Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Chương 12: Học bá công vị dâu tây (12)




Editor: Minori
Thời gian nghỉ trưa qua đi.
Khoá 11 lớp 3, đề tài nóng nhất đã từ liên hoan tại nhà Cẩu Lương chuyển dời đến tin tức lớn Diệp Huy xảy ra tai nạn xe cộ.
Người đầu tiên nghe nói tin tức là Lý Lâm Linh —— mẹ cô công tác ở bênh viện đó—— sự việc Diệp Huy nằm viện cô vừa chuyền đạt qua, tức khắc khiến cho một phen sóng to gió lớn.
Lý Lâm Linh cảm khái nói: "Diệp Huy gần đây thật là xui xẻo. Các cậu không biết chứ, mẹ tôi nói hắn nguyên bản cũng đã là người nổi tiếng ở bệnh viện rồi, vẫn luôn nói thân thể không thoải mái nhưng bệnh viện tra không ra bất luận nguyên nhân gì, bác sĩ đành phải nói là bởi vì áp lực học tập lớn sinh ra cảm giác tinh thần mệt mỏi. Không nghĩ tới còn chưa khoẻ, lại xảy ra sự việc như vậy, nghe nói ít nhất phải nằm viện ba tháng đây...... A Trình cậu có đang nghe chứ?"
Liên hoan qua đi, không biết ai là người đầu tiên thay đổi xưng hô đối với Cẩu Lương, hiện tại đại bộ phận lớp học mọi người đều gọi thẳng cậu là A Trình.
Trong biển ý thức của Cẩu Lương, hệ thống còn đang điên cuồng spam ↓↓
【 Đinh! Chúc mừng chủ nhân lấy được thành tựu tiến độ 0.1%, khen thưởng 60 tích phân, mời chủ nhân chú ý kiểm tra và nhận! Càng nhiều tích phân đang chờ ngài nha, còn ở đó do dự cái gì, còn đang chờ đợi cái gì, chạy nhanh dùng tuyệt thế mỹ nhan của ngài, trí tuệ vô song, bắt lấy Thời Vũ Tiểu Điềm Điềm đi! 】
Thời Vũ Tiểu Điềm Điềm là cái quỷ gì!
Trào phúng như nước chảy, Cẩu Lương ngoài mặt lại gắt gao cau mày, đối với tin tức Lý Lâm Linh chia sẻ, nói: "Tôi nghe đây."
【 Hệ thống: Chủ nhân ngài rốt cuộc là như thế nào làm được, mau một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, thừa thắng xông lên, phấn đấu quên mình, không ngừng cố gắng ——】
【 Cẩu Lương: Nhìn không ra nha, văn học tu dưỡng không tồi đâu. 】
【 Hệ thống: Hắc hắc, đều là chủ nhân có cách dạy dỗ...... Chủ nhân, ngài suy nghĩ cái gì đây, biển ý thức thật tối thật an tĩnh, ta rất sợ hãi, TvT. 】
Vẫn luôn ríu rít hệ thống bại lộ nguyên nhân nó vừa rồi spam cầu cảm giác tồn tại chân thật.
