Ác Nhân Thành Đôi

Chương 14: Sinh mạng mới




Trong phòng, Chu thị đỏ vành mắt nắm tay Trang Thư Tình tay, một hồi lâu cũng không có nói được ra lời, đợi lúc sau trở lại bình thường thanh âm đều đều liên tục nói: “Rất khi dễ người, rất khi dễ người, ngươi hồi nhỏ có thể nào bị người khi nhục như vậy.”
”Bá nương không cần vì người như vậy mà tức giận, đều không đáng, huống chi ta cũng không ăn thiệt, nàng đều bị ta nói trở về, hồi nhỏ... Đại khái là mong bản thân mình nhường nhịn có thể đổi lấy chân tâm của muội muội đi.”
Chu thị trong lòng càng thêm chua xót khó chịu, “Trần thị dạy nữ nhi thế nào, dưỡng thành tính tình như vậy, Trần thị dù không tốt cũng là mẹ đẻ của nàng, nàng cư nhiên...”
Trang Thư Tình nhấc tay qua đến nắm giữ tay của Chu thị, nét mặt tươi cười như hoa, không mang theo nửa điểm buồn bã, “Này càng thêm thấy được mị lực của nương ta thật lớn a, ta thật cao hứng đâu! Khi nghĩ đến Trần thị có một nữ nhi như vậy ta liền cao hứng, ta không có lòng dạ rộng rãi như vậy, là do báo ứng mà Trần thị tìm mọi cách tính kế nương ta.”
Chu thị trong lòng cũng nghĩ như vậy, đổi thành ai trong lòng cũng đều sẽ nghĩ như vậy, nhưng không có người sẽ như vậy mà nói ra, cố tình Tình nha đầu này lại nói ngay ra, nàng nghe xong đều cảm thấy hết giận, phảng phất như nói ra ý nghĩ trong lòng nàng.
Ngầm đồng ý với lời của Trang Thư Tình, Chu thị không có nửa câu trách cứ nàng không đúng, mà đổi đề tài để tránh đi, “Thư Hàn không ở đây sao?”
”Hắn đi tìm đại bá, nói là muốn mượn mấy quyển sách để xem.”
”Thực dụng công, về sau nhất định sẽ có tiền đồ.” Nghĩ đến chính mình có hai đứa con trai nhưng lại đối với đọc sách đều không có hứng thú, Chu thị cảm thấy có chút hâm mộ.
Trang Thư Tình cười cười, không có cha mẹ che chở đứa nhỏ luôn hiểu chuyện được sớm một ít, bởi vì bọn họ cần hết thảy đều phải dựa vào tài năng chính mình mới có được, không có người sẽ tự mình đưa đến trước mặt bọn họ, dù là có, cũng không dám tiếp thu, thiên hạ cho tới bây giờ đều không có thứ gì mà không phải trả giá.
Một hồi sau, Trang Thư Hàn liền trở lại, mẹ con hai người cũng không lại quấy rầy thêm nữa.
Xem đệ đệ an tĩnh đọc sách, Trang Thư Tình mài mực tiếp tục vẽ tranh, nàng được thừa dịp giấy và bút mực đều là có sẵn nhiều họa một ít mới được.
Lại một ngày mới, Trang Bình Chí khai ở từ đường bái tổ tiên, đưa tỷ đệ bọn họ bái thiên tế trời tiến nhập trên danh nghĩa của Lão Tứ Trang Trạch Hải, một chi này bởi vì Trang Trạch Hải sớm mất mà chặt đứt hương khói, hiện tại coi như là có thể tiếp tục.
Hai tỷ đệ cầm nén hương cúi đầu, như trước vẫn còn họ Trang, nhưng lại cùng Trang Trạch Lương vô có can hệ.
Chuyện của bọn họ đã sớm truyền đi trong tộc, hết thảy thu don tốt bụi bặm, Trang Trạch Dân mới tự mình mang theo tỷ đệ bọn họ đến các phòng, có người mềm lòng đỏ hốc mắt, liên tục nhận lời chúc, từ trong tay bọn họ lấy hồng bao, dù là kém cỏi nhất, cũng chỉ là không lắm thân cận thôi, Trang gia trừ bỏ Trang Trạch Lương một nhà sai lệch kia, thì gia phong kỳ thật không sai.
