Lúc này trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo đánh nhau không ngớt, cực kỳ hỗn loạn.
Trong căn phòng bí mật tầng thứ tư. Ba người bọn Lâm Lôi cùng Thuỵ Kim Na ở cùng một chỗ.
Thuỵ Kim Na thấy Lâm Lôi không đuổi theo giết hai người kia, ngược lại nàng không khỏi cảm thấy tức giận, bất đắc dĩ nói: "Các ngươi, thực là lãng phí một cơ hội khó mà có được!" Thuỵ Kim Na tưởng rằng bọn Lâm Lôi nghe thấy Tử Thần Khôi lỗi liền lập tức đuổi giết mới đúng.
Ai ngờ Lâm Lôi ba người đều không có nhúc nhích.
Chỉ một chút chần chờ, hai người kia đã chạy trốn không còn tăm hơi.
"Thuỵ Kim Na tiểu thư. Nàng nói Tử Thần khôi Lỗi vậy nó là cái gì?" Lâm Lôi cuối cùng cũng mở miệng hỏi.
Thuỵ Kim Na ngạc nhiên nhìn Lâm Lôi ba người, sau một lúc lâu mới nói: "Lâm Lôi, các ngươi ba người thực sự không biết. Hay là giả vờ không biết? Ta đang nghi ngờ các ngươi có phải đang cố tình trêu chọc ta." Tử Thần Khôi Lỗi ỡ vi diện Địa Ngục vô cùng nổi danh, chỉ cần người có một chút kiến thức thì cũng đều biết.
"Vậy ngươi nói đi." Bối Bối nói.
Thuỵ Kim Na nhìn bọn Lâm Lôi ba người vài lần, sau đó hừ nhẹ một tiếng: "Cũng không biết có thực các ngươi có biết hay không. Ân, ta nói đây, Tử Thần Khôi Lỗi, là một loại binh khí hình người tương đối đặc thù, các ngươi có thể biến nó thành thần khí trong hình thể một người.
"Tử Thần Khôi Lỗi, cùng thần khí giống nhau, do kim chúc tạo thành, nó cũng có thần lực, chỉ là thần lực của nó do "Thần Tinh" cung cấp" Thuỵ Kim Na tiếp tục nói: "Tử Thần Khôi Lỗi, cũng không có linh hồn công kích, bởi vì nó chỉ là một món binh khí. Cho nên nó cũng không sợ linh hồn công kích, hơn nửa toàn thân cực kỳ cứng rắn, bình thường rất khó đối phó."
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhìn nhau.
"Thì ra, đó chính là Tử Thần Khôi Lỗi a!" Bối Bối cảm thán than một tiếng. Lâm Lôi cùng Địch Lý Á nở nụ cười.
Bọn họ rốt cục cũng biết quái vật kim chúc chém giết cùng Bối Bối chính là Tử Thần Khôi Lỗi.
Tử thần khôi lỗi thực sự là khó đối phó, bình thường thượng vị thần gặp phải Tử Thần Khôi lỗi cũng cảm thấy đau đầu. Đối phó với Tử Thần Khôi Lỗi chỉ có duy nhất một biện pháp đó là giết chết, hoặc khống chế người điều khiển Tử Thần Khôi Lỗi. Chủ nhân bị giết chết thì Tử Thần Khôi Lỗi sẽ biến thành vật vô chủ."
"Nếu không có Bối Bối, thì Tử Thần Khôi Lỗi thực khó đối phó. Trách không được, khi bị trúng đòn công kích cực mạnh cũng không có bị tổn thương gì." Lâm Lôi trong lòng cảm thán không thôi, không khỏi nhìn về phía Bối Bối, "Cái ... Tử Thần Khôi Lỗi kia cũng chỉ có thể gặp Bối Bối mới có thể cảm thấy khó nuốt."
Bối Bối thực biến thái.
Hai Phệ Thần Thử, trong vô số không gian cũng chỉ có hai con.
"hơn nữa theo ta thấy Tử Thần Khôi Lỗi là cấp bậc cao nhất" Thuỵ Kim Na than thở nói: "Tử Thần Khôi Lỗi là cấp bậc cao nhất, so với thượng vị thần khí bình thường thì quí trọng hơn nhiều. Hay một viên thần cách cũng còn thua xa nó."
"Nó giá như thế nào?" Hai mắt Bối Bối sáng ngời.
Thuỵ Kim Na liếc Bối Bối một cái, rồi lại nhìn Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á hai người. Không cam lòng thở dài nói: "Tử Thần Khôi Lỗi luyện chế khó khăn hơn nhiều so với thần khí bình thường, nên giá của nó cũng không tầm thường phải ít nhất một ức mặc thạch."
"Một ức?"
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người trong lòng cực kỳ vui sướng.