【 Cẩu Lương: Ta đang tự hỏi. 】
【 Hệ thống: Mặt người da đen dấu chấm hỏi.JPG 】
【 Cẩu Lương: Thời Vũ hắn...... Thích ta sao? 】
【 Hệ thống: Đương nhiên rồi chủ nhân, độ hảo cảm vượt qua +60 có thể phán định là thích, độ hảo cảm mục tiêu trước mặt đã đạt +75 nha. 】
【 Cẩu Lương: Ngươi không hiểu. Từ cảnh trong gương của hồn thể ở kho ký ức nói cho ta —— hắn muốn ngủ cùng ta. 】
【 Hệ thống vẻ mặt thuần khiết: Sau đó thì sao? 】
【 Cẩu Lương đỡ trán:......】
【 Đinh, chủ nhân! Chủ hệ thống phát tới điện mừng, cũng mời ngài đem phương thức thu về mảnh vỡ viết thành báo cáo truyền tống đến diễn đàn kinh nghiệm nhiệm vụ. 】
【 Hệ thống: Xin chủ nhân cần phải coi trọng điều thông này ↑, truyền lên kinh nghiệm có khen thưởng thần bí nha! 】
【 Cẩu Lương nháy mắt lên tinh thần, hỏi: Khen thưởng ư? 】
【 Hệ thống: Khen thưởng thần bí, hết thảy tràn ngập không biết. [ cơ trí ] 】
【 Cẩu Lương: Mẹ nó thiểu năng trí tuệ.JPG 】
【 Hệ thống: Hu hu. 】
Lý Lâm Linh lại lần nữa cảm giác được Cẩu Lương thất thần, lo lắng hỏi: "A Trình cậu ngẩn người làm gì đấy, có phải không thoải mái hay không?"
Thời Vũ từ trong sách ngẩng đầu lên, đang muốn muốn nói gì liền phát hiện phương hướng nghiêng đối với bàn bọn họ, Chiêm Vĩnh Triết đang đánh giá Cẩu Lương. Không biết xuất phát từ tâm lý gì, hắn buông xuống quyển sách trên tay, nghiêng người chặn tầm mắt Chiêm Vĩnh Triết, lúc này mới thấp giọng hỏi Cẩu Lương: "Cậu muốn đi bệnh viện à?"
Cẩu Lương cũng không có phát hiện chi tiết này, phức tạp mà liếc mắt nhìn Thời Vũ một cái, tiếp theo run run lông mày, cười nói: "Đương nhiên. Tình cảnh khó khăn như vậy, tôi sao có thể không tận mắt đi xem? Tôi chỉ là suy nghĩ, hắn sẽ thích hoa cúc trắng hay là hoa cúc vàng."
Thời Vũ bật cười, "Tôi kiến nghị cậu tốt nhất không cần làm như vậy."
Cẩu Lương bĩu môi, "Thèm vào, tôi lại không ngốc."
Tặng hoa cho hắn ăn nhiều thiệt thòi a? Vì thế, sau khi tan học Cẩu Lương xách theo cặp sách, vội vàng hai tay trống trơn mà chạy tới bệnh viện.
"Mẹ, anh không có việc gì chứ ạ?"
Trình Lị đang lo âu cũng không có nghe rõ Cẩu Lương nói gì đó, còn tưởng rằng là y tá tới hỏi tình hình, ngẩng đầu lên thấy là cậu, sưng đỏ trong ánh mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn, "Con như thế nào lại tới đây? Tiểu Huy không vui khi thấy con, con cũng đừng tới nơi này thêm phiền, được chứ?"
Trình Lị lo lắng cùng khổ sở là thiệt tình thật lòng.
Cẩu Lương sớm tại thời điểm theo dõi liền nhìn đến Diệp Huy làm phẫu thuật, bà ở bên ngoài phòng giải phẫu khóc đến không kềm chế được bộ dáng.
Có lẽ ngay từ đầu mục đích không thuần khiết—— thời điểm vừa lập gia đình mới người phụ nữ này cũng không có nhiều cảm giác an toàn, bà sợ chính mình sẽ bị Diệp Siêu lạnh nhạt, cho nên đem hết toàn lực mà chiếu cố thậm chí lấy lòng Diệp Huy, hy vọng có thể ở gia đình mới làm một người hữu dụng, là một người cần thiết.
Chính là cứ như vậy một năm, hai năm...... Suốt thời gian mười hai năm, cũng đủ bồi dưỡng ra tình cảm chân chính, làm điểm quan tâm cùng để ý này trở thành thói quen.
Đây cũng là nguyên nhân Diệp Huy vì sao đối mẹ kế này cũng không bài xích, cũng là nguyên nhân gây ra nguyên chủ đối mẹ ruột sinh oán, đối anh trai kế sinh hận.
