"Thân..."
Quản gia Matteo vừa đi phi tang... Khụ, là đi xử lý Omega vừa mới phát tình không đúng nơi đúng chỗ kia quay trở lại xong thì lại bị tình huống ở đây chọc cho tắt tiếng. Ông hết nhìn thân vương nhà mình, lại nhìn Kỷ Dụ đang đứng ở đó, ý tứ trong ánh mắt kia càng ngày càng thêm kỳ quái. Kỷ Dụ đang bởi vì Matteo đến quá nhanh không kịp trốn còn bị ông nhìn như vậy nữa... Cậu trong lòng rối loạn một hồi rồi chỉ đành dập nồi dìm thuyền thôi. Dù sao cậu cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội lần này hòng để lại ấn tượng trong lòng người đàn ông đẹp trai đến mức nhân thần công phẫn kia.
Cho dù người đời đều cho rằng thân vương Napoli là cha truyền con nối, chỉ có cậu ở thời điểm này là có thể chắc chắn rằng trong mấy trăm năm trôi qua kia người mang danh phận thân vương Napoli chỉ duy nhất có một người thôi. Cũng chẳng biết hắn làm cách nào khiến cho người ngoài tin vào điều đó, nhưng chỉ cần hắn vẫn là hắn, cậu nhất định sẽ không từ bỏ lần nữa theo đuổi hắn. Lần này cậu còn phải khiến cho hắn đừng hòng đẩy cậu ra xa...
Hắn, thân vương Napoli, chỉ có thể là của cậu mà thôi! Của một mình cậu!
"Là ngài đắp chăn cho em sao?"
Kỷ Dụ hít vào một hơi thật sâu, dưới cái nhìn như muốn hút lấy hồn người khác của hắn dần dần đến gần rồi nhỏ nhẹ nói. Cậu đứng cách hắn một bước chân, khoảng cách giữa họ gần như là không có nhưng cậu lại không muốn lùi về sau. Trong xã giao, hành động của cậu là không hợp lẽ, còn dễ khiến người khác hiểu lầm là cậu có ý đồ không chính đáng. Nhưng tùy quan hệ giữa người với nhau, có người phản ứng thế này, có người phản ứng thế kia. Có lẽ trong thâm tâm Kỷ Dụ cũng muốn thử xem hắn sẽ đối với cậu thế nào.
Có lẽ hắn sẽ không đẩy cậu ra hay lùi về đâu... Nếu hắn là người đắp chăn cho cậu. Như vậy là hắn đang thả ra tín hiệu khác thường với cậu. Ở một số trường hợp, sau đó mối quan hệ của cậu và hắn có khả năng tiến đến một khái niệm gọi là bạn tình hợp ý. Cái này không hề hiếm lạ ở châu Âu.
Đối với suy nghĩ có chút loạn thất bát tao của Kỷ Dụ, Landulf vẫn nhìn cậu không chớp mắt. So với cậu, trong suy nghĩ của hắn cái cổ trắng mịn với mạch máu không ngừng tỏa ra mùi hương hấp dẫn đang vươn cao của cậu có sức hấp dẫn với hắn hơn. Landulf cực kín đáo liếm qua răng nanh sắc bén của mình một chút. Mãi một hồi sau, khi cái cổ Kỷ Dụ đều muốn mỏi vì phải liên tục ngẩng đầu nhìn lên hắn mới không tiếng động gật đầu.
Điều khiến người ta bất ngờ lại hận đến nghiến răng nếu biết chính là hắn có thể kiềm chế bản thân không một phát ngoặm lấy cái cổ kia...
Matteo ở một bên ngược lại đã bị dọa đến rớt cằm rồi. Dù ông nhanh chóng nghĩ đến việc thân vương đại nhân đã hai lần vì Kỷ Dự mở miệng, đắp cái chăn thôi cũng không có gì đáng ngạc nhiên đâu đúng không...
Khốn, sao không đáng ngạc nhiên cho được. Chuyện hiếm lạ mấy trăm năm chưa từng có đó. Một việc là lạ, hai việc là quá lạ, ba việc chính là đặc biệt hiếm lạ luôn có được hay không!! Nhưng Matteo tự nhận đây là một xã hội dân chủ văn minh tiên tiến, sự liên kết giữa người và người dù có quái lạ đến cỡ nào vẫn nên được chấp nhận một cách phóng khoáng.
Ông thì vậy đó, Kỷ Dụ ngược lại cố gắng đàn áp nhịp tim như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực sau khi nhìn thấy thái độ của người đàn ông. Mặc kệ cho nó ở dưới bản năng của một huyết tộc là không chỗ có thể giấu giếm được. Cũng bởi vì nhịp tim cậu đập quá nhanh, mạch máu co thắt lại càng khiến nó phát ra mùi vị thơm ngon đến ngất ngây. Huyết tộc Alpha thân vương nào đó đã bị hung cho say đến choáng váng. Rồi cứ thế không kịp đề phòng, để cho... Kỷ Dụ tập kích thành công, chụt một cái lên sườn mặt của hắn.
"..."
"..."
Hai người còn lại tại hiện trường đều bị biến cố bất ngờ này chọc cho đứng hình.
"Ừm... Cảm ơn ngài. Cũng trả cho ngài."
Còn ai đó vừa mới hành động lớn mật, không thèm quan tâm hoàn cảnh hay hậu quả như vậy lúc này lại có chút e thẹn không dám nhìn người đàn ông trước mặt mà khẽ nói. Dù rất luyến tiếc khi phải rời khỏi hắn nhưng Kỷ Dụ biết dục tốc thì bất đạt, không thể làm quá sổ sàng nên sau khi đem chăn đưa cho hắn thì cậu lùi về sau. Thế mà không nghĩ xem hành động vừa rồi của mình quá nhanh quá nguy hiểm cỡ nào...
Ừ thì... Một cái hôn má chỉ là hình thức giao tiếp bình thường thôi...
Bình thường cái quỷ!
Bình thường người ta chỉ hôn phớt, trông thì giống vậy nhưng da thịt không có chạm nhau. Còn cái hôn vừa rồi của Kỷ Dụ... Huyết tộc Alpha thân vương nào đó đến hiện tại vẫn còn cảm thấy chỗ bị hôn nóng rực còn mang theo vị ngọt thấm người. Nhưng khi không nghĩ sâu xa hơn, hành động của Kỷ Dụ trong mắt họ chỉ là hành vi bắt chước nhưng bước không tới, cực kỳ quê độ của một người không hiểu văn hóa phương Tây mà thôi. Dù Kỷ Dụ có một nữa huyết mạch châu Âu thì việc cậu là du học sinh từ Trung Quốc tới, sinh ra và lớn lên ở đó vẫn là chình ình một cục ra đây, không thể thay đổi được. Cứ vậy tạo ra một sự hiểu lầm khó đỡ.