Ác Nhân Thành Đôi

Chương 61: Cùng cưỡi ngựa




Nếu đổi là bình thường, đối với chuyện như vậy Bạch Chiêm sẽ không hỏi nhiều một câu.
Hắn không phải quan phụ mẫu, dân chúng sống chết cũng không liên quan đến chuyện của hắn, nếu ai nói với hắn bọn họ đang gặp nguy hiểm, hắn nói rằng việc đó là do bọn họ tự tìm.
Mãnh thú tuy hung dữ, như cho tới bây giờ đều tránh xa loài người, là nhân loại tự mình đến chỗ của loài hổ trộm con của nó, có thể không tìm tới cửa sao? Cắn chết cũng là xứng đáng.
Nhưng chuyện này là bình thường.
Thư Tình không phải lúc nào cũng có thiện lương cùng đồng tình với, nhưng cũng không sẽkhông thờ ơ với người bị thương, với nàng mà nói khi thấy người bị thương liền đưa tay giúp đỡ giống như là bản năng vậy, giống như lúc mới gặp Niệm Niệm, trước đó không lâu là bầy sói, đối với động vật đã như thế, vậy thái độ đối với người bị thương cũng không khác là mấy.
Bạch Chiêm nhìn bộ dáng này của nàng liền biết được.
”Muốn chuẩn bị thứ gì?”
”Hả?” Trang Thư Tình trừng mắt nhìn, đến khi phản ứng kịp, “Ngươi...”
”Nàng muốn đi, vậy thì chuẩn bị đi, không cần thiết phải suy nghĩ chuyện khác.”
”Ta lo là bản thân mình.” Trang Thư Tình cười khổ vươn hai tay, “ hai tay Này có thể cứu người, cũng có thể cứu động vật, có thể hiểu được động vật, tập tính của chúng nhưng với người thì lại chưa hẳn, ta cũng không cần bọn họ biêu đạt cảm kích như thế nào, cũng không muốn bị người khác nói những lời khó nghe. Ta có thể chữa bệnh cho Liễu tam, chỉ cần điều kiện đủ, ta sẽ cứu nàng, giúp nàng không mất đi tánh mạng, nhưng mặc dùg là vậy, đến bây giờ ta cũng không dám thực sự coi nàng làm bệnh nhân của ta, mổ bụng có thể trị được bệnh, ai sẽ tin chứ? Sợ là còn coi ta là yêu quái, sẽ trói lại đưa lên dàn hoả thiêu đi, đối với chuyện này, con người có thể bị sợ hãibao phủ hết thảy, sẽ không cho rằng ta đang cứu ngươi, mà….”
”Không ai dám thiêu nàng.” Thấy Thư Tình đang sợ hãi. Loại chuyện nàng nói khiến lòng Bạch Chiêm cực kì không thoải mái, “Không ai dám thiêu nàng, nàng có ta. Ta sẽ chống mắt lên nhìn, ai dám mảy may động đến nàng.”
Đứng dậy, ngạo khí của Bạch Chiêm lan toả, “Chúng ta hiện tại liền đi.”
”Thư Hàn...”
”Ta sẽ để người hộ tống hắn về trước, hiểu rõ chuyện bên này ta sẽ cùng nàng hồi Khê Thủy Trấn.”
Trang Thư Tình thở ra một hơi, gánh nặng trong lòng đều mất hết, đã có người dám cho nàng hứa hẹn như vậy. Nàng còn có gì không dám làm!
”Mang theo Thanh Dương Tử, nói hắn chuẩn bị nhiều dược một chút.”
”Yên tâm.”
Bạch Chiêm vừa ly khai. Trang Thư Tình liến đến phòng của đệ đệ.
Trang Thư Hàn đang xem sách, nhìn thấy tỷ tỷ bước vào có chút kinh ngạc, là có chuyện gì sao, tỷ tỷ bình thường sẽ không đến quấy rầy hắn.
”Tỷ tỷ có việc sao?”
”Ân.” Trang Thư Tình cẩn thận nói.”Đột nhiên phát sinh một chút việc, ngày mai tỷ tỷcó khả năng không thể đi với đệ, đệ...”
”Không sao, thời gian còn dài, đệ chờ tỷ tỷ cùng đi.”
