Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn

Chương 39: Tình tay ba




Hiển nhiên Phong Thệ không muốn tiếp tục nói về chủ đề này, anh không đáp lại lời của Hoa Gian Nhất Hồ Tửu, chỉ nói: “Được rồi, cô cho Tiểu Vũ vào bang đi.”
Tiểu Vũ… Mới có mấy ngày ngắn ngủi mà đã xưng hô với nhau như vậy rồi?
Mọi người trong bang đều im lặng, bầu không khí có chút kỳ quái.
Lần này là do Phong Thệ tự mình lên tiếng, Hoa Gian Nhất Hồ Tửu không tiện kiếm cớ để từ chối, đành phải cho Đường Vũ vào bang.
Hệ thống thông báo: [Đường Vũ] gia nhập bang hội.
Kênh bang nháy mắt trở nên tẻ ngắt hơn, không ai tới hoan nghênh người mới như bình thường.
[Bang] Đường Vũ: Tôi còn chưa max level đâu, sao lại thêm tôi vào? Không sợ bị người của Chiến Tình Bất Diệt giết tôi lấy điểm sao?
[Bang] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không sao, hôm nay sẽ kéo cậu tới max level.
[Bang] Hoa Gian Nhất Hồ Tửu: Phong Thệ, tôi có việc out trước đây.
[Bang] Phong Thệ Tình Trú Hải: Ừ.
Trên kênh bang vẫn trầm mặc, nhưng những người không chịu ngồi yên đã kéo nhau ra chỗ khác trò chuyện riêng rồi.
“A a a a, bà chủ thua rồi sao?”
“A a a a, kẻ thứ ba này từ đâu chui ra vậy?”
“Lần trước không phải con này thích Trứng sao? Sao bây giờ lại đổi mục tiêu rồi?”
“Mẹ nó, không ngờ đại thần lại là đồ khốn… Không bao giờ tin tưởng vào tình yêu nữa!”
“Thất vọng quá, quả nhiên đàn ông ai ai cũng thích kiểu em gái đáng yêu thích làm nũng, bà chủ của chúng ta quá dè dặt rồi!”
Xét thấy từ đầu Đường Vũ là do Trứng kéo tới, vì vậy cậu vô cớ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, còn bị bà xã nhà mình mắng cho không ngóc đầu lên được.
Cơm chiên trứng rất buồn phiền, Cơm chiên trứng rất oan ức, cậu lén lút gửi tin nhắn mật cho Đường Vũ —-
Cơm chiên trứng: Có phải cô thích Phong Thệ thật không vậy?
Đường Vũ: Dù sao cũng không thích cậu, cậu quan tâm nhiều như vậy làm gì?
Cơm chiên trứng: Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, cô mà chen chân vào tình cảm của bà chủ chúng tôi, sau này chắc chắn không sống nổi trong bang.
Đường Vũ: Tôi không có ý định sống trong bang các cậu.
Cơm chiên trứng: Thế à, thế giờ cô gia nhập bang làm gì?
Đường Vũ: Tôi…
Cơm chiên trứng: Đệch, đừng bảo với tôi là cô vì Phong Thệ nhé!
Cơm chiên trứng: Nói thật với cô, Phong Thệ không phải người server chúng ta, nếu anh ta không thành đôi với bà chủ, sau này chắc chắn sẽ về server cũ, lẽ nào cô đuổi theo được sao?
Cơm chiên trứng: Haiz, anh trai tốt bụng nhắc nhở cô một câu, nếu định chơi ở server này, đừng chọc nhiều người tức giận.
Đường Vũ: Sao nào, bà chủ của các cậu còn có thể đứng đầu cả server sao?
Cơm chiên trứng thấy Đường Vũ thật sự rất ngoan cố, đành phải than thở một tiếng, mặc kệ luôn.
Haiz, người đẹp sao lại thích làm kẻ thứ ba?
Sau khi Hoa Gian Nhất Hồ Tửu logout, Phong Thệ không có ai buff máu. Diệp Cốc Vũ nhìn anh cứ phải tranh thủ hồi máu giữa đám quái, cây máu cứ tăng lại tụt, không nhịn được hỏi: “Không có buff, hôm nay anh còn định kéo tôi tới max level sao?”
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không vấn đề gì.
[Đội] Đường Vũ: Mất bao nhiêu thời gian?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Sao? Cậu mệt rồi à?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Hay là cậu đưa acc cho tôi đi, tôi mở hai acc kéo cậu. Ngày mai cậu log lên sẽ thấy max level.
[Đội] Đường Vũ: Được.
Diệp Cốc Vũ đồng ý theo bản năng, chốc lát sau đột nhiên nhận ra, acc Tàng Kiếm và Đường Môn của hắn nằm trong cùng một tài khoản.
