Triệu Kỳ Nhiễm lần thứ hai xuất hiện ở ký túc xá Đại học A, mọi người ở trường đến cả thầy hiệu trưởng cũng chán phải quan tâm. Cứ cho là bọn họ chỉ để nhờ xe thôi, nhưng có một người thì rất quan tâm chuyện đó.
"Lần sau có thể đổi địa điểm nói chuyện không? Nơi này...hơi không hợp lý." Vừa nhìn thấy những người trong phòng, Triệu Kỳ Nhiễm đã lên tiếng than thở. Trong một ngày anh đã hai lần xuất hiện ở đây, sân trường cũng bị vỡ trận luôn rồi, mọi người cứ xem anh là sinh vật lạ vậy.
"Vậy lần sau do anh chọn địa điểm!" Tiêu An Nhược nghe anh nói thế mới nhớ cậu đã hai lần kéo anh từ sở cảnh sát "xa xôi" đến đây mà không hề suy nghĩ gì. Khi tìm ra được chút gì đó, cậu chỉ kêu Lục Minh gọi điện cho anh mà thôi! Không biết từ bao giờ cậu lại tự quyết như thế nữa?
"Cậu phát hiện được chuyện gì sao?" Nói thì nói vậy thôi chứ Tiêu An Nhược mà tiếp tục gọi anh lần ba lần bốn anh vẫn sẵn sàng đến đây thôi. Tuy chỉ là phòng ký túc xá nhưng đây cũng là nơi riêng tư của cậu, nếu như chỉ bàn luận giữa hai người thì còn kích thích hơn nữa.
"Triệu ca,anh...có chuyện gì sao?" Lục Minh đây là lần thứ n bắt gặp nụ cười có phần man rợ của anh.
"Không có!" Thấy bản thân có phần quá khích, lại không muốn để lại ấn tượng không đẹp trong mắt Tiêu An Nhược, Triệu Kỳ Nhiễm ngay lập tức trở mặt quay ngoắt về bộ dạng của "Sếp Triệu".
"Tôi cùng Lâm Nhữ bỗng suy nghĩ đến một trường hợp, anh xem cái này trước đi!"
Tiêu An Nhược đưa tay gõ gõ lên chiếc laptop trên giường, đưa cho anh xem. Trên màn hình là trang chủ của một diễn đàn, nhìn sơ qua thì trang web này có cấu hình như một phòng chat cộng đồng, mọi người thay phiên nhau đưa những tin tức mà bản thân đang nắm trong tay lên để tám chuyện.
Tuy chỉ nhìn lướt qua nhưng Triệu Kỳ Nhiễm chắc chắn hơn 80% tin tức trên đây...đều là tin giả, chưa được chứng thực. Chẳng hạn như khi đang tìm kiếm, cậu lướt qua vài dòng nói chuyện về vụ án của Lâm Di Hòa, có người nói Lâm Vọng yêu Lâm mẫu nên chán ghét cậu con trai của bà với Lâm phụ, đây mới là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Lâm Di Hòa. Đúng là tài tình mà!
"Tôi hiểu ý của hai người, thật ra chúng tôi đang triển khai phương thức điều tra theo hướng này!" Chỉ nhìn sơ qua vài dòng, Triệu Kỳ Nhiễm dù sao cũng là một người có thâm niên, nhanh chóng đoán được ý nghĩ của Tiêu An Nhược.
"Anh thấy có khả thi không?" Biết Triệu Kỳ Nhiễm cũng có cùng suy nghĩ với cậu, không hiểu sao trong lòng Tiêu An Nhược lại cảm thấy rất vui vẻ.
"Có một chuyện mà bên phía chúng tôi vẫn chưa công bố với phía báo chí, trên người mỗi nạn nhân ngoài những dấu vết mổ xẻ không chút kinh nghiệm, trước ngực nạn nhân còn bị hung thủ dùng dao khắc một kí tự S đánh chéo." Đây cũng là một trong những nguyên nhân phía cảnh sát xác định là cùng một hung thủ hoặc ít nhất là hung thủ có liên quan với nhau gây ra.
"Anh biết nó có ý nghĩa gì không?" Tình tiết này Tiêu An Nhược cũng mới nghe được từ miệng Triệu Kỳ Nhiễm, tuy không theo dõi tin tức nhưng cậu cũng được Lục Minh phổ cập chút kiến thức về vụ án này. Nhưng không hề nghe hắn nhắc đến chuyện này, quay sang Lục Minh cậu cũng nhận được một cái gật đầu xác nhận từ hắn.
Bỗng Triệu Lâm Nhữ đang ngồi yên tĩnh bên cạnh đứng lên, ánh mắt thể hiện như hắn đang ngờ vực về điều gì đó. Không nói tiếng nào, Triệu Lâm Nhữ vươn tay cởi quần áo ra, Tiêu An Nhược hết hồn chỉ hét lên một tiếng theo bản năng rồi bịt mắt lại.
"Có chuyện gì!?" Triệu Kỳ Nhiễm thấy hành động khác lạ của cậu thì lo lắng, sau khi tiếp xúc với Tiêu An Nhược qua vụ án trước anh mới biết được, mọi sự trên đời thông qua ánh mắt của cậu là một thế giới khác xa so với tưởng tượng của anh.
"Triệu Lâm Nhữ tự nhiên cởi đồ ra, làm giật cả mình." Sau khi bình tĩnh, thấy phản ứng của bản thân có vẻ hơi kỳ lạ, Tiêu An Nhược từ từ bỏ tay ra. Triệu Lâm Nhữ sau khi nghe cậu hét lên cũng biết bản thân hơi thất lễ nên cầm lấy quần trên giường nhanh chóng mặc vào, nhưng phần trên thì vẫn để trần.
Còn Triệu Kỳ Nhiễm sau khi nghe Tiêu An Nhược nói về hành động của hắn thì không khỏi nổi điên, bước lên phía trước mặt cậu hướng về hư không mà cảnh cáo.
"Anh bạn à, anh nên có chút tự trọng được không? Tuy không ai thấy được cậu nhưng cậu phải biết lễ phép chút chứ, muốn cởi thì vô nhà vệ sinh mà cởi. Hay cậu tự hào về cơ thể của mình lắm, chết rồi mà vẫn muốn khoe, cậu có tin tôi cho cậu hỏa táng trong tư thế trần truồng hay không?"
Chút được cơn tức trong người, Triệu Kỳ Nhiễm cũng thấy mình ngốc hết chỗ nói, sao lại đi nổi giận với một con ma chứ. Nhưng nghĩ tới cảnh Tiêu An Nhược thấy được...của cậu ta thì không nhịn được.
"Cậu ấy bước qua bên đây rồi, bên đó không có ai hết." Sau khi Triệu Kỳ Nhiễm bước về phía Triệu Lâm Nhữ, hắn đã lách qua người anh bước về phía cậu rồi! Hơn nữa cậu còn phát hiện được một thứ, mà đây chính là nguyên nhân khiến hắn thoát y bất ngờ.
Một chữ S với hai mũi tên đánh chéo trên bề mặt, in sâu trên ngực Triệu Lâm Nhữ!
Cánh cửa ký túc xá cũng không báo trước đột nhiên mở ra, người bên ngoài bước vào, nhìn qua một lượt hết thảy mọi người trong phòng, mở miệng nói:
"Tôi biết hung thủ là ai!"