Ác Nhân Thành Đôi

Chương 226: Quà cưới khắp thành




Rượu tất niên là uống rất nhiều.
Bạch Chiêm canh giữ bên người nàng một đêm, nghe nàng nói lời đầu tiên hắn vẫn không đáp lại, nghe nàng nói nàng lo lắng cho viện trưởng, người đã nuôi nàng lớn lên, nghe nàng oán giận nữ nhân ở thế giới này sống không dễ dàng, nghe nàng nói nàng thỏa mãn với cuộc sống hiện tại…
Buổi tối này, Trang Thư Tình giống như một vị nữ tử bình thường như bao nữ tử khác, không phải là vị Trang tiểu thư cao cao tại thượng, mang theo bách thú cứu trợ cho kinh thánh, chỉ là một vị nữ tử bình thường.
Một Trang Thư Tình như vậy khiến cho lòng cuar Bạch Chiêm trở nên mềm mại, với hắn mà nói, không phải hắn thích Hữu Phong ở điểm nào, mà là, tất cả những điểm gì Hữu Phong có, hắn đều thích.
Tới đầu tháng ba, thời tiết còn lạnh, người Trang gia cũng đã vào kinh đô.
Tính thời gian, Trang gia còn mang theo nhiều đồ cồng kềnh như vậy, sợ là còn chưa ra tết mới tiến vào kinh đô, Tang Thư Tình lặng lẽ ghi nhớ phần tình cảm này ở trong lòng, cười đến phá lệ vui vẻ.
”Tổ bá phụ vất vả, đại bá, bá nương, Mẫn tỷ tỷ cũng tới rồi.” Trang Thư Tình nhìn về phía Trang Thư Cố bên cạnh Trang Thư Mẫn, vóc người của hắn đã cao hơn không ít, ngay từ đầu nàng không thể lo lắng cho hài tử này, trên thực tế, khi đó ngay cả Thư Hàn nàng còn không để ý được, là Thư Cố tự ý theo ngoại tổ phụ đến kinh đô
Trang Thư Cố cũng không dám quá tùy hứng, vẫn luôn thành thật ở lại Hội Nguyên Phủ, sau đó nàng cũng thường xuyên viết thư về, đương nhiên, nàng cũng có thể thu được hồi âm, chữ viết tuy có vẻ non nớt, nhưng cảm tình lại không hề phai nhạt.
Sờ sờ đầu của hắn, Trang Thư Tình nhẹ giọng nói: “Đừng trách tỷ tỷ bỏ đệ một mình lại Hội Nguyên Phủ, tỷ tỷ cũng thân bất do kỷ.”
”Đệ biết, đệ không trách tỷ tỷ.”
Tươi cười của Trang Thư Cố vô cùng sạch sẽ, một chút đệ ấy cũng không giống những người trong thôn kia, không giống cha mẹ hắn, lớn lên càng lúc càng giống hai tỷ đệ Trang gia, “Tiên sinh đã nói với đệ, tỷ tỷ đang làm một chuyện vô cùng lợi hại. Có thể khiến rất nhiều người có cuộc sống an lành, không phải là không quan tâm đến đệ.”
Hốc mắt Trang Thư Tình có chút nóng lên, “Chờ tỷ tỷ đi trở về nhất định phải cám ơn trần tiên sinh thật tốt.”
Mắt Trang Thư Cố nhất thời sáng lên, “Tỷ tỷ sẽ trở về sao? Khi nào thì trở về?”
”Có thể là cuối năm, chậm nhất cũng là sang năm hoặc nửa năm, đệ ở nhà ngoan ngoãn chờ tỷ tỷ, có được không?”
“Vâng.” Một năm có chút lâu, nhưng chỉ cần tỷ tỷ có thể, một năm thì có là gì, Trang Thư Cố tuy rằng chưa trưởng thành nhưng hắn lại rất hiểu chuyện.
Đổng lão gia tử ho nhẹ một tiếng, sau khi khiến cho mọi người chú ý liền nói: “Những chuyện khác bây giờ không nói đến, ngày đại hôn của Tình nha đầu đã gần ngay trước mắt, có một số việc phải an bày.”
“Đổng lão đại nhân nói đúng.” Trang Bình Chí hơi hơi khom người một cái, tư thái vô cùng đoan chính, “Trang gia xuất thân tiểu địa phương, quy củ ở kinh đô không quá hiểu biết, phải làm như thế nào Đổng lão đại nhân cứ quyết định là được, Trang gia không thể chiếu cố Thư Tình, tuyệt đối sẽ không khiến nàng mất mặt.”
