Lâm Lôi trong lòng cũng đã hiểu rõ.
Khi mới tiến vào chiến trường vị diện, Lâm Lôi cũng đã phát hiện rất nhiều quân doanh, phần lớn các quân doanh này đều đóng tại bờ Tinh Hà, hơn nữa vẫn chưa có động tĩnh gì. Lúc trước Lâm Lôi không biết nguyên nhân tại sao, nhưng bây giờ cũng hiểu được, thì ra đợi tới thời khắc cuối cùng, đại quân song phương mới tiến hành tàn sát lẫn nhau.
"Thực sự là rất tàn khốc, căn bản là đi chịu chết". Lâm Lôi không khỏi than thở.
"Tuy nói là tàn khốc, nhưng cũng là cơ hội tốt nhất để kiếm quân công". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói: "Trong lúc đại quân song phương hỗn chiến thế này, ngay cả thống lĩnh cũng đều có thể bị giết hại. Nhưng mà nếu vận khí tốt, cũng có thể thu thập được rất nhiều binh sĩ huy chương, thậm chí có cả thống lĩnh huy chương! Đó là lúc thu hoạch tốt nhất, cũng là lúc nguy hiểm nhất".
Lâm Lôi trong đầu nhất thời hiện lên tràng cảnh trùng trùng vô số thượng vị thần tiến hành tàn sát lẫn nhau, có cả thống lĩnh ở trong đó.
Một màn đó thực phi thường đáng sợ.
"Ngươi tốt nhất là thu thập đủ thống lĩnh huy chương từ trước đi". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói.
Lâm Lôi gật đầu, trong lúc đại quân song phương hỗn chiến, đích xác có thể thu hoạch được rất nhiều, nhưng cũng có rất nhiều nguy hiểm.
"Nếu trong một ngàn năm nếu không thu thập đủ thống lĩnh huy chương, thì cũng chỉ có thể đi tham gia hỗn chiến". Lâm Lôi trong lòng thầm nói, vì thân nhân, huynh đệ, Lâm Lôi sẽ không lùi bước.
Mặt đất.
Ngọn lửa màu đen bốc lên tại tòa tiểu sơn không có một chút sinh cơ, tại vị diện chiến trường tuỳ ý có thể thấy được những địa phương như vậy.
"Ca sát". Bối Bối ngồi ăn thuỷ quả.
Lâm Lôi đang khoanh chân tĩnh toạ đột nhiên mở bừng mắt.
"Di, lão Đại? Có tin tức gì từ gia gia của ta sao?" Mắt Bối Bối lập tức sáng ngời hỏi, Lâm Lôi cười gật đầu: "Đúng, đối với các nhân vật cấp bậc thống lĩnh tại các vị diện, đại đa số ta đều có chút nhận biết. Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ tiếp tục khống chế tử thần khôi lỗi ra bên ngoài hấp dẫn thống lĩnh"
Thời gian còn rất nhiều, Lâm Lôi cũng không vội.
"Được". Bối Bối gật đầu cười: "Được, ta bây giờ phải ngủ một giấc, lão Đại ngươi tìm được mục tiêu thì đánh thức ta dậy nhé". Bối Bối cho dù tại chiến trường vị diện cũng có tâm tình để ngủ.
"Đợi vị diện chiến tranh lần này kết thúc, còn hơn tám trăm năm, gần chín trăm năm, thời gian nhiều như vậy, cũng nên sử dụng cho tốt. Nói không chừng, có khả năng ta ở trong thời gian này có thể thành công dung hợp bốn loại huyền ảo đại địa pháp tắc". Lâm Lôi cảm khái nói.
"Sao? Bốn loại? Được rồi, lão Đại, Đại địa mạch động, Lực lượng huyền ảo, Thổ chi nguyên tố, Trọng lực không gian không phải đều khế hợp lẫn nhau rồi sao? Tốc độ dung hợp dường như tương đối nhanh mà". Bối Bối nói thầm.
"Đúng là đều đã khế hợp, điều cần làm bây giờ, là để cho Lực lượng huyền ảo cùng Thổ chi nguyên tố, Trọng lực không gian phân biệt dung hợp. Sau khi phân biệt dung hợp thành công, mới chỉnh thể dung hợp. Ước chừng mất thời gian hơn trăm năm sẽ phân biệt dung hợp thành công." Lâm Lôi cười nhẹ nói, nhưng thực ra đi tới Minh giới đã sáu bảy mươi năm, Lâm Lôi đã tiến bộ rất nhiều. Nguồn truyện: Truyện FULL
Dù sao một khi đã khế hợp, thì đạt tới dung hợp bình cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian.
"Hì, tới khi lão Đại ngươi dung hợp bốn loại huyền ảo, vậy lực công kích sẽ mạnh hơn rất nhiều đấy". Bối Bối hưng phấn nói.
