Bạn Trai Siêu Nhân Của Tôi

Chương 12:




Trang trại nhà Jenny rất lớn, công việc đồng áng dĩ nhiên rất nhiều, không may hai ngày trước bố Jenny đã đuổi việc một tên nát rượu, cho nên đối với đám tiểu quỷ này, ông dĩ nhiên là tỏ ra rất nhiệt tình —— sai bọn họ mặc tạp dề và giày vào, đi cọ rửa chuồng heo.
Cả đám rên lên.
Về phần đám con gái, mẹ Jenny thật là nhân từ, bà giúp bọn họ chuẩn bị bánh ngọt và nước trà, rồi bảo Jenny đưa các cô đi tham quan chung quanh.
Ngoại trừ Amy , các cô gái khác đều không muốn đi thăm thú chi hết, bọn họ thích nhìn đám con trai chiến đấu với heo hơn.
“Trang trại nhà cậu lớn thật, tất cả đất nơi này đều là của nhà cậu?” Amy mặc quần bò với áo sơmi trắng đơn giản, trên đầu đội mũ rơm, vạt áo sơmi buộc lại thành một nút thắt, coi như tăng thêm được chút khí chất vùng nông thôn.
“Ừ, đây là trang trại lớn nhất vùng này, từ đây đến đường quốc lộ bên kia đều là của nhà tớ.” Jenny chỉ chỉ phía con đường dài thẳng như một sợi dây thắt lưng phía đằng xa, “Đi thôi, tớ đưa cậu lên sườn núi xem, chỗ đó xem được rõ hơn, nói thật tớ cứ nghĩ cậu sẽ không thích chỗ nông thôn thế này, cậu thoạt nhìn giống một cô tiểu thư quý tộc cầm tách bằng sứ ngồi uống trà ở vườn hoa.”
Mình quả thật đúng là vậy, Amy âm thầm thè lưỡi, may là lúc trước đã thuyết phục anh trai, để anh đồng ý cho vệ sĩ không cần theo sát bên người mà chỉ bảo vệ ở từ xa, trời biết cô rốt cuộc làm sao lại nhìn giống như là người sẽ đi kiếm những chỗ phiền phức , anh trai thật sự là bảo vệ quá mức rồi.
Nghĩ tới đây cô lại nhớ tới mình đã đồng ý với anh, đến nơi sẽ gọi điện thoại báo an toàn, nhưng thôi, cứ để đợi lát nữa trở về gọi đi, anh trai hẳn là sẽ không tức giận…
May mắn di động của cô có thể bắt sóng vệ tinh, bằng không cô chỉ có thể dày mặt gọi nhờ Jenny một cuộc điện thoại quốc tế đường dài .
“Nơi này nhìn tuyệt vời quá.” Amy đứng ở trên sườn núi nhìn cánh đồng rộng lớn và đàn bò sữa phía dưới, đương nhiên, bò sữa không được thả trên cánh đồng, chúng được nuôi thả trong bãi cỏ rộng có vòng lan can bằng gỗ bao lại xung quanh, nhàn nhã gặm cỏ.
“Lại đây, cho cậu xem cái này hay lắm.” Jenny vẫy vẫy cô, ý bảo cô nhanh lên.
Amy tò mò theo sát cô, tới sườn núi bên kia, tò mò biến thành kinh ngạc.
“Trời ạ, nơi này thật là đẹp quá đi mất!”
Chỉ thấy phía dưới dốc núi kia là một cánh đồng hoa thật lớn, có đủ các loại cúc Ba Tư, hoa cúc Ba Tư màu đỏ , hồng, trắng, vàng, đủ các màu chen lấn nhau vươn lên um tùm tươi tốt, trông đẹp đẽ vô cùng.
“Đẹp không, đây là nơi tớ thích nhất, là bố tớ trồng tặng mẹ tớ đấy, có điều bây giờ đều là của tớ rồi, khi tớ không ở đây mẹ giúp tớ chăm sóc chúng.” Jenny chạy nhanh xuống triền núi, giang hai tay xoay vòng trên cánh đồng hoa, giống như đang ôm những đóa hoa này.
“Ừ, sau này chờ khi tớ có trang trại của mình tớ cũng muốn có một cánh đồng hoa lớn như vậy, nhất định sẽ rất đẹp.” Amy chạy theo xuống dưới, ánh mắt sáng lấp lánh như có sao ở bên trong.
