Ác Quỷ Đến Từ Hư Không

Chương 13: Thảo Luận Về Quá Khứ




Điểm hẹn là một quán cà phê gần văn phòng thám tử của Vương Kiến. Ông ta đã ngồi chờ sẵn ở bên trong. Năm nay Vương Kiến đã hơn sáu mươi tuổi nhưng vẫn giữ được một cơ thể khỏe mạnh không thua kém gì thanh niên. Sau khi về hưu, do không quên được nghề cũ nên ông đã mở một văn phòng thám tử. Với danh tiếng vốn có, văn phòng của ông được tín nhiệm và có được khá nhiều khách hàng. Sau đó ông thuê thêm các thám tử phụ và đào tạo cho họ cùng làm một hãng thám tử. Công việc chủ yếu là theo dõi ngoại tình và tìm người, không đủ để thỏa mãn Vương Kiến. Với những đệ tử còn làm việc tại sở, Vương Kiến vẫn thường tham gia vào các vụ án với tư cách cố vấn. Sự nghiệp của ông có thể xem là hoàn hảo nếu không vướng phải vụ án ác quỷ đến từ hư không.
Nhâm nhi một tách cà phê đậm, Vương Kiến nhìn thấy hai người bước vào quán. Bằng trực giác, ông đoán rằng đó là những người đã nói chuyện qua điện thoại với mình. Trong lúc La Cẩm Vân định gọi lại cho ông thì Vương Kiến đã giơ tay lên ra hiệu cho họ tới chỗ ông.
“Cho hỏi, ông là Vương Kiến?” Tôn Hạo Minh hỏi.
“Đúng là tôi.” Vương Kiến chìa tay về phía ghế đối diện mời họ ngồi.
Cả hai cùng ngồi xuống, phục vụ nhanh chóng đưa thực đơn tới cho họ.
“Cho tôi hai ly sinh tố dâu.” Tôn Hạo Minh chọn luôn cho La Cẩm Vân, anh biết rõ sở thích của cô. Khi phục vụ rời đi, anh vào ngay chuyện chính “Tôi là Tôn Hạo Minh, người vừa mới mua lại ngôi nhà ác quỷ. Còn đây là La Cẩm Vân. Ông bảo ông là người đã điều tra vụ án năm đó?”
“Đúng vậy. Chắc cậu cũng biết vì sao người ta lại đồn rằng vụ án này là do ác quỷ gây ra phải không? Đó là do các máy quay đều không quay được cảnh hung thủ vào nhà trong suốt ba ngày. Còn theo lời khai của một người sống gần đó thì hằng ngày ông ta đều kiểm tra máy quay trong suốt mười năm, hoàn toàn không có ai khả nghi vào nhà. Ngoài cửa chính ra thì không có lối nào khác để xâm nhập mà không để lại dấu vết. Hơn nữa trong nhà lại có một căn phòng bí mật vẽ một vòng tròn ma thuật, thế là tất cả đồn rằng họ đã triệu hồi lên một con ác quỷ.” Vương Kiến tóm tắt lại vụ án.
“Sau khi gây án, ác quỷ đã bỏ chạy tới con hẻm gần đó và biến mất giữa chừng.” Tôn Hạo Minh bổ sung điều mình đã được nghe nói.
“Chính xác là dấu máu nhỏ giọt biến mất. Tôi nghi ngờ rằng hắn có đồng bọn tiếp ứng, ví dụ như leo lên một chiếc xe thì dấu máu sẽ biến mất thôi. Điều đó cho thấy đây là một vụ mưu sát được tính toán kĩ lưỡng từ trước.” Vương Kiến có suy nghĩ giống hệt Tôn Hạo Minh.
“Nếu ác quỷ thật sự có thể biến mất vào hư không thì nó vốn không cần rời khỏi nhà làm gì.” Dù có ý kiến khác họ, La Cẩm Vân cũng thấy tình tiết này không hợp lý.
Thấy cô không mê tín một cách mù quáng, Tôn Hạo Minh cũng yên tâm rằng La Cẩm Vân vẫn suy nghĩ lí trí. Anh tiếp tục trình bày những phát hiện và suy đoán của mình “Theo tôi được biết thì chủ nhà là An Tố Vy là người sống khép kín, chỉ thân thiết với các bạn trong câu lạc bộ của mình. Đó là câu lạc bộ kì bí chuyên tìm hiểu các hiện tượng và sự kiện kì lạ.”
“Vào cái lúc An Tố Vy còn ở câu lạc bộ, họ chỉ toàn tìm hiểu về các loại tà thuật, các ác ma trên đời. Cánh nhà báo lúc đó đã dùng việc này để củng cố lòng tin của người đọc.” Vương Kiến nhớ lại lúc đó, cảnh sát không thể nào ngăn được các tin đồn thất thiệt truyền đi. Nhưng bù lại, thông tin ác quỷ đó khiến gánh nặng dư luận giảm bớt, do họ đều kết luận là do ác quỷ gây ra nên hiếm ai trách cứ cảnh sát không bắt được hung thủ.
“Điều đó ít nhất đã giúp chúng ta lí giải được tại sao lại tồn tại vòng tròn ma thuật trong căn phòng bí mật đó. Bởi nhóm của An Tố Vy là những kẻ mê tín đến mức điên cuồng, chính họ đã bày ra mọi thứ và khiến vụ án trở nên nhuốm màu huyền bí như vậy.” Tôn Hạo Minh tiếp lời.
“Nhưng cũng nhờ cảnh sát Vương lúc đó nghĩ tới việc có phòng bí mật nên mới phát hiện được vòng tròn ma thuật đó. Sao lúc đó ông lại đoán rằng có tồn tại phòng bí mật vậy?” La Cẩm Vân thắc mắc.
“Thật ra tôi cũng đâu đoán được gì, đó là do một mảnh giấy kẹt lại trên tường nên căn phòng bí mật mới bị lộ. Có thể nói đó là do ông trời giúp tôi.” Vương Kiến đáp.
Chi tiết này khiến Tôn Hạo Minh phải để tâm “Mảnh giấy đó là từ đâu ra?”
“Tôi không biết, gần đó không có loại giấy đó. Có thể là của một nạn nhân làm rơi lúc ra khỏi phòng bí mật và để kẹt lại.”
Tôn Hạo Minh có một suy nghĩ khác “Có thể là do hung thủ cố tình để lại.”
Vương Kiến và La Cẩm Vân bất ngờ trước suy đoán đó, họ nhìn anh chờ đợi câu tiếp theo. Tôn Hạo Minh liền đưa ra kết luận “Hắn biết về vòng tròn ma thuật ở trong phòng bí mật và muốn cảnh sát phát hiện được và tạo ra câu chuyện ác quỷ đến từ hư không. Nói cách khác, hắn là người quen của nhóm An Tố Vy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.