Hôn Nhân Hợp Đồng! Chờ Ngày Anh Nhận Ra!

Chương 42: Em muốn! (H)



Trước sự khiêu khích của con mèo nhỏ trong lòng, Tần Chính Nguyên cho dù có là hòa thượng đi chăng nữa cũng phải nóng người vì sự khiêu khích của cô.

Anh đưa tay nới lỏng cà vạt, cúc áo sơ mi bị mở ra tận 3 cúc, để lộ vòm vực rắn chắc khiến cho dược tính trong người Nhược Vy càng phát tác mạnh. Cô rướn người lên cắn vào hầu kết ở cổ của Tần Chính Nguyên.

Và rồi...

Mặc cho Ngôn Phóng đang ngồi ở ghế lái, Tần Chính Nguyên ôm lấy vòng eo của Nhược Vy, cúi đầu hôn cô gái đang mềm nhũn vì dược tính trong lòng mình.

Tiếng "chóp chép" vang lên trong khoang xe chật chội, Ngôn Phóng ngồi đằng trước nhanh chóng bấm hạ  vách ngăn trong xe xuống để tránh bị "mù" vì cảnh lửa nóng trước mắt.

Nhưng âm thanh hôn hít của hai người đằng sau lại tra tấn Ngôn Phóng đến cùng cực. Anh chàng phải đeo tai nghe lại, ngoảnh mặt giả mù giả điếc chuyên tâm lái xe với tốc độ nhanh nhất để nhanh chóng thoát khỏi cái nơi không dành cho cẩu độc thân này.

Ở sau tấm vách ngăn, hai con người một nam một nữ vẫn nhiệt tình hôn hít như chốn không người.

Dây váy trên vai Nhược Vy bị kéo xuống, cả chiếc váy bị tụt xuống tận eo. Đôi gò bồng đầy đặn trong chiếc áo lót ren đen đầy quyến rũ như mời gọi trước mắt Tần Chính Nguyên.

Đôi mắt Tần Chính Nguyên tối dần, bên dưới đã sớm vì sự khiêu khích của cô mà ***** cứng đến khó chịu, nhưng vì còn đang ở trong xe và phía trước còn có "bóng đèn" nên anh phải cố kiềm chế bản thân.

Anh chỉ có thể ngậm lấy đầu nh.ũ ho.a đã dựng đứng của cô **** ***, bên còn lại dùng đôi tay của mình xoa nắn.

Nhược Vy hiện tại đâu còn nhận thức được gì nữa, cô chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, cả cơ thể nóng rực muốn được thỏa mãn nên khi đôi gò bồng đầy đặn được anh chăm chút liền bật lên tiếng rên kiều mị đầy thỏa mãn.

Xe vừa dừng, Tần Chính Nguyên liền ngay lập tức kéo dây váy của cô lại cẩn thận sau đó đạp cửa xe, bế bổng cô gái đang uốn éo cơ thể như con rắn nước trong lòng đi thẳng vào biệt thự.

Vừa vào đến phòng khách, Tần Chính Nguyên thả cô xuống, hai thân thể dán chặt vào nhau, trao nhau nụ hôn cuồng nhiệt quấn quýt.

Cả hai cứ vậy mà quấn lấy nhau tiến dần đến sopha, Tần Chính Nguyên kéo cô ngồi lên đùi mình.

- Em khó chịu... ưm!

- Anh là ai?

- Tần... Tần Chính Nguyên...

- Em chắc chắn muốn không? Mai lại hối hận?

- Không... không hối hận... em muốn!

- ,Được, cho em...

Tần Chính Nguyên xé phăng cái váy trên người Nhược Vy, cái áo lót vướng víu cũng bị cởi khóa từ sau, quăng qua một bên.

Nhược Vy luồn đôi tay bé nhỏ xuống phía dưới của anh, bên trong chiếc quần âu thứ kia đã cưng cứng cộm lên khiến Tần Chính Nguyên phát hỏa.

"Cạch"

Tiếng mở khóa thắt lưng vang lên, Tần Chính Nguyên vứt thắt lưng xuống đất, sau đó kéo tay Nhược Vy đặt lên chỗ cộm lên bên trong.

- Em tự làm đi!

Nhược Vy như bị thôi miên, cô cởi quần của anh, đôi tay mềm mại trắng nõn chạm vào vật thô nóng chỉ cách một chiếc quần ló.t có hơi giật mình rụt tay lại nhưng rồi lại mạnh dạn kéo  quần l.ót của anh xuống. V.ật na.m tín.h được giải phóng liền bật ra chạm vào tay cô.

Đôi tay mềm mại chạm vào thứ xù xì nóng bỏng, cô nhẹ nhàng chuyển động tay lên xuống. Môi lưỡi cả hai chưa từng rời ra, bên dưới tay cô nhẹ nhàng vuốt ve vật na.m tín.h đã nóng bỏng, nổi đầy gân, trướng to.

Trên người cả hai hiện tại chẳng còn nổi lấy một mảnh vải, Tần Chính Nguyên thỏa mãn vì được tay cô vuốt ve.

- Muốn không?

- Có...

Anh khẽ nâng đùi cô lên, vật na.m tính bên dưới chạm vào tiểu huy.ệt nhỏ bé đã sớm ướt đẫm.

- Chịu đau chút, sẽ hết ngay thôi!

Nói rồi bên dưới liền đi vào.

Suốt 4 năm không quan hệ, bên trong cô chật khít như lần đầu tiên khiến Tần Chính Nguyên suýt chút nữa bị bóp đến mất kiểm soát mà ra.

Anh khẽ ấn nhẹ người cô xuống, bên dưới liền đi sâu vào. Tư thế này khiến vật na.m tính đi sâu vào bên trong, cả hai đều rên lên một tiếng thỏa mãn.

- Aaa...