Anh hai trở thành chị dâu
Chuyển ngữ: Méo
Chỉnh sửa: Diên
Lần thứ một trăm linh một Lạc Ngu muốn bạo hành Dư Hiểu Song.
Lạc Ngu tức đến bật cười: "Vậy trông anh giống người bị cậu ấy đè à?"
Tuy rằng sự thật đúng là như vậy, nhưng trước khi sự thật lộ ra ánh sáng thì vẫn cần thể diện.
Lạc Ngu nghĩ, chẳng lẽ sau khi mình trở thành Omega đã trở nên ẻo lả rồi ư?
Dư Hiểu Song ba ngón tay chỉ trời, đầu lắc như trống bỏi: "Em xin thề em tuyệt đối không có ý này, anh trai anh cũng A khí ngời ngời như vậy, tuyệt đối không phải kẻ nằm dưới đâu."
Lạc Ngu vỗ đầu cô, bảo cô theo sau rồi cùng nhau ra ngoài.
Trên đường đến nhà Đinh Duệ Tư, Dư Hiểu Song vẫn không hỏi được người yêu thần bí mà Lạc Ngu sắp công bố kia là ai, trong đầu không ngừng suy đoán các kiểu.
Khi Lạc Ngu gọi Đinh Duệ Tư ra ngoài, vừa đúng lúc Đinh Duệ Tư đi học thêm về, ba người đứng ở cổng chung cư bắt xe.
Một ngày không gặp Đinh Duệ Tư vẫn là chàng trai hoạt bát vui vẻ, khoác vai Lạc Ngu rảo bước về phía trước.
Lạc Ngu chọn địa điểm nói chuyện ở 'Tư Ngư', không vì gì khác, gu ăn uống của ba người họ đều gần giống nhau, mê ăn cay như mạng, mà đồ ăn 'Tư Ngư' làm rất ngon, cảnh vật xung quanh cũng không tồi, đương nhiên là lựa chọn đầu tiên của Lạc Ngu.
Trên taxi, Đinh Duệ Tư không nhịn được bắt đầu dò la.
"Ngu ca, làm đến là chính thức như này, chốc nữa muốn nói chuyện gì quan trọng à?"
Dư Hiểu Song: "Hê hê hê, đương nhiên là hỉ sự rồi!"
Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song liếc mắt nhìn nhau, bừng tỉnh đại ngộ: "Ồ ồ ồ, hiểu rồi, hiều rồi!"
Lạc Ngu nghĩ bọn mày hiểu gì chứ, lát nữa đừng bị dọa ngốc là được.
Ba người tạm thời gác lại chuyện này, định lát nữa sẽ bàn tiếp nhưng Đinh Duệ Tư lại là người không thể yên lặng, lập tức nhắc ngay đến chủ đề khác.
Đinh Duệ Tư ghé đến: "Ngu ca, bí mật Trì Mục nói với cậu hôm qua là gì thế?"
Đinh Duệ Tư tự mình đoán bừa là một bất ngờ, hơn nữa có lẽ liên quan đến đua xe. Nói sao thì thông tin của đối phương chính là hỏi thăm từ chỗ cậu mà ra, nhưng cụ thể là gì thì cậu cũng không rõ.
Lạc Ngu nghĩ đến đủ loại bất ngờ mà mình đã trải qua vào hôm qua, tâm trạng như đang ngồi trên mây xanh, luôn giữ trên đỉnh suốt, không nén nổi vui mừng.
Đinh Duệ Tư: "Có phải Trì ca đã làm thứ gì hay ho cho cậu không, mau nói cho tớ mau nói cho tớ!"
Lạc Ngu híp mắt: "Sao cậu biết? Là cậu tiết lộ cho hắn?"
Đinh Duệ Tư cười hì hì: "Trì ca nói muốn cho cậu chút bất ngờ, tớ nhịn lâu lắm ấy. Thế tóm lại là tình hình hôm qua thế nào, có liên quan đến đua xe không?"