“Hì hì, tớ biết là cậu sẽ thích mà.” Jenny đắc ý nói, cánh đồng hoa này chính là báu vật mà cô tự hào nhất. Cô cúi người, lựa ra mấy bông hoa đẹp, cẩn thận bẻ cả thân, sau đó tay khéo léo kết thành một vòng hoa, đặt lên đầu Amy: ” Tặng cậu này.”
“Cám ơn.” Amy sờ sờ vòng hoa trên đầu, vô cùng vui vẻ, “Đẹp không?”
“Cậu đội lên trông xinh đẹp lắm, cô nàng của tôi, bây giờ tâm trạng đã khá hơn chút nào chưa?” Jenny khen xong lại hỏi.
Amy sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Ưm, cám ơn.” Lời cảm ơn này có lẫn cảm kích trong đó, vì sự tỉ mỉ cẩn thận và săn sóc của cô bạn.
Jenny sờ sờ đầu Amy, ở trước mặt Amy cô luôn luôn tự coi mình là chị gái, tuy rằng các cô bằng tuổi nhau, “Không cần khách khí, tuy rằng không biết cậu buồn phiền cái gì, có điều cũng đừng tự ép buộc mình quá, không thích hợp với cậu.”
“Kỳ thật không có gì , chỉ là có chút chuyện nghĩ không ra mà thôi.” Amy nhìn hoa trên mặt đất có chút ngơ ngẩn.
“Buồn phiền về chuyện tình cảm sao? Xin lỗi, nếu cậu không muốn nói thì không cần nói ra đâu.” Jenny cảm thấy mình thật sự làm khó người khác, bọn họ chỉ mới quen biết nhau không bao lâu, mình lại hỏi về chuyện riêng tư như vậy .
“Không, cũng không phải bí mật gì, thật ra là tớ vừa mới phát hiện ra có người thích mình, chỉ có điều tớ vẫn nghĩ người đó hẳn là thích một người khác, cho nên vẫn coi tình cảm của anh ấy thành sự quan tâm đối với bạn bè.”
“A, là anh chàng phóng viên kia phải không?” Jenny kéo cô ngồi xuống cạnh mình trên cỏ .
“Cậu biết?” Amy thấy bất ngờ, Jenny chỉ gặp quaClarkmột lần, chỉ là ngẫu nhiên gặp lúc anh tới đón cô ở cổng trường, không ngờ Jenny có thể nhìn ra.
“Thật là anh ta ? He he tớ biết mà. Ánh mắt tên kia nhìn cậu không giống bình thường, bố tớ thường nhìn mẹ tớ như vậy đấy.” Jenny nhún nhún vai.
“Thì ra rõ ràng như vậy sao? Vậy mà tớ lại một chút cũng không nhìn ra.” Amy cười khổ, mình ngốc như vậy, cô còn tưởng rằng ánh mắt của mình rất chuẩn xác nữa cơ.
“Cậu ấy à, người Trung Quốc nói như thế nào nhỉ ? Cái gì mê, cái gì nhớ ấy nhỉ?”
“Kẻ trong cuộc thì u mê.”
“Đúng, chính là thế, ánh mắt anh ta trắng trợn như vậy, cậu nhất định là chưa từng nhìn kỹ , mà anh ta thổ lộ với cậu à?”
“Không phải, nhưng cũng gần giống như vậy, cậu nói tớ nên làm gì bây giờ?”
“Rất đơn giản, thích thì hẹn hò thử xem, không thích thì từ chối thẳng luôn, nói thử xem, cậu thích hay là không thích?” Jenny đề nghị , vì muốn giống cha mẹ có thể duy trì và gìn giữ tình cảm cả đời , Jenny trước đến giờ đều vui vẻ chào đón tình yêu đến, có điều vận khí của cô không tốt lắm, chưa gặp được đối tượng như ý, trái lại gặp phải không ít loại tốt mã dẻ cùi, bởi vì có ngoại hình quá xinh đẹp nên bọn họ tưởng rằng có thể tùy tiện chơi đùa với cô, có điều chưa ai đạt được ý đồ, Jenny biết phải bảo vệ mình như thế nào, cô cũng không phải là loại con gái đem tình cảm của mình ra làm trò chơi.
“Tớ không biết, trong lòng tớ đang rất phức tạp.” Amy mê mang dùng sức vần vò cọng cỏ ở trong tay, vì thế nên giờ cô mới ở đây .