Hắn vỗ gáy, thầm mắng mình ngu quá, suýt chút nữa đã bị lộ tẩy.
[Đội] Đường Vũ: Hay là thôi đi, tôi không cần thăng cấp gấp gáp như vậy.
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Không dám đưa tài khoản cho tôi à?
[Đội] Đường Vũ: Ha ha, đâu có đâu.
Diệp Cốc Vũ cười gượng hai tiếng, trong lòng như có hàng trăm cái móng đang cào cấu, làm sao bây giờ? Đưa acc cho anh ta thì sẽ bị lộ, không đưa thì anh ta sẽ tưởng mình đang đề phòng.
[Đội] Đường Vũ: Nè… Đột nhiên tôi nhớ ra đêm nay có việc cần làm, tôi out trước. Bye bye, ngày mai lại tiếp tục nhé.
Diệp Cốc Vũ không để cho Phong Thệ kịp phản ứng, vừa nói dứt lời đã vội vã logout.
Phong Thệ nhìn avatar trong đội của người kia xám xịt, nhịn không được nở nụ cười: Haizz, sao lại ngây thơ như vậy, liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấu…
Đường Vũ chính là Diệp Cốc Vũ, bí mật này thực ra anh đã biết từ lâu.
Ngay lúc Bạch Lộ nói với anh việc Diệp Cốc Vũ quay lại game, “Đường Vũ” xuất hiện. Điều này có hơi trùng hợp, không khỏi khiến người ta hoài nghi. Mà acc nhỏ Đường Môn kia không lúc nào là không thể hiện khí chất “tui là đại gia” quen thuộc. Để chứng thực cho suy đoán của mình, Phong Thệ thừa dịp Diệp Cốc Vũ không onl, giữa đêm khuya lén lút đăng nhập vào tài khoản của hắn, may mà hắn không đổi mật mã. Anh liếc mắt một cái cũng có thể thấy được acc loli Đường Môn ở server Y kia.
Vào khoảnh khắc đó, Phong Thệ không tài nào hình dung được cảm giác của mình. Anh vốn tưởng rằng mình bị từ chối rồi, chuyển server vừa là cách để trốn tránh, cũng để thử, anh không muốn quấy rầy đối phương, muốn cho cả hai người một không gian đủ riêng tư tỉnh táo. Nhưng chỉ trong một tuần ngắn ngủi, dường như anh đã nhận được đáp án mà mình hằng mơ ước.
Thực chất hắn không hề bài xích anh như trong tưởng tượng, chẳng qua ngay cả chính hắn cũng không nhận ra mà thôi. Không sao, anh sẽ giúp hắn nhận ra rõ ràng.
Sau khi Diệp Cốc Vũ logout, hắn vội vã gọi điện thoại tới dịch vụ chăm sóc khách hàng của trò chơi, sau khi xác nhận rằng chỉ cần trả tiền, hai ngày sau có thể tách nhân vật trong tài khoản ra, hắn dứt khoát tách loli Đường Môn ra khỏi tài khoản Tàng Kiếm của mình.
Tách tài khoản thành công, cuối cùng hắn cũng yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Hai ngày sau, Diệp Cốc Vũ login, thoải mái đưa tài khoản của mình cho Phong Thệ. Anh nhìn cái tài khoản hoàn toàn mới mà Diệp Cốc Vũ đưa, chỉ có thể bất đắc dĩ cười, không nói toạc ra.
Hai người bộn rộn cả ngày, cuối cùng cũng kéo được loli Đường Môn lên tới cấp 80. Phong Thệ vô cùng làm tròn bổn phận, không chỉ dẫn hắn đánh bí cảnh ngày, còn nhận acc Đường Vũ làm đệ tử thân truyền, dùng tất cả điểm cống hiến bang hội của acc Phong Thệ, mua nguyên một bộ trang bị cống hiến bang cho hắn.
Đối với người ngoài mà nói, cái này tương đối ám muội.
Không thể không công nhận, quan hệ sư đồ trong Kiếm Tam, nhất là thầy trò khác phái, luôn mang cảm giác mờ ám không thể nói rõ ràng. Nếu là sư phụ nam nhận đệ tử nữ, tám phần mười là muốn chơi nuôi lớn rồi thịt. Trong lòng ai ai cũng biết, cô đồ đệ này rồi sẽ có một ngày nhảy lên vị trí “sư nương”.
Vì vậy, tin đồn trong bang hội càng ngày càng nhiều hơn.
Đường Vũ bất giác trở thành “người thứ ba” trong mối quan hệ giữa Phong Thệ và Hoa Gian Nhất Hồ Tửu.
Mọi người trong bang đều nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, bóp cổ tay thở dài. Chỉ tiếc, người đang đeo trên lưng danh hiệu “kẻ thứ ba” kia không chỉ coi thường, khinh bỉ, mà còn thích thú xem trò vui.
