Trong thời gian Trì Ngộ vào Tập đoàn Trì thị đảm nhiệm chức vụ trợ lý, tuy rằng rất bận rộn nhưng cũng học được rất nhiều thứ.
Không như Nhiễm Cấm chỉ cần biết được công việc mỗi ngày của mình, thân là trợ lý kiêm thư ký, cô còn phải nắm rõ cả nội dung và trọng điểm trong công việc hàng ngày của Nhiễm Cấm.
Trì Ngộ nhanh chóng hoà nhập vào công việc, ngoài tài năng và trí tuệ của mình, quản lý và đồng nghiệp ở tất cả các bộ phận đều rất kiên nhẫn với cô.
Chỉ cần cô hỏi, mọi người sẽ trả lời cặn kẽ cho cô.
Dù cho không hỏi, chỉ cần tiểu Trì tổng nhíu mi một cái, lập tức sẽ có người chạy đến hỏi cô có cần hỗ trợ gì không.
Trước khi trở thành trợ lý, Trì Ngộ còn cho rằng mình sẽ bị Nhiễm Cấm quay lưng, cần phải vừa đe doạ vừa dụ dỗ để có được vị trí này, và có thể Nhiễm Cấm sẽ chỉ đạo người trong công ty không hợp tác với cô.
Nhưng không ngờ, mọi việc lại thuận lợi như vậy.
Trì Ngộ không khỏi suy nghĩ, có phải những người này nể mặt chị cô nên mới kiên nhẫn với cô như vậy?
Hay là......
Lúc Trì Ngộ ôm máy tính rời khỏi phòng kế hoạch cũng không đi ngay, mà đứng cạnh cửa nghe ngóng một chút.
"Mấy cô nói xem Nhiễm tổng và tiểu Trì tổng có phải là đang hẹn hò thật không? Nếu không thì sao Nhiễm tổng lại dặn chúng ta phải giúp đỡ tiểu Trì tổng như vậy."
"Hỏi gì đáp nấy, không được giấu giếm gì hết...... Thế này, có phải thật sự muốn giao Tập đoàn cho cô ấy không?"
"Không thể nào, tiểu Trì tổng không phải khoa học gia nghiên cứu Quỹ đạo Mặt trăng sao? Điều hành Tập đoàn có phải hơi quá sức không?"
Giám đốc Từ đi ngang qua, nghe được các cô nói chuyện, lấy tập tài liệu trong tay gõ lên đầu từng người.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết vang lên, giám đốc Từ mặt lạnh nói: "Có thời gian buôn chuyện không bằng suy nghĩ về cách làm việc của mình đi! Kế hoạch làm xong hết rồi hả?! Tiểu Dương!"
Tiểu Dương mới vừa rồi còn sôi nổi nhiều chuyện bất giác cúi đầu, yếu ớt nói: "Vẫn chưa......"
"Vậy còn không mau đi làm đi!"
"Dạ!"
Phòng kế hoạch lập tức tiến vào tạng thái làm việc căng thằng, Trì Ngộ đứng ở cửa đã nghe rõ ràng mọi thứ.
Là Nhiễm Cấm cố ý chỉ đạo họ phải chia sẻ tất cả mọi thứ.
Sau khi tiếp nhận vị trí trợ lý, Trì Ngộ đi sớm về trễ, là hình mẫu nhân viên văn phòng tiêu chuẩn.
Mỗi lần Tề Đồng muốn gặp cô đều đến cao ốc U.P tìm.
"Bên Chu Vũ có tiến triển gì không?" Trì Ngộ mời cô xuống nhà hàng dưới lầu ăn tối.
"Mình đang theo dõi gắt gao đây, tạm thời còn chưa phát hiện đầu mối mới. Cậu thì sao? Sao lại gầy đi không ít thế này?"
"Mỗi ngày đều làm việc liên tục, không mệt sao được."
Tề Đồng cảm thấy buồn cười: "Cậu là cành vàng lá ngọc trời sinh, làm sao có thể hầu hạ người khác."
