Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi!

Chương 26:




Minh Phong đặt tay lên vai tôi , tôi nhìn anh khẽ mỉm cười nhẹ . Lúc này , một cô gái xinh đẹp bước tới :

- Chào cô ! Quả đúng như lời đồn , giám đốc tập đoàn H&H rất xinh đẹp !
- Cô quá khen , chẳng phải cô cũng không thua kém sao , thưa cô Hana Joyce ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Tin tức rất nhanh ! Tôi khá thú vị về cô đấy ! - Hana mỉm cười
- Còn tôi thì chả hứng thú với cô đâu !
Tôi quay người bỏ đi . Minh Hàn dựa lưng vào tường nhìn theo hướng Hana , môi khẽ nhếch lên ....
- Minh Hàn về thôi ! - Tôi nhìn cậu nhóc
- Bữa tiệc này .. Con rất thích ! - Minh Hàn mỉm cười nhẹ
- Thích là được rồi ! - tôi nắm lấy tay cậu đi vào thang máy
Cánh cửa thang máy mở ra , tôi nắm tay Minh Hàn đi ra thì ... Hơi ấm đó , cảm giác này .. Tôi nhìn xung quanh ... Anh ấy đang ở đây sao ? ...
- Có chuyện gì vậy mẹ ? - Minh Hàn nhìn tôi
- Không ... Không có gì , mẹ nhìn lầm ! - tôi mỉm cười rồi nắm tay cậu đi ra xe
Lúc này Khắc Hàn đi ra từ nhà vệ sinh nam , anh ngước mắt nhìn theo bóng lưng hai mẹ con tôi ... Khắc Hàn nhíu mày , cô gái đó ... Là ai chứ ?
Tôi đưa Minh Hàn về nhà liền kêu cậu về phòng ngủ . Bước vào căn phòng , tôi thay chiếc váy thành bộ đồ ngủ mà .. anh đã tặng cho tôi .. Khẽ mỉm cười , tôi nhìn vào khung ảnh hình cưới .. Nụ cười đó .. Chân thành biết bao nhiêu .. Nước mắt là thứ khiến tôi căm ghét nhất .. Vì tôi không thể nào kiềm chế nó lại được .. Tay chạm vào khuôn mặt anh :
- Khắc Hàn ... Anh đang ở đâu vậy ? .. Mẹ con em đang chờ anh đấy !
Lúc này , tim Khắc Hàn nhói lại . Anh cúi người thở gấp , Hana bước tới quan tâm :
- Anh sao vậy ? Mệt sao ?
- Tôi muốn về nhà ! - Khắc Hàn bỏ đi
- Ren .. Đợi em ! - Hana chạy theo
Tâm trí Khắc Hàn đang nhớ về hình ảnh đó .. Cô gái đó là ai ? Sao mình lại muốn gần cô ta .. Còn cậu nhóc đó , sao có thể giống mình như thế ? ... Rốt cuộc chuyện này là sao ?
--- Ngày hôm sau ----
Tôi thức dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Minh Hàn .. Cậu nhóc này rất kén ăn nên cái gì cũng muốn tôi làm cho nó . Đang loay hoay dưới bếp thì Minh Hàn mang cặp đi vào :
- Mẹ !
- Ừ , con ngồi chờ đi mẹ mang ra ngay ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Vâng ! - Minh Hàn gật đầu ngồi vào bàn
Tôi bưng cho cậu nhóc một dĩa ốp la . Minh Hàn ngước mặt nhìn tôi :
- Cả buổi sáng mà mẹ làm được vậy thôi à !
- Kén quá đấy ! Mẹ làm như thế là tốt lắm đấy nhá ! - tôi mỉm cười
Minh Hàn lắc đầu rồi ăn phần ăn của mình . Tôi cũng lấy phần ăn ra dùng .
- Hôm nay , đến trường phải hoà đồng đấy nhé ! - tôi nhìn cậu
- Tuỳ hứng thôi ! - Minh Hàn nói lạnh
Tôi lắc đầu bó tay với cậu nhóc , những ngày bên Mỹ , cậu không hoà đồng với ai cả khiến cho cô cũng phải lo lắng nhưng với khuôn mặt như vậy .. Minh Hàn có nhiều bạn yêu mến .
Tôi khẽ mỉm cười nhẹ . Cả hai chúng tôi cũng nhanh chóng đến trường Star , tôi nắm tay cậu đi đến phòng hiệu trưởng :
- Chào cô ! - tôi cúi chào
- Chào em ! Tôi có thể giúp gì ? - cô hiệu trưởng nhìn