Chuyện lo lắng đã thành, mắt thấy đệ đệ càng lúc càng có thể đảm đương, Trang Thư Tình yên tâm trong lòng, an tâm dưỡng thương bảy ngày rồi mới rời đi.
Trang Trạch Dân tuy rằng sớm biết quyết định của nàng, lúc này cũng nhịn không được mở miệng khuyên, “Đổng gia là đại gia tộc như vậy muốn suy tính gì đó đều có quá nhiều thứ, dù là có trưởng bối đau lòng cho ngươi, cũng sẽ có nhiều người hơn nhằm vào ngươi, Trang gia so với Đổng gia tất nhiên là khác xa không bằng, nếu có gia tộc có thể sánh bằng với Đổng gia cũng không nhiều, Thư Hàn đi Đổng gia có lợi cho hắn, Tình nha đầu ngươi không ngại đưa hắn đi xong rồi trở lại, chờ khi người giữ đạo hiếu xong, ta cùng bá nương ngươi nhất định làm chủ cho ngươi, tuyển giúp người trong sạch.”
”Thư Hàn giao cho ai ta đều lo lắng, đại bá, ta có một người đệ đệ như vậy, toàn tâm toàn ý vì hắn suy nghĩ cũng chỉ có người tỷ tỷ này.”
Trang Trạch Dân có đầy bụng lời nói lại vì một câu vô cùng đơn giản như vậy mà lời nói đến miệng cũng chỉ có thể nén lại, thở dài một hơi, không có lưu lại.
Chu thị phân phó hạ nhân làm không ít lương khô, lại cùng nữ nhi nhiều đêm không nghỉ làm một bộ xiêm y, tính cả mấy bộ lúc trước làm đều xếp ở cùng nhau, mặt khác đem một bao bạc vụn nhỏ kẹp trong quần áo, nàng không dám cho hơn, có bạc này, trên đường đến kinh đô cũng ít đi một chút khổ sở.
Trang Thư Tình trầm mặc nhận lấy gắt gao ôm vào lòng, cúi đầu đa tạ.
Chu thị vén vén tóc bên thái dương cho nàng, ôn thanh nói: “Khi nào ngươi thích trở lại thì hãy trở lại, bá nương nơi này không thiếu ngươi một đôi đũa cùng một thân xiêm y.”
”Thư Tình nhớ kỹ.” Sống qua hai đời lần đầu tiên cảm nhận được như thế nào là thân tình nặng nghìn cân, Trang Thư Tình trong lúc nhất thời đều không biết phản ứng thế nào mới tốt, chỉ có thể ở trong lòng dùng sức nhớ kỹ phần tâm ý tốt đẹp này.
Trang Thư Mẫn tiến lên đưa cho nàng nhất cái hộp gỗ, “Tuy rằng chỉ mới ở chung vài ngày, nhưng ta biết ngươi ở bên ngoài chịu khổ cũng nhất định sẽ không về, ta đầu năm sau sẽ phải lập gia đình, khi người cần người nhờ cậy sẽ không có tỷ muội bồi tại bên cạnh ngươi... Cây trâm bạc này là lễ vật tỷ tỷ đưa cho ngươi trước, Tình muội muội, ngươi phải sống thật tốt.”
Trang Thư Tình mắt cay cay, dùng sức ân một tiếng, “Ta sẽ sống thật tốt, Mẫn tỷ tỷ không cần lo lắng cho ta, tân hôn của ngươi ta cũng không về được, nhưng lễ vật đã chuẩn bị, ngươi đừng ghét bỏ.”
”Đây là...” Mở ra một sấp tờ giấy ở cùng nhau, hình ảnh ở trên cùng kia khiến cho ánh mắt nàng tỏa sáng, bất chấp xe ngựa chút nữa chạy, gấp giọng hỏi, “Tình muội muội là ngươi vẽ?”