Biết được thái độ của Trang gia, thái độ của Đổng lão gia tử cũng không còn nghiêm nghị như trước, lúc trước hắn lo nhất là điểm này, cho dù lời nói lần trước đều đã nói hết, nhưng sợ rằng bọn họ sẽ không quá đồng ý.
“Vậy lão phu đành đi quá giới hạn, ngày đã định là mười sáu, mười lăm đưa gả, thì quà cưới đưa vào ngày mười bốn đi, khâm thiên giám đã phải vô cùng dụng tâm, mấy ngày này đều tính tốt, không có chỗ gì cần phải kiêng dè, vấn đề hiện tại là quà cưới.”
Lão gia tử nhìn về phía Trang Thư Tình, ánh mắt vừa kiêu ngạo lại có chút bất đắc dĩ, “Cái này lão phu hơi khó xử, không phải là lo lắng căn cơ của Trang gia không ở kinh đô, xưa này cũng không nhân tình lui tới mà không có người đến, lão phu lo lắng lại ngược lại, chỉ sợ ngày đưa quà cưới ngươi tới quá nhiều, sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt, nhà người khác có lẽ không lo lắng chuyện này nhưng Thư Tình lại khác, hơn nữa thân thích của Đổng gia cũng nhiều, Thư Tình, con có ý gì không?”
Nhà người khác còn có đối nghịch, Tình nha đầu nơi này cũng sẽ không có, đó là cùng Đổng gia không đối phó nhân lúc này chỉ sợ đều sẽ không hạ xuống, Tình nha đầu, ngươi liệu có cái gì nói?”
“Chuyện này ngài không cần quá lo, trong lòng hoàng thượng và thái tử đều đã tính trước, quá khách khí không chừng sẽ phản hiệu quả, nhận lấy quà cưới bọn họ mang đến coi như nhận lấy ý tốt của bọn họ, coi như thành toàn cái thân tình mà bọn họ muốn trả lại, trong lòng mọi người đều an ổn.”
Đổng lão gia tử khẽ gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, ân cứu mạng không thể buông xuống, cũng không phải một hai hộ gia đình thiếu nàng, từ đó tính lên có bao nhiêu nợ ân tình cho xiết, có thể tìm lý do để bọn họ trả là tốt nhất, miễn cho về sau thành mầm tai vạ.
Nếu thật nhớ ân tình này trong lòng, cũng sẽ không dứt khoát xóa bỏ, nhưng ở trong mắt hoàng thượng và thái tử, tư thái này cũng đã biểu hiện ra ý tứ minh bạch.
Mặc dù đã có đoán trước, hơn nữa cũng đã làm chuẩn bị, nhưng ai cũng không ngờ rằng người đến đưa quà cưới có thể nhiều đến thế.
Đổng Minh Dương được thả về nghỉ năm ngày để chuẩn bị cũng không thể không kéo Mạnh Bá lại nói nhỏ, “Chuẩn bị thêm mười bàn nữa, không, hai mươi bàn tiệc rượu, mặt khác lại chuẩn bị một ít lương khô, nhất định phải có thịt để ăn, dùng bột mì tốt nhất, gói lại cho những dân chúng không thể vào phủ, nhân thủ không thủ thì đi mượn những phủ xung quanh, nói với bọn họ dám ăn xén chút nào sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc.”
Mạnh bá liên tục gật đầu, cho dù trên đầu tóc đã dần bạc trắng nhưng bước đi vẫn uy vũ sinh phong.
Đổng Minh Dương nhìn người đến người đi, nhẹ nhàng thở ra một hơi, tiến tới bàn ghi chép, nhìn thấy bút tích ghi trên đó, lại hít vào một ngụm khí lạnh, có phải có chút nhiều quá hay không?
Nhìn danh mục quà tặng đang bốn vị quan viên bộ lễ thống kê, sau khi Đổng Minh Dương báo cáo phụ thân mới biết là do hoàng thượng cố ý phái bọn hắn tới.
Lúc này thấy bộ dạng hắn như vậy, một người trong đó liền mang một bản ghi chép khác qua cho hắn xem, “Chỗ này mới là dọa người nhất.”
Đổng Minh Dương chỉ nhìn trang thứ nhất liền không muốn lật tiếp trang tiếp theo, nặng nề bỏ trở lại, “Mấy vị đại nhân vất vả.”
