Ác Ma Doanh Địa

Chương 30: Cao Nguyên Badan (1)




Lấy cái gương mà hệ thống tự chuẩn bị cho nhân vật ra, Tiêu Phàm thấy má và mắt của mình có màu đỏ cùng môi son nhàn nhạt, gân xanh trên trán của Tiêu Phàm nổi lên…
“Hổ… cô…“
“Ha ha… cười chết tôi!”
Hổ Nữu và Xà Cơ đã cười đến nỗi to cả bụng, lăn qua lăn lại.
“Nhanh bỏ cái bộ này đi!”
Đúng vậy, chỉ cần không sử dụng quá thời gian, có thể trả lại quần áo, tuy nhiên thời gian rất ngắn.
Hổ Nữu bỏ bộ quần áo trên người Tiêu Phàm đi, nhưng lại lặng lẽ lưu lại hình ảnh này trong không gian cộng đồng cá nhân.
Hổ Nữu lau nước măt do vừa rồi cười quá nhiều, kéo Tiêu Phàm nói: “Phàm muội muội, cho tôi thêm quyền hạn một lần nữa, lần này tôi sẽ thật chú ý giúp anh, tuyệt đối không chơi xấu nữa, ha ha…Thật xin lỗi, chỉ là nghĩ đến dáng vẻ đó của anh nên nhịn không được…ha ha”
Tiêu Phàm nhìn dáng vẻ cười đến phát khóc của Hổ Nữu, nhớ lại vừa rồi, càng ngày càng tức giận: “Không có cửa đâu!”
“Phàm muội muội, chị đây van cậu, cậu ăn mặc tàn tạ như vậy tỷ tỷ không được, bằng không đợi chút nữa tỷ tỷ thưởng cho cậu, hôn một chút… thật sự. Chị chọn cho cậu ăn mặc thân sĩ một chút, không biết chừng lại có hiệu quả đối với kỹ năng của cậu đấy…”
Cái gì mà hôn một chút, nói từ trong miệng của Hổ Nữu ra tuyệt đối không đáng tin, nhưng mà ăn mặc thân sĩ một chút có lẽ thực sự có lợi. Hơn nữa hắn rất khổ não với kỹ năng thân sĩ của mình.
“Phàm muội muội, không nghĩ đến cậu lại háo sắc như vậy, nghe được lát nữa tỷ tỷ sẽ thưởng cậu cái hôn mà lại giao quyền hạn cho tôi một lần nữa.
Gân xanh lại nổi lên trên trán Tiêu Phàm.
“Ha ha, đùa thôi, Xà Cơ, nào chúng ta cùng nhau đi chọn. UU đọc sách.” Nói xong sợ Tiêu Phàm hối hận, kéo Xà Cơ chạy sang một bên.
Tiêu Phàm cũng không lãng phí thời gian, quét sạch đám Black Goblin vừa xuất hiện ngay chỗ, mặt khác nghe loáng thoáng Hổ Nữu cùng Xà Cơ ở một bên nói chuyện: “Cái này” “Cũng không tệ lắm” “Ừm, lấy bộ này đi.”
Nhìn hai vị đồng dội đnag hết sức chăm chú chọn quần áo cho mình, nghe những lời bàn bạc này, Tiêu Phàm lại có chút lo lắng trong lòng, ài.
Tiêu Phàm đập mạnh một búa, một con Black Goblin gục xuống hóa thành kinh nghiệm của Tiêu Phàm. Mà cũng chính lúc đó một luồng ánh sáng lại hiện lên quanh thân Tiêu Phàm, lần này Tiêu Phàm rất ngạc nhiên.