"Mẹ, con......"
Cẩu Lương lập tức thay đổi sắc mặt, mắt nhìn Diệp Huy đang truyền dịch ngủ say bên trong, lại co quắp mà nhìn Trình Lị, chân tay luống cuống lên.
Cũng may lúc này Diệp Siêu kịp thời trở về giải vây cho cậu.
"Tiểu Trình?" Diệp Siêu có chút kinh ngạc, nhưng nhìn bầu không khí giữa hai mẹ con không đúng, liền đối với Cẩu Lương cười cười, hỏi cậu: "Đã tan học rồi sao? Chú thay mẹ con cùng con nói tiếng xin lỗi, vốn dĩ hôm nay hẹn tốt đẹp......"
"Chú Diệp không cần nói như vậy!" Cẩu Lương vội lắc đầu, "Buổi chiều con nghe bạn học nói anh xảy ra tai nạn xe cộ, không quá yên tâm cho nên lại đây nhìn xem. Nếu chú và mẹ đều ở chỗ này, con cũng không giúp được cái gì, sẽ không làm cho mọi người thêm phiền toái, em trai bên kia......" Cậu dừng một chút, như là nhớ tới Diệp Diệu cũng không chịu hoan nghênh chính mình, tái nhợt mà cười một chút, cúi đầu nói: "Có gì con có thể làm, xin chú cần phải để con biết. Hy vọng anh có thể sớm ngày bình phục, con đây liền đi trước ạ."
Cậu dứt lời liền đi, cũng không nghe Diệp Siêu ở sau giữ người lại.
【 Hệ thống: Chủ nhân, mục tiêu to lớn ở trên đường về nhà để tài xế đi mua thuốc tiêu hóa cùng thuốc dạ dày đó. 】
【 Cẩu Lương phốc một tiếng, biển ý thức xướng lên bài hát: Hôm nay là ngày lành, nghĩ thầm chuyện này đều có thể thành ~~】
【 Hệ thống:...... Chủ nhân, mời ngài mau chóng đem kinh nghiệm thao tác thu về mảnh vỡ truyền lên. 】
Đáng thương trình tự mắt của hệ thống bị mục tiêu che chắn, hoàn toàn không biết thời điểm tiến độ 0.1% đẩy mạnh đã xảy ra cái gì, mà chủ nhân nó thế nhưng từ chối cùng nó giao lưu chi tiết, quả thật hệ thống quá thương tâm! May mắn, còn có chủ hệ thống cứng nhắc yêu cầu, nó một ngày nào đó sẽ biết bí mật này.
【 Cẩu Lương: Sốt ruột cái gì. Rốt cuộc có phải bởi vì...... Còn phải thử xem mới biết được. 】
【 Bị hệ thống nói cho có lệ:...... Được thôi. 】
Thời điểm tiến vào cửa lớn tiểu khu, hệ thống truy vấn chi tiết thu về mảnh vỡ đột nhiên cảnh giác ↓
【 Hệ thống: Chủ nhân, mục tiêu đang hướng tới gần ngài. Mặt khác, mục tiêu giống như đang giám thị lại ngài. 】
【 Cẩu Lương cả kinh: Giám thị ta? 】
Hệ thống đem bản đồ di động của mục tiêu cùng hình ảnh theo dõi thư phòng phóng cho Cẩu Lương —— vị trí hiện tại của Thời Vũ cách Cẩu Lương bất quá ba phút đi đường, mà tốc độ chuyển động của hắn rõ ràng siêu tốc.
Còn trong thư phòng hắn, trên bàn sách máy tính đang phóng đúng là tiểu khu mà Cẩu Lương hiện tại trọ, thang máy cùng hình ảnh theo dõi đơn nguyên* theo thời gian thực của hàng hiên trước phòng.