Trì Ngộ xoay xoay cổ và bả vai đau nhức, nói: "Sao có thể nói vậy được, công việc khác nhau mới cần đến sự phân công lao động, làm gì có chuyện ai hầu hạ ai. Cậu không tra được manh mối mới thì tìm mình làm gì?"
"...... Em chỉ là công cụ của chị thôi sao chị Ngộ? Em nhớ chị, không tới thăm được à?"
Hai người cùng nhau lớn lên, trước nay nói chuyện không hề kiêng kỵ gì, nghĩ sao nói vậy.
Thoải mái trò chuyện một hồi, chợt nhìn thấy từ cửa nhà hàng bước vào hai người.
"Ặc, Nhiễm Cấm, còn có cảnh sát họ Lộ nữa kìa!" Tề Đồng lập tức hạ giọng.
Trì Ngộ đã quen nhìn cảnh này, chỉ "Ừ" một tiếng: "Hai người đó thường gặp nhau ở đây, ăn uống gì đó."
"À." Tề Đồng nhớ tới, "Hồi trước, khi mình giúp cậu điều tra quan hệ giữa Nhiễm Cấm và Lộ Tư Kình, thì tỉ lệ họ xuất hiện ở nhà hàng này là cao nhất, sau đó là nhà của Lộ Tư Kình."
Tề Đồng nói làm Trì Ngộ nhớ tới việc nhìn thấy Lộ Tư Kình và Nhiễm Cấm trên đường đi hôm nọ, hình ảnh họ hôn nhau trong xe lập tức đập vào tâm trí cô.
Nếu như nói cô ta và chị hai đã chia tay từ lâu, chị hai còn có người khác, ngoài mặt vì muốn bảo vệ quyền lợi của Tập đoàn nên mới chọn cách tạm thời không công khai, vậy thì Nhiễm Cấm và Lộ Tư Kình hẹn hò nhau cũng không có gì đáng trách, thậm chí còn là việc rất công bằng.
Rốt cuộc thì chuyện Nhiễm Cấm chia tay với chị hai có phải là một mồi lửa không?
Cái chết của chị hai, là bởi vì mối quan hệ phức tạp của họ mà dẫn đến hoạ sát thân sao?
Đối tượng hẹn hò bí mật của chị hai là ai? Liệu người này có phải là kẻ sát nhân luôn núp phía sau hay không?
Thật sự hiểu lầm Nhiễm Cấm sao?
Vậy video giám sát quay được người đó là như thế nào?
Nghĩ đến đây, Trì Ngộ lập tức cho Tề Đồng xem đoạn video được lưu trên điện thoại của cô và nhờ cô ấy giúp điều tra người này.
Tối qua cô lùng sục trên internet mãi mới tìm được đoạn video quay lén chị gái mình và đối tượng hẹn hò bí mật, từ đó dẫn đến việc Nhiễm Cấm công khai hai người đã chia tay.
Tề Đồng ngạc nhiên nhìn đoạn video: "Video thế này mà cũng nhận ra chị cậu được hả? Người đang ở cùng chị ấy thì lại càng bọc kín mít, là nam hay nữ còn không biết, nhìn có khác gì một mảng mosaic* đâu."
(*Mosaic: đại loại có thể tưởng tượng như mấy cái ô vuông che che trong JAV đó.)
Trì Ngộ nói: "Nếu không khó thì cần gì đến vị đại Phật như cậu ra tay chứ?"
Tề Đồng được Trì Ngộ khen ngợi, lập tức lên tinh thần: "Chị Ngộ đã mở miệng, vậy thì em đây có bị lột một lớp da cũng sẽ giúp chị điều tra rõ! Cứ yên tâm giao cho em đi nha!"
Trì Ngộ hài lòng nói: "Chờ chị Đồng của mình điều tra ra sự thật, cậu muốn gì thì mình sẽ cho đó."
"Thật luôn?"
"Thật, có táng gia bại sản thì mình cũng sẽ làm cậu thoả mãn."
Tề Đồng được Trì Ngộ vuốt lông, vuốt đến thoải mái như Lộ Lộ khi nằm trong vòng tay Trì Ngộ, chỉ thiếu nước nằm ngửa ra, dang rộng tay chân hưởng thụ.