[Hệ thống nhắc nhở: Cách ăn mặc của bạn phù hợp với phẩm vị thân sĩ cao nhã, mỗi giây có thể thu hoạch được 2 giá trị mị lực, kỹ năng Phẩm Cách Nhân Sĩ khởi động, trong lúc giá trị mị lực tiếp tục tiêu hao…]
Ánh sáng trặng lại vờn quanh chân tay của Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm lại tranh thủ thời gian lấy cái gương mà hệ thống chuẩn bị cho mỗi nhân vật ra…
Tiêu Phàm thấy mình mặc một bộ áo đuôi tôm thời Trung cổ Châu Âu, áo sơ mi trắng bên trong, trên cổ thắt cà vạt màu đen, trên tay deo bao tay màu trắng, bên dưới là quần tây đen cùng giày da, giữ lại tóc dài hơi thẳng. Lúc nhìn thẳng nhân vật của mình, con ngươi còn phát ra ánh sáng màu hồng như ẩn như hiện.
Khuôn mặt dường như cũng được Hổ Nữu sử dụng thời trang thẩm mĩ tiến hành điều chỉnh tinh vi.
Hình dáng khuôn mặt về cơ bẩn không thay đổi nhưng không còn sự thanh tú nhã nhặn mà lại khiến cho con người ta có loại cảm giác tà mị. Nếu như bề ngoài của Tiêu Phàm lúc trước đạt 7, 8 điểm là cao nhất trên thang điểm mười, thì bây giờ có thể đạt đến 9, 10 điểm.
Lịa thêm dáng người của Tiêu Phàm lúc trước không lộ ra sự cường tráng, mặc thêm bộ trang phục này, tổng thể mang đến cho người tra cảm giác hoàn mỹ thông qua rèn luyện.
Tiêu Phàm cảm thấy dáng vẻ của mình bây giờ cực kỳ giống một nhân vật trong anime, hắn cũng là một ác ma, tên là Sebastian Mikalis.
Người ta nói khả năng đặc biệt của mỹ nữ chính là trang điểm, lần này Tiêu Phàm thật sự tin rồi.
Sau khi được chính tay Hổ Nữu tự mình trang điểm, giá trị nhan sắc của Tiêu Phàm đã lên một tầm cao mới.
Thậm chí còn đẹp hơn diện mạo vốn có trong cuộc sống đời thường gấp nhiều lần. Mang một khuôn mặt nam thần siêu cấp đẹp trai khiến Tiêu Phàm cảm thấy hơi thiếu tự tin nhưng trong lòng cũng thấy hơi kích động.
Quan trọng nhất chính là nhận được đánh giá của hệ thống trang điểm cao nhã, mỗi giây đều có thể liên tục nhận được giá trị mị lực, không cần phải múa mép để khởi động phẩm cách Thân sĩ rồi.
Chỉ cần mặc bộ này cũng tương đương với việc tốc độ di chuyển tăng thêm 5%, lực tấn công tăng 20%, đây thật sự là nghịch thiên rồi. Cứ được nhiều lợi ích thế này thì dù có bắt Tiêu Phàm mặc gì hắn cũng đều nguyện ý, huống chi là chỉ trở thành một nam thần siêu cấp đẹp trai như thế này.
Đây được coi là bộ đồ thời trang đầu tiên kể từ khi tham gia Tân Sinh. Bây giờ kể cả có người cầm dao ép Tiêu Phàm cởi bỏ bộ quần áo này thì hắn cũng không chịu.
“Phàm muội muội, giờ muội trông thuận mắt hơn nhiều rồi đấy, cũng gần với hình mẫu lí tưởng của chị đây rồi. Đẹp lắm, đẹp đến mức chị chỉ muốn hôn cho một cái.”
Hổ Nữu đứng chống nạnh bình phẩm trước mặt Tiêu Phàm, vừa nói còn vừa gật đầu ra vẻ hài lòng lắm.
“Bao nhiêu tiền?” Tiêu Phàm định trả lại số RMB tiêu tốn cho bộ trang phục này lại cho Hổ Nữu.
“Chị đây đã nói là tặng em rồi mà, sau này có sách kỹ năng tốt nào thì ưu tiên cho chị trước là được, em xem bây giờ sắp cấp mười rồi mà chị vẫn chỉ có một kỹ năng dùng đi dùng lại, thật đáng thương!”
