Bản Năng Si Mê

Chương 22: It's my life




It's my life
Chuyển ngữ: Bíu
Chỉnh sửa: Diên
Người phụ trách ngoài cửa gọi điện thoại xong thì vội vàng rời đi. Lạc Ngu đợi ở trong cho đến khi mùi hương trên cơ thể nhạt đi một chút mới mở cửa he hé quan sát bên ngoài.
Lạc Ngu đã xem thứ tự biểu diễn, người diễn gần cuối là một người chơi guitar đàn hát solo, bây giờ chắc đã đi rồi.
Lạc Ngu mở cửa đi ra, không gian hậu trường rộng lớn, không khí lưu thông nhanh nên mùi trên người Lạc Ngu được tán đi nhanh chóng.
Trì Mục ở trong phòng thêm một lúc rồi mới đi ra, áo sơ mi trắng được cài cúc tỉ mỉ lên tận nút trên cùng, mặt mày lãnh đạm tinh xảo, khí chất hoàn toàn khác biệt.
Ai mà ngờ được ban nãy hắn vừa làm ra chuyện liếm tuyến thể của mình chứ! Lạc Ngu nghĩ thầm, mẹ nó đúng là giỏi giả vờ.
Hai người trong tổ đạo cụ đi vào từ cửa nhỏ, trong đó có một người cũng học lớp 11-1. Cậu ta rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Lạc Ngu và Trì Mục đứng cùng nhau.
"Lớp trưởng, sao cậu lại ở đây? Mấy người kia đang tìm cậu đó."
Lạc Ngu nhìn thoáng qua, có lẽ cả hai đều là Beta nên không ngửi được mùi tin tức tố chưa tan hết trên người Trì Mục, cậu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Trì Mục giả vờ như không biết gì: "Thế à, để tôi xem điện thoại."
Bạn học kia gật đầu nhìn về cánh cửa sau lưng Lạc Ngu.
Bạn cùng lớp: "Chúng tôi giúp cậu chuyển trống Jazz vào sau sân khấu trước, lát nữa tiện đưa lên sân khấu luôn."
Lạc Ngu gật đầu: "Ok, làm phiền các cậu."
Hai bạn học Beta bước vào căn phòng đơn nhỏ, hồn nhiên không biết trong không khí còn mùi tin tức tố nồng nặc của Omega, nhanh chóng dọn bộ trống Jazz ra.
Họ thậm chí không nghĩ được là, đêm trước khi sắp lên sân khấu, hai đối thủ một mất một còn trong mắt người khác này lại âu yếm nhau trong phòng đạo cụ nhỏ hẹp, trong anh có em, tình sắc vô cùng.
Sau khi các bạn học tổ đạo cụ đi xa, Lạc Ngu quay sang nhìn Trì Mục.
Lạc Ngu: "Không phải bọn họ đang tìm cậu à? Cậu không tới đó hả?"
Trì Mục: "Chờ chút nữa."
Mùi trong phòng vẫn chưa tan hết, Trì Mục không yên tâm, hắn không muốn bất kỳ ai ngửi được mùi của Lạc Ngu.
Lạc Ngu ôm cánh tay dựa vào tường, khẽ ngâm nga bài hát lát nữa biểu diễn.
Lạc Ngu đột nhiên hỏi: "Chút nữa cậu có thời gian xem không?"
Trong mắt Trì Mục hiện lên ý cười: "Tôi sẽ không bỏ qua."
Đinh Duệ Tư nâng cằm: "Nhớ chiêm ngưỡng kỹ càng phong thái của anh trai nhé."
Trì Mục híp mắt: "Anh trai?"
Xét về tuổi tác, Trì Mục hơn Lạc Ngu ba tháng tuổi.
Sinh nhật của Lạc Ngu là ngày 16 tháng 3, Trì Mục là ngày 10 tháng 1 cùng năm.