Tề Đồng đang cười ngây ngô, vừa ngẩng đầu chợt nhìn thấy Lộ Tư Kình đang nhìn về phía mình, bốn mắt chạm nhau.
Ánh mắt Lộ Tư Kình ngưng tụ lại, sau đó lộ ra vẻ chán ghét, đảo quanh hai vòng, môi mấp máy, dường như đang thầm thì hai chữ "Ngu ngốc".
Tề Đồng: "......"
Trong mấy ngày đảm nhận vị trí trợ lý của Nhiễm Cấm, Trì Ngộ phát hiện Nhiễm Cấm thật sự tận tâm với Trì thị, hầu như không bỏ sót bất kỳ chi tiết quan trọng nào.
Đây là lý do tại sao lịch trình mỗi ngày của Nhiễm Cấm đều chật kín.
Để biết được chuyện xảy ra trong nhà khi mình ở nước ngoài, Trì Ngộ đã sử dụng danh nghĩa trợ lý để không chỉ nắm rõ công việc của Nhiễm Cấm trong công ty mà còn thâm nhập vào cuộc sống của nàng.
Cô lái xe chị gái đi làm, khi Nhiễm Cấm tan tầm, cô cũng đi theo, cho tài xế về trước, tự mình đưa Nhiễm Cấm về căn hộ.
Mặc dù căn hộ của Nhiễm Cấm chỉ cách toà nhà U.P vài km, thì Trì Ngộ vẫn luôn bất kể mưa nắng đưa nàng về.
Nhiễm Cấm phản đối vài lần, nhưng Trì Ngộ nhất quyết kiên trì, cuối cùng đành phải theo ý cô.
Chỉ là, khi bóng đêm phủ lên sự tĩnh lặng, trong xe phảng phất tàn hương của Trì Lý, giữa hai người từng thân thiết đến mức có thể gối đầu lên đùi tâm sự, giờ đây chỉ còn lại sự im lặng vô biên cùng tiếng nhạc từ radio cố gắng xoa dịu bầu không khí.
"Cảm ơn em đưa tôi về."
Mỗi ngày trước khi lên lầu, Nhiễm Cấm đều để lại câu này.
Trì Ngộ không đáp lại, hai người cứ như vậy tạm biệt nhau trong sự tẻ nhạt.
Sau khi Nhiễm Cấm lên lầu, Trì Ngộ không lập tức quay xe đi, cô sẽ ngồi lại đó, nhìn ánh đèn sáng lên từ ô cửa sổ nhỏ trong căn hộ của Nhiễm Cấm.
Nhiễm Cấm thật sự về nhà, không đi đâu khác.
Đôi khi tiếng nhạc trên radio rất ồn ào, có đôi khi lại phát ra những bài nhạc xưa cũ, nhưng vừa nghe khúc dạo đầu đã khiến người ta buồn đau.
Trên xe có một hộp thuốc lá không biết được để đó từ lúc nào, và một cái bật lửa.
Trì Ngộ nhớ đây là nhãn hiệu chị gái cô hay hút.
Cô rút ra một điếu thuốc nhỏ dài, vụng về đặt lên môi sau khi nhìn nó một lúc, châm lửa xong, ngay lần hút đầu tiên đã ho sặc sụa.
Sao chị hai lại thích hút thứ này chứ.
Trì Ngộ dụi tắt thuốc vào gạt tàn trong xe.
Làn khói thuốc chưa kịp đi vào phổi đã khiến cổ họng Trì Ngộ vô cùng khó chịu.
Nhất thời nhớ đến chị gái đã chết oan uổng, nhất thời lại nhớ đến Nhiễm Cấm ngồi xổm xuống lau góc áo cho cô.
Cô dùng năm ngón tay vuốt những lọn tóc dài trước trán ngược ra sau, lộ ra đôi mắt sáng ngời nhưng đượm vẻ hoang mang.
Con đường dưới chân có vô số ngã rẽ, phía trước là sương mù mờ mịt, không có đường tới, cũng không thấy đường về.
......
Nhiễm Cấm cho cô làm trợ lý, cũng để cô đưa về nhà, cho phép cô xâm nhập và hiểu rõ cuộc sống của mình.
