Ác Ma Lao Tù

Chương 2: Niềm Vui Bất Ngờ




Tần Nhiên kinh ngạc khi “Vô pháp vô thiên” lại báo giá thêm lần nữa.
Chưa đề cập tới việc giá mà đối phương đưa ra đã gần bằng với giá cả mà cậu định bán, mà cách làm của đối phương đã khiến cho cậu phải chú ý đến.
Phải biết rằng, đối phương là người trực tiếp báo giá duy nhất trong những người gửi tin nhắn mà cậu xếp vào mục “những tin nhắn có giá trị”. Những tin nhắn còn lại đều là nói quanh co, hay cố gắng qua mặt cậu.
Hiển nhiên, những tin nhắn ấy có thể là của những người chơi thâm niên gửi đến nhằm tìm cách hạ giá vật phẩm khi cậu để một cái giá trên trời như thế.
Hơn nữa, nếu có thể thì đương nhiên họ cũng không ngại lừa Tần Nhiên một vố.
Trong hiện thực, loại chuyện như vậy Tần Nhiên đã gặp phải không chỉ một lần.
Mà người chơi có biệt danh “vô pháp vô thiên” lại khác. Hành động liên tục tăng giá của đối phương đủ để cho cậu biết rằng đối phương đang vô cùng sốt ruột muốn có được “southpaw – II”... Điều này đã đẩy quyền chủ động vào tay của Tần Nhiên.
Đây không phải là cách làm của một người khôn khéo!
Nếu là một thương nhân lão luyện thì chắc hẳn có thể ép ra nhiều lợi ích hơn nữa từ đối phương.
Tuy Tần Nhiên không phải là một thương nhân lão luyện, nhưng nếu cậu nắm giữ quyền chủ động thì việc làm ra hiệu quả như một thương nhân lão luyện cũng không khó.
Thậm chí có thể đạt được kết quả còn tốt hơn nữa.
Tần Nhiên tự hỏi một lát rồi nhắn tin riêng cho đối phương:
2567: Đang online không?
Vô pháp vô thiên: Cái giá 10,000 điểm tích lũy và 5 điểm kỹ năng hơi cao!
2567: Không cao!
Vô pháp vô thiên: Cao thật đấy! Tuy khẩu “southpaw – II” có lực công kích mạnh, cũng có thuộc tính, nhưng một phát chỉ có thể phóng được một quả tên lửa. Nếu phát ấy không phải là một phát chí mạng thì cần phải có các phương pháp khác kết hợp thêm. Hơn nữa, trong cửa hàng, một đầu đạn của súng chống tăng cũng có giá tới 500 điểm tích lũy. Thật sự là đốt tiền!
Lời nói của đối phương đúng là lời nói thật.
Nhưng, đây cũng không phải là lý do khiến cậu giảm giá.
Những thông điệp toát lên trong từng dòng chữ của đối phương đã làm cho cậu cảm nhận được đối phương đang gấp gáp không chờ nổi.
Đối phương rất cấp thiết phải có trang bị này!
Có lẽ là phải đối mặt với con quái vật nào đó.
Cũng có lẽ là muốn giải quyết phiền phức gì đó.
Nhưng những chuyện này cũng không liên quan gì tới cậu. Tần Nhiên chỉ biết là thành ý mà đối phương bày tỏ ra vẫn chưa đủ. Và cậu còn có thể có được càng nhiều!
Ngay khi cậu còn đang suy nghĩ nên nhắn lại như thế nào rồi chuẩn bị gõ bàn phím tiếp thì...
Tinh!
“Súng chống tăng “southpaw – II” gửi bán đã được bán ra. Xin vui lòng kiểm tra và nhận 10,000 điểm tích lũy + 5 điểm kỹ năng!”
Sau khi tiếng “tinh” trong trẻo phát ra, giọng nói máy móc lại vang lên trong căn phòng.
Tần Nhiên sửng sốt.
Ngay sau đó, khóe miệng hơi giơ lên rồi tạo thành một nụ cười sáng lạn.
Đây hoàn toàn một niềm vui bất ngờ!
Cậu vốn không nghĩ có thể bán khẩu “southpaw – II” với cái giá như vậy.
