“Bây giờ thí nghiệm đã chính thức bắt đầu. Như lời đã hứa, xin mời người đẹp Nhược Nhược đeo dây thun vào quả dưa hấu. Không biết Lộ Hành Chu tìm ở đâu ra hai viên gạch, anh ta cho vào túi nhựa để đệm lên cho Đỗ Nhược ngồi còn mình thì ngồi xổm ở bên cạnh khuấy động bầu không khí.
Quả dưa hấu hình bầu dục được cắm thẳng đứng trong cái nồi sắt nhỏ rất vững vàng. Vẻ mặt Đỗ Nhược không chút biến sắc, cô bắt đầu lấy dây thun cột lần lượt từng sợi quanh quả dưa hấu.
- Các người nhìn xem, vẻ mặt của chị gái xinh đẹp thật là đáng yêu. Haha.
- Trong lòng chị gái nhỏ chắc là đang sợ lắm!
- Ông chủ thớt độc ác quá, lại dám bắt người đẹp làm nổ dưa hấu như vậy.
Quá trình cột dây thun vô cùng dài và nhàm chán thế nhưng chủ thớt ngồi ở bên cạnh vẫn luôn miệng chọc cười cho nên trong phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng đông.
Cũng không biết cuối cùng cô đã cột được bao nhiêu dây thun nhưng quả dưa hấu đã bị biến dạng. Đỗ Nhược dường như có thể cảm nhận được quả dưa hấu đang chuẩn bị gào thét điên cuồng: “Tôi sắp nổ đây.”
Đỗ Nhược không dám cột dây thun nữa, cô lấy dây thun còn lại trong tay vân vê tới lui rồi liếc nhìn Lộ Hành Chu. Anh ta đang ngồi ở bên cạnh nói hươu nói vượn với cư dân mạng: “Chủ thớt, tay tôi bị đau, hay là anh đến làm thế tôi một lát đi nhé!”
Lộ Hành Chu quan sát trạng thái của quả dưa hấu một chút, cảm thấy nó sắp nổ tung nên anh ta vội vàng xua tay: “Nếu mệt thì cô cứ nghỉ một lát đi. Tôi đang tán gẫu với mọi người, không làm giúp được đâu.”
Đỗ Nhược liếc một cái. Cô biết chủ thớt đang cố tình tránh né việc mạo hiểm: “Anh không làm thì tôi cũng không làm đâu.” Đỗ Nhược dứt khoát đứng lên, cô dự định đứng dậy đi vài vòng để hoạt động gân cốt một chút.
Nhưng khi Đỗ Nhược vừa mới đứng lên, Lộ Hành Chu đã trở nên lo lắng, anh ta đưa tay về phía Đỗ Nhược, ai ngờ trên tay anh ta lại mang chiếc vòng tay Bồ Đề có hình trăng sao, nó đã cọ xát mạnh vào quả dưa hấu.
Trong tích tắc không hề dự báo trước, quả dưa hấu đã nổ tung.
Ngay khi quả dưa hấu phát nổ, lũ chim sẻ trên cây bị dọa sợ đến mức thét chói tai, bay tán loạn. Nước và thịt dưa hấu văng ra dính đầy mặt của Đỗ Nhược và Lộ Hành Chu. Đồng thời vỏ dưa hấu cũng bay lên loạn xạ trên không trung rồi sau đó rơi xuống một cách tự do. Đỗ Nhược ôm đầu chạy trốn, còn Lộ Hành Chu vừa tránh né vừa không quên cầm điện thoại di động quay lại cảnh hiếm thấy này, trông vô cùng chuyên nghiệp.
Ở bên kia màn hình, dân mạng đang cười điên cuồng, họ vừa cười vừa không quên tán thưởng. Trong lúc nhất thời, màn hình đều tràn ngập trong mưa đạn.
Lúc này, một nhân viên bảo vệ lớn tuổi nghe thấy tiếng động đã chạy tới và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Ông ấy rất tức giận: “Các người làm gì vậy? Hồi sáng, ông chủ mới dọn dẹp và xới lại mảnh đất này. Vậy mà bây giờ lại bị các người biến thành thế này, đúng là thất đức.”. Nha𝗇h 𝓶à khô𝗇g có q𝓊ả𝗇g cáo, chờ gì 𝘵ì𝓶 𝗇ga𝑦 ﹢ T𝗥𝓊M T𝗥UYEN.VN ﹢
Đỗ Nhược vừa chịu đựng nước và thịt của quả dưa hấu văng tứ tung trên mặt lẫn trên người, vừa dọn dẹp bãi chiến trường cùng với Lộ Hành Chu dưới sự giám sát của bác bảo vệ.
Đỗ Nhược âm thầm nhặt những miếng vỏ dưa hấu vụn rơi vãi tán loạn ở xung quanh, tận sâu trong lòng, cô dường như cảm thấy mình bị lừa gạt một cách thê thảm.
Chờ nhân viên bảo vệ đi, Đỗ Nhược đã lao đến Lộ Hành Chu hét lên: “Thành Duyệt Duyệt nói với tôi rằng, cô ấy giúp anh làm phát sóng trực tiếp chỉ là ca hát hoặc nhảy múa một chút. Tại sao đến lượt tôi lại nguy hiểm như vậy chứ?”
Dù biết nội dung chương trình phát sóng trực tiếp của Lộ Hành Chu rất độc lạ nhưng cô cũng không nghĩ đến lại kinh khủng đến thế này, không chỉ độc lạ mà còn còn rất nguy hiểm.
Lộ Hành Chu vui vẻ: “Cô ấy nói với cô rằng chương trình phát sóng trực tiếp của tôi chỉ có ca hát và nhảy múa thôi sao? Haha, vậy thì cô đã bị cô ấy lừa rồi. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao cô ta lại gấp gáp muốn giúp tôi tìm được khách trọ như vậy. Lại còn rất nhiệt tình giúp cô thương lượng tiền thuê nhà. Thì ra lí do đều là ở đây.”
Đỗ Nhược nghe vậy mở to hai mắt.
“Cách đây một tuần, tôi đã muốn làm phát sóng trực tiếp cái này. Nhưng đáng tiếc, Thành Duyệt Duyệt và Hàn Mục điều trốn cả. Bọn họ nói rằng không có thời gian nên lần nào tôi cũng không thể bắt được bọn họ. Đúng lúc này, cô lại dâng tới cửa chẳng phải sao? Haha!” Lộ Hành Chu hết sức vui mừng.
Đỗ Nhược không thể tin được. Thành Duyệt Duyệt nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng có vẻ rất tình nghĩa lại có thể nói dối mình như vậy sao? Ôi! Thế giới thật đáng sợ!