Lạc Ngu gật đầu không chút chột dạ. Vốn cậu còn muốn xưng là ba nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại vẫn thôi, tình nghĩa anh em còn đó.
Trì Mục không trả lời, ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Về chuyện sau này Lạc Ngu phải khóc lóc gọi bao nhiêu tiếng anh trai, đó là chuyện về sau.
Khi tiết mục áp cuối sắp kết thúc, người phụ trách chạy tới nhắc Lạc Ngu đi chuẩn bị.
Khi cô nhìn thấy Trì Mục thì hơi ngạc nhiên.
"Cậu ở đây à? Nãy tụi tôi tìm cậu mãi."
Trì Mục: "Tôi nhắn lại với bên đó rồi, giờ tôi về chỗ đây, cậu ấy biểu diễn xong thì tôi lên."
Người phụ trách gật đầu không phản đối, đưa Lạc Ngu đi.
Tiết mục kết thúc, người dẫn chương trình lên sân khấu sơ kết và giới thiệu tiết mục tiếp theo.
"Bây giờ chúng ta hãy chào đón Lạc Ngu đến từ lớp 11-1, cậu ấy sẽ biểu diễn bài "It's my life" bằng trống Jazz. Mời mọi người thưởng thức."
Tiếng reo hò phía dưới vang dội, tiếng la hét của các cô gái gần như phá vỡ mái nhà, dọa cho cho lãnh đạo trường ngồi phía trước giật cả mình.
"Lạc Ngu!!!"
"Lạc Ngu nhìn camera này!"
"Lạc Ngu hôm nay đẹp trai quá!"
"Lạc Ngu mẹ yêu con!!!"
Người bên cạnh:?
Hình như có thứ kì quái nào đó đang trà trộn vào.
Chủ nhiệm lớp cười đầy ẩn ý: "Lạc Ngu lớp chúng ta vẫn rất nổi."
Mấy người không biết Lạc Ngu là ai ngồi ngơ ngác, không hiểu sao nhiều người bỗng nhiên điên cuồng như thế.
Mãi đến khi nhìn thấy người trên sân khấu mới hiểu được nguồn gốc của những tiếng hét chói tai này.
Đinh Duệ Tư, với tư cách là trưởng fandom không cam phận yếu thế bắt đầu hò hét cổ vũ, cầm điện thoại bắt đầu quay video Lạc Ngu.
Những ánh đèn sân khấu tụ lại thành một chùm, chiếu thẳng khuôn mặt đẹp như ngọc của cậu.
Trong mắt cậu có ánh sao, lộ ra ba phần ngang tàng kiêu ngạo ngả ngớn.
Cậu ngồi trên ghế, đeo tai nghe, mỉm cười với khán giả.
Bên dưới vang lên một trận hét chói tai, làm lãnh đạo trường vừa mới hoàn hồn lại giật thót.
Khúc nhạc dạo nổi lên, mọi người không nhịn được lắc lư theo nhạc.
"It's my life" là một ca khúc rock & roll hơn mười năm trước, là bài hát của ban nhạc lão làng người Mỹ Bonjovi, tràn đầy không khí sục sôi phấn khởi.
Lạc Ngu thuộc nằm lòng bài hát này, khóe môi nâng lên tạo nụ cười khẽ, khua dùi trống, gõ nhịp theo nhạc.
Mỗi lần cậu giơ tay lên như mang theo sức mạnh, các nốt nhạc bật lên như thành hình, nhảy múa theo từng nhịp trống của cậu, ánh đèn sân khấu chiếu lên những hạt bụi mờ bay lơ lửng tựa như cũng mang theo rực rỡ.