"Thực ra, trong lòng ta đã có phương hướng rồi". Lâm Lôi cười nhẹ nói.
Lúc trước đã thấy qua Xích Nham lĩnh chủ, Hắc Mặc Tư ra tay, Lâm Lôi trong lòng đã có sở ngộ.
Bối Bối hoặc là ngủ, hoặc là tu luyện, tóm lại cũng chậm rãi chờ đợi. Lâm Lôi tất cả phân thân đều vây trong tu luyện, còn lại bổn tôn khống chế tử thần khôi lỗi ở bên ngoài.
Thời gian cứ như vậy trôi qua ..., đảo mắt đã hai tháng.
"Mới hai tháng qua, đã bị mất đi một tử thần khôi lỗi". Lâm Lôi lắc đầu nói, "Nửa tháng trước, nhìn thấy vị Quang minh thần giới siêu cấp cao thủ, ta đã khống chế tử thần khôi lỗi chạy trốn, nhưng mà hắn vẫn truy kích, tiêu diệt mất một tử thần khôi lỗi. Lại còn tìm kiếm xung quanh một hồi, may mắn là chúng ta đã ẩn tàng sâu, thần thức hắn cũng không điều tra tới".
Bối Bối mở mắt, cười nói: "Chỉ là một tử thần khôi lỗi mà thôi. Chuyện nhỏ. Không tính làm gì".
"Nếu sớm biết vậy, lúc trước đã mua nhiều một chút" Lâm Lôi nói.
Lúc này Lâm Lôi đã khống chế một tử thần khôi lỗi khác tuần tra ở bên ngoài.
"Hai tháng, còn chưa gặp được đối thủ thích hợp". Bối Bối than thở.
"Đừng than thở nữa, nếu không phải tới chỗ Bối Lỗ Đặc gia gia điều tra một ít tin tức của các cường giả, sợ rằng lúc trước chúng ta đã ra ngoài xuống tay đối phó với vị siêu cấp cường giả kia mất. May mà tránh được sát kiếp". Lâm Lôi cười nói, trong lúc Lâm Lôi cùng Bối Bối đang than thở thì đột nhiên ...
"Oanh!"
Cả dãy núi đều chấn động kịch liệt, không ít đất đá rơi xuống người Lâm Lôi và Bối Bối.
"Chuyện gì xảy ra? Động tĩnh gì vậy?" Bối Bối nhíu mày nói.
"Chờ một chút, ta đang khống chế tử thần khôi lỗi ở ngoài mấy ngàn thước ... Nga, tử thần khôi lỗi đã thấy được, có hai cường giả đang chiến đấu!". Lâm Lôi kinh ngạc nói.
Bên cạnh dãy núi của hai người Lâm Lôi, đang có hai đạo thân ảnh đan xen vào nhau, một đạo tử sắc ảo ảnh, một đạo bạch sắc ảo ảnh. Tử sắc ảo ảnh trong thân thể xuất ra từng đạo từng đạo đao ảnh màu tím bồng bềnh, trong đó có một đạo đao ảnh hung hăng chém xuống bên sườn núi nhỏ.
"Bồng!"
Một đòn công kích mãnh liệt, hai thân ảnh phản chấn phân ra. Ảo ảnh màu tím là một gã thanh niên lạnh lùng áo tím có đôi mắt xanh biếc, mà ảo ảnh màu trắng là một gã thanh niên mái tóc màu trắng, có đôi mắt màu lam. Gã thanh niên tóc trắng, mắt lam trên mặt đang tràn đầy giận dữ.
"Lang Tư Lạc! Ngươi đừng quá phận như vậy! Ngươi và ta ở cùng một trận doanh, tại sao lại phải giết ta?" - Gã thanh niên tóc trắng quát.
"Hừ, cùng một trận doanh thì sao? Tiến vào chiến trường vị diện, ngươi phải chuẩn bị để bị kẻ khác tìm giết". Gã thanh niên mắt xanh biếc, mặc áo tím lạnh lùng cười, lập tức không hề nói thêm lời nào, cả thân hình bắt đầu nổi lên dòng điện màu tím, trên bầu trời cũng đồng thời hiện lên một đám mây lôi điện.
Thanh niên tóc trắng sắc mặt biến đổi.
Luận về tốc độ, hắn vốn không bằng Lang Tư Lạc tu luyện lôi điện pháp tắc, trốn cũng không thoát. Chỉ có chiến đấu!
Mặc dù biết rõ mình yếu hơn so với đối phương, nhưng hắn lại chỉ có thể ngạnh kháng, lập tức gầm nhẹ một tiếng: "Lang Tư Lạc, ngươi không cho ta một chút cơ hội nào, ta đây cũng không để ngươi có kết cục tốt đẹp đâu!" Thanh niên tóc trắng bên ngoài thân cũng hiện lên quang mang màu trắng, theo tiếng quát lạnh lùng, bên ngoài thân thể hắn hiện lên một đạo trường mâu màu trắng cùng một thanh trường mâu trong suốt.
