phần nào.

"Trình Nhiễm... Đừng sợ. Chẳng phải trước đây em rất kiên cường sao? Nếu hôm nay có chuyện xấu gì xảy ra thì... Em cũng phải sống sót! Nhớ lời của anh dặn!"

Trong những giây phút cuối cùng, Trình Nhiễm không muốn trốn tránh nữa. Tần Tư Lăng còn không sợ thì cô sợ cái gì chứ? Chính vì vậy mà cô đã mở mắt cố gắng thoát ra khỏi nỗi sợ. Dù sao hai người cũng đã kết hôn... Cô cũng chẳng thể giống như trước đây nữa.

Nếu có chuyện gì xảy ra thì cả cô và hắn cùng trải qua.

****

Lúc này, tại khu căn hộ cao cấp của Tần Thiến.

Anh ta vừa nhận được tin tức máy bay của Tần Tư Lăng gặp tai nạn thì chiếc điện thoại trên tay chợt rơi xuống đất. Đỗ Thanh Xảo đang ngồi trên ghế cũng muốn nghe tin, vội đi tới bên cạnh anh ta.

"Sao rồi?"

Cả người của Tần Thiến nhễ nhại mồ hôi. Anh ta gạt qua Đỗ Thanh Xảo mà đi về phía của người đàn ông đang ngồi an nhàn uống rượu ở phòng khách.

"Tần Minh! Chẳng phải anh nói chỉ dạy cho Trình Nhiễm và Tần Tư Lăng một bài học thôi, tại sao máy bay lại gặp tai nạn? Đây... Đây là liên quan tới mạng người đấy!"

Người đàn ông vẫn bình tĩnh thưởng thức hương vị của rượu. Nhìn thoáng qua thì thấy người đàn ông này khá giống với Tần Tư Lăng. Tuy nhiên, anh ta mang một vẻ đẹp lãng tử hơn. Người đàn ông này không ai khác chính là Tần Minh, em họ của Tần Tư Lăng.

Tần lão phu nhân vốn có hai người con, một trai một gái. Con trai và con dâu của bà cũng là ba mẹ của Tần Tư Lăng đã mất trong vụ tai nạn xe liên hoàn rất nhiều năm về trước. Còn con gái của bà theo chồng sang Anh rồi sinh ra Tần Minh. Có thể nói, Tần Minh với Tần gia là quan hệ về đằng ngoại. Tần gia từ xưa đến nay là một gia tộc lớn xuất thân từ quý tộc thời xưa nên dù Tần Minh là cháu ngoại nhưng vẫn được quyền mang họ Tần. Đây chính là đặc cách mà con cháu sinh ra trong các gia tộc lớn mới có được.

Tần Minh đã về nước hơn một năm rồi. Theo như anh ta biết thì Tần gia chỉ còn mỗi Tần Tư Lăng là người thừa kế. Nếu Tần Tư Lăng chết đi thì vị trí đó không phải là người ngoài như Tần Thiến được thừa hưởng mà chính là anh ta. Vì là cháu ngoại nên từ nhỏ Tần Minh đã phải chịu đựng rất nhiều sự kì thị từ những thành viên khác. Bọn người đó đối với Tần Tư Lăng thì cung phụng, nịnh nọt. Còn đối với anh ta thì lại chính là chà đạp, bắt nạt anh ta. Kể cả quyền đãi ngộ và đối đãi cũng không bằng một phần của người anh họ kia.

Ngay khi mẹ anh ta qua đời ở bên Anh, Tần Minh đã lập tức bí mật trở về trước 1 năm để lên kế hoạch cho chính bản thân mình.

Ba anh ta thì cũng đã lấy vợ mới. Hiện giờ, Tần Minh chỉ có duy nhất một mình. Anh ta muốn chiếm lấy Tần Gia để đám người trước kia thường sỉ nhục, lăng mạ anh ta mang dòng máu ngoại lai phải trả giá.

