Tứ đại hạ vị thần theo hầu Áo Gia Văn, còn có con hắn nữa. Tất cả đều đã từng trải qua ma luyện thời gian dài trong Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, mỗi người thực lực so với Ba Mông Đặc kia đều không phân cao thấp. Bốn người họ đồng thời công kích, Lâm Lôi ba người làm sao mà ngăn trụ nổi?
'Bọn họ hai người liên thủ. Một chiêu 'phong địa khinh ngâm' của ta chỉ có khả năng công kích một người. Tên còn lại sẽ thừa cơ lao tới công kích ta.
Lâm Lôi cũng hiểu được.
Chính mình liều mạng, nói không chừng có thể giết được một tên, nhưng là ...
Cứ như vậy. Chiến cuộc rất nhanh sẽ xuất hiện kết quả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
'Bây giờ trọng yếu nhất là kéo dài thời gian. Làm cho tên Áo Gia Văn kia chậm phát giác ra vi hình vị diện mật thất. Hi vọng Bối Lỗ Đặc đại nhân kịp thời đến. Về phần ta bây giờ, chỉ có thể nhờ vào tốc độ mà trì hoãn thôi. ' Lâm Lôi lập tức đề thăng tốc độ tới cực hạn.
Trì hoãn.
Dựa vào am hiểu tốc độ thành thần của Lâm Lôi, xét về tốc độ thì vẫn vượt xa hai ngươi kia.
Lâm Lôi như phong vô hình, không ngừng di chuyển vị trí, lần lượt tránh thoát hợp kích của hai người kia. Hai tên hắc bào nam tử này đều không có cái gì nỏng nảy. Công kích vốn là sở trường của bọn hắn. Nhưng là luận về tốc độ, bọn họ còn xa mới đuổi kịp Lâm Lôi.
'Tốc độ cũng khá nhanh đấy. ' Áo Gia Văn cười nhẹ.
Lâm Lôi nhất thời cảm giác không gian trói buộc quanh mình bỗng nhiễn mãnh liệt hơn. Rõ ràng là Áo Gia Văn thông qua Thần chi lĩnh vực, đang toàn lực trói buộc Lâm Lôi. Mặc kệ Lâm Lôi sở trường tốc độ, nhưng chính là giờ phút này ... hắn đã bị trói buộc. Cho dù hắn có cường mãnh tế khởi thần chi lĩnh vực của chính mình. Tốc độ so với hai tên hắc bào kia cũng kém đi một chút.
'Ha ha, ta xem ngươi như thế nào mà chạy!' thanh âm nọ vang lên trong đầu Lâm Lôi. Đúng vậy, đó là thanh âm được một trong hai tên hắc bào truyền lại. Bọn họ vừa rồi bị Lâm Lôi dùng tốc độ đùa bỡn, tự nhiên phẫn nộ, giờ phút này, Lâm Lôi đang bị trói buộc, bọn họ lại không hề bị ảnh hưởng.
Tốc độ của bọn họ, so với Lâm Lôi còn nhanh hơn.
Lưỡng đại huyễn ảnh cùng giáp kích về phía Lâm Lôi.
'Bối Lỗ Đặc đại nhân, người thế nào mà đến giờ vẫn chưa tới!' Lâm Lôi trong lòng bi phẫn, nhưng là Lâm Lôi hắn bỗng nhìn thấy một sự việc khiến hắn kinh hãi.
Đức Tư Lê thân thể trọng thương đang cố gắng nhanh chóng khôi phục, nhưng là, tên ngân sắc trường bào nam tử đang cầm một thanh trường đao thực lực còn cao hơn cả Đức Tư Lê, ngay cả linh hồn công kích của Đức Tư Lê hắn cũng kháng trụ được. Mà luận về tốc độ, tên trường bào năm tử này còn nhanh hơn Đức Tư Lê một ít.
'A ...!'
Một tiếng kêu thảm thiết. Đây là Đức Tư Lê dính nhát đạo thứ ba.
