Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Chương 37: Thú nhận




(( Mỵ Nhi))
Cô kéo Đan Đan đi được một hồi thì dừng lại, trong khu mua sắm cũng có vài nơi thưa người.
" Có chuyện gì muốn hỏi cậu cứ hỏi đi?" - Cô nghiêm túc nhìn Đan Đan.
" Mình không có chuyện gì muốn cả."
" Cậu đang thất vọng về mình lắm đúng không."
" Mỹ Mỹ ngốc, mình tin cậu và tôn trọng sự lựa chọn của cậu."
" Mình... mình thật sự làm tình nhân của người ta."
" Bao lâu rồi?"
" Đã 7 năm rồi."
" Cậu có yêu anh ta không?."
" Mình... mình... không biết."
" Mỹ Mỹ ngốc, không yêu tại sao lại bên nhau tận 7 năm. Mình hiểu rõ tính của cậu, chắc hẳn trước giờ đều chỉ có duy nhất một mình a ta."
" Nhưng anh ấy... mình thật sự không biết nữa."
" Mỹ Mỹ à đừng cố chấp nữa nếu yêu thì cứ nói ra còn anh ta không rõ ràng với cậu thì cứ dứt khoác đi. Mình luôn ủng hộ cậu mà nếu anh ta còn dây dưa không rõ mình sẽ đánh cho anh ta một trận nhớ đời."
" Đan Đan à, chỉ có cậu là tốt với mình thôi."
" Haiz, chỉ tội nghiệp Trịnh học trưởng. Đánh mất cậu là mất mát to lớn nhất rồi."
" Hức, cậu đừng nói lung tung. Mình đi mua sắm tiếp thôi còn rất nhiều thứ phải mua đó."
Cô dắt Đan Đan đi không sót cửa hàng nào, hôm nay đúng là một ngày bận rộn mà.
Đan Đan cũng mua được không ít đồ dưới sự tư vấn của cô nào là váy áo, giày các loại, phụ kiện và túi xách,...,....
Còn cô cũng chọn được vài món đồ xinh xắn. Cô mua thêm một cây bút máy cho học trưởng vì cô nhớ hôm trước thấy bút của anh bị hỏng rồi. Cô cũng mua cho hắn cái cà vạt màu đỏ chói mắt nữa, cô thích như thế vì trước nay đồ cô chọn hắn đều không có ý kiến.
Mua sắm đã tay xong cô cùng Đan Đan đi làm tóc tồi đi spa. Lần này cô quyết tâm biến Đan Đan thành con gái một cách triệt để.
Sau khi Đan Đan sửa soạn xong xuôi cùng mặc váy vóc và trang điểm lên đúng là còn xinh đẹp hơn cô tưởng tượng nhiều.
" woa... xin hỏi mỹ nhân trước mặt tôi là ai vậy?" - cô nghịch ngợm trêu ghẹo.
" Mỹ Mỹ à đừng chọc mình nữa, mình cứ cảm thấy kỳ kỳ làm sao đó. Không quen chút nào."
" Mình không trêu cậu đâu nhìn gương xem này thật sự rất xinh đẹp phải không. Cậu mặc nhiều sẽ quen thôi. Từ nay không được ăn mặc như trước kia nữa không thì mình sẽ tuyệt giao với cậu."
" Tuân chỉ."
Đan Đan nhìn mình ỡ trước gương cũng suýt chút không nhận ra nữa là. Đời này kiếp này thật không uổng công cô đã kết giao với Mỹ Mỹ. Người cô tin tưởng và cũng là bạn thân duy nhất của cô.
Cả ngày dài cuối cùng cũng kết thúc sau một loạt chuỗi mua sắm làm đẹp cùng đi ăn thả ga.
Cô về nhà tắm rửa nghỉ ngơi nhưng trước khi đi ngủ cô lại đột nhiên muốn làm việc này, việc mà trước giờ cô chưa từng làm. Cô lấy điện thoại nhắn 1 tin cho hắn.
" Em nhớ anh 😘😘 "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.