Tần Nhiên rất rõ ràng, cái giá mà cậu đưa ra là một cái giá đắt cắt cổ... phải là 7,000 – 8,000 điểm tích lũy và 2 – 3 điểm kỹ năng mới là cái giá thích hợp.
Về điểm kỹ năng, hiện tại cậu vẫn đang khuyết thiếu kinh nghiệm nên hơi không chắc chắn lắm.
Nhưng cậu biết điểm kỹ năng có giá trị xa xỉ thông qua việc nó là thứ cần thiết để giúp kỹ năng thăng cấp từ mức sơ cấp đến cấp thành thạo.
Ít nhất nó có giá trị cao hơn điểm tích lũy nhiều.
Cho nên, với cái giá cắt cổ như vậy, Tần Nhiên cơ bản không hề nghĩ đến việc có thể bán được khẩu súng.
Trừ phi có người cần phải dùng gấp!
Người mà còn khẩn cấp hơn cả “vô pháp vô thiên”!
Cậu tự động nghĩ đến hai cái hiệp hội đang giao chiến với nhau.
Thành phố Chưng Khí và đội xe tăng bọc thép!
Người chơi cá nhân và hiệp hội là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!
Đối với người chơi thì con số mà cậu đưa ra không khác gì một con số thiên văn. Nhưng đối với hiệp hội thì có lẽ nó chỉ hơi mắc xíu thôi.
Vĩnh viễn đừng bao giờ xem thường sức mạnh của đoàn thể.
Khi bạn chưa có sức mạnh đạt đến mức có thể nghiền ép hết tất cả thì người nhiều lực lượng lớn chính là chân lý.
Giống như khi cậu đối mặt với mười mấy thằng lính phản quân trong nhiệm vụ cho người chơi mới vậy. Nếu một chọi một thì cậu có thể dễ dàng xử lý bất kỳ một ai trong cái đội lính ấy, nhưng khi mười mấy người tụ lại tiến công cùng một lúc thì cậu không thể không rút lui trong chật vật.
“Hai hiệp hội đã chiến đấu kịch liệt đến mức như vậy luôn rồi à?” Tần Nhiên lẩm bẩm một mình.
Tuy cậu thường nghe thấy tiếng nổ mạnh, nhưng cậu vẫn không nghĩ tình hình chiến đấu quyết liệt lắm.
Thường thì nguyên nhân dẫn đến chiến tranh giữa hai hiệp hội cũng không có gì to tát. Thậm chí, chỉ đơn giản là một câu móc mỉa thôi đã đủ để dẫn phát chiến tranh.
Nhưng khi cảm giác phẫn nộ ấy biến mất thì mọi thứ lại trở về sóng yên biển lặng ngay trong tích tắc.
Khi còn làm gia công trong xưởng kim loại, Tần Nhiên cũng đã từng thấy hiệp hội đánh nhau. Nhưng phần lớn đều là đầu voi đuôi chuột.
Trừ khi... Có thứ gì đó mà cả hai bên không thể từ bỏ.
Thứ này có thể là trang bị, địa bàn, nhân tài và cả phụ nữ, và có thể là nhiều thứ khác nữa.
Đặc biệt là phụ nữ. Thứ này có uy lực cực mạnh, lại còn hay thay đổi thất thường.
Mà hoặc thành phố Chưng Khí hoặc đội xe tăng bọc thép đã mua khẩu súng chống tăng “southpaw – II”. Nếu đội đã mua súng còn mua cả số lượng lớn tên lửa thì kết cục sẽ là...
Không chết không ngừng nha!
Nếu khẩu súng chống tăng này rơi vào tay của một đội, thì đội còn lại chắc chắn sẽ rơi vào tình thế chờ bị đánh.
Nếu lúc này lại xuất hiện thêm một khẩu “southpaw – II” thì sao nhỉ?
Ngay lập tức, Tần Nhiên nhìn khẩu “southpaw – II”, ánh mắt lập lòe ánh sáng của vàng ròng.
Tần Nhiên lại nhìn thấy hơn mười ngàn điểm tích lũy và nhiều điểm kỹ năng hơn nữa đang vẫy tay với cậu.