“Vinh hạnh của chúng ta.”
Bên ngoài Đổng phủ cũng đặt một đài lễ rất lớn.
Vốn tưởng là không có, ai cũng không ngờ tới sẽ có dân chúng tiến đến, hơn nữa nhiều dân chúng như vậy, bọn họ đặt đồ trước cửa xong liền đi, phần lớn là gà mái được nuôi dưỡng cẩn thận, còn không thì cũng đặt rất nhiều rổ trứng, toàn những món ăn thôn quê, chẳng những thế, còn có những con cá bình thường, đủ loại cả, cái gì cũng có.
Sau khi lão gia tử cho người bày lễ đài ra ngoài, dân chúng cũng không nghĩ tới những thứ này sẽ được Đổng gia nhận lấy, Đổng Minh Dương còn đặc biệt an bày người đứng ở cửa nhận quà, nếu không trật tự lại sẽ không nhận, lúc này mọi người mới chận rãi xếp hàng.
Bởi vì lúc trước không có chuẩn bị quá nhiều phần quà để trả lễ, ngay từ đầu quà đáp lễ có rất nhiều thứ, nhưng sau khi không còn biện pháp liền dứt khoát tặng gạo, Đổng Minh Dương thật sự là bận không thoát thân được, lúc này mới để quản gia chuẩn bị lần nữa.
Vấn đề không xảy ra trong dự kiến này thật sự khảo nghiệm hắn, khảo nghiệm Đổng gia.
Nghe được tiếng vó ngựa, Đổng Minh Dương ngẩng đầu lên, là Trần Nguyên.
Trần Nguyên xoay người xuống ngựa. Ôm quyền hơi cúi người, “Đổng đại nhân.”
Tuy rằng thân phận đối phương chỉ là một quản gia, nhưng Đổng Minh Dương lại không dám chậm trễ, vội đáp lễ nói: “Sao Trần quản gia lại tới đây?”
“Công tử ra lệnh ta đến đây xem có thể giúp được gì hay không.” Trần Nguyên nhìn đoàn người đứng xếp hàng trước Đổng phủ, cười nói: “Xem ra Đổng gia sớm có chuẩn bị.”
Đổng Minh Dương cười khổ, “Trần quả gia đừng xem trọng chúng ta như vậy, ngày từ đầu chúng ta vạn không nghĩ tới sẽ có nhiều dân chúng như vậy.”
Vậy cũng coi như là phản ứng nhanh. Đổng gia cũng coi như là nhà đẻ của Trang tiểu thư. Nhất cử nhất động của nơi này đều dùng tốc độ nhanh nhất truyền đến Bạch phủ, lúc trước cũng chưa từng dự đoán được sẽ phát sinh chuyện như vậy, xem tình thế như này, người đến hẳn là sẽ càng lúc càng đông.
Mặc kệ là ở Hội Nguyên Phủ hay là ở kinh đô, nếu xét về nhân tâm, chỉ sợ ngay cả hoàng thượng cũng không theo kịp Trang tiểu thư.
Rõ ràng Trang tiểu thư cũng chưa bao giờ bận tâm mưu lược dân tâm, hơn nữa sau khi động đất qua, dân chúng trong kinh đô cũng không còn lại mấy.
Hai người sóng vai đi vào nhà chính, Đổng Minh Dương nói: “Trần quản gia tới vừa đúng lúc, ta thật sự có chuyện muốn nhờ Bạch công tử hỗ trợ.’
Trần Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu, “Chuyện gì?”
Sau khi bước vào, Đổng Minh dương liền dẫn hắn đi tới một nơi khá yên tĩnh, “Lúc đó Bạch công tử xuất động cấm quân để vận chuyển sính lễ, nhưng đồ cưới nhìn cũng biết sẽ nhiều hơn sinh lễ, Đổng gia không có quá nhiều người để dùng, mong Trần quản gia thông báo lại với công tử để nghĩ biện pháp.”
Là việc này, Trần Nguyên cười, “Đổng đại nhân yên tâm, công tử sớm đã có chuẩn bị, sáng mai, cấm vệ thành đông sẽ tới hỗ trợ, cấm vệ thành tây cũng tùy thời chờ đại nhân điều khiển.”
Đổng Minh Dương sửng sốt, như vậy… có được hay không?
“Vâng, Trang tiểu thư và công tử nhà ta thành thân, tất cả mọi thứ đều phải chuẩn bị thỏa đáng.”