*Đơn nguyên: là bộ phận của nhà hoặc công trình được giới hạn quy ước trên mặt bằng và là một đơn vị thống nhất toàn vẹn về mặt tổ chức không gian, kĩ thuật và cấu tạo. Trong nhà ở nhiều tầng, ĐN là tập hợp các căn hộ cùng sử dụng một tổ chức giao thông thẳng đứng (cầu thang bộ, cầu thang máy, vv.). Một ngôi nhà có thể bao gồm một hoặc nhiều ĐN.
Trong đó một video giám sát cách tiểu khu, đang có ba thanh niên chỉ kém đem "Tôi không phải người tốt" dán ở trên mặt đang ở phụ cận vành đai xanh dưới lầu nhà cậu bồi hồi. Cẩu Lương để hệ thống đem hình ảnh theo dõi ba người này phản hồi cho cậu, quả nhiên bọn họ đang thảo luận làm thế nào giáo huấn "Thích Trình" một trận cũng từ Diệp Huy lấy được càng nhiều chỗ tốt.
Cẩu Lương nhướng mày, hiểu rõ Thời Vũ vội vàng gấp rút từ trong nhà chạy tới là vì cái gì.
【 Hệ thống:...... Chủ nhân, ngài cười cái gì? 】
【 Cẩu Lương: Làm một hệ thống thuần khiết, ngươi không cần phải hiểu. 】
【 Hệ thống: _(:зゝ∠)_ 】
Nó còn có ý đồ từ Cẩu Lương nơi này đào ra càng nhiều tin tức, bị ba tên chó này chặn đường đánh gãy.
"Ai ya, học sinh trung học Nhạc Thành sao? Trường học có tiếng quý tộc nhỉ, em trai nhỏ, anh trai không có tiền hút thuốc, cho mượn chút tiền tiêu vặt để mấy anh tiêu xài đi."
Một người răng vàng một tay đút túi, một tay kẹp một điếu thuốc, sụp vai hoảng não mà nói.
【 Hệ thống: Chủ nhân, tình tiết này ta ở trên TV xem qua! [ ăn dưa vây xem ]】
Cẩu Lương cười, lộ ra đôi má lúm đồng tiền vô hại.
Cậu nói: "Thiếu tiền anh về nhà tìm bố anh đi. Hoặc là, các anh kêu papa nghe một chút?"
"Thằng nhãi ranh này mày bảo ai kêu papa đấy, con mẹ nó muốn ăn đòn mà —— a!!"
Cẩu Lương quật cặp sách của mình, phóng đầy hộp đồ ăn thuỷ tinh trong cặp sách đụng phải đầu lâu rắn chắc phát ra loảng xoảng một tiếng —— tên răng vàng chớp mắt tại chỗ dạo qua một vòng trước mặt, hất hất đầu đứng đều đứng không thẳng. Một người bên cạnh đỡ hắn, vừa run vừa nói: "Máu, máu......"
Tên răng vàng che che đầu tiếp theo thấy được một tay dính máu.
Một người khác lưng hùm vai gấu không đầu óc còn muốn xông tới đánh Cẩu Lương báo thù cho tên răng vàng, cậu vừa nhấc chân đá ngã trên mặt đất nửa ngày đều bò không đứng dậy.
Cẩu Lương hừ một tiếng: Sức chiến đấu quá tồi, mất hứng.
Người thạo nghề vừa ra tay liền biết có được hay không, đỡ tên răng vàng đùi người đều mềm, tay lôi tên răng vàng chân kéo tên không đầu óc muốn chạy.
"Tôi cho các anh đi rồi sao?" Cẩu Lương xoay cặp sách nặng nề trong tay, vừa lòng mà nhìn tên cẳng chân đều đã mềm nhũn, cậu như cũ cười: "Không muốn bị đánh, đem đồ vật đáng giá trên người lấy ra. Chờ tôi tới lục soát, ba người các anh hôm nay cũng đừng nghĩ đi dọc ra nơi này."
Tên cẳng chân mềm vẻ mặt thất thần.