Đệ nhất đao, Đức Tư Lê bị chém phân đôi người. Đệ nhị đao, Đức Tư Lê may mắn bảo trụ được tính mạng. Nhưng là, tại nhát chém thứ ba này ...
'Thương!' u lãnh trường đao trực tiếp bổ nát đầu Đức Tư Lê. Nhát bổ này làm hiện ra một khỏa cầu nhỏ lấp lóa bạch quang, tán phát ra khí tức thần cách của Đức Tư Lê. Trường đao bổ vào trên thần cách, với cường lực công kích như vậy, thần cách chấn động ... linh hồn Đức Tư Lê trực tiếp bị chấn tan.
Hồn phi phách tán.
'Chết rồi. '
Bất quản là Lâm Lôi hay Áo Lợi Duy Á, trong lòng đột nhiên nổi lên một cỗ cảm giác thê thảm, kinh sợ.
Mặc dù bản tôn của Đức Tư Lê vẫn còn đang ở trong vi hình vị diện mật thất. Nhưng chính là, khi thần phân thân chết đi, Đức Tư Lê vĩnh viễn không có cách nào tu luyên quang nguyên tố pháp tắc nữa rồi. Đồng thời, hơn năm ngàn năm khổ tu của Đức Tư Lê, cũng một lần mà đổ vỡ.
Hắn muốn tiếp tục độc lập tu luyện thành thần, chỉ còn có thể luyện những nguyên tố pháp tắc khác mà thôi.
'Cái này, cũng là kết cục của ta sao?' Lâm Lôi trong lòng bi phẫn, tiếng kêu thảm của Đức Tư Lê vẫn còn phảng phất bên tai.
'A ... '
Lâm Lôi đột nhiên trong miệng phát ra một tiếng rống thê lương, giận dữ. Yêu dị tử huyết nhuyễn kiếm cũng phát ra kiếm thanh vang vọng thiên địa. Lâm Lôi trong mắt hiện ra một tia điên cuồng. Hắn giờ phút này đã mặc kệ tất cả, chết thì chết, cũng phải giết chết một, hai tên.
Phong đích khinh ngâm cũng đã được thi triển ra.
'Tử!' Áo Lợi Duy Á đồng dạng cũng phát ra âm thanh điên cuồng.
Giờ khắc này, Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á đều đã phát cuồng hết.
Cùng lúc này, trong vi hình vị diện mật thất.
Tụ tập ở đây có lượng lớn người. Ba Khắc ngũ huynh đệ và thân nhân hắn, Địch Lỵ Á, Ốc Dốn, Hi Nhĩ Mạn gần mười người ở đây. Mà Lâm Lôi bản tôn, Đức Tư Lê bản tôn cũng ở cả đây.
Bản tôn Đức Tư Lê sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ vẻ bi ai.
'ha ha ... ' Đức Tư Lê phát ra tiếng cười nhẹ.
Hơn năm ngàn năm khổ tu. Nhưng là từ bây giờ, hắn đã không còn khả năng tu luyên quang minh nguyên tố thành thần rồi.
'Mọi người, đi mau. ' Mặc trên người thiên lam sắc trường bào Lâm Lôi hướng mọi người xung quanh nói lớn: 'Nhanh. Mọi người tất cả đều phân khai, từ lòng đất, theo tứ phương bát diện mà chạy mau, tên Áo Gia Văn kia, không có khả năng tùy thời sử dụng thần thức mà dò tìm trong lòng đất. ' Lâm Lôi đã không còn lựa chọn nào khác.
Bối Lỗ Đặc vẫn không tới.
Lâm Lôi không thể đem toàn bộ hi vọng ký thác trên người Bối Lỗ Đặc được nữa.
'Đức Tư Lê, chỉ cần bản tôn bất diệt, Ít nhất còn có thể tu luyện những pháp tắc khác. ' Lâm Lôi trực tiếp vọt tới cửa vi hinh vị diện mật thất, thi triển thần lực trong cơ thể, ngăn trở kình khí do 'Không gian chi môn' phát ra.
Vi hình vị diện mật thất có hơn mười người. Mọi người đều cảm thấy khẩn trương.