Lạc Ngu nghĩ đến là không nhịn được cười: "Cậu ấy kiếm được mũ bảo hiểm có chữ ký của Nievella cho tớ, cậu tin không?"
Đinh Duệ Tư trợn tròn mắt: "Đệt? Thật hay giả vậy?"
Lạc Ngu nhướn mày: "Tớ lừa cậu làm gì?"
Đinh Duệ Tư rung động: "Đỉnh quá! Tớ còn tưởng hắn sẽ đưa cậu đi xem thi đấu gì cơ, kết quả vừa ra tay liền mạnh bạo như vậy, đột nhiên cảm thấy anh em như tớ đây thật bình thường quá!"
Đinh Duệ Tư: "Thế mũ bảo hiểm kia ở đâu? Tớ muốn xem!"
Lạc Ngu: "Rất quý giá, tuy rằng bình thường tớ cũng lái xe nhưng nào dám đội ra ngoài khoe khoang, ngộ nhỡ làm mất thì tớ tức chết luôn nên để ở nhà Trì Mục rồi."
Đinh Duệ Tư gật đầu tỏ ý đã hiểu, nhưng vẫn còn ngơ ngẩn vì quá kinh ngạc.
Sau khi Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song xuống xe, thấy quán ăn còn cảm thán một chặp hôm nay nghiêm túc đàng hoàng ghê.
Lạc Ngu đi qua nói với quầy lễ tân mình đã đặt bàn trước, Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song phía sau kề tai nói nhỏ.
Dư Hiểu Song: "Anh nói xem lúc nữa liệu chị dâu có ở trong phòng riêng chờ chúng ta không? Mối tình đầu của anh em đó, còn giới thiệu cho chúng ta quen biết thì khẳng định rất nghiêm túc, không biết chị dâu là người thế nào."
Đinh Duệ Tư: "Anh cảm thấy Ngu ca nhất định thích kiểu ngoan một chút ấy, kiểu nóng bỏng chủ động chắc chắn không được."
Có Hoa hồng nhỏ làm ví dụ, Đinh Duệ Tư vẫn nhớ đây.
Dư Hiểu Song: "Chắc chắn là kiểu Omega mềm mại đáng yêu mới có thể trấn áp tính khí nóng nảy của anh em."
Đinh Duệ Tư gật đầu, đôi bên đạt được nhận thức chung.
Lạc Ngu vào phòng riêng. Sau khi gọi món xong, nhân viên phục vụ tạm thời ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại ba người họ.
Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song đều đang đợi chị dâu đến, ra chiều bày thế trận sẵn sàng đón địch.
Lạc Ngu: "Có một chuyện tớ muốn nói với hai người rất lâu rồi, bây giờ nói thật với hai người."
Lạc Ngu rất nghiêm túc, mặt không có ý gì là đùa giỡn cả.
Điều này khiến Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song cũng ngồi thẳng lưng, đợi Lạc Ngu nói tiếp.
Lạc Ngu: "Thực ra tôi là Omega."
Đinh Duệ Tư: "Phụt."
Dư Hiểu Song: "Phụt."
Đinh Duệ Tư vỗ bàn: "Ha ha ha ha Ngu ca, câu chuyện cười này cậu kể cũng buồn cười lắm, dọa cho cả tớ lẫn em gái sợ hãi luôn rồi đó."
Dư Hiểu Song: "Ha ha ha ha ha ha, anh ơi sao anh có thể chọc cười trịnh trọng thế chứ!"
Họ ở bên cạnh cậu lâu như vậy, sao có thể không biết giới tính của Lạc Ngu là gì.
Đinh Duệ Tư: "Ngu ca, cậu định gia nhập nhóm tấu nói* với chúng tớ phỏng? Vừa rồi có phải đó là câu gây cười kinh điển không, nghe không có logic nhưng được cái buồn cười chết đi được."