Mất bao công sức Tần Minh mới kéo được Tần Thiến về phe mình, thông qua anh ta để theo dõi nhất cử nhất động của Tần Tư Lăng để tiện hành động, đi trước một bước.

Tần Tư Lăng vốn rất thông minh nhưng hắn lại chẳng bao giờ ngờ được Tần Thiến cũng là do một tay Tần Minh sắp xếp. Mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc rồi, giờ Tần Minh phải trở lại Tần gia diễn một vở kịch trước mặt ông bà ngoại để còn hoàn thành nốt mục đích.

"Tần Thiến, sao mà anh lại nhu nhược như vậy? Tần Tư Lăng mà chết đi thì anh sẽ có cuộc sống tự do hơn, không phải sao?"

"Nhưng... Chuyện này không đến mức phải làm vậy..."

Đối với Tần Thiến thì có lẽ anh ta vẫn còn một chút lương tâm cắn rứt. Tần Tư Lăng từ trước đến nay tuy khắt khe nhưng cũng vì có hắn nên Tần Thiến mới có một cuộc sống như bây giờ. Ý định của Tần Thiến ban đầu chỉ muốn cho Trình Nhiễm một bài học mà thôi. Anh ta không hề biết Tần Minh lại có thể ra tay tàn độc cho người giở trò với máy bay. Phải biết rằng bị tai nạn máy bay thì phần trăm sống sót là rất thấp. Người chết, cảnh sát sẽ vào cuộc kiểm tra. Đến lúc đó anh ta nhất định sẽ bị nghi ngờ có liên quan đến...

Thấy Tần Thiến vô dụng như vậy thì Đỗ Thanh Xảo nhìn anh ta bằng cặp mắt chán ghét. Khác với sự nhu nhược của Tần Thiến thì Đỗ Thanh Xảo lại thích cái tính cách của quyết đoán dám làm của Tần Minh kia hơn. Vừa hay giải quyết được cái gai Trình Nhiễm trong mắt cô ta, để cho con nhỏ đó chết không toàn thây.

"Anh thì biết cái gì chứ! Nếu anh để cho họ sống sót trở về thì anh nghĩ xem Tần Tư Lăng sẽ để yên chuyện này mà không cho người điều tra sao?"

"Đỗ Thanh Xảo, sao em có thể nói như vậy chứ? Đây là hại chết người đấy!"

"Thì sao? Vốn dĩ em đã không coi con khốn đó là người rồi. Anh câm miệng lại đi. Đến nước này rồi thì anh muốn hay không thì cũng trở thành đồng phạm chung thuyền. Nếu muốn yên ổn thì tốt nhất anh hãy câm miệng mà cho qua, coi như không biết gì cả!"

Tần Minh nghe đến đây thì đặt ly rượu xuống bật cười. Anh ta từ từ đứng dậy, hướng về phía của Đỗ Thanh Xảo, vẻ mặt rất chi là hài lòng.

"Tần Thiến, anh xem kìa. Anh phải học tập vợ anh là người biết thức thời. Hiện tại anh chỉ có 2 lựa chọn thôi. Hoặc và vào tù, hoặc là im lặng và sống cuộc sống giàu sang phú quý."

Dừng một lúc, Tần Minh tiếp tục.

"Thời của Tần Tư Lăng sắp hết rồi. Bách Hải Thụy Đằng cũng sắp đến lúc thay chủ mới thôi."

Lời nói của Tần Minh khiến cho Đỗ Thanh Xảo dần tỉnh ngộ. Đúng, Tần gia sắp có người thừa kế mới. Việc đầu tiên mà cô ta cần làm là chấm dứt với Tần Thiến và cái thai trong bụng. Người có thể cho cô ta đứng trên đỉnh cao danh vọng bây giờ mới thực sự xuất hiện.

Tần Minh là mục tiêu không tồi!

Tần Thiến mệt mỏi ôm đầu ngồi xuống ghế mà không biết rằng sau lưng anh ta, Tần Minh và Đỗ Thanh Xảo đang nhìn nhau liếc mắt đưa tình.

..........