Xem ra Hổ Nữu vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện lần trước Tiêu Phàm kinh bỉ mình.
“Được rồi!” Tiêu Phàm cũng không nói thêm gì nữa, nếu như thật sự có được sách kỹ năng mà cô ta muốn thì cho cô ta luôn cũng được.
“Bây giờ tôi cũng đổi xong quần áo rồi, cô vừa ý rồi chứ? Nhanh chóng luyện tập thôi, đừng để những người chơi khác đuổi kịp cấp độ.” Tiêu Phàm thúc giục.
Cùng với phát roi cuối cùng của Hổ Nữu quật xuống, ba chùm ánh sáng mà Tiêu Phàm chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng sáng lên rồi…
“Cuối cùng cũng cấp mười rồi.” Tiêu Phàm xúc động.
Tiêu Phàm trông thấy Hổ Nữu và Xà Cơ cùng đồng loạt thăng cấp, trong lòng bất giác cảm thấy có chút gì đó không thoải mái.
“Sao thế?” Hổ Nữu trông thấy thái độ của Tiêu Phàm sau khi nhìn thấy cả ba người cùng thăng cấp trông hơi lạ liền hỏi.
“Không có gì! Từ trước đến giờ khi chơi game, tôi đều là người thăng cấp đầu tiên so với các đồng đội khác. Khi những người đồng đội đó vẫn đang ở cấp độ thấp thì tôi đã ở cấp rất cao rồi. Đây là lần đầu tiên tôi được cản nhận cảm giác ba người cùng thăng cấp một lúc!”
“Ngưng! Đầu óc anh có vấn đề à? Anh chơi game vì cái gì? Không phải vì vui à? Bỏ xa bạn bè, một mình mình ở cấp cao thì có ý nghĩa gì. Những người có cấp độ tương đương nhau mới càng có nhiều cơ hội chơi cùng nhau. Đứng một mình trên đỉnh thì cô đơn với nhạt nhẽo lắm.”
Từ trước đến giờ, Tiêu Phàm luôn nghĩ chơi game là phải mạnh hơn, phải giỏi hơn người khác. Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy kiểu suy nghĩ này, sau khi trầm mặc một lúc, hắn nói: “Cảm ơn!”
“Ô kìa, đang yên đang lành, cảm ơn cái gì? Chúng ta không phải bạn bè sao Phàm muội muội?” Hổ Nữu vẫn cái kiểu nói liên mồm như thế.
Bạn bè! Phải rồi, chúng ta là bạn bè!
Lần đầu tiên tại trận doanh Ác ma, Tiêu Phàm có cảm giác hạnh phúc…
“Đi thôi, đi thôi! Cấp mười rồi nhanh chóng đi đến thành Ác ma Abadon thôi. Xà Cơ chúng ta đổi cách hóa trang rồi đi thôi!”
Nói rồi Hổ Nữu liền thay một bộ quần áo tiểu thư quý tộc Châu Âu thời trung cổ, trang phục rất rộng, tay áo rất lớn, tà váy rất dài, màu đỏ làm chủ đạo, còn đường viền thì màu đen, mái tóc buộc gọn trong khăn choàng.
Còn Xà Cơ cũng thay bộ đồ thằn lằn bằng bộ đồ khác khá giống với của Hổ Nữu, chỉ có khác ở chỗ màu chủ đạo là màu xanh còn đường viền là màu trắng.
“Rốt cuộc mấy cô có bao nhiêu bộ đồ thế?” Tiêu Phàm kinh ngạc hỏi.
“Đây đều là đồ của chị Hổ Nữu tặng cho em đó.” Xà Cơ cảm thấy hơi ngại ngùng.
“Chẳng đếm, thấy thích thì mua thôi!” Hổ Nữu cũng không để ý, trả lời bừa.
“Này hôm nay cô nạp bao nhiêu RMB?”
“Một trăm ngàn.”
“…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.