”Không phải là chuyện này.” Ngồi thẳng một chút, nói câu kế tiếp, “Ngày mai đệ ngồi thuyền của Bạch công tử đi trước, sau khi chuyện ở đây lắng xuống tỷ sẽ đuổi theo, nhất định sẽ không làm hỏng đại sự của đệ.”
Khép sách lại. Trang Thư Hàn nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, “Phát sinh chuyện gì, mà tỷ phải đem đệ bỏ qua một bên?”
”Làm sao có chuyện tỷ tỷ muốn bỏ đệ qua một bên.” Trang Thư Tình dở khóc dở cười, “Mọi chuyện của đệ với tỷ tỷ mà nói so với chuyện gì đều quan trọng hơn. Nhất định không thể chậm trễ, không đến vài ngày, tỷ tỷ nhất định sẽ tới nơi.”
”Rốt cuộc là chuyện gì.”
Thấy đệ đệ đang cố ý muốn truy hỏi kỹ càng sự việc, Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, nói một câu trọng điểm, “Có người bị thương. Có liên quan tới những động vật ở trên núi, nên tỷ tỷ mới quyết định đi xem sao. Chốc lát nữa sẽ đi liền.”
”Bạch công tử cũng đi theo?”
“... Ân.”
Trang Thư Hàn cũng không hỏi tiếp, thời gian này hắn cũng đã nhìn ra được, nam nhân kia thực sự không dễ chọc, nhưng luôn bảo hộ tỷ đệ bọn hắn cũng là thật, tiên sinh đã từng nói, nếu tiên sinh không thu nhận vị đệ tử là hắn thì nằm mơ cũng đừng đụng vào nửa cân trà kia của Bạch công tử.
Bởi vì hắn chưa thấy nên không biết, lá trà kia không phải loại bình thường, trên thị trường căn bản không có bán, nghe cũng chưa từng nghe qua, nhưng đây mới thật sự chân chính là trà ngon.
Vì thế hắn thật sự không dám nói cho tiên sinh biết, ở nhà, hắn mỗi ngày đều uống loại trà này.
”Sau khi trở về, nói chuyện cần phải chú ý một chút, chuyện không nên nói thì đừng nói, dù là có người cố ý muốn hỏi cho ra bằng được, thì hết thảy đệ đều đẩy sang cho tỷ tỷ, khi tỷ đến sẽ tự mình ứng phó với bọn họ, đệ chỉ cần chú ý đến cuộc thi là chính.”
”Đệ đã biết, tỷ tỷ.” Nếu chỉ có chút điểm ấy mà ứng phó không xong, thì hắn còn nói gì đến chuyện gánh vác gia đình, hắn thật cao hứng vì tỷ tỷ lo lắng cho hắng, nhưng cũng không muốn trốn phía sau tỷ tỷ để nhận hết quan tâm, mọi việc đều để tỷ tỷ phải xuất đầu lộ diện.
Hắn là nam nhân.
Giao chuyện cho đệ đệ xong, Trang Thư Tình quay đầu lại nói với Nguyệt Minh, đại khái đúng như câu nói chủ nào tớ nấy, Nguyệt Minh bất quá mới theo Thư Hàn ngắn ngủn mấy tháng, tính tình kia đúng là càng ngày càng giống như Thư Hàn, rõ ràng là một gương mặt bánh bao, lại giả bộ nghiêm trang như đại nhân, khiến nàng vừa nhìn liền muốn véo một cái.
Sắp xếpcho mọi người trong nhà một chút, Trang Thư Tình để Bảo Châu đi theo đệ đệ, bản thân thì dẫn Nam Châu theo bên người, dù sao cũng không nhờ vả Bạch Chiêm nhiều.
Lấy một chiếc hộp đặc chế từ ngăn tủ ra, so với hộp đựng dụng cụ thú y thì lớn hơn một chút, bên trong cơ bản đều đầy đủ tất cả dụng cụ chuyên dụng cho phẫu thuật.
”Cầm lên liền cócảm giác như lại thấy được ánh mặt trời.” Trang Thư Tình lấy ra một con dao phẫu thuật nhỏ, linh hoạt sử dụng, cực kì thuận tay, vì để thích ứng với bộ dụng cụ mới này nên vào lúc rảnh nàng thường lấy ra để luyện tập tay một chút.
Sau khi Bạch Chiêm chuẩn bị thỏa đáng liền mang theo người qua thì đã thấy tỷ đệ hai người đang chờ ở cửa, Nam Châu ở phía sau cầm theo một hộp gỗ rất bắt mắt.