Nhiễm Cấm cũng sẽ gọi cho những người cô không hề quen biết ngay trước mặt cô, lời nói tuỳ tiện, giống như khi nàng trêu chọc cô ở Câu lạc bộ Hoa Mộc Lan vào đêm đó.
Nhưng ngay cả như vậy, theo như Trì Ngộ quan sát quy luật sinh hoạt của Nhiễm Cấm, tính toán khối lượng công việc nàng phải hoàn thành, thì nàng không có thời gian chơi đùa bên ngoài.
Cũng giống như chiếc nút áo được cài đến tận dưới cằm trên bộ âu phục quanh năm không đổi của nàng, việc hưởng thụ cuộc sống mà Nhiễm Cấm nói có lẽ chỉ nằm trên miệng, cùng lịch công tác hết nơi này đến nơi khác.
Bên cạnh đó, điều duy nhất có thể gọi là thư giãn chính là ăn cơm với Lộ Tư Kình.
Phân cục Nam Ngạn của Lộ Tư Kình cách cao ốc U.P không xa, thỉnh thoảng hai người sẽ hẹn nhau ở nhà hàng, chuyện trò, sau khi Lộ Tư Kình ra về, Nhiễm Cấm tiếp tục lên lầu làm việc.
Có đôi khi, buổi chiều Nhiễm Cấm cần đi đâu đó mà Lộ Tư Kình tiện đường, nàng sẽ ngồi xe Lộ Tư Kình.
Trì Ngộ lặng lẽ đi theo vài lần, quan sát trong dòng xe cộ.
Hành động giữa hai người quả thật rất thân mật, nhưng nói một cách công bằng thì giữa bạn thân với nhau còn thân mật hơn thế này nhiều.
Ngay cả như bản thân Trì Ngộ, lúc trước luôn thích nằm lên đùi Nhiễm Cấm, hoặc là ỷ vào chiều cao của mình mà ôm cổ nàng, còn gần gũi hơn nhiều so với Nhiễm Cấm và Lộ Tư Kình. Dù rằng khi ấy cô chỉ xem Nhiễm Cấm là người thân mà thôi.
Vậy rốt cuộc giữa hai người này là quan hệ gì đây?
Lộ Tư Kình đúng là bạn gái mới của Nhiễm Cấm sao?
Trì Ngộ vô cùng tò mò quan hệ giữa hai người, chỉ cần có thời gian sẽ lập tức đi theo dõi.
Hôm đó, Trì Ngộ theo hai người đến dưới công ty Chu Vũ, sau khi Nhiễm Cấm đi lên, Lộ Tư Kình chạy tiếp qua hai dãy nhà phía trước, dừng xe, vào trung tâm thương mại.
Trì Ngộ biết có tiếp tục đi theo Nhiễm Cấm cũng không thể vào văn phòng của Chu Vũ, nên chọn đi theo Lộ Tư Kình.
Trì Ngộ đi rất chậm phía sau, thấy Lộ Tư Kình hôm nay vẫn ăn mặc rực rỡ, dưới chân còn mang giày cao gót, nhất định không phải đến trung tâm thương mại để phá án.
Đến khi cô phát hiện Lộ Tư Kình đang ôm ấp một người đàn ông cao lớn một cách ngọt ngào, hai người họ cùng đi lên lầu ăn kem, trong đầu Trì Ngộ xẹt qua hình ảnh Lộ Tư Kình nghiêng người hôn Nhiễm Cấm trong chiếc SUV hôm nào, lòng cô vô cớ bùng lên ngọn lửa.
Lúc người đàn ông kia xếp vào hàng người chờ mua trà sữa, Trì Ngộ đi ngang qua Lộ Tư Kình, nói với cô: "Cảnh sát Lộ, mời cô lại đây một lát, tôi có chuyện muốn nói với cô."
Lộ Tư Kình thấy Trì Ngộ, sắc mặt lập tức đen lại.
Trì Ngộ bước vào lối thoát hiểm, Lộ Tư Kình suy nghĩ một lúc rồi đi theo cô.
"Đó là bạn trai của cô?" Trì Ngộ đứng trên cầu thang, hỏi thẳng cô.