'Lâm Lôi' Địch Lỵ Á liền nói.
'Đi mau, đừng chần chờ. ' Lâm Lôi thậm chí trực tiếp đem tấm chắn bỏ sang bên canh, làm xuất hiện vi hình vị diện mất thất. Mọi người đều biết tình thế nghiêm trọng. Từng người nhanh chóng từ trong vị diện mật thất đào tẩu ra ngoài, sau đó men theo địa để, hướng các phương hướng khác nhau mà chạy trốn.
Tử huyết nhiễm kiếm rung lên, kiếm ngâm thanh nhẹ nhàng như tiếng sáo. Tiếng sáo đã được Lâm Lôi khống chế, trực tiếp truyền âm hướng hai tên hắc bào nam tử trước mắt, cùng với một tên kim phát thanh niên đang chém giết với Áo Lợi Duy Á.
Vô luận là hai tên hắc bào nam tử hay là tên kim phát thanh niên kia.
Vào lúc này, cũng đều cảm giác, trong thiên địa không có thanh âm nào tồn tại, chỉ còn lại tiếng sáo dịu dàng. Thực là dễ nghe.
'Thương!'
Rất nhanh một hư huyễn kiếm ảnh màu sắc đỏ tươi từ trong tử huyết nhuyễn kiếm phi ra. Trực tiếp bắn tới não hải của một tên hắc bào nhân, tên hắc bào nam tử này tinh thần vẫn còn buông lỏng, đến khi huyết hồng sắc hư huyễn kiếm ảnh đâm tới tinh thần lực của hắn, hắn mới giật mình tỉnh lại.
Nhưng là, không còn kịp nữa rồi.
Huyết hồng sắc kiếm ảnh trực tiếp đâm vào thần cách trung, làm cho linh hồn bên trong trực tiếp hồn phi phách tán.
Phong chi áo nghĩa - Phong đích khinh ngâm!
Nói thì chậm, nhưng một chiêu 'phong đích khinh ngâm'. Cũng chỉ là xảy ra trong nháy mắt, nhưng chính là trong nháy mắt này, đối với Áo Gia Văn mà nói, đó là một khoảnh khắc tai nạn.
'Không!' con mắt Áo Gia Văn trợn trừng, to như quả bóng.
Lâm Lôi bộc phát liều mạng, Áo Lợi Duy Á đồng dạng cũng liều mạng luôn. Lâm Lôi thi triển 'Phong địa khinh ngâm' mà Áo Lợi Duy Á đang trọng thương cũng một lần liều mạng thi triển 'phách xuyên bác sa đại để địa hắc bạch kiếm quang. ' Tên kim phát thanh niên kia đúng thực là vô cùng xui xẻo ...
Tại mặt trước, hắn bị kiếm ngâm thanh của tử huyết nhuyễn kiếm ảnh hưởng.
'Phốc!'
Huyền băng trường kiếm toàn lực bổ vào thanh chiến đao của kim phát thanh niên. Một kiếm toàn lực này của Áo Lợi Duy Á thực đáng sợ. Thanh chiến đao bị phản chấn quay ngược về phía kim phát thanh niên, đồng thời, hắc bạch kiếm quang trực tiếp bổ xuống, từ đỉnh đầu kim phát thanh niên đánh xuống.
'A!' một tiếng kêu thê thảm vang lên.
Sọ não vỡ ra làm hai nửa, khỏa cầu huyền phù thần cách lập tức bị hắc bạch kiếm quang bổ trúng, linh hồn ẩn chứa trong đó tự nhiên bị chấn tan.
'Không, Kim Tư Lợi, Không!' tên hắc bào kia bị giết, Áo Gia Văn không mảy may để tâm, nhưng tên kim phát thanh niên Kim Tư Lợi này là chính là con ruột hắn Áo Gia Văn. Áo Gia Văn binh thường huấn luyện nhi tử đều là để nhi tử tiến hành chân chính sinh tử giao chiến. Không kinh lịch va chạm, nhi tử làm sao mà có thể trưởng thành.
