Tuy rằng Tri Hỏa với Bắc Hoàng Minh lần này xảy ra chút mâu thuẫn, nhưng Bắc Hoàng Minh đã hứa là làm, buổi tối ngày 24 tháng 12 đều chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Tiệc sinh nhật tất nhiên phải mời bạn tốt, không chỉ có toàn bộ thành viên Minh Giáo góp mặt đầy đủ, ngay cả bằng hữu trong game đều được mời tới. Tất cả theo chỉ dẫn của Bắc Hoàng Minh mà đến được thần điện, cho đến khi mọi người tập trung đông đủ, Bắc Hoàng Minh mới ấn xuống cơ quan, đưa mọi người đến lâu đài thủy tinh nọ.
Mới vừa vì cơ quan bí mật mà cảm thấy hiếu kỳ, đến lúc nhìn thấy lâu đài thủy tinh, tất cả đều ngây người, trầm trồ tán thưởng.
“Tri Hỏa, tên nhóc nhà anh cũng quá lợi hại đi, tổ chức tiệc sinh nhật mà cũng tìm được nơi tuyệt thế này.” Hỏa Luyện căm giận oán thán.
“Hờ hờ, cứ hâm mộ đi.” Tri Hỏa đắc ý cười.
“Hứ, Bắc Hoàng Minh cưng anh đến thế là cùng.” Hỏa Luyện không cam lòng lẩm bẩm.
Nghe được ba chữ Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa lại trầm mặc. Cậu vẫn còn đang chiến tranh lạnh với Bắc Hoàng Minh, hai người mấy ngày nay đều không nói chuyện với nhau.
Mà đối với chuyện hai người bọn họ giận dỗi nhau, người trong bang càng không thể chịu đựng được, trong lòng lúc nào cũng run sợ chỉ lo lỡ chọc giận hai kẻ này thì chẳng khác gì kích phải bom nguyên tử. Nhưng mà cũng thật may hôm nay có thể tạo cơ hội cho bọn họ làm lành với nhau, tất cả đồng lòng quyết tâm nhất định phải làm cho Tri Hỏa với Bắc Hoàng Minh khôi phục lại quan hệ như bình thường!
.
Sau khi vào trong lâu đài thủy tinh mọi người lại thêm một phen choáng ngợp, lần này ngay cả Tri Hỏa cũng ngây người. Toàn bộ lâu đài được trang hòa vô cùng tráng lệ, giống hệt như yến hội xa hoa của tầng lớp thượng lưu.
“Minh, sao cậu làm được hay vậy?” Lưu Ly tò mò hỏi dồn, “Mấy ngày nay cậu còn chẳng chịu cho chúng tôi giúp cơ mà.”
Mím môi, Bắc Hoàng Minh đáp: “Bí mật.”
“Đồ keo kiệt.” Lưu Ly bực mình, đang định tiếp tục gặng hỏi, nhưng vừa nhìn thấy Bắc Hoàng Minh đang ngắm Tri Hỏa đến chăm chú, liền ngoan ngoan câm miệng lại. Dù sao nhỏ vẫn là người biết nắm rõ thời thế, vấn đề kiểu như này để hôm nào tìm tiện hỏi cho ra đáp án cũng không sao, còn chuyện giải hòa cho hai người đâu phải lúc nào cũng có thể làm được.
“Thôi nào, bắt đầu tiệc đi, hôm nay mọi người cứ thoải mái nhé!” Tri Hỏa cố ý lờ đi ánh mắt của Bắc Hoàng Minh, đi đến trung tâm nói.
Cố gắng đi nào, cố một chút nữa đi! Những người khác đều đang ráo riết dán ánh mắt nóng rực về phía Bắc Hoàng Minh, hy vọng hắn có thể chủ động tiến tới. Nhưng làm người ta thất vọng chính là Bắc Hoàng Minh đều không có chút động tĩnh nào! ! !
Thất vọng não nề, ai nấy đều bỏ cuộc, hoàn toàn nhận thức được chuyện người ta yêu đương thế nào người ngoài cũng không thể quản nổi, đành để mặc hai tên đó vậy.
.