Hiện tại xem lại thì bảo bối có giá trị nhất của ba người không phải là thần cách, mà chính là kiện Tử Thần Khôi Lỗi này.
"Cho nên ta mới bảo các ngươi đuổi theo giết hai tên vừa rồi, chúng ta bốn người liên thủ nhất định là thành công, đó là một kiện Tử Thần Khôi Lỗi a." Thuỵ Kim Na cho đến bây giờ, thực sự cảm thấy thực không cam lòng: "Để cho hai tên đó chạy thoát, trong lòng thực sự không được thoải mái a."
Bọn Lâm Lôi ba người nở nụ cười.
"Oanh" Đột nhiên từ trong mật đạo truyền đến một chấn động kịch liệt giống như động đất.
Lâm Lôi nhướng mày nói: "Chấn động này, là ở phía sâu trong mật đạo truyền đến, rất có thể là ở tầng năm truyền đến."
"Đi xem sao." Bối Bối vô cùng tò mò.
Thuỵ Kim Na cũng vậy, có chút chờ đợi: "Đi, chúng ta đi xem sao." Mọi người cũng không có chần chừ, lập tức tiến vào mật đạo, bên trong rất âm u và chật hẹp, miễn cưỡng đủ chỗ cho hai người đi song song. So với hành lang bình thường trong thành bảo thì đúng là rất hẹp.
Bọn Lâm Lôi bốn người như nhanh như thỏ trong nháy mắt đi được khoảng một trăm thước.
"Oánh!" Những chấn động kịch liệt truyền tới. Từ hai bên vach tường truyền ra.
Hơn nữa hai bên bên vách tường đã xuất hiện những khe nứt, Hiển nhiên vách tường ở đây không được gia trì ma pháp phòng ngự.
Bối Bối lúc này đang nhìn xuyen qua khe nứt, để xem bên kia có gì.
"Lão đại, mau đến đây" Bối Bối dùng thần thức truyền ạâm nói, bọn ba người Lâm Lôi tò mò bước lại gần.
Bên kia khe nứt rốt cuộc có cái gì.
Độ rộng của khe nứt đủ để Lâm Lôi nhìn thấy sự tình đang diễn ra phía bên kia vách tường.
"Một cai đầu trọc lóc, là Khắc Lãng Phổ Đồn?" Lâm Lôi chấn động.
Trong đại sảnh u ám có ba người đang giao thủ nhanh như chớp.
"Bồng" Khắc Lãng Phổ Đồn bị đánh văng bay ra đập mạnh vào vách tường, rồi rớt xuống mặt đất.
"Phì!" Khắc Lãng Phổ Đồn căm hận nhìn tên Hắc Y Vệ phía xa." Hắc Y Vệ cũng chỉ có như vậy thôi."
"Khắc Lãng Phổ Đồn. Người này quá nhanh, ngươi ở xa thi triển Trọng Lực Không Gian giam cầm hắn, nhưng nhớ là đừng có giam luôn cả ta." Tên Ác Ma đang cùng tên Hắn Y Vệ chém giết phẫn nộ dùng thần thức truyền âm quát lên.
Khắc Lãng Phổ Đồn biềt bản lĩnh mình yếu nên nói: "Biết rồi."
Khắc Lãng Phổ Đồn tiến lên một bước dài, chỉ thấy thân hình tên Hắc Y Vệ đang đánh nhau với tên Ác Ma, chợt không di động khỏi mặt đất được. Tên Hắc Y Vệ cảm thấy thân thể mình như bị áp lực vạn cân đè lên.
"Thị Địa Tâm Từ Lực?" Hắc Y Vệ chợt hiểu ra.
Trọng lực không gian huyền ảo, còn gọi là "Địa Tâm Từ Lực" huyền ảo, cũng là một trong sáu đại địa pháp tắc huyền ảo.
"Phốc!" Thân hình tên Hắc Y Vệ chợt vặn vẹo, trở nên mơ hồ. Một kiếm của tên Ác Ma đâm xuyên qua thân ảnh mơ hồ đó, nhưng không gây một chút tổn thương nào cho tên Hắc Y Vệ. Mà thanh chiến đao trong tay tên Hắc Y Vệ càng phiêu hốt bất định.
Tên Ác Ma trong nháy trong nháy mắt biến thành tia chớp, lại trong nháy mắt ngưng tụ thành thực thể. Công kích vô cùng đáng sợ.
"Bồng!" "Bồng!"
Hai đại cường giả đánh nhau. Mỗi lần giao thủ chạm nhau gây nên những chấn động kịch liệt.
Tên Hắc Y Vệ và tên Ác Ma lúc này bất kể sống chết chém giết nhau.