- Đây là Minh Hàn , em đã làm hồ sơ cho bé nhập học ! Hôm nay em đến để cho bé gặp cô , sẵn tiện em đến thăm trường cũ ạ ! - tôi cúi đầu với cô
- Em là cựu học sinh à !
- Vâng , em tên là Bách Minh Hạ ạ !
- Thế sao ? Cô không nhận ra em luôn đấy , cô là chủ nhiệm của em lớp 3 này ! - cô hiệu trưởng vui mừng
- Vâng ! Hôm nay em có việc , đến dịp em sẽ mời cô đi ăn tối được không ạ ?
- Cô rất sẵn lòng đấy !
Tôi mỉm cười , ngồi xuống cạnh Minh Hàn nói nhẹ :
- Đừng có làm cái khí thế đó , người ta sợ đấy !
- Con không quan tâm ! - Minh Hàn quay mặt
- Thằng nhóc này ! Hôm nay mà không có bạn là mẹ sẽ nấu món con yêu nhất đấy !
- Ok , con sẽ có một tốp luôn ! Mẹ mau đi làm đi kìa ! - Minh Hàn giật mình
Tôi mỉm cười nhẹ rồi xoa đầu nhóc . Nhìn theo bóng lưng cậu theo cô giáo , tôi thở phào nhẹ nhỏm . Lái xe đi đến công ty , tôi bước vào liền có đội quân hùng hậu chào đón :
- Giám Đốc ... Chào mừng cô đến công ty ! - tất cả nhân viên cúi đầu
- Khắc Anh ... Anh làm trò gì thế ? - tôi lắc đầu nhìn anh
- Tiểu Hạ ... Làm vợ anh nhé ! - Khắc Anh quỳ xuống trước tôi , nâng tay đưa chiếc nhẫn lên
- Đừng có nhảm nữa ... Mọi người quay về việc chính đi ! - tôi hô to giải tán rồi bước đi
Khắc anh cầm hoa đưa cho cô thư ký rồi chạy theo tôi vào thang máy :
- Em không cảm động sao ?
- Anh thừa biết mà ! - tôi quay sang nhìn anh , đã 7 năm nay anh cứ làm việc này khiến cho tôi cứ lầm tưởng ... Tôi không có tâm trí đó !
- 7 năm anh chờ được , vài năm nữa có sao ? Anh sẽ theo em đến cùng ! - Khắc Anh mỉm cười toả nắng
- Hay vì theo em thì anh nên nhìn phía sau ... Cô ấy theo anh đến bây giờ rồi đó !
- Nhưng anh không thích cô ta !
- Vậy thì em cũng không có hứng thú với anh !
Cửa thang máy mở ra , tôi đi vào phòng làm việc . Gian phòng này không khác gì so với của Khắc Hàn .. Tôi muốn những thứ của tôi giống anh .. Cách anh xây sự nghiệp , cách anh làm chủ mọi người ..
- Anh về đi ! Em còn phải làm việc ! - tôi ngồi vào ghế
- Được rồi ! Anh về đây !
Khắc Anh bước đi , tôi im lặng nhìn vào các sấp hồ sơ . Lúc này , cô thư ký đi vào :
- Giám đốc , đây là tư liệu 7 năm qua về công ty Trương Thị và công ty Liên ... Công ty L&A ạ ! - cô thư ký cúi đầu
- Đúng vậy ! Công ty L&A ... Cô ta dám cướp thứ của tôi thì cái giá trả lại không nhẹ đâu ..! - tôi nói lạnh lùng
- Giám đốc , chúng ta có cần phải tấn công nhanh gọn không ?
- Cô vội vàng quá đấy , Anna à ! Mọi thứ cô có thể học được nhưng còn thứ cô khó làm đó chính là cần bình tĩnh trước con mồi .. Sao chúng ta không cho chúng vui vẻ một chút trước khi chết ? - tôi dựa vào ghế nhìn cô
- Giám đốc , chả phải chúng ta nên lấy hết của cô ta rồi từ từ chơi đùa à ! - Anna nói lạnh
- Lấy hết thì còn gì vui ! Cứ để cô ta nuôi hi vọng đi ! - tôi cười lạnh
- Vâng !
- Được rồi , cô mau làm nhiệm vụ của mình đi ! - tôi lấy tư liệu xem
- Vâng , tôi sẽ cho người đi tìm xung quanh các quần đảo ! Tôi xin phép !
Anna đi ra ngoài , tôi cầm tư liệu trong tay .. Tập đoàn Trương thị ... Tập đoàn Liên thị sao ? ... To gan lắm ! ... Dám đổi cả tên công ty của tôi , các người không biết chết là gì ? ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.