Lạc Ngu: "Không đùa đâu, mặc dù lúc đầu tớ cũng rất khó chấp nhận nhưng sự thật là thế đấy."
Lạc Ngu nói ra: "Giới tính của tớ, nghịch đảo rồi."
Cảm giác nói với người khác vẫn khác với cảm giác tự mình hiểu lấy. Lạc Ngu không sợ hai người bên cạnh không tiếp thu nổi, chuyện này sớm muộn gì cũng phải phơi bày.
Khi ý thức được đây không phải trò đùa, Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song không thể cười được nữa, hai mặt nhìn nhau.
Đinh Duệ Tư có chút sốt sắng: "Nghịch đảo gì vậy? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Không tổn hại sức khỏe của cậu chứ?"
Dư Hiểu Song cũng căng thẳng theo: "Đúng vậy, đang êm đẹp sao lại nói đổi là đổi thế? Bị bệnh à, hay gì khác?"
Lạc Ngu tựa vào ghế, thấy bộ dạng căng thẳng của hai người thì cố gắng thả lỏng nét mặt.
Cậu thả ra một ít tin tức tố của mình, sắc mặt Đinh Duệ Tư bỗng nhiên thay đổi.
Dư Hiểu Song không ngửi được, nhưng Đinh Duệ Tư đã ngửi không ít tin tức tố của Lạc Ngu. Lúc đánh nhau Lạc Ngu rất thích thả tin tức tố, cậu ta vô cùng quen thuộc với tin tức tố của Lạc Ngu.
Mà bây giờ cậu ta tin chắc, tuy rằng mùi không thay đổi, nhưng tin tức tố đầy sức tấn công hung hãn nọ đã biến thành tin tức tố dịu dàng của Omega.
"Không phải chuyện gì to tát, chỉ là từ Alpha biến thành Omega mà thôi, cái khác vẫn gần giống trước đây."
Dư Hiểu Song cái hiểu cái không gật đầu. Cô là Beta, không rõ về khái niệm giới tính này lắm, cô chỉ biết anh trai vẫn là anh trai mình.
Thế nhưng sắc mặt của Đinh Duệ Tư rõ ràng rất khó coi, Alpha hiểu Alpha nhất, cứ như vậy mà biến thành Omega nào phải chuyện có thể bình thản mà chấp nhận được.
Dù rằng Lạc Ngu tỏ vẻ hời hợt như không nhưng lòng Đinh Duệ Tư vẫn nặng trĩu.
Lạc Ngu gõ bàn: "Được rồi được rồi, vẻ mặt hai người cũng không cần nghiêm trọng vậy đâu. Thực ra cũng không phải chuyện lớn gì, giờ tớ cũng quen rồi."
Dư Hiểu Song vẫn còn chút không thể tưởng tượng nổi. Từ bé tới giờ cô vẫn luôn được bảo là anh trai là Alpha, bây giờ đột nhiên thay đổi giới tính nhưng qua vẻ ngoài lại không thấy gì khác biệt, cô cũng không ngửi được tin tức tố để mà phân biệt.
Cô vừa định dùng ánh mắt có phần thương tiếc nhìn Lạc Ngu liền bị ánh mắt đầy sát khí của Lạc Ngu dọa sợ hãi.
Rồi, vẫn là vị ấy.
Hoàn toàn không có tí gì là đáng yêu yếu ớt của Omega cả.
Đinh Duệ Tư móc ngón tay của mình: "Ngu ca, chuyện này là từ khi nào."
Lạc Ngu: "Học kỳ trước."
Đinh Duệ Tư: "Thế sao giờ mới nói cho bọn tớ biết..."
Lạc Ngu: "Chuyện này ấy mà, nói ra dài lắm."
Dư Hiểu Song: "Anh trai, bọn em không thiếu thời gian, anh muốn nói ba ngày ba đêm cũng được!"
Lạc Ngu lườm cô một cái: "Làm như ai cũng nhiều chuyện như em ấy."