Vật chất công kích, linh hồn công kích hợp nhất.
"Hưu!"
Hai đạo trường mâu dung nhập vào nhau, trường mâu màu trắng hư ảo trực tiếp bắn về phía đối phương.
"Chết đi!" gã thanh niên mắt xanh biếc mặc áo tím lạnh lùng nói.
"Oanh long long!"
Đám mây lôi điện trên bầu trời đột nhiên đánh xuống đạo lôi điện màu tím như một dòng lớn, đồng thời từ trong cơ thể gã thanh niên mắt xanh biếc cũng phát ra một đạo lôi điện màu xanh, hai dòng lớn lôi điện từ hai phương hướng tấn công gã thanh niên tóc trắng.
Nhưng lúc này, trường mâu đã đến sát trước người gã thanh niên mặc áo tím.
"Hừ!" Gã thanh niên mặc áo tím hừ lạnh một tiếng.
Chỉ thấy hắn vươn tay phải ra, trên ngón trỏ ngưng tụ một đạo ánh sáng màu tím, trực tiếp đánh tới trường mâu hư ảo.
"Bồng!"
Trường mâu hư ảo màu trắng vốn là vật chất công kích cùng linh hồn công kích hợp nhất. Lúc này trường mâu màu trắng hư ảo cũng bị băng liệt rơi xuống. Vật chất công kích như vậy cũng không gây thương tổn được ngón tay của gã thanh niên áo tím, linh hồn công kích cũng đồng dạng bị phá tan.
"Xuy xuy".
Bị hai đạo lôi điện màu xanh và màu tím vây quanh, gã thanh niên áo trắng sắc mặt cũng biến đổi. Hai dòng điện có thuộc tính khác nhau, dĩ nhiên cũng làm sinh ra không gian điện trường đặc trưng, làm điện ly trong không gian cũng gợn lên. Lôi điện đặc thù bao vây lấy thân thể gã thanh niên áo trắng.
"A ...!" Gã thanh niên áo bào trắng phẫn nộ ngửa đầu gầm lên.
Lập tức khí tức cường đại từ thân thể hắn phát ra, quang mang màu trắng tràn ngập.
"Tới khoảnh khắc tối hậu, cũng chỉ biết dùng chủ thần lực sao? Ngươi sử dụng chủ thần lực, ta cũng sử dụng chủ thần lực, kết quả không phải là giống nhau sao?" Lang Tư Lạc trong lòng cười lạnh, bên ngoài thân thể hắn cũng tản mác ra khí tức cường đại, quang mang màu tím bắt đầu tràn ngập bên ngoài thân thể.
Trong lúc hai đại cường giả đều sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi cùng Bối Bối cũng lặng yên rời khỏi sườn núi, đi tới một chỗ có lượng lớn cỏ dại che khuất, hai người Lâm Lôi, Bối Bối ẩn ở trong đó, quan sát hai đại cường giả chiến đấu.
"Thực lực đều rất mạnh". Bối Bối không khỏi khen ngợi.
"Gã thanh niên áo trắng kia, là Quang minh thần giới thống lĩnh Vưu Lan Đức, mà gã thanh niên áo tím còn lại là Lôi điện thần vị diện thống lĩnh Lang Tư Lạc. Căn cứ vào tin tức Bối Lỗ Đặc gia gia ngươi cung cấp, Lang Tư Lạc này là thống lĩnh không dễ động vào". Lâm Lôi truyền âm nói: "Vưu Lan Đức này am hiểu linh hồn công kích, mà Lang Tư Lạc thì linh hồn công kích và vật chất công kích đều am hiểu. Tốc độ của hắn cũng cực nhanh. Hơn nữa, hắn còn dung hợp phòng ngự chủ thần khí vào bên ngoài thân thể".
Bối Bối không khỏi cả kinh.
"Dung hợp phòng ngự chủ thần khí vào bên ngoài thân thể? Không phải giống như Đại trưởng lão sao?"
Lâm Lôi gật nhẹ đầu, tiếp tục quan sát hai người đối chiến: "Lang Tư Lạc vì có phòng ngự chủ thần khí nên vật chất phòng ngự vô địch. Ngoài ra hắn còn cực am hiểu linh hồn phòng ngự, cho nên muốn công phá được linh hồn phòng ngự của hắn cũng rất khó. Người này là một thống lĩnh phi thường mạnh".
Lang Tư Lạc cơ hồ không có nhược điểm.