Đổng Minh Dương yên lặng suy nghĩ, cũng biết được đạo lý cây to thì đón gió, sự nổi bật này nếu không biết tiết chế, ngày sau sợ là sẽ có càng nhiều phiền toái, hoàng thượng còn dễ nói, quan hệ với thái tử hiện nay cũng rất tốt, nhưng sau này, vẫn có thể như vậy sao?
Nhưng lại lo lắng, những lời này hắn đều không thể nói, thái tử là thái tử, là người hắn nguyện trung thành, nếu thực sự về sau sẽ xảy ra chuyện này, hắn lại lo lắng cũng không muộn.
Về phía Trang gia lúc này, Trang thư thần vội vầng chạy vào trong viện chính.
Ở chính phòng, Trang Bình Chí đang cùng nói chuyện mấy người trong tộc.
Vì lần hôn sự này, nam nhân Trang gia cơ hồ đều được huy động, ngay cả không ít nữ tử cũng muốn nương chuyện này để đến kinh đô.
“Chuyện gì, sao lại xúc động như vậy?”
Trang Thư Thần là trưởng tử Trang Trạch Dân, dù bị tổ phụ răn dạy cũng không thể dấu được cảm giác hưng phấn, “Rất nhiều người đến đưa quà cưới, nghe nói bên ngoài còn có rất nhiều dân chúng.”
“Năm trước kinh đô bị động đất, là Thư Tình bất chấp có thể bị hoàng thượng trách phạt mà can đảm cho người gõ mười một tiếng chuông, mới có thể giúp dân chúng kinh thành tránh được một kiếp, bọn họ cám ơn Thư Tình cũng là bình thường.” Trang Bình Chí thở dài nói, lại hỏi, “thạt sự có rất nhiều dân chúng đến? Đổng phủ có chuẩn bị đủ quà đáp lễ hay không? Tình huống như thế nào?”
“Tôn nhi chỉ có thể nghe được một chút, tam gia Đổng gia đã để quản gia đi chuẩn bị chút gạo thịt để đáp lễ, bên ngoài phủ cũng có chuẩn bị lễ đài.”
“Đổng gia có thể đứng vững nhiều năm ở kinh đô cũng là có đạo lý, Trang gia không thể ngồi không được, Trạch Dân, con đi hỏi tam gia Đổng gia xem có chuyện gì chúng ta có thể giúp đỡ được không, đúng rồi, không phải còn cần quà đáp lễ sao? Mang theo con dâu và nữ quyến đi hỗ trợ đi.”
“Vâng.” Trang Trạch Dân đứng dậy, tinh thần vô cũng tốt, “Đổng gia cũng nên xuất lực mới đúng, cũng không thể ngồi không hưởng sẵn.”
Trang Bình Chí lắc đầu thở dài, “Cũng đúng, nhờ phúc của tổ tiên mà toàn bộ Trang gia mới có được một trang Thư Tình mang đến vẻ vang cho Trang gia.”
“Nếu thật là do phúc phần của tổ tiên, người có tiền đồ nên là ni tử, khuê nữ tóm lại cũng phải lập gia đình.”
Nhìn về tam gia đang nói chuyện, Trang Bình Chí hừ lạnh, “Xem ra ta quyết định chuyển đến Hội Nguyên Phủ là đúng, nếu các ngươi chỉ có chút nhãn giới ấy, cho dù con cháu có tiền đồ thì cũng chỉ hữu hạn, các ngươi tự hỏi bản thân xem, trong những chuyện Trang Thư Tình đã làm, ngươi có thể là được một phần hau không? Thư Hàn cũng là do nàng dạy dỗ, không phải là các ngươi.”
Tất cả mọi người trong phòng, không có người nào dám trả lời.
Bọn họ tất nhiên cũng bội phục Trang Thư Tình, cũng thật kiêu ngạo vì nàng, chỉ là cảm thấy có khi cũng không tránh khỏi tiếc nuối, nàng là nữ nhân, nữ nhân cho dù có lợi hại hơn nữa, sau này không phải cũng gả đến nhà khác hay sao? Muốn giúp được nhà mẹ đẻ cũng chỉ có hạn.
Nhưng mà những an bày trước kia của Thư Tình quả thật cũng mang đến không ít lợi ích cho gia tộc, nàng chưa từng khiến gia tộc chịu thiệt thòi, đây cũng là sự thật.
Tác giả: Ngày mai chính là hôn lễ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.