It's my life
Yeah, this is for the ones who stood their ground
For Tommy and Gina, who never backed down
Tomorrow's getting harder, make no mistake
Luck ain't even lucky, got to make your own breaks
Đây là cuộc sống của tôi
Bài hát này dành cho những người không bao giờ chịu khuất phục
Cho Tommy và Gina, những người không bao giờ bỏ cuộc
Ngày mai đang trở nên khó khăn hơn, vậy nên cố gắng đừng phạm phải sai lầm
Nữ thần may mắn dễ gì mỉm cười, hãy tự tạo cơ hội cho chính mình đi
Bài hát này Lạc Ngu không chỉ muốn dành tặng cho các đàn anh đàn chị trong trường mà còn muốn dành tặng cho chính mình.
Mặc kệ ông trời muốn đùa giỡn cậu đến mức nào, cho dù có trở thành Omgea, cho dù có bị bản năng ăn mòn, Lạc Ngu vẫn là Lạc Ngu.
Lạc Ngu đánh trống, mặt mày kiêu ngạo, hai mắt sáng ngời.
Trì Mục sắp lên phát biểu nên không thể ngồi trên khán đài xem được. Hắn đứng bên cạnh sân khấu, nhìn sườn mặt trắng nõn của Lạc Ngu và động tác đánh trống tự tin của cậu, dường như mọi động tác đều lấp lánh ánh sáng.
Hắn thích bộ dạng kiêu ngạo như vậy của Lạc Ngu, mạnh mẽ tiến bước, không hề kiêng kị, rực rỡ chói mắt.
Khi đôi mắt mang theo ánh sao ấy chạm phải ánh mắt của hắn, hô hấp của Trì Mục như ngừng lại.
Hắn thấy Lạc Ngu nhếch môi cười phóng túng, nhướn mày, tinh thần hưng phấn.
Mỗi một nhịp trống như đánh thẳng vào lòng, vô thức lắc lư theo giai điệu.
I just want to live while I'm alive
It's my life
Tôi chỉ muốn sống hết mình khi tôi còn tồn tại
Đó là cuộc sống của tôi
Câu cuối cùng Lạc Ngu hát chỉ những người ở gần mới có thể nghe được. Kế sau lời hát ấy là nhịp trống mạnh mẽ được bao trùm trong tiếng reo hò.
Lạc Ngu đứng dậy cúi chào mọi người.
Khi bước xuống sân khấu, cậu nháy mắt với Trì Mục, mặc kệ hắn có nhìn thấy được hay không, cậu đi thẳng xuống sân khấu.
Ánh sáng trên sân khấu tối đi, tổ đạo cụ tranh thủ cất giàn trống khỏi sân khấu. Khi đèn bật sáng trở lại, người dẫn chương trình bước lên sân khấu.
Lạc Ngu ra sau hậu trường rồi đi ra cửa hông quay về khán đài tìm tới chỗ ngồi của mình.
Thang Nguyệt nhường chỗ cho Lạc Ngu, nhìn Lạc Ngu ngồi xuống.
Phải công nhận vừa rồi người này ở trên sân khấu rất hấp dẫn, ngay cả Alpha cũng không nhịn được tán thưởng.
Đinh Duệ Tư rất vui vẻ: "Đẹp trai, đẹp chết người, Ngu ca à đẹp thôi rồi luôn! Tớ quay lại rồi, chắc chắn không run tay, đúng là Ngu ca của tớ!"
Lạc Ngu tựa lưng vào ghế: "Khiêm tốn chút."
Đinh Duệ Tư: "Topic của cậu trên diễn đàn toàn là tiếng gào thét của nhân dân, có cả mấy đứa lớp 10 rớt hố nữa. Tớ mới confession trường, mới tí thôi mà đã có một đống bài về anh rồi, he he."
Lạc Ngu vẻ mặt không đổi, nhìn người dẫn chương trình trên sân khấu.
Đinh Duệ Tư lướt đến gì đó, thốt lên: "Bông hồng nhỏ dũng cảm vãi, lần nữa đại chiến tình địch, tuyên bố sẽ cướp cậu về tay."
