*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghi Thường dựa vào khuỷu tay cường tráng hữu lực của Cố Hoàn, hai người ngồi ở ban công phòng khách sạn nhìn ban bầu trời đêm đầy sao cùng biển động.
Gió biển nhẹ nhàng phản phất, ngày mùa hè bầu trời đêm trong vắt thuần khiết, ngôi sao lập loè, thậm chí còn có thể nhìn đến thật dài một cái ngân hà. Sóng biển cuồn cuộn, triều tịch cuồn cuộn, sóng biển nhẹ nhàng chụp đánh bờ biển..... Trong lòng tràn đầy một mảnh bình thản.
Gió đêm nhẹ phẩy, bên cạnh là người mình yêu thương, Cố Hoàn sủng nịnh chiều chuộng đê mê tận hưởng cảm giác đang ôm trọn thiên hạ vào lòng.
Nghi Thường đang muốn tìm hắn biểu đạt một ý tưởng trong lòng, vừa chuyển đầu, liền nhìn đến hắn chuyên tâm nhìn xuống trước ngực nàng, bàn tay ko yên phận len lén với vào trong, mi tâm nhíu lại, tỏ ra một bộ mặt nghiêm túc nghiên cứu. Rốt cuộc phát giác ánh mắt NGhi Thường
Cố Hoàn: "......" Ha hả a......
Nghi Thường nắm lấy bàn tay đang làm càng của hắn, lườm nguýt:
"Cố Hoàn, trong đầu anh cả ngày chắc chỉ nghĩ được mấy chuyện này?"
Người nào đó còn chẳng biết xấu hổ gật gật đầu. Hắn tiến đến nàng bên tai thấp giọng nói:
"Bảo bảo đã quên sao? Lần trước chính em còn bắn ra cả nước"
Tiếp theo hắn liền chỉ vào gương mặt kiện mỹ ko góc chết của mình, thấp giọng tà mị:
"Anh nhớ ko lầm thì tất cả đều bắn lên trên này..."
Thấy hắn càng nói càng quá đáng, Nghi Thường đỏ mặt che miệng hắn lại. Hắn mặt mày mỉm cười, linh hoạt đầu lưỡi từng cái liếm nàng lòng bàn tay......
Nghi Thường: "......" Không cứu!
Tiếp theo, nàng liền bị Cố Hoàn mạnh mẽ đẩy ngã ở trên ghế, hắn xoay người phủ lên, ánh mắt đầy tạp niệm mà nhìn người dưới thân. Nhẹ nhàng mà vuốt ve khuôn mặt Nghi Thường, sau đó cúi đầu dùng môi áp lên môi nàng, chỉ dừng lại ở hành động hôn môi, cũng không chạm đến chỗ sâu bên trong, Nghi Thường rốt cuộc có một loại cảm giác nam nữ yêu đương - thuần khiết ngây ngô nhưng rồi lại nhất trêu chọc nhân tâm......
" Nghi Thường, lần trước cảm giác được không?"
Hắn để sát vào,khoảng cách hiện tại giữa hai người chỉ tính bằng milimet, hơi thở hắn mát lạnh dịu nhẹ phả khắp người nàng, từng lỗ chân lông đều chân thực cảm thấy thế. Nàng không khỏi hồi tưởng lại tình cảnh mấy ngày trước....tất cả tư vị tuyệt mỹ đó đều do người nam nhân này mang đến cho nàng.
Hai người đến bây giờ, trừ bỏ bước cuối cùng ko làm, còn lại đều đã hơn 1 lần trải nghiệm. Cố Hoàn mỗi lần đều nằm ở trên người nàng thở hổn hển, nàng thậm chí có thể cảm giác được sự cứng rắn dưới bụng nhỏ, nhưng hắn luôn là bất động nàng, nói là muốn để dành khi nàng thực sự chấp nhận hắn.
Nàng khi nào nói qua chính mình không muốn? Chỉ là hắn kiên trì, Nghi Thường cũng không dám nói ra bản thân đã sẵn sàng, như vậy quá xấu hổ,..
Cố Hoàn lại nghĩ, sau 1 tuần nửa. Qua kỳ thi đại học hắn sẽ hoàn toàn biến nàng trở thành người của hắn. Dư vị khởi đầu ngón tay xúc cảm, khẩn trí, ướt át, hoạt nộn...... Cố Hoàn nhẫn nại chỉ có thể dời đi lực chú ý...
Cố Hoàn dùng một tay vói vào trong quần áo bóp nhẹ vài cái, không đợi Nghi Thường sinh khí, hắn tự giác mà đem tay chuyển dời đến vòng eo, lòng bàn tay có một chút một chút vuốt ve nơi mềm mại da thịt, một bên dùng mặt cọ cọ vào mặt Nghi Thường,hướng tai nàng thổi khí...
"Bảo bảo, hôm nay cho em xem sự khác biệt được ko?"
Nghi Thường biết trong hắn nghĩ chẳng phải thứ tốt đẹp, ko thèm phản ứng. Nhưng là không chịu nổi hắn sờ soạng, từng cái sờ nàng eo, sờ nàng cái mông, ở nàng mẫn cảm nhất vòng eo thượng bồi hồi, đầu ngón tay khi thì khẽ chạm vào quần lót nàng...
Mặt trên, Cố Hoàn cắn cắn vành tai nàng, đầu lưỡi vói vào đi liếm láp nàng nhĩ động, Nàng bị hắn giở trò trêu chọc, thế nhưng nhịn không được phát ra một tiếng dâm mỹ rên rỉ.
Này thanh kiều kiều thở dốc với hắn. Giây tiếp theo liền thấy hắn vẻ mặt
"Anh liền biết em cùng muốn, ko cần trưng ra vẻ bất cần như vậy"
Hai người vốn dĩ liền thân thể nằm dài trên ghế, hắn dùng một chút lực, ghế bập bênh liền lay động, thân thể cũng càng thuận tiện mà áp hướng nàng, hắn thở phì phò bò lên trên đem áo ngoài của nàng cởi ra, Nghi Thường muốn tránh né nhưng chỉ vài hành động, Cố Hoàn đã hoàn toàn thực hiện được hành vi xấu xa.
"Cố Hoàn,anh mỗi lần đều như vậy khi dễ em.. có phải anh rất thích làm những loại chuyện này"
Nghi Thường cứng rắn hỏi, trên mặt không chút biểu tình gì. Cố Hoàn sắc mặt lập tức chuyển biến.. Hắn im lặng ghé vào người Nghi Thường, ko biết nên làm sao,hắn sợ chỉ cần động đậy nàng sẽ lập tức bỏ đi.Nghi Thường biết hắn hiểu sai ý tứ, chỉ cần nàng tỏ thái độ một chút hắn liền biến thành cún con mè nheo trước ngực nàng,
"Uy......"
Nàng có chút ngượng ngùng, nàng ko thể nói trắng ra là muốn hắn, thích hắn khiêu khích nhưng mà chỉ vụng về va chạm ntn đúng là khó nhịn...
" Ý em là,... anh sao lại cứ nhẫn nại như vậy. Chúng ta ko thể tiến hành bước cuối cùng hay sao?"
Không cần nhìn cũng biết hiện tại so với quá táo đỏ thì sắc mặt Nghi Thường chỉ hơn chứ ko kém.
p/s:Đèn xanh đã bật, nhập tiệc thôi các ty ơi...:)))