Trong trận chiến này, không chỉ con hắn mới sơ nhập thần cấp lĩnh vực mà còn là do Áo Lợi Duy Á hắn không có biết sự lợi hại của Áo Lợi Duy Á, hắn chỉ có cẩn thận chú ý đến Lâm Lôi, nhưng không có chú ý đến Áo Lợi Duy Á.
Áo Gia Văn không có để ý.
Nhưng ai có thể nghĩ ...
Vô số năm sống nương tựa vào nhau. Đứa con duy nhất mà Áo Lợi Duy Á rất thương yêu, vậy mà giờ đã chết.
'Đi chết đi!' thần thái thong dong, gặp loạn không sợ hãi Áo Gia Văn vào giờ phút này cũng đã điên cuồng. Áo Gia Văn khuôn mặt dữ tợn thần lực trong cơ thể bành trướng. 'Thần chi lĩnh vực' được thi triển đạt uy lực đến tối đa, phảng phất như vô tận sóng biển mênh mông trào ra. Đổ ập xuống khu vực mọi người đang đứng.
Đồng thời, Áo Gia Văn hóa thành một đạo bạch sắc quang ảnh hướng tới Áo Lợi Duy Á, trong tay cũng xuất hiện một thanh cự kiếm.
Áo Lợi Duy Á đã trọng thương, căn bản vô pháp chống cự.
Áo Lợi Duy Á trong nháy mắt hóa thành hai thần phân thân. Quang minh thần phân thân và hắc ám thần phân thân. Nhưng, giờ phút này hai cái phân thân đều trọng thương, Áo Lợi Duy Á căn bản không còn kịp chạy chốn.
'A ... ' Áo Gia Văn dữ tợn rống lên. Cự kiếm ẩn chưa vô tận huyền ảo trực tiếp chém xuống.
Ánh sáng yêu dị lóe lên.
'Thương!'
Lâm Lôi thân thể trọng thương bị chém xuống, vô lực bật ra ngoài, nhưng vẫn còn bị thần chi lĩnh vực trói buộc nên đình trệ tại không trung.
Lâm Lôi vừa rồi giết một tên hắc bào nhân, lại bị tên hắc bào nhân còn lại bi phẫn chém đứt một cánh tay, cũng phát hiện ra nguy hiểm của Áo Lợi Duy Á, rất nhanh lao tới, cuối cùng vì đỡ cho Áo Lợi Duy Á một kiếm. Bây giờ trên ngực hắn cũng xuất hiện một vết thương lớn, trên miệng vết thương, máu tươi trào ra. Lâm Lôi lập tức khống chế thần lực trong cơ thể để tự tu phục.
'Cám ơn. ' Áo Lợi Duy Á hai thần phân thân hướng về phía Lâm Lôi.
'Cám ơn gì? Cũng chỉ là tri trì thời gian tử mà thôi. ' Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á trong mắt đều xuất hiện một tia cười khổ, bi ai.
Không ngăn cản nổi rồi!
Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á, đối mặt với Áo Gia Văn điên cuồng vào lúc này, cũng đều đã thấy tuyệt vọng.
Một kiếm vừa rồi, ẩn chứa linh hồn công kích. Lâm Lôi dựa vào mảnh tàn phá của linh hồn phòng ngự chủ thần khí, hình thành một dải phòng ngự tinh thần lực mới miễn cưỡng chống đỡ đợt công kích vừa rồi. Nhưng dù vậy, tinh thần lực của Lâm Lôi giờ đã hi bạc đi rất nhiều rồi.
Ngay cả thi triển thêm lần nữa 'phong đích khinh ngâm' cũng không đủ năng lực nữa rồi.
'Ta muốn các ngươi hồn phi phách tán!' Áo Gia Văn thống khổ cùng cực, bạo nộ vung lên thanh cự kiếm trong tay.