Chỉ cần một bên bị đánh đau thì cho dù cậu có nâng giá lên nữa thì bên ấy cũng sẽ không để ý cái mức giá ấy.
Tần Nhiên híp mắt, nụ cười trở nên sáng lạn hơn nữa.
Tích tích!
Hộp thư cá nhân lại chớp sáng lên: “vô pháp vô thiên” lại liên hệ với cậu.
Vô pháp vô thiên:...
Vô pháp vô thiên: Hiệp hội nâng giá lên nha! Người chơi cá nhân không có nhân quyền nha!
Trong những câu chữ của đối phương toát ra một chút bất mãn, phần lớn thì là cảm xúc tự giễu của khổ chủ.
Hiển nhiên, trong lòng đối phương cũng rõ ràng ai là người đã cuỗm mất khẩu “southpaw – II”
Tần Nhiên nhìn tin nhắn đến, nở nụ cười rồi chụp hình khẩu “southpaw – II” còn lại gửi qua cho đối phương.
Vô pháp vô thiên: Cậu còn có?
Vô pháp vô thiên: Không phải là hình chụp của khẩu lúc nãy chứ hả?
Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là nghi ngờ.
Đây hoàn toàn là những việc hợp tình hợp lý. Tần Nhiên không hề tức giận, trực tiếp nhấp vào chức năng giao dịch tư nhân của hai bên rồi bày khẩu “southpaw – II” còn lại ra.
Tích tích!
Ngay lập tức, hộp tin nhắn cá nhân lại chớp sáng không ngừng.
Vô pháp vô thiên: Người anh em! Cậu đã đánh cướp kho đạn dược đúng không!
Vô pháp vô thiên: Còn những thứ tốt nào nữa?
Vô pháp vô thiên: Lấy ra cho tôi xem với!
Vô pháp vô thiên: Tôi tuyệt đối sẽ cho cậu một cái giá phải chăng!
.........
Liên tiếp mười cái tin nhắn đến.
2567: 15,000 điểm tích lũy và 8 điểm kỹ năng.
Tần Nhiên chỉ gửi đi đúng một tin nhắn. Sau đó, mặc kệ đối phương im lặng.
Một lát sau đối phương mới trả lời.
Vô pháp vô thiên: Người anh em! Cậu cũng quá tàn nhẫn nha! Ban nãy mới có 10,000 điểm tích lũy và 5 điểm kỹ năng! Giá này cao quá rồi!
2567: Ban nãy anh cũng nói cao!
2567: Chỉ lát nữa thôi, tôi nghĩ sẽ có người mua chấp nhận mức giá này!
Tần Nhiên trả lời. Câu đáp trả này lại làm cho đối phương im lặng thêm lần nữa.
Đối phương có thể đoán được ai là người đã mua khẩu súng chống tăng ban nãy. Nên Tần Nhiên tin tưởng rằng đối phương có thể đoán ra tình hình sắp tới.
Chỉ cần chờ một một chút nữa thôi thì chưa chắc cậu không thể bán khẩu súng còn lại với cái giá vừa nêu.
Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, đối phương lại trả lời cậu.
Vô pháp vô thiên: Tôi đang cần dùng gấp, có thể lấy vật đổi vật không?
Tần Nhiên nhìn dòng tin nhắn vừa tới, lại nở nụ cười rồi gõ nhanh trên bàn phím trả lời đối phương.
2567: Có thể lấy vật đổi vật, hay những tin tức có giá trị cũng được.
Gửi xong tin nhắn, Tần Nhiên lẳng lặng chờ đối phương trả lời.
Tần Nhiên biết rõ khẩu “southpaw – II” này có thể bán ra với giá cao nhưng vẫn tiếp tục tán dóc với đối phương chủ yếu là vì muốn có được những vật phẩm, tin tức hữu dụng.
Nói cách khác, cậu chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được rồi.
Lúc này, thời gian im lặng của đối phương dài hơn ban nãy.
Tầm 5 phút sau đối phương mới trả lời.
Vô pháp vô thiên: Tạm thời tôi không có tin tức có giá trị nào.
Vô pháp vô thiên: Nhưng tôi đang có một bản vẽ.