Cẩu Lương cười tủm tỉm, hắn bỗng nhiên trên lưng thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, run run lấy ra tiền mặt di động vật phẩm đáng giá có ở trên người ba người, thời điểm đưa cho Cẩu Lương thiếu chút nữa khóc lóc kêu ba ba.
Cẩu Lương không chút khách khí mà vui lòng nhận cho, cậu nói: "Lần tới khi làm buôn bán đem áp phích phóng sáng lên một chút, gặp được học sinh Nhạc Thành tự giác đi đường vòng biết không? Địa bàn của tôi, người của tôi, nếu bàn tay với quá dài, tôi không có biện pháp bảo đảm thời điểm nó lùi về còn có thể hoàn hảo không tổn hao gì không."
Tên cẳng chân mềm ừm ừm ừm, cúi đầu khom lưng mà nhìn theo Cẩu Lương rời đi.
【 Hệ thống: Mục tiêu cách chủ nhân 9 mét, ngài không đi gặp hắn sao? 】
Cẩu Lương không trả lời vấn đề EQ low của cẩu hệ thống, để nó đem hình ảnh theo dõi mục tiêu phóng đại.
Quả nhiên, ba thanh niên lêu lổng Diệp Huy mời đến chân trước mới thoát đi hang hổ sau lưng liền vào ổ sói, bị Thời Vũ vặn đưa đi phòng an ninh. Người sau là học sinh tốt chất vấn chất lượng bảo an của tiểu khu, tra ra là ai thả phần tử nguy hiểm này tiến vào, tại chỗ yêu cầu bất động sản xử lý nghiêm trọng bảo an trực ban của tiểu khu, cũng từ bất động sản ra mặt đem ba người này đưa vào đồn công an, đối việc này tiền căn hậu quả rốt cuộc truy tra.
Có thể tưởng tượng, Diệp Siêu đêm nay ngủ không được là một cảm giác thật tốt.
*
Trước khi ngủ.
【 Hệ thống: Chủ nhân, mục tiêu cùng ngài làm việc giống nhau đó! 】
Đang thông qua hệ thống internet của thế giới trước mắt liên hệ xem kinh nghiệm theo đuổi nam thần, Cẩu Lương lúc này mới hồi thần về, nhìn về phía hình ảnh theo dõi của hệ thống.
Thời Vũ rời bàn học, đang cùng mẹ gõ cửa tiến vào nói chuyện. Một quyển sổ tay màu nâu bìa cứng bị úp ngược lại ở trên bàn sách, màn hình máy tính để bàn lại mở ra, giao diện dừng lại ở: # Làm thế nào theo đuổi nam sinh yêu thích#.
Cẩu Lương không nhịn được cười rộ lên.
Mẹ Thời đem trái cây đưa cho Thời Vũ sau đó dặn dò con trai đi ngủ sớm một chút không cần đọc sách đến quá muộn, đang định rời đi, Thời Vũ lên tiếng giữ lại bà: "Mẹ...... Bố trước kia làm thế nào theo đuổi mẹ?"
"Nói đúng ra, là ta chủ động theo đuổi ông ấy —— nha, con trai ngoan, con hỏi cái này, không phải là có tình huống chứ?!"
Cho dù bởi vì khoảng cách mục tiêu quá gần mà nhìn không tới biểu tình của bà, Cẩu Lương cũng nghe được bà mang theo nồng đậm kinh ngạc cùng kinh hỉ trong giọng nói, nhìn thấy bát quái hừng hực thiêu đốt! Quả nhiên mẹ Thời truy vấn: "Con trai, con thật sự có người yêu thích? Là dạng người gì, bạn học của con sao? Trời ạ, trời ạ!" Bà không dám tin tưởng mà đem tin tức này chia sẻ cho chồng và bố mẹ chồng.
Thời Vũ: "......"
Cẩu Lương: "Phụt." Tuy rằng nhìn không thấy, nhưng cậu thật sự cảm giác được Thời Vũ lúc này tưởng niệm tâm tình trầm mặc.
