Nghe được chuyện của Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh từ Cổ Lam và Hải, tất cả mọi người đều thấy thật tiếc cho bọn họ. Chẳng lẽ truyền thuyết về Nhật quân Nguyệt đế cứ như vậy chấm dứt sao? Là đồng đội cùng hai người sánh vai chiến đấu cho tới tận bây giờ, chẳng ai mong muốn kết cục như thế này, nhưng mà ngay cả người trong cuộc thái độ cũng rất rõ ràng không hy vọng người ngoài nhúng tay vào, cho nên mọi người chỉ biết đứng một bên lo lắng mà thôi.
Minh, kết hợp giữa Nhật cùng Nguyệt, mất đi Nguyệt, vậy chữ Minh này đâu có nghĩa là Minh nữa? (1)
“Quên đi, anh nghĩ hai đứa đều cần thời gian để bình tĩnh. Chúng ta trước hết đừng xen vào làm gì.” Đến cuối cùng, Hải rốt cuộc bất đắc dĩ bỏ cuộc, nói.
“Có lẽ chỉ còn cách đó.” Nhún vai, Hàn Ly cũng buông tha, chuyện tình cảm là phiền toái nhất!
“Các vị, sao giờ còn ở đây?” Ló ra từ phía cửa, Tri Hỏa có chút kinh ngạc kêu lên.
“Làm sao vậy?” Những người khác quay sang liếc nhìn nhau, quyết định giả vờ như chuyện gì cũng chưa xảy ra.
“Phải đi đảo Hải Dương tìm NPC kia thôi. Còn nữa, bang chúng ta đã lâu lắm không nhận nhiệm vụ rồi, điểm danh vọng cùng tài chính sắp cạn, tôi nghĩ trước hết cứ phân thành hai nhóm hành động đi đã.” Tri Hỏa nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa, “Cổ Lam, Hải cùng Lưu Ly tiếp tục đi tìm NPC. Hàn Ly cùng Nguyệt Lượng theo tôi tiếp nhận nhiệm vụ đi.”
“Được.” Lên tiếng, mấy người bèn tách ra hành động.
“Trước kia chưa từng thấy nhóc Tri Hỏa có năng lực lớn thế nha.” Lưu Ly nhịn không được tò mò hỏi Hải đứng bên cạnh.
“Phải nói là thật ra đầu óc em ấy không phải kém, mà do Minh quá chiều chuộng nên mới lười biếng vậy thôi. Hiện giờ Minh đi rồi, em ấy tất nhiên phải trưởng thành hơn.”
“Tuy rằng cảm thấy Tri Hỏa như vậy rất oách, nhưng em vẫn thích bộ dáng ngốc ngốc của cậu ấy hơn, có cảm giác rất đáng yêu.” Cười cười, Lưu Ly cảm thán.
“Nói đúng rồi, anh cũng không thích em ấy tháo vát mẫu mực như hiện tại.” Hải tỏ vẻ đồng cảm.
“Tóm lại, hy vọng Minh có thể nhanh chóng trở về. Tin tức Nhật quân Nguyệt đế bất hòa hình như đã lưu truyền trong Ám Vô Dạ rồi.” Lưu Ly đề cập đến chủ đề đang được bàn tán rộng rãi nhất gần đây trên diễn đàn người chơi.
Nhật quân Nguyệt đế lập nên thành thị đầu tiên của người chơi trong Ám Vô Dạ vẫn luôn là một cặp thu hút nhiều sự chú ý nhất trong game, hiện giờ tin tức hai người mâu thuẫn bị lộ, làm sao người ta không tò mò về sự thực đằng sau được chứ?
“Chúng ta cũng đâu quản được nhiều thế, người ta hiếu kỳ vậy không để ý tới là được.” Hải cảm thấy rất nhức đầu, bọn họ nào có thừa hơi để ý tới mấy chuyện tầm phào ấy.
“Hiện tại cũng chỉ có thể biết đối phó vậy thôi.” Lưu Ly đi theo thở dài.
“Tôi nghĩ bọn họ nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu. Nếu cả hai tên đó cùng bỏ cuộc, thì tôi có lẽ cũng chẳng thể nắm chắc về quan hệ của mình với Cung Thịnh Lạc nữa.” Cổ Lam đuổi theo sau vừa vặn nghe được cuộc trò chuyện của hai người, cũng phát biểu ý kiến của mình. Bạ𝗻 đa𝗻g đọc 𝘁ru𝑦ệ𝗻 𝘁ại ﹍ 𝘁ru𝓶𝘁ru𝑦 e𝗻﹒𝗩𝗻 ﹍
“Nhất định sẽ không sao đâu.” Hải đối với bọn họ rất tin tưởng.
Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh đối với mọi người mà nói, giống như một tấm gương về tình yêu bất chấp mọi ngăn trở. Nếu bọn họ xảy ra vấn đề gì, vậy tình cảm giữa hai người đồng giới thật sự làm người khác phải cân nhắc lại.
“Hy vọng vậy.”
–
“Sao lại đi nhận nhiệm vụ trộm trứng rồng hả, Tri Hỏa cậu có phải bị điên rồi không??” Hàn Ly vừa ra khỏi công hội nhịn không được kêu lớn.
“Còn nói nữa, nếu không phải mấy người hoang phí thời gian lúc trước, điểm danh vọng của chúng ta đâu đến nỗi bị bang khác bỏ xa nhiều thế này?”
Điểm danh vọng của bang ảnh hưởng rất lớn đến thứ hạng của bang hội, đồng thời điểm càng cao càng có cơ may nhận được nhiệm vụ cao cấp, tiền thưởng cũng nhiều hơn, ngoài ra còn vô số quyền lợi khác. Cho nên mỗi bang đối với điểm danh vọng của chính mình càng phải cẩn thận chăm chút.
“Thì cũng có thể từ từ mà tiến chứ, không cần lập tức nhận cái loại nhiệm vụ muốn chết này!” Đối với Hàn Ly mà nói, nhiệm vụ trộm trứng rồng lần này chẳng khác gì tự sát cả. Nếu như cả bang bọn họ đều có mặt, vậy còn nắm chắc được tám phần, nhưng hiện tại thiếu đến một nửa, còn không có Bắc Hoàng Minh, bọn họ thành công mới lạ.
“Anh đừng mất tự tin thế, cứ tin tôi đi.” Tri Hỏa vỗ vỗ bả vai Hàn Ly an ủi.
Tin tưởng được cậu mới lạ. Hàn Ly nói thầm trong lòng. Tuy rằng thời gian này Tri Hỏa vẫn tỏ vẻ như không có chuyện gì cả, nhưng tất cả mọi người đều biết cậu đang cố gắng áp chế tình cảm của mình, hiện giờ nhận nhiệm vụ kiểu này, tám chín phần là muốn được phát tiết rồi. Nhưng mà phát tiết ở đâu thì phát tiết, cũng không nhất thiết phải nhận nhiệm vụ này chứ a a a a!
“Không sao cả, chúng ta đi xem đã.” Nguyệt Lượng nắm tay Hàn Ly, tỏ ý bản thân ủng hộ Tri Hỏa.
“Thì đã nhận rồi, còn biết làm sao giờ.” Nói vài câu, Hàn Ly sau đó cũng đuổi kịp bước chân Tri Hỏa.
Chỉ hy vọng đến lúc đó có thể lưu lại toàn thây là được rồi. Than thở, Hàn Ly có vẻ hết sức bi quan.