Tu luyện lôi điện pháp tắc nên tốc độ rất nhanh, tất cả các mặt đều mạnh. Cho dù trong số rất nhiều thống lĩnh, tuyệt đối thuộc về những người đứng đầu.
"Nhưng ...". Lâm Lôi nở nụ cười, "Bối Bối ngươi lại vừa vặn khắc chế hắn!"
Để kháng cự lại thiên phú thần thông Phệ thần của Bối Bối, phải đạt tới Đại viên mãn, hoặc là sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Lang Tư Lạc này, thực sự gặp phải khắc tinh. Mặc dù bình thường Lang Tư Lạc linh hồn phòng ngự rất mạnh, thế nhưng, Bối Bối đây là thiên phú thần thông, không thể dùng linh hồn công kích bình thường để so sánh.
"Dát dát, lão Đại, giao cho ta đi". Bối Bối hưng phấn đứng lên.
"Chiến đấu đã kết thúc!" Lâm Lôi truyền âm nói.
Chính xác, thanh niên áo trắng Vưu Lan Đức hoàn toàn bị lâm vào thế yếu, gã thanh niên áo tím Lang Tư Lạc rốt cục sử dụng một đạo vật chất công kích, làm Vưu Lan Đức cả thân thể bị nổ tan tành.
"Ha ha ..." Lang Tư Lạc cười đi tới, lấy trên mặt đất một khối huy chương màu vàng cùng với một chiếc không gian giới chỉ.
Đúng lúc này thì -
"Ai?"
Lang Tư Lạc không nhịn được quát, đồng thời quay đầu nhìn lại. Hắn đã cảm ứng được động tĩnh cách đó không xa, có điều hắn cũng không một chút quan tâm. Cho dù trong các thống lĩnh, người có khả năng giết hắn cũng là quá ít.
"Sao?" Lang Tư Lạc vừa nhìn, lập tức sững sờ.
Chỉ thấy một đạo ảo ảnh màu đen bắn nhanh tới, đồng thời giữa không trung hiện lên một đạo hư ảnh Phệ thần thử cực lớn, đôi mắt lạnh lùng đang nhìm chằm chằm vào hắn. Lang Tư Lạc bị nhìn chằm chằm như vậy, sắc mặt không khỏi đại biến:
"Bối Lỗ Đặc? A! Không ...!"
Lang Tư Lạc đã hoàn toàn điên cuồng.
Hắn cơ hồ không có nhược điểm, nhưng đó chỉ là đối với tuyệt đại đa số thống lĩnh, không có nghĩa là hoàn toàn không có nhược điểm. Nếu thực sự hoàn mĩ không có nhược điểm, đã không cần tới chiến trường vị diện. Thiên phú thần thông Phệ thần của Bối Lỗ Đặc rất nổi danh, đúng là khắc chế những người bọn họ. Gặp phải một chiêu này, trừ phi sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí, hoặc đạt tới Đại viên mãn, nếu không kết quả chỉ là chết.
Thiên phú thần thông, quả thực bá đạo!
Lang Tư Lạc không rõ, Bối Lỗ Đặc trong truyền thuyết thân thể cứng rắn ngang với thần cách, hoàn toàn có thể dùng tay không để ngạnh kháng chủ thần khí. Hơn nữa linh hồn cũng có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Xét về toàn diện, hoàn toàn không có một tia nhược điểm, là siêu cấp nhân vật. Nhân vật như thế này, đã đứng ở tối đỉnh phong. Cần gì phải tới chiến trường vị diện?
Hắn không rõ!
Nhưng hắn cũng không có cơ hội để hiểu rõ.
Một cỗ ba động đặc thù trực tiếp hướng tới khu vực linh hồn của hắn, linh hồn phòng ngự của hắn trước chiêu này căn bản không có một chút tác dụng.
Chỉ thấy Lang Tư Lạc ngây ngốc đứng tại chỗ, trong đôi mắt xanh biếc không còn một tia khí tức của sự sống, cả người giống như một khối gỗ, lập tức "Oanh" một tiếng, trực tiếp ngã xuống mặt đất. Một viên thần cách trôi dạt bay lên, đồng thời một khối huy chương màu vàng từ cơ thể hắn rơi ra, một kiện khôi giáp màu tím cũng đồng thời từ cơ thể hắn xuất ra.
"Kim sắc huy chương, vật chất phòng ngự chủ thần khí". Lâm Lôi con mắt sáng ngời.
Chỉ thấy Lâm Lôi cùng Bối Bối hai người hoá thành hai đạo ánh sáng, trực tiếp thu lấy huy chương màu vàng, phòng ngự chủ thần khí cùng không gian giới chỉ.
"Đi mau, địa phương này không thể ở lại lâu".
Lâm Lôi, Bối Bối hai người cũng không kịp dò xét cẩn thận, lập tức rời đi.