Thời gia, phòng khách.
Một nhà tổ hợp bốn người ngồi xuống sô pha, trên ghế chủ vị là ông và bà, bên tay trái là ba mẹ, bởi vì mục tiêu ngồi ở một sườn khác trên sô pha ngoài phạm vi điểm mù 1 mét, Cẩu Lương lần này rõ ràng mà thấy được trên mặt bọn họ khó có thể che dấu kinh hỉ cùng bát quái.
Bố Thời khoa trương mà nói: "Không tồi nha nhóc con, bố còn tưởng rằng con sẽ ở một mình vì tính tình xấu —— ahh!"
Mẹ Thời "dịu dàng" mà chụp đùi bố Thời, cười khanh khách nói: "Con trai ngoan, mẹ và bố con, ông và bà đều là người từng trải hơn nữa là trường hợp thành công, có quyền lên tiếng nhất. Con có vấn đề gì đều có thể tìm chúng ta nha, nhất định đem người con thích lừa —— dụ dỗ đến nhà chúng ta!"
Ông nội Thời uy nghiêm mà khụ một tiếng, một gương mặt nghiêm túc không có nụ cười trên mặt, lộ ra sức mạnh tự nhiên làm người phục tùng.
Ông nói: "Cháu trai ngoan, người con thích chính là bạn học của con sao? Thành niên à? Ông có câu nói cần phải nói trước, trẻ vị thành niên cấm cổ giao lưu, hiểu rõ chứ?"
Thời Vũ: "......"
Cẩu Lương: "Ha ha ha."
Bà nội Thời phun bạn già một miệng, vui tươi hớn hở mà nói: "Đừng nghe ông con nói bừa, cháu dâu nhỏ đừng chạy mới quan trọng. Cháu trai ngoan a, con bé sinh đẹp chứ? So với con hơi kém cũng có thể, kém quá nhiều nói trước...... Bà còn chuẩn bị tâm lý thật tốt nha."
Thời Vũ khụ một tiếng, "Cậu ấy, rất đáng yêu, đẹp hơn so với con."
Bà nội Thời tức khắc vui vẻ nở hoa.
Tiếp theo Thời Vũ bị truy vấn các chi tiết, hắn không rên một tiếng, chờ đến thật sự chịu không nổi bọn họ lạc đề cách xa vạn dặm trêu chọc mới đứng lên nói: "Kiến nghị không có giá trị tham khảo, con liền trở về bận rộn."
Mẹ Thời cùng bà nội Thời vội một trái một phải tiến vào điểm mù ngăn lại Thời Vũ, bắt đầu mồm năm miệng mười mà nói lên các loại chi tiết năm đó kết giao. Bố Thời và ông nội Thời đối với chính mình đã từng làm sự việc mất mặt tuyệt không thừa nhận. Đến tận lúc này, thảo luận theo đuổi cháu dâu nhỏ của Thời gia đời thứ ba biến thành thi biện luận, Cẩu Lương xem đến ôm bụng cười không ngừng cũng đốt cho Thời Vũ trung tâm gió lốc một cây nến.
Chờ Thời Vũ gian nan mà thoát thân trở lại thư phòng, một lần nữa ngồi trở lại trước máy tính, Cẩu Lương đơn giản đình chỉ tìm kiếm.
【 Cẩu Lương: Chờ hắn viết tốt, đem ghi chú của hắn phục chế một quyển cho ta, ngày mai ta tỉnh ngủ muốn xem đến. 】
【 Hệ thống: Vâng, chủ nhân! (●''●)】
Ngày hôm sau.
Hệ thống lợi dụng đạo cụ phục chế làm ra notebook, an tĩnh đến nằm ở bên gối Cẩu Lương.
Mở ra notebook, đạo cụ phục chế hoàn mỹ bút pháp của chủ nhân, từng nét bút mà phác họa ra hình dáng, mỗi một đường cong, mỗi một chỗ bóng ma, lại tinh tế mà tô lên sắc thái......