Thói đời ngày nay…
Cuối tuần acc Đường Vũ max level, Phong Thệ tự mình log acc hắn lên kênh thế giới tìm đoàn đánh trang bị.
Lúc đó, Đường Môn là môn phái mới ra, người trong giang hồ gọi đó là “con ruột”, DPS cực kì kinh khủng, là một tồn tại gây mất cân bằng trong game. Chỉ cần thao tác đủ tốt thì dù mặc một bộ trang bị Thục Phong phẩm chất 205 cũng có đánh ra DPS sánh ngang với các môn phái mặc bộ Nam Hoàng đỉnh cao. Mà khuyết điểm duy nhất của phái này là da giòn dễ chết.
Thao tác của Phong Thệ thì miễn bàn, anh dựa vào khả năng xác định vị trí cực tốt và sự hiểu biết sâu về boss để tránh skill boss, phát huy tối đa đặc điểm DPS cực khủng của Đường Môn. Anh không hề giống với các gà mờ Đường Môn khác chết đi sống lại trong bí cảnh, cuối cùng ngay cả đoàn trưởng xa lạ cũng nhịn không được mà kinh ngạc, đạp lên dư luận của mọi người mà đưa anh tiền lương.
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, Đường Vũ từ một acc nhỏ mặc toàn đồ rách nát đã trở thành acc lớn đủ tư cách tham gia đánh phó bản anh hung Địch Hoa.
Phong Thệ một lòng một dạ yêu thương acc Đường Vũ, tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian, tiền bạc, sức lực, hận không hề ôm đồm hết mọi thứ. Diệp Cốc Vũ đắc ý hưởng thụ như chuyện đương nhiên, Hoa Gian Nhất Hồ Tửu thì vừa hận vừa chua xót.
Cuối cùng, cô vẫn không kiềm chế được mà kiếm cớ biểu đạt sự bất mãn của mình: “Phong Thệ, có phải anh quên mất chuyện mình đã đồng ý với tôi rồi không?”
Phong Thệ chỉ có thể giả vờ không hiểu, hỏi ngược lại: “Chuyện gì?”
Hoa Gian Nhất Hồ Tửu thay đổi giọng điệu nghiêm túc: “Qua một khoảng thời gian dài như vậy, bang chúng ta vẫn dừng ở Sa Lợi Á không qua được, tôi chỉ sợ anh không thể hoàn thành lời hứa trước khi trở về server X.”
Trong lòng Phong Thệ hiểu rõ ý của cô là uyển chuyển thuyết phục anh ở lại server Y nhưng không nói ra, chỉ bảo: “Cuối tuần trước khi tôi về nhất định sẽ đưa các cô đánh xong.”
“Cuối tuần?” Cuối tuần Phong Thệ đã phải về, Hoa Gian Nhất Hồ Tửu nghĩ tới đây càng thấy mất mát hơn, bao nhiêu lời không nên nói nín nhịn đã lâu đều thốt ra hết: “Cả ngày anh chỉ lo cho Đường Vũ, còn nhớ tới việc bang chúng ta cần phải đánh boss sao?”
Phong Thệ sửng sốt, lời này rõ ràng mang theo chút chuyện riêng tư. Anh hơi trầm ngâm, đơn giản lạnh lùng nói một câu như cắt một đao vào lòng Hoa Gian Nhất Hồ Tửu: “Nhắc mới nhở, acc của cô ấy bao giờ có thể tham gia đánh Địch Hoa anh hùng? Cuối tuần bang hội tổ chức đoàn, tôi định đưa cô ấy đi cùng.”
Phong Thệ cố ý cùng từ “cô ấy” chứ không phải “cậu ấy”.
Hoa Gian Nhất Hồ Tửu đạt được mục tiêu thì phấn chấn hơn: “Phong Thệ, dù anh là chỉ huy cũng không thể vì việc cá nhân mà phá vỡ quy củ của bang được? Bang chúng ta không thiếu người, chẳng lẽ anh định dẫn một người tới đi bí cảnh sao?”
Mặt Phong Thệ không đổi sắc, nhẹ nhàng gõ vài chữ: “Tôi sẽ dạy cô ấy.”
“Quên đi, tôi không muốn cãi nhau với anh vì chuyện này.” Sắc mặt Hoa Gian Nhất Hồ Tửu càng trắng bệch, trả lời qua loa, gõ xong những lời này thì rời mang ngay lập tức.
Phong Thệ khép hờ mắt, chỉ hy vọng Hoa Gian Nhất Hồ Tửu có thể tự mình thông suốt, đừng ôm bất cứ kỳ vọng gì ở anh. Anh biết đối phương có tình cảm với mình, chỉ là cô không nói rõ, anh cũng không thể vạch trần, cuối cùng đành phải dùng cách này để từ chối uyển chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.