”Sao lại chờ ở bên ngoài?” Sờ sờ mặt nàng, có chút lạnh lẽo, Bạch Chiêm có chút mất hứng liếc mắt nhìn Nam Châu.
”Vừa mới ra thôi.” Trang Thư Tình cũng trừng người trước mắt, ở cổng lớn động thủ động cước, thật sự là...
Trang Thư Hàn chịu đựng cảm giác muốn hất bàn tay để trên mặt của tỷ tỷ ra, ho một tiếng nhắc nhở Bạch Chiêm về sự tồn tại của mình, “Bạch công tử, an nguy tỷ tỷ ta liền giao cho ngài, mong công tử nhất định phải bảo hộtỷ tỷ chu toàn.”
Nói xong, vái chào Bạch Chiêm thật sâu.
Bạch Chiêm nâng hắn dậy, “Nói lời vô nghĩa, ta không bảo hộ nàng thì bảo hộ ai.”
Lời này muốn hắn tiếp thế nào... Trang Thư Hàn nhìn về phía tỷ tỷ.
Trang Thư Tình suýt nữa bật cười, “Được rồi, trời lạnh, mau vào đi thôi, vài ngày sau tỷ tỷ nhất định sẽ hoàn hảo không chút tổn hao xuất hiện trước mặt đệ.”
”Tỷ tỷ nhất định nói được làm được.”
Trấn an được đệ đệ đang lo lắng, Trang Thư Tình nhìn vềphía Bạch Chiêm sau. Chỉ thấy ngựa, không thấy xe.
”Ta không biết cưỡi ngựa.”
”Ta biết là đủ rồi.” Bạch Chiêm vừa lòng nhìn Trần Nguyên, quân sư nàynhiếu lúc cũng đưa ra được một ý kiến hay.”Chúng ta đi đường tắt, xe ngựa không qua được.”
Đường đi ngắn hơn, Trang Thư Tình không có gì dị nghị, không phải chgig3 là bị ôm một chút thôi sao? nàng là một người hiện đại, có thể tiếp thu.
Bất quá, “ nha hoàn của ta phải làm sao bây giờ?”
”Nàng có người mang đi. Đi thôi, không nên trì hoãn.”
Trang Thư Tình thực an tâm. Nhưng nàng lại không phát hiện, kỳ thực nàng không nhận ra mình còn tín nhiệm nam nhân này hơn so với chính bản thân.
Bạch Chiêm xoay mình lên ngựa, khom người xuống vươn tay ra, Trang Thư Tình đưa tay lên cho hắn. Thân thể bay vút trong không trung, rồi ngồi trên lưng ngựa.
Còn chưa chờ nàng thấy rõ ràng cảnh vật, trước mắt liền tối sầm lại, thanh âm Bạch Chiêm truyền đến, “Gió lớn, mặt của ngươi sẽ chịu không nổi, an tâm giao cho ta là tốt rồi.”
Trên lưng có một cánh tay hữu lực gắt gao chế trụ, không khiến nàng đau, nhưng lại cho nàng loại cảm giác cả đời đều không thể tránh thoát.
Yên ngựa bên dưới thật mềm, theo bản năng sờ một chút. Quả nhiên thật sự rất mềm, này không giống như là thứ Bạch Chiêm thường dùng, sờ một chút ra phía sau. Quả nhiên, chỉ có chỗ nàng ngồi mới vừa có.
Cảm giác được động tác của nàng, Bạch Chiêm giải thích nói: “Nàng chưa từng cưỡi ngựa, ngồi một lát sẽ cảm thất khó chịu, để cái này lên có thể giảm bớt một chút.”
trong lòng Trang Thư Tình ấm áp, nhẹ nhàng ừm một tiếng. Dựa một chút vào thân thể ở phía sau.
Phát hiện nàng khó có khi thân cận hắn như vậy, Bạch Chiêm vui mừng trong lòng. Đem người ôm càng chặt, thúc vào bụng ngựa, mã hí dài một tiếng, chạy chậm vài bước sau tốc độ càng lúc càng nhanh.
Được áo khoác thật dày bao bọc, rõ ràng có tiếng gió vù vù lọt vào tai, nhưng Trang Thư Tình lại không cảm giác được lạnh, cũng không thấy sợ hãi, cảm nhận được sự quan tâm của người phía sau khiến nàng cảm thấy an tâm.