Vượt ngoài dự kiến mà lọt vào trong tầm mắt Cẩu Lương đều không phải là bút tích vốn nhẹ nhàng nghiêm cẩn quen thuộc của người nào đó mà là một bức tranh.
Khi một bút cuối cùng hoàn thành, bức tranh đơn giản hoàn chỉnh mà xuất hiện ở trước mắt cậu: Rừng phong một góc, một chiếc ghế dài, một người. Vẽ người chính là nhàn nhã mà nằm ở trên ghế dài, hơi hơi cong chân trái, tay phải đặt ở trên bụng nhỏ, tay trái che lại đôi mắt, cậu khóe miệng mềm mại đáng yêu tựa hồ mơ vô cùng tốt đẹp, bên phải má lúm đồng tiền say lòng người.
Ấm áp dương quang, xuyên qua lá phong dừng ở trên người cậu, phảng phất mạ lên thời gian này một chút tốt đẹp.
Xuyên thấu qua đường nét lưu luyến mà ôn nhu, dường như cũng có thể thấy khóe miệng người cầm bút vẽ cũng đang mỉm cười giống người trong tranh vậy.
Cẩu Lương ngơ ngẩn, người trong tranh này không phải người khác, chính là cậu.
Cậu lại không biết, ở trong mắt Thời Vũ chính mình là xán lạn mà kinh diễm như thế này.
【 Hệ thống chậm chạp không thấy Cẩu Lương có động tác tiếp theo:...... Chủ nhân? 】
【 Cẩu Lương: À, không có gì, ta vừa rồi chính là suy nghĩ, Thời gia người ta nói qua mục tiêu từ nhỏ bị đưa đi bồi dưỡng rất nhiều hứng thú yêu thích, đều học không lâu dài, hiện tại xem ra chỉ số thông minh của hắn đối với khống chế này hoàn toàn là một bữa ăn sáng sao. 】
【 Hệ thống: Ngài làm sao đột nhiên nhớ tới cái này? 】
【 Cẩu Lương bỗng nhiên than một tiếng, hiền từ mà nói: Ngươi không hiểu là được rồi. 】
【 Hệ thống: Hoang mang.JPG】
Cẩu Lương cười rộ lên, tầm mắt ở trên bức tranh xoay chuyển trong chớp mắt, mở ra trang thứ hai tiến vào nội dung chính thức.
Tiêu đề là viết như thế này ↓↓
【 Thủ tục theo đuổi 】
1. Chủ động xuất kích, bắt lấy mỗi cơ hội tiếp cận cùng ở chung √
2. Gãi đúng chỗ ngứa. ( ghi chú: Đồ ăn, sách vở, bồn hoa......)
3. Đối đãi khác nhau, làm hắn cảm nhận được ngươi đối hắn đặc biệt......?
4. Bảo trì câu thông tốt đẹp cùng liên hệ......√
5. Tận dụng mọi thứ mà theo đuổi, theo đuổi đến tâm ngứa, tâm động......?
6.......
Như thế, viết tràn đầy mười trang giấy.
Tổng cộng 23 điều thủ tục, mỗi phương châm chỉ đạo phía dưới còn cẩn thận mà viết cái gọi là trường hợp thành công, đối với chính mình lý giải hơn nữa có thể nắm chắc liền đánh √, không quá rõ ràng liền vẽ một cái dấu chấm hỏi to to song song ra N loại hành vi dự đoán tính khả thi.
Cẩu Lương nhìn đã buồn cười lại có loại ý vị nói không nên lời, sờ sờ má lúm đồng tiền cùng khóe miệng ngày hôm qua bị chạm đến, Cẩu Lương đối thời tiết tốt bên ngoài cửa sổ sát đất cười.
Cậu rất tò mò, Thời Vũ sẽ làm như thế nào đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.