"Thì sao?" Lộ Tư Kình còn tưởng rằng cô muốn hỏi việc của Nhiễm Cấm, không ngờ lại nghe được một câu ngoài dự kiến
"Thật sự là bạn trai của cô?" Hai mắt Trì Ngộ như bốc cháy, khóe miệng lại tràn ra một nụ cười lạnh, "Trong lúc đang hẹn hò với bạn trai lại còn xun xoe với Nhiễm Cấm. Cảnh sát Lộ thật lợi hại."
Lộ Tư Kình chưa kịp hiểu ý tứ trong câu nói của Trì Ngộ, nhưng vẫn nhận ra sự quái gở trong giọng điệu của cô, theo bản năng phản kích:
"Việc của tôi và Tiểu Cấm thì liên quan gì đến cô? Cô là gì của cậu ấy? Chẳng qua chỉ là em gái cũ thôi. Hơn nữa xun xoe nghĩa là thế nào? Tôi......"
Nói đến đây, Lộ Tư Kình sực nhớ ra: "Không phải chứ, chờ chút, cô đang cảm thấy tôi bắt cá hai tay hả? Cô cho là tôi có thể có gì với Tiểu Cấm chứ?"
Trì Ngộ không nói lời nào, nhìn cô bằng ánh mắt không mấy dễ chịu.
Sự im lặng này có thể coi như thừa nhận.
Lộ Tư Kình không ưa Trì Ngộ từ lâu, lần trước ở bãi đỗ xe bị Trì Ngộ làm nghẹn họng, về nhà nghĩ lại, cảm thấy mình còn chưa phát huy hết công lực trong việc cãi nhau, ấm ức khó chịu, rút kinh nghiệm xương máu lần sau nhất định phải thể hiện cho tốt.
Cơ hội đã tới, lúc này phải lấy khí thế sấm vang chớp giật mà đáp trả Trì Ngộ.
"Sao nào! Chị cô đồng tính thì cả thế giới đều đồng tính à? Trong mắt cô, có phải Tiểu Cấm gặp gỡ ai cũng là chuyện đáng xấu hổ hay không? Đúng đó! Vừa rồi tôi không biết cô núp ở đâu mà thấy được bạn trai tôi, tôi và Tiểu Cấm hoàn toàn trong sạch! Cậu ấy chưa từng làm chuyện gì có lỗi với chị cô! Tôi nói với cô nè Trì Ngộ, tôi mặc kệ Tiểu Cấm yêu thương che chở cô thế nào, trong mắt tôi cô chỉ là thứ đồ loser con ông cháu cha. Tôi khuyên cô tốt nhất là gắn não vào để nghĩ, nghĩ một chút cho tình cảnh của Tiểu Cấm đi!"
"Tình cảnh của chị ấy?" Trì Ngộ nhìn thẳng vào Lộ Tư Kình, như thể muốn nắm bắt được cơ hội lần này, bức thiết muốn biết được bí mật của Nhiễm Cấm thông qua Lộ Tư Kình, "Rốt cuộc là chị ấy đang ở trong tình cảnh gì, cô có thể nói cho tôi không?"
Giọng nói của Lộ Tư Kình vẫn còn vang vọng trong cầu thang, như thể cô đã trở lại căn phòng thẩm vấn chật chội và tối tăm, theo bản năng dùng thái độ đối xử với tội phạm để chống lại Trì Ngộ.
Cô tưởng rằng sau khi Trì Ngộ nghe được câu này sẽ tức điên lên đi tranh cãi với cô.
Không ngờ, giọng điệu Trì Ngộ vẫn như lúc mới đi vào đây, bình tĩnh, không có ý giễu cợt nào.
"Cô cũng không biết rõ mọi thứ về chị ấy, nhưng chắc chắn là biết nhiều hơn tôi." Trì Ngộ nói, "Cảnh sát Lộ, cô và Nhiễm Cấm quen biết nhau thế nào vậy? Tại sao chị ấy lại lang thang bên ngoài vào lúc đó?"
Lộ Tư Kình phát hiện thấy thái độ lần này của Trì Ngộ dường như có chút thay đổi.