"Tên Hắc Y Vệ này sao mà mạnh vậy? Giết tên Hắc Y Vệ này, Tứ tinh cấp nhiệm vụ căn bản không thực hiện được, phải là Ngũ tinh cấp nhiệm vụ." Khắc Lãng Phổ Đồn chửi nhỏ. Đồng thời cố gắng khống chế Địa Tâm Từ Lực, làm ảnh hưởng đến tên Hắc Y Vệ.
Tên Hắc Y Vệ đúng là rất mạnh.
Trên thực tế. Bọn Khắc Lãng Phổ Đồn bọn họ phải đánh một. Ba gã Ác Ma đánh với một tên Hắc Y Vệ.
Ba tên Ác Ma lúc đầu cai quản bọn Lâm Lôi, chính là tiểu đội ba người.
Chỉ là tên Hắc Y Vệ này có hai cái thượng vị thần phân thân. Khắc Lãng Phổ Đồn bọn họ, trong đó một tên Ác Ma cùng với một thần phân thân Hắc Y Vệ đã chết. Bây giờ tên Hắc Y Vệ chỉ còn lại một thân thể, Ác Ma chỉ còn lại Khắc Lãng Phổ Đồn cùng tên đang cùng Hắc Y Vệ chém giết kia là thượng vị thần Áo Phổ Nhĩ.
Trong ba người thực lực của Khắc Lãng Phổ Đồn là yếu nhất.
"Bồng!" chỉ thấy kiếm của Áo Phổ Nhĩ loé lên một cái, xé toang thân ảnh mơ hồ ra từng mảnh. Nguồn truyện: Truyện FULL
"A!" Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Phốc!"
Bóng đen hư ảo bị đứt ra, một phần bóng đen bị đứt ra hoá thành thực thể, những phần còn lại của bóng đen hư ảo cũng ngưng tụ lại thành một thân thể hoàn chỉnh. Tên Hắc Y Vệ vô cùng phẫn nộ, thầm mắng: "Ác Ma? Các ngươi chỉ biết cậy đông hiếp ít!"
Áo Phổ Nhĩ liền cười lạnh hoá thành tia chớp chém vào tên tên Hắc Y Vệ.
"Đại ca, mau đến đây!!" Tên Hắc Y Vệ đột nhiên rống lớn một tiếng.
Nghe tiếng hét lớn này, không kể là Khắc Lãng Phổ Đồn, hay là Áo Phổ Nhĩ đều sắc mặt đại biến.
"Tốc chiến tốc thắng!" Áo Phổ Nhĩ không muốn liều mạng nhưng bây giờ không phải do hắn muốn là được. Áo Phổ Nhĩ phẩn nộ gấm thét, cả người vặn vẹo biến thành một đạo lôi điện màu đen, lôi điện đánh thẳng vào tên Hắc Y Vệ.
"Chết đi" Trong phòng vang lên tiếng gầm thét của Áo Phổ Nhỉ.
Sắc mặt tên Hắc Y Vệ đại biến, nhưng hắn cũng đánh ra một đao mạnh liệt, hoá thành ảo ảnh màu đen, nhắm vào đạo lôi điện bay tới
"Bồng!"
Năng lượng kinh khủng toả ra, gây ra chấn động dữ dội, làm cho các khe nứt trên vách tường mở rộng hơn.
Hai người đồng thời tế trên mặt đất, song Áo Phổ Nhĩ đã chết, còn tên Hắc Y Vệ mặc dù tinh thần lực tiêu hao hầu như không còn nhưng hắn vẫn chưa chết.
"Muốn giết ta, ngươi linh hồn phòng ngự không bằng ta mà?" Tên Hắc Y Vệ cười lên một tiếng.
"Sưu!" Một đạo nhân ảnh trong nháy mắt bay tới trước mặt tên Hắc Y Vệ.
Sắc mặt tên Hắc Y Vệ đại biến, hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Khắc Lãng Phổ Đồn, Khắc Lãng Phổ Đồn giơ thanh trường đao lên, không cần biết bổ một đao xuống tên Hắc Y Vệ, trường đao xẹt qua phảng phất trong nháy mắt đã đến trước mắt tên Hắc Y Vệ.
"A"
Đã bị Trọng Lực Không Gian trói buộc, vừa mang thương tích nặng nè bất chấp tất cả một đao đánh ra, thi triển linh hồn công kích.
"Thương"
Trường đao va chạm nhau, Linh hồn công kích.
Nói về linh hồn công kích huyền ảo. Tên Hắc Y Vệ thực sự mạnh hơn so với Khắc Lãng Phổ Đồn, nhưng tinh thần lực của tên Hắc Y Vệ tiêu hao hầu như không còn. Mà Khắc Lãng Phổ Đồn vẫn còn sung mãn. Nên lần giao đấu này xem như không ai thắng ai.
"Bồng!" Lơi dụng lực phản chấn tên Hắc Y Vệ bay người chạy trốn.
Nhưng là ...