”Ân, ta vẽ thử, tỷ tỷ cảm thấy như thế nào? Có hợp tâm ý ngươi không? Nếu là cái này thực đẹp, có phải hay không sẽ có người mua?”
”Nhất định có người mua, nhất định có.” Trang Thư Mẫn vừa nói xong biên gật đầu, “Dù cho Đổng gia đối đãi với các ngươi không tốt, có tay nghề này các ngươi về sau cũng không cần lo lắng sẽ bị đói, không, không chỉ sẽ không bị đói, tình muội muội, nói không chừng ngươi còn có thể vì chính mình tích cóp một bút đồ cưới, hoa văn trình độ bực này, ngươi nhất định không cần chào hàng, nếu không trả năm trăm văn tiền, không, không trả một lượng bạc không thể bán, nhớ kỹ không?”
Chu thị nghe được lời của nàng liền nhìn thoáng qua, mắt không khỏi cũng lộ dị sắc, vội vàng cầm qua một trương xem thử, này thật đúng là... Một điểm không thể so ra không kém với thứ nàng dùng nhiều tiền mua về.
Có cái này đến trước môn đường, nàng cũng có thể yên tâm một chút.
Tình nha đầu thông minh, lại có tay nghề này phòng thân, về sau sống sẽ không kém.
”Tỷ tỷ nói như vậy ta liền an tâm, phía trước còn một mực lo lắng có phải hay không không thích hợp, thứ này tặng cho tỷ tỷ làm quà tân hôn lễ.”
Con đường phía trước tuy rằng được chính mình tự mò mẫm đi về phía trước, không có người giúp đỡ, cũng không có đường thối lui, nhưng cuối cùng đã thấy được một điểm hi vọng, còn phải thích ứng với cái thế giới này, nàng tin tưởng chính mình có thể ngày qua ngày sống thật tốt.
Vì không muốn bại lộ chính mình không phải đi kinh đô nhập vào Đổng gia, mà là muốn đi Hội Nguyên Phủ, Trang Thư Tình chỉ làm cho Trang gia mã phu đưa tỷ đệ bọn họ đến Lãnh sơn huyện, lấy cớ phải đi về thu thập vài thứ này nọ liền mang người dời đi.
Về phần đại bá có hay không sẽ tin tưởng việc lấy cớ như vậy, kia đều chuyện râu ria, dù sao hắn cũng không có khả năng đuổi theo để hỏi kết quả.
Lại đến hồi xuân đường, tỷ đệ hai người quang minh chính đại đi vào, cũng rốt cục không còn một bộ dáng chật vật như trước.
Cao Tử Lâm bỏ qua chuyện trong tay đem hai người dẫn tới nhã gian, nhìn vẻ mặt bọn hắn liền biết chuyện mưu đồ kia của tiểu cô nương đã thành, hắn cũng không hỏi thăm nhiều, chính là nói: “Không nghĩ tới các ngươi còn có thể trở về, về sau có tính toán gì không sao?”
”Không dối gạt Cao đại phu, chúng ta tính toán đi Hội Nguyên Phủ, lần này đến thứ nhất là muốn cám ơn Cao đại phu đã hỗ trợ, thứ hai cũng là muốn thông qua Cao đại phu thuê mã phu lúc trước kia, những người khác ta không tin được.”
”Cái này không khó, hắn có đôi khi cũng sẽ đi đến Hội Nguyên Phủ, các ngươi tính toán khi nào thì xuất phát?”
”Buổi sáng ngày mai.”
”Đi, các ngươi đêm nay sẽ nghỉ ngơi ở đâu? Ngày mai ta nói hắn trực tiếp đến nơi đó tìm các ngươi.”
”Trước khi đến ta đã đặt phòng ở quán trọ vinh quy rồi, phiền toái Cao đại phu.”
Quán trọ Vinh quy cách hồi xuân đường rất gần, cho dù trở về thị trấn cũng không về nhà, Cao Tử Lâm biết hai người kia cùng Trang gia đã triệt để kết thúc, thật không biết nàng sử dụng biện pháp gì có thể khiến cái người sĩ diện như Trang Trạch Lương kia nhả ra.
Thật muốn dạy ra một nữ nhi giống như nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.