Duỗi tay không đánh người tươi cười*, mặc dù Trì Ngộ không cười với cô nhưng thật sự là khá quan tâm đến Nhiễm Cấm, lửa giận đã chạy tới đỉnh đầu của Lộ Tư Kình cũng dịu lại đôi chút.
(*Duỗi tay không đánh người tươi cười: ý nói không thể có thái độ nặng nề đối với người đã tươi cười nhận lỗi.)
Môi Lộ Tư Kình mấp máy, rõ ràng Trì Ngộ nhìn thấy cô muốn nói, cuối cùng lại ngừng.
"Việc của Tiểu Cấm tôi không có tư cách nói. Cô nói cũng đúng, tôi không biết hết mọi thứ về cậu ấy, nhưng cũng biết được không dễ dàng gì để cậu ấy đi đến ngày hôm nay. Cậu ấy có trách nhiệm của riêng mình, tôi nói nhiều chỉ gây thêm trở ngại cho cậu ấy. Có điều, hình như cô đã nhận ra chuyện gì, vậy thì cứ trực tiếp đến hỏi cậu ấy, nếu cậu ấy muốn nói thì sẽ nói cho cô. Nhưng mà...... khả năng cao là đi hỏi cũng vậy thôi, theo cách hiểu của tôi đối với cậu ấy bao nhiêu năm, nếu như cậu ấy không muốn nói thì cô sẽ không cách nào cạy miệng được, ngay cả khi......"
Lộ Tư Kình nói đến đây thì đột nhiên dừng lại, sau đó dùng ánh mắt chán ghét nhìn Trì Ngộ.
"Quả thật chị ấy không muốn nói với tôi." Trái tim Trì Ngộ như đang chìm dần vào nước chanh, chua chát, lại như sắp nhũn ra.
Lộ Tư Kình nghĩ đến, vừa rồi Trì Ngộ gọi cô vào đây là để đòi lại công bằng cho Nhiễm Cấm, chợt thấy cũng không có gì đáng giận.
"Rất nhiều chuyện tôi không biết, dù có biết cũng không thể nói nhiều, nhưng mà, Trì Ngộ." Điện thoại Lộ Tư Kình rung lên, bạn trai đi mua trà sữa về không thấy cô nên gọi điện thoại.
Cô mở cửa lối thoát hiểm, trước khi ra ngoài nói với Trì Ngộ: "Có thể cô không phải là người duy nhất không hiểu được Nhiễm Cấm. Giống như bóng tối, có những người cô tưởng rằng mình hiểu rõ họ, nhưng thật ra, đôi khi sự thật không phải do cô nhìn thấy bằng mắt."
Lộ Tư Kình nói xong câu đó liền rời khỏi lối thoát hiểm, để lại mình Trì Ngộ đứng giữa những bậc thang yên tĩnh này, cùng với mùi khói phảng phất trong không khí.
____________________________________________
Editor: Tự dưng đọc chương này lại nghĩ đến bài hát này, tình yêu đôi khi rất vô vọng, nhưng không tuyệt vọng.
Chương này dài bình thường, nhưng không hiểu sao rất khó edit, mất đến tận 5 tiếng mới xong. Thật ra thì nếu edit lướt và thoáng ý hơn thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng vì cách Ninh Viễn đùa nghịch với câu chữ quá đẹp, nhiều khi mình vừa edit vừa phải tấm tắc khen thầm, thế nên mình luôn cố gắng giữ lại chính xác từng từ mà tác giả đã dùng để chuyển sang tiếng Việt, mà như vậy phải chuốt lại rất nhiều lần sao cho câu văn mượt mà trong khi vẫn giữ được nguyên bản (lại còn khó hơn khi mình không biết tiếng Trung). Khen vậy thôi chứ thật sự không thích Ninh Viễn chút nào vì bản chất mẹ ghẻ.
Ở Việt Nam, văn phong của chị Nguyễn Ngọc Tư cũng đẹp lắm, từng câu từng chữ thấm đẫm xót xa nhưng không khiến người ta bi luỵ, nếu có điều kiện thì mình đề xuất các bạn đọc cuốn "Sông" của chị ấy, xuất sắc ngang với "Cánh đồng bất tận".