Tuyên bố bắt đầu bữa tiệc xong, Tri Hỏa liền túm tụm một chỗ với đám Thiếu Ảnh, Hỏa Luyện, không hề tỏ vẻ lạc lõng một chút nào, mà Bắc Hoàng Minh chỉ đứng lặng một góc nhìn theo cậu.
“Không đi giải thích sao?” Cổ Lam đột nhiên hiện ra bên cạnh Bắc Hoàng Minh, tò mò hỏi.
Rũ mắt, Bắc Hoàng Minh ngắm nghía chiếc vòng trên tay nói: “Vì sao lại là tôi giải thích?”
“Ai mà chẳng biết lần này là cậu có lỗi, bằng không đổi lại tên nhóc Tri Hỏa kia thì sẽ bồn chồn không yên, ngốc nghếch dán mắt nhìn cậu cả ngày rồi.” Cổ Lam tỏ vẻ hiểu biết nói.
Bắc Hoàng Minh hết nói nổi, giữa hai người bọn họ nhìn ra kẻ có lỗi rõ ràng vậy sao?
“Tất bật chuẩn bị tiệc sinh nhật như vậy, cậu chẳng lẽ đành để Tri Hỏa cứ thế mà giận mình luôn hở? Nghe nói là tiệc sinh nhật Tri Hỏa tròn hai mươi tuổi, cả đời chỉ có một lần thôi đó nha, cậu bỏ lỡ vậy coi được sao?” Cổ Lam tiếp tục cổ vũ.
Lời nói của Cổ Lam làm Bắc Hoàng Minh bắt đầu dao động. Hắn đương nhiên không nghĩ sẽ lãng phí ngày quan trọng như thế này, không chỉ vì đây là sinh nhật hai mươi tuổi của Tri Hỏa, hơn hết đây là lần đầu tiên hắn được chúc mừng ngày sinh của Tri Hỏa, thật sự rất đáng để kỷ niệm.
“Ai nha, cái con người này sao lề mề vầy chứ.” Cổ Lam đấm vào lưng Bắc Hoàng Minh làm hắn ngã người về phía trước, phải vội vàng đứng vững lại.
“Cậu thật là thô bạo. ” Bắc Hoàng Minh bất đắc dĩ cười.
“Nào có đâu, cậu mà còn không qua đó, đừng trách tôi thô bạo đá cậu qua phía Tri Hỏa. Cậu cũng không muốn dùng cái cách mất mặt đó xuất hiện trước Tri Hỏa đúng không?” Cổ Lam cười tươi rói.
Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống trán, Bắc Hoàng Minh thở dài coi như nhận mệnh, sải bước về phía Tri Hỏa.
“Thật xin lỗi, có thể cho tôi mượn Tri Hỏa một chút không?” Cắt ngang cuộc nói chuyện của mấy người, Bắc Hoàng Minh không buồn chờ bọn họ trả lời liền nắm lấy cổ tay Tri Hỏa, kéo cậu ra ngoài.
“Cậu làm gì?” Bị bất ngờ nên đứng không vững, Tri Hỏa liền ngã vào trong lòng Bắc Hoàng Minh.
“Tìm ngươi nói chuyện.” Dứt lời, Bắc Hoàng Minh liền kéo cậu rời khỏi lâu đài thủy tinh.
Nhiều người dùng ánh mắt vừa kỳ quái vừa ngưỡng mộ nhìn theo Bắc Hoàng Minh siêu cấp đẹp trai nọ kéo theo Tri Hỏa đang không ngừng giãy dụa rời đi, có mấy người tò mò định đuổi theo nhìn một chút, lại bị Cổ Lam đột nhiên chắn trước cửa ngăn cản.
“Mấy người biết rõ kết cục ra sao không? Nếu bị hai người kia phát hiện có người nhìn lén, chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm đấy.” Cổ Lam cười tủm tỉm nhắc nhở, nhất thời làm tất cả dẹp ngay ý định này trong đầu. Dù sao lòng hiếu kỳ có lớn đến mấy, so ra cũng kém cái mạng quý giá vài phần.
Phải cảm ơn tôi đấy nhé. Quay đầu nhìn hai người khuất dần trong màn đêm, Cổ Lam nở nụ cười.