Khắc Lãng Phổ Đồn bỏ trường đao xuống đất, Cổ tay vừa động. Một thanh truỷ thủ đột nhiên bắn ra từ trong tay hắn.
"Phốc xích!" Thanh truỷ thủ đâm thẳng vào người tên Hắc Y Vệ đang chạy trốn.
Tên Hắc Y Vệ từ trên không trung rơi xuống đất. Ngã xuống gốc tường. Trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, tuyệt đối không cam lòng!
"Không cam lòng?" Khắc Lãng Phổ Đồn cười lên một tiếng.
Khắc Lãng Phổ Đồn biết thực lực của mình yếu kém, cho nên hắn bỏ tiền ra mua Linh Hồn Chi Độc bôi lên thanh truỷ thủ. Khi phóng thanh truỷ thủ ra, Khắc Lãng Phổ Đồn cũng sử dụng tuyệt chiêu, trong đó có ẩn chứa đại địa pháp tắc.
Mà tên Hắc Y Vệ đã bị trọng thương, một khi bị bắn trúng chỉ có con đường chết.
"Áo Phổ Nhĩ. Các ngươi luôn ở trước mặt ta kiêu ngạo! Không coi ai ra gì!" Khắc Lãng Phổ Đồn sắc mặt dữ tợn nhìn hai cái xác của hai tên Ác Ma, bây giờ hắn cực kỳ kích động: "Hôm nay, cuối cùng chỉ còn Khắc Lãng Phổ Đồn ta còn sống ... ha ha nộp xong Hắc sắc Nguyệt Lượng chỉ Hoàn, ta lập tức trở thành Tứ tinh ác ma."
Khắc lãng Phổ Đồn vung tay lên thu hai cái xác vào không gian giới chỉ. Xong hắn nhìn về phía thi thể tên Hắc Y Vệ.
Nhưng là ...
Trên mặt đất trống không, cái thi thể đã không còn.
"Sao lại có thể? Sao lại có thể?" Hai con mắt của Khắc Lãng Phổ Đồn trợn trừng.
Hai tên Ác Ma chết thảm, hắn liều cả tính mạng, cuối cùng mới giết chết được cái tên Hắc Y Vệ kia. Mà giờ đây cái thi thể tên Hắc Y Vệ lại biến mất?
"Chạy mau!"
Bọn Lâm Lôi bốn người chạy dọc theo thông đạo lên tầng thứ tư
"Ha ha, tên Khắc Lãng phổ Đồn nhất định sẽ tức giận đến chết mất, ha ha" Bối Bối cực kỳ dắc ý.
Thi thể tên Hắc Y Vệ dựa vào bức tường, cách khe hở không đầy một thước, bọn Lâm Lôilập tức tới gần chỗ vết nứt có thi thể thể tên Hắc Y Vệ. Sau đó liền thu thi thể tên Hắc Y Vệ vào trong không gian giới chỉ. Thông thường trong khoảng cách gần, liền có thể trực tiếp thu vào trong không gian giới chỉ.
Khắc Lãng Phổ Đồn trong nháy mắt liền phát hiện ra khe nứt trên vách tường.
"A. Bên trong có người." KHắc Lãng Phổ Đồn lập tức hiểu ra.
"Hỗn đản!" Khắc Lãng Phổ Đồn gầm thét, đột nhiên nhắm vách tường toàn lực tung một cước bên trong hàm chứa Lực lượng huyền ảo, vách tường vỡ vụn ra, lộ ra một cái thông đạo, đúng như hắn nghĩ.
"Nguyệt lượng chỉ hoàn, Nguyệt lượng chỉ hoàn của ta" Khắc Lãng Phổ Đồn thực sự không cam lòng.
Nếu có một chiếc Nguyệt lượng chỉ hoàn, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, chẳng những sẽ được trọng thưởng mà còn có thể trở thành Tứ tinh ác ma.
"Đi về phía nào?" Khắc Lãng Phổ Đồn đứng trong thông đạo, nhìn về hai bên, nhất thời không biết nên đuổi theo hướng nào. Ngay lúc đó ...
"Xoát!" "Xoát!"
Hai thân ảnh đột nhiên hiện ra trong phòng, đó là hai tên Hắc Y Vệ.
"Ngươi giết lão ngũ?" Hai gã Hắc Y Vệ nhìn chằm chằm vào Khắc Lãng Phổ Đồn.
Khắc Lãng Phổ Đồn quay đầu nhìn lại, liền sợ đến hồn phi phách tán. Một người còn đánh không lại, huống chi hai người.
"Chạy!" Khắc Lãng Phổ Đồn không kể sống chết, nhắm hướng phía trước chạy tới. Nhưng mà hướng hắn đang chạy tới, chính là hướng mà bọn Lâm Lôi đang chạy ra.