“Tên: Bản vẽ máy chế tạo đồ dùng y tế cơ bản”
“Loại hình: Bản vẽ chế tạo”
“Chất lượng: Bình thường”
“Yêu cầu: Kiến thức về chữa bệnh. Dược phẩm – thông thạo”
“Ghi chú: Nó chỉ là một máy chế tạo cơ bản, xin đừng quá trông chờ vào nó. Băng vải y tế chính là cực hạn của nó, chỉ có xác suất rất nhỏ có thể chế tạo ra băng vải y tế cao cấp!”
.........
Đối phương công khai thuộc tính của bản vẽ cho cậu có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Chế tạo ra băng vải y tế? Xác suất rất nhỏ có thể chế tạo ra băng vải y tế cao cấp?” Tần Nhiên trầm ngâm.
Có thể tạo ra băng vải y tế, hơn nữa còn có thể chế tạo ra băng vải y tế cho dù xác xuất nhỏ nhưng đã vô cùng không tệ.
Vật phẩm dùng để chữa bệnh được giao dịch rất nhiều giữa những người chơi.
Trong “cửa hàng”, giá của băng vải y tế bình thường là 5 điểm tích lũy, còn băng vải y tế cao cấp là 40 điểm tích lũy.
Trong giao dịch giữa những người chơi thì giá cả sẽ giảm xuống đôi chút. Giá của băng vải y tế bình thường là 3 điểm tích lũy, còn băng vải y tế cao cấp thì tầm 30 – 35 điểm tích lũy.
Nếu có thể tự sản xuất thì đương nhiên là một vốn bốn lời!
Nhưng cậu cũng không vì cái lợi trước mắt mà mất đi bình tĩnh.
Những hiểu biết đại khái của cậu đối với game ngầm này đã giúp cậu biết được rằng quá trình chế tạo không phải là tự nhiên mà thành. Nếu không, trong “cửa hàng” đã không có bán thứ gọi là nguyên vật liệu.
Hơn nữa, ngoại trừ yêu cầu kỹ năng “có kiến thức về chữa bệnh. dược phẩm – thông thạo” thì để tạo ra cái máy này cũng cần phải có phí tổn. Suy cho cùng thì nó cũng chỉ mới là một bản vẽ chứ không phải là một loại vật phẩm.
Tần Nhiên có lý do để tin tưởng rằng cái phí tổn này chắc chắn sẽ rất xa xỉ.
Nếu không thì đối phương tuyệt đối sẽ tự mình tạo ra cái máy.
Cũng có lẽ do đối phương bị kỹ năng hạn chế.
Nhưng cho dù nói như thế nào thì những nhân tố nêu trên đã khiến cho giá trị của bản vẽ này thấp xuống rất nhiều.
Tần Nhiên tổ chức ngôn ngữ trong đầu một chút rồi gửi tin nhắn trả lời đối phương.
2567: Cái này không đủ! Tôi không có kỹ năng tương ứng, cũng không chi nổi cái phí tổn khổng lồ có khả năng xuất hiện.
Tuy Tần Nhiên có kỹ năng “kiến thức về y học. dược phẩm – cơ bản” và có thể dùng điểm tích lũy cộng thêm điểm kỹ năng để thăng cấp thành cấp thành thạo trong thời gian ngắn.
Nhưng cậu tuyệt đối không nói cho đối phương biết điều này.
Đây là một trong những thủ đoạn để ép giá.
Đối phương không phản bác cậu. Đối phương cũng ngầm thừa nhận những gì cậu nói.
Sau đó, đối phương lại bày một loại vật phẩm khác ra.
“Tên: Thẻ giúp giảm thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân”
“Loại hình: Thẻ bài”
“Chất lượng: Bình thường”
“Thuộc tính: Làm cho thời gian nghỉ giữa các nhiệm vụ cá nhân biến mất ngay lập tức”
“Ghi chú: Đối với những người chơi nhu nhược thì nó không có tác dụng gì. Nhưng đối với một dũng sĩ thì nó chính là vật báu vô giá, ngàn vàng cũng không đổi!”
.........
Khi nhìn thấy cái vật phẩm này, đôi mắt của Tần Nhiên liền lóe sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.