Lạc Ngu: "Tình huống của tớ thực ra hơi đặc biệt, tin tức tố của tớ không có cách nào thích ứng với thuốc ức chế."
Hôm nay Đinh Duệ Tư đã sốc rất nhiều lần, lần này trực tiếp bị sét đánh: "Cái gì?"
Omega không có thuốc ức chế, đó là việc kinh khủng nhường nào chứ?
Lạc Ngu: "Cho nên, tớ phải tìm người đánh dấu tạm thời."
Đinh Duệ Tư ngẩng phắt đầu, vành mắt hơi đỏ: "Vậy sao cậu không tìm tớ! Nếu tớ biến đổi giới tính, người đầu tiên tớ tìm chắc chắn là cậu!"
Lạc Ngu: "Cậu tưởng ông đây không nghĩ đến à? Nhưng tin tức tố của tớ không chịu! Không phải ai cũng đánh dấu được ông đây, ngoại trừ 100% phù hợp ra thì ai khác muốn đánh dấu tớ đều có thể bị tin tức tố của tớ khống chế ngược, biến thành kẻ ngốc."
Lạc Ngu nhìn Đinh Duệ Tư bằng ánh mắt tràn đầy yêu mến: "Cậu thì đã đủ ngốc rồi."
Bản thân ngốc hay không với Đinh Duệ Tư chẳng sao cả, cậu chỉ cảm thấy có phần khó bề tưởng tượng với đoạn nửa đầu mà Lạc Ngu nói: "Điều kiện hà khắc vậy?"
100% phù hợp. Đinh Duệ Tư nghĩ cũng không dám nghĩ, xác suất này cực kì cực kì nhỏ. Hồi trước cậu rất muốn yêu đương cũng chạy đến trung tâm ghép đôi gen nhưng không tìm được đối tượng hoàn toàn phù hợp, có thể hoặc là đã qua đời hoặc là còn chưa sinh ra, dù sao chính là không có.
Lạc Ngu: "Nhưng thật không ngờ là tớ lại có."
Đinh Duệ Tư và Dư Hiểu Song đồng thời hít khí lạnh: "Trì Mục!"
Lạc Ngu giơ ngón cái lên: "Đúng."
Đinh Duệ Tư: "Amazing."
Dư Hiểu Song: "Gút chóp."
Dư Hiểu Song: "A a a chẳng trách hỏi anh nhiều lần như vậy anh đều nói là anh ấy! A a a vậy mà em còn hỏi anh ấy ôi mẹ ơi a a a!"
Dư Hiểu Song chắp hai tay vào nhau vái không khí: "Chỉ mong chị dâu không chấp em trẻ con nói chuyện không kiêng kị."
Đinh Duệ Tư cũng đông cứng: "Chân tướng đã từng bày ra trước mắt tôi quá nhiều lần, nhưng cái quái gì đã che đôi mắt tôi!"
Cút mẹ đi tình anh em giữa Alpha, đó là tình yêu!
Bầu không khí vốn hơi nặng nề giờ đây đã vui vẻ thoải mái trở lại.
Đinh Duệ Tư khóc không ra tiếng: "Đã thề anh em vào sinh ra tử, không ngờ cậu không chỉ đổi giới tính mà còn tìm chó."
Nắm đấm của Lạc Ngu kêu rắc rắc: "Đinh Duệ Tư, cậu ngứa da hả?"
Đinh Duệ Tư ôm đầu: "Tớ không phải tớ không có, tớ chỉ cảm thấy ghen tị vì cậu thoát kiếp độc thân thôi!"
Vốn nỗi lòng Đinh Duệ Tư rất bi thương, kết quả bị vấn đề phù hợp hoàn toàn làm cho lú người.
Đinh Duệ Tư: "Chẳng lẽ đổi giới tính còn có lợi ích này... Vậy thì tớ có một ý nghĩ táo bạo đây."