Thật ra bông hồng nhỏ thẳng thắn nhiệt tình không làm Đinh Duệ Tư thấy khó chịu, ngược lại còn khá mới lạ, vì đa số Omega đều mềm mại dè dặt. Điều kiện của đối phương rất tốt, lại rất thẳng thắn, nếu cô theo đuổi Đinh Duệ Tư, nói không chừng Đinh Duệ Tư có thể đồng ý ngay.
Đinh Duệ Tư hứng thú bừng bừng, quay đầu lại nhìn thấy Lạc Ngu mắt cũng không nâng, lắc đầu cảm thán quả là trái tim sắt đá.
Thần nữ có ý, Tương Vương vô tình, chẳng ích gì.
Người dẫn chương trình tổng kết xong, đại diện học sinh được mời lên phát biểu kết thúc.
Lạc Ngu ngồi thẳng lưng nhìn Trì Mục bước lên sân khấu nhận micro từ người dẫn chương trình, gật đầu chào các vị lãnh đạo và giáo viên trên sân khấu.
Fan của Trì Mục đều là fangirl lý trí, có lẽ họ biết Trì Mục không thích la hét ầm ĩ nên chỉ vỗ tay nhiệt liệt.
Giọng nói của Trì Mục trong sáng êm tai, thông qua thiết bị khuếch âm chuyên dục thì càng thêm từ tính.
Beta bên cạnh Đinh Duệ Tư che miệng, hưng phấn nói với nhỏ chị em bên cạnh rằng giọng nói này nghe mà muốn mang thai.
Lạc Ngu nghe vậy bĩu môi, ấy là mấy người chưa nghe thấy tên này khàn giọng thì thầm bên tai rồi, đó mới là cực phẩm.
Lạc Ngu không biết có phải Omega dễ thưởng thức Alpha không mà bây giờ cậu nhìn Trì Mục thì vừa thấy người này lớn lên tuấn tú, giọng dễ nghe, tính cách cũng tốt lại vừa thấy hắn nhã nhặn bại hoại, bụng toàn ý xấu.
Nhưng những điểm trên không bằng một tiếng anh em.
Nói sao thì cậu và Trì Mục cũng có giao tình sâu đậm. Nếu không có Trì Mục thì có lẽ cậu vẫn đang chìm trong kì phát tình thất thường.
Trì Mục vẫn cầm microphone phát biểu, trên tay không có tờ giấy nào nhưng động tác ngữ khí biểu cảm của hắn thì không chê vào đâu được, sống lưng thẳng tắp như một cây bạch dương.
Lạc Ngu biết lời Trì Mục nói toàn là lời hay, còn "rất lo lắng khi sắp bước vào năm cuối cấp của mình." Câu này của Trì Mục không hề giả trân luôn, nhưng hắn luôn có một loại năng lực khiến người khác tin tưởng.
Tiểu B bên cạnh lần thứ hai che miệng ứa nước mắt, giọng nói kìm nén kích động: "Cảm động quá, nam thần nói quá hay! Tớ khóc mất thôi, tớ phải nỗ lực chăm chỉ học tập!"
Kèm theo giọng nói của cô là tiếng gõ bàn phím tạch tạch tạch của Đinh Duệ Tư, Lạc Ngu nhìn mà lo màn hình sẽ bị chiêu nhất dương chỉ của cậu chọc nát.
Lạc Ngu: "Làm gì thế?"
Đinh Duệ Tư không ngẩng đầu lên: "Chửi nhau với fan của Trì Mục, tụi nó nói Trì Mục đẹp hơn cậu. Hừ, Ngu ca của chúng ta là số một thế giới! Ngu ca, cậu đừng cản tớ, cho dù hai người là anh em thì cũng không thể nhường danh hiệu này!"
Vẻ mặt Lạc Ngu phức tạp, cậu đau đớn vỗ vỗ bả vai Đinh Duệ Tư.
Con trai à, mày muốn ba phải nói với mày chuyện ba bị nghịch đảo giới tính thế nào đây hả...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.