Không biết chạy đã bao lâu, ngựa rốt cục chậm lại, trước mắt sáng ngời, gió lạnh quất vào mặt.
”Có sao không, có khó chịu chỗ nào không?”
Trang Thư Tình trả lời cực kỳ thành thật, “Hẳn là không bị xước da, nhưng có chút đau.”
”Thanh Dương Tử có mang theo dược, một lát để Nam Châu đến bôi thuốc cho nàng.”
”Ừm.” Trang Thư Tình nhìn phía trước, “Hình như có công sai?”
”Hẳn là đã nghe được đến tin tức, huyện Chúc Đan Dương này, có công sai tới, có thể đoán được gian phát sinh việc này chắc không ngắn, Trần Nguyên, đến trước hỏi hiện tại là tình huống gì.”
Trần Nguyên dục ngựa đến trước, Bạch Chiêm theo sau đi tới, thả tốc độ của ngựa chậm lại.
Thanh Dương Tử cưỡingựa đuổi theo, thần thần bí bí nói: “Trang tiểu thư, loại thuốc tê kia có chút tiến triển.”
”Thật sao? Lập tức có thể dùng không?”
”Nếu như không sợ sẽ chết người thì đương nhiên là có thể.” Thanh Dương Tử căn bản không thấy được ánh mắt lạnh lẽo của công tử nhà hắn, hưng trí bừng bừng tiếp tục nói: “Cũng chưa thấy người chết, ta đã tìm người đến thử, còn sống.”
Việc này và việc coi con người như động vật để thí nghiệm có gì khác nhau, Thanh Dương Tử sờ sờ mũi, rốt cuộc biết lời này không thể nói ra miệng, nhưng Trang Thư Tình lại không dễ bị lừa gạt như vậy.
”Còn sống ý là chưa tỉnh, hay là vĩnh viễn cũng không thể tỉnh?”
“... Chưa tỉnh.”
”Có khả năng tỉnh lại hay không?”
“... Trang tiểu thư, hắn sẽ bị xử trảm vào mùa thu năm nay, trên lưng mang tội giết người, một nhà già trẻ tổng cộng bảy người đều không tha, hắn cũng không phải loại người vô tội.”
Bạch Chiêm dục ngựa đi nhanh hơn một chút.
”Ta không phải đứng ở phương diện đạo đức để chỉ trích ngươi.” Trang Thư Tình vỗ vỗ tay bên hông, tươi cười có chút nhạt, cũng rất rộng rãi,“Chỉ là giáo dục mà ta tiếp thu không cho phép ta đem sinh mệnh con người như cỏ rác, đại phu ra tay để trị bệnh cứu người, nếu như mất đi sự tôn trọng với tính mệnh con người, thì có tư cách gì để làm đại phu đây? Sư phụ của ta đã từng nói một câu, dù có là cừu nhân giết cha ngã xuống trước mặt chúng ta, thân là đai phu, trước hết phải cứu người sống lại rồi đem hắn đến chịu tội trước pháp luật, không cần biết kết cục của hắn cuối cùng có phải là chết hay không, nhưng đó cũng đến từ xét xử công bằng, mà không phải ý chí của người đại phu, đương nhiên, những thứ này chỉ có thể thích ứng với ta, ở nơi này, không phải ai cũng có thể tiếp thu. “
Thanh Dương Tử kỳ thực rất giống với Bạch Chiêm.
Đồng dạng là người không cần cái nhìn của thế tục, không đưa người khác để vào mắt, không thể phân biệt được thị phi, khác nhau chỉ là do Thanh Dương Tử si mê luyện dược, nên khi gặp được Trang Thư Tình, Bạch Chiêm tùy thời có thể bỏ qua.
Nhưng hắn cũng chỉ nghĩ là những quy củ này quả thật không thích hợp với mình, nhưng Trang tiểu thư cũng không trách hắn, khi hắn lấy lại tinh thần đã lập tức nở nụ cười, “Trang tiểu thư chỉ cần quản việc trị bệnh cứu người, những chuyện này cứ để ta lo liệu.”
Trang Thư Tình cười cười, cái gì cũng không nói, nơi này không phải xã hội văn minh, nàng chỉ cần không vi phạm lời thề của mình là được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.