'Hống ... '
Một tiếng rống giận dữ vang vọng trong thiên địa. Một cỗ vô hình ba văn phảng phất như đạn pháo từ xa bắn về phía Áo Gia Văn. Áo Gia Văn sợ hãi, hắn không đoán ra ai đột nhiên phát ra đợt công kích đầy uy lực này: 'Ở đâu phát ra công kích?' đồng thời, Áo Gia Văn lập tức múa kiếm chém ra.
'Bồng!' thân thể Áo Gia Văn bị phản chấn, liên tiếp lùi về sau.
Giữa không trung xuất hiện một đầu cự thú tản mát ra thất thải quang mang giống như đầu sư tử đang huyền phù trong không trung. Trên trán con sư tử này có một con mắt thứ ba. Con sư tử này biến ảo, một lúc sau ngưng tụ thành một yêu dị nam tử, thân mặc ám kim sắc trường bào.
Đúng là Đế Lâm.
'Đế Lâm!' Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á trong mắt đều hiện rõ vẻ kinh hãi.
Áo Gia Văn bị tinh thần trùng kích, thần chi lĩnh vực tiêu tan. Hai người Áo Lợi Duy Á lập tức dụng hợp làm một. Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á lập tức hướng Đế Lâm nhanh chóng bay tới.
'Đừng nghĩ chạy. ' Áo Gia Văn ánh mắt hoàn toàn tập trung trên người Áo Lợi Duy Á. Trong mắt lộ ra vô tận sát khí, đồng thời, không để ý tới hết thảy xung quanh, hướng Áo Lợi Duy Á bay tới. Nhưng là, Đế Lâm sắc mặt lạnh lùng, con mắt thứ ba trên trán lại mở ra.
Một cỗ vô hình âm ba văn lại lần nữa lao tới.
'Hừ!' Áo Gia Văn hừ nhẹ một tiếng. Vô hình ba văn trực tiếp trùng kích vào thân thể chỉ làm hắn đình trệ trong giây lát, rồi lập tức gia tốc tiến lên.
Đế Lâm là đột phá, bước vào trung vị thần cảnh giới rồi.
Nhưng là ... Đế Lâm cũng chỉ mới bước vào trung vị thần cảnh giới thôi. Cùng với Áo Gia Văn mà so sánh, vẫn là có một ít chênh lệch. Nếu không phải dựa vào thiên phú, chiêu vừa rồi của Đế Lâm muốn bức lui Áo Gia Văn sẽ rất khó.
'Ân?' Áo Gia Văn kinh dị ngẩng đầu lên nhìn bên cạnh.
Cánh nhiên hơn mười đạo liên tục hắc sắc quang mang từ xa bắn tới Áo Gia Văn. Lần này Áo Gia Văn không dám làm càn, lập tức dùng tốc độ tránh né. Nhưng là mười đạo hắc sắc quang mang kia có thể truy đuổi, Áo Gia Văn chỉ còn cách sử dụng cự kiếm lần lượt đánh hạ mười đạo hắc sắc quang mang kia.
Một đạo nhân ảnh xuất hiện bên cạnh Đế Lâm.
Đó là một thanh niên có mái tóc dài màu xanh biếc, trông vô cùng quỉ dị.
'Đế Lâm, thôn thiên thú không hổ là thần thú, hóa thành bản thể ngươi tốc độ thực sự kinh người. Ngay cả ta cũng đuổi không kịp. ' Lục phát thanh niên cười nói.
'Tháp Sa La. Đừng nhiều lời, người kia thực lực tương đối mạnh đấy, tựu xem bản lĩnh ngươi rồi. Đế Lâm nghiêm mặt nói: 'Nhưng đừng làm mất thể diện đấy, để người ta đánh bại. '
'Có khả năng đó sao?' Tháp Sa La nhìn về phía Áo Gia Văn.
Áo Gia Văn lạnh lùng nhìn hai người: 'Nhị vị, ta chỉ muốn giết tên hắc bạch đầu phát tiểu tử. Lâm Lôi, ta có thể tha hắn tính mạng, nhị vị ... tốt hơn hết là đừng nhúng tay. ' Áo Gia Văn cũng cảm giác được uy hiếp của hai cường giả trước mặt.