Anh Trai Zombie Hãy Cắn Em Đi

Chương 37: Cuộc sống ngọt ngào cùng em gái




Edit: TrangQA830810
Dung Dật Thần giúp em gái còn đang ngây ngô mặc quần áo, một hồi sau mới ra mở cửa phòng
Anh Lỗi ở ngoài cửa thì thầm nói " Hai người ở bên trong làm cái gì, gọi thật lâu mới ra mở cửa "
Dung Dật Thần trầm giọng nói " Có cái gì khẩn cấp, hay đã phát sinh chuyện gì ?"
" Ừ, mập mạp đã xảy ra chuyện, đi xem đi ..."
Anh Lỗi nặng nề gõ gõ cửa phòng như có điều suy nghĩ, trong nhóm, anh Lỗi được coi như thủ lĩnh, tuy bình thường ăn nói khó nghe, nhưng thời khắc mấu chốt rất lưu ý tới đồng đội
Dung Dật Thần mang theo em gái xuống lầ, thấy đám Du Dặc đang vây quanh cùng một chỗ, sắc mặt rất khó coi, trên mặt đất bên cạnh một hình người được đắp miếng vải đen
Dương Tử Lam nghe tiếng bước chân hướng Dung Dật Thần đi tới " Dật Thần, Ngô Đắc Cương bị ăn "
Dung Dật Thần không cho em gái đến gần, tự mình đi tới vạch miếng vải đen kiểm tra. Thi thể Ngô Đắc Cương cứng ngắc tái nhợt, nhìn như chết cách đây mấy tiếng, bụng cùng bắp đùi bị gặm ăn nghiêm trọng, đại khái chết do mất máu quá nhiều
" Các anh ở nơi nào phát hiện ra thi thể của Ngô Đắc Cương?"
Dương Tử Lam trả lời " Là ở bên ngoài biệt thự, Vương Nhược Hi nghe được tiếng zombie đang gặm cái gì đó, nên chạy đến khe cửa nhìn thoáng qua, liền thấy ..."
Anh Lỗi tức giận mắng " Biết bên ngoài nhiều zombie, tên mập chết tiệt thế nào lại chạy ra ngoài, đầu óc bị nhúng nước? chán sống nên đi tìm cái chết "
Biết đây là lời nói tức giận của anh Lỗi, người chung quanh đều im lặng
Đem thi thể của Ngô mập đi chôn cất xong, mọi người ngay cả cơm cũng nuốt không trôi, nhìn đến thịt liền chẳng thấy ngon miệng, Dung Dật Thần muốn em gái ăn nhiều một chút, vì ở tận thế thức ăn rất khan hiếm, có thể no bụng đã rất tốt rồi
" Anh hai, em ăn không vô..." Dung Ân Ân ôm bụng, âm thanh thì thào nói
Em gái không nhìn thấy thi thể, Ân Ân thế nào sẽ ăn không vô đây, Dung Dật Thần dịu dàng hỏi " Chỗ nào khó chịu ?"
" Chỗ đó ..." Dung Ân Ân nói ra hai chữ, khuôn mặt mắc cỡ trở lên đỏ ửng
Dung Dật Thần cuối cùng cũng đã hiểu, lúng túng ho nhẹ một cái, cầm miếng khoai tây đút vào trong miệng cô
" Ân Ân ăn nhiều một chút, đây là món thường ngày em thích nhất "
Dung Ân Ân xinh đẹp chu ra cái miệng nhỏ nhắn, ngậm khoai tây nhai nhai, nhìn vẻ mặt đẹp trai của anh hai, cảm thấy vừa xấu hổ vừa vui vẻ
Dung Ân Ân cũng gắp khối nấm đút cho anh trai " Anh hai, anh còn chưa ăn đó "
Dương Tử Lam nhìn cảnh hai anh em đang đút đồ ăn cho nhau, mắt hơi nheo lại, nói thầm với anh Lỗi đang ở bên cạnh " Có cảm thấy hai anh em họ có gì đó rất không thích hợp ?"
Vẻ mặt Anh Lỗi không hiểu nói " Quan hệ giữa hai người họ vốn đã rất tốt mà"
" Tôi không phải nói tới vấn đề này, dường như so với trước kia không giống nhau, có lẽ đây là trực giác của phụ nữ ..."
Sau bữa trưa Dung Dật Thần mang em gái đến khoảng sân lần trước, Dung Ân Ân cho rằng anh trai muốn cô luyện tập thuật phòng thân nên chuẩn bị làm mẫu một lần cho anh trai nhìn
Dung Dật Thần ngăn Ân Ân lại nói " Vừa mới ăn xong không thích hợp vận động , chúng ta ngồi xuống nghỉ ngơi một chút "
" Được rồi, anh hai " Dung Ân Ân khéo léo ngồi xuống bên cạnh anh trai, suy nghĩ một hồi lại hướng phía ngoài xích ra, kết quả Dung Dật Thần một tay ôm cô lại, để cho cô dính sát vào trong lòng mình
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Ân Ân tựa vào lồng ngực anh trai, còn có thể nghe thấy tiếng tim đập bình ổn của anh, vòng tay ôm ấp luôn thật ấm áp
" Anh hai, lỡ có người thấy thì sao ?"
Dung Ân Ân nhìn chung quanh, xác định không thấy ai, dù sao cũng là anh em loạn luân để những người khác biết cũng không tốt
" Nhìn thấy thì kệ đi "
Dung Dật Thần cười tỏ vẻ không sao cả, nếu đã muốn ở cùng em gái, vì sao phải trốn tránh, anh muốn cho Ân Ân một thân phận, cho dù bị ánh mắt xem thường của tất cả mọi người cũng chẳng sao, hơn nữa bây giờ đang là tận thế, nhân cách đạo đức đã sớm mục nát không tồn tại ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.