“Vậy cậu nghĩ xem, nếu anh ta hôn cậu, cậu có cảm thấy chán ghét không?”
Amy nhớ tới nụ hôn rất nhẹ kia, đỏ bừng mặt: “Cái này không thể nào đâu.”
“Cái gì mà không thể, căn bản là không, cậu đang mặt đỏ kìa.” Jenny nhìn trên mặt Amy đã đỏ ửng lên, cười trêu nói.
Amy không đánh đã khai che kín mặt lại.
“Sao vậy, anh ta thật sự đã hôn cậu?” Jenny dí sát mặt nhìn cô chằm chằm.
“Đó chỉ là ngoài ý muốn!” Amy hơi lớn tiếng , tựa hồ như đang phản bác điều gì…
“Được rồi cô nương , tớ đã nói gì đâu? Cậu đừng kích động.” Jenny giơ tay ôm vai cô, “Nếu tớ là cậu tớ sẽ đón nhận tình cảm này, bởi vì cậu hình như cũng có vẻ thích anh ta.”
“Nhưng tớ vẫn coi anh ấy là bạn tốt của tớ, đột nhiên thay đổi quan hệ, thấy không quen lắm.” Amy cúi đầu.
“Có cái gì không quen ? Cậu không cần thay đổi gì cả, tớ nghĩ anh ta là thích con người cậu như bây giờ không phải sao? Cậu xem, cậu bây giờ đang suy nghĩ vấn đề này, không phải chứng minh thật ra cậu cũng thích sao?”
Amy nghĩ nghĩ, cắn môi ấm ức gật đầu, “Hình như là vậy .”
“Cho nên đừng ở chỗ này mà rối tung rối mù lên nữa, tớ xem anh ta thấy không tệ lắm đâu, phỏng chừng cũng có người muốn theo đuổi anh ta đấy, nếu cậu ra tay chậm bị người khác đoạt đi mất không phải thiệt thòi sao?”
Amy đã muốn lung lay, nhưng còn có chút do dự: “Nhưng anh ấy còn chưa có nói thẳng ra mà.”
“Vậy thì sao chứ? Biết cậu da mặt mỏng tớ cũng không muốn nói cậu chủ động thổ lộ v..v.. quá mất giá, cậu có thể cho anh ta vài gợi ám chỉ bóng gió nho nhỏ thôi là được.”
“Ám chỉ thế nào?”
“Ha, đó là một vấn đề, tớ cũng chưa từng thử qua, hay là cậu thử tặng quà gì đó đặc biệt cho anh ta ?”
Amy đột nhiên muốn khóc: “. . . .Mấy ngày trước tớ tặng một cái dây đeo chìa khóa hình búp bê của mình cho anh ấy.”
“A? Amy cậu chẳng rộng rãi chút nào, tớ cũng muốn một cái!” Jenny kêu to.
“Tớ sẽ đặt làm một cái khác là được, này không khó.”
“Vậy quyến rũ anh ta thì sao ?”
“Không hay lắm thì phải?”
“Quả thật, như vậy thiệt cho cậu, con gái khôn ngoan phải biết bảo vệ tốt chính mình.” Jenny gạt bỏ biện pháp này, “Xem ra tớ phải ra tay rồi .”
“Cậu định làm như thế nào?” Amy mắt sáng lên, Jenny có thể hỗ trợ thì không gì tốt hơn .
Jenny đứng dậy khỏi mặt đất, phủi hết vụn cỏ trên người, “Tớ đi thăm dò một chút là được, có điều đây là chuyện sau khi về thành phố, chúng ta đi cả ngày rồi, cần phải trở về, đi thôi, tớ cũng không muốn những kẻ ồn ào kia đến đây phá mất đồng hoa của tớ.” Cô giơ tay kéo Amy .
Amy bắt tay Jenny đứng dậy, “Ừ, cậu chẳng phải đã nói là mẹ cậu làm bánh khoai tây ngon nhất sao, không biết hôm nay có thể được ăn hay không?”
“Nhất định là được rồi, mỗi lần tớ về nhà tớ đều làm.” Jenny nắm tay Amy không buông , chậm rãi bước đi trên triền núi trở về nhà , ” Đúng rồi, Eddie nhà của tớ mới đẻ 5 con chó nhỏ 3 tháng tuổi , cậu có thích mang một con về nuôi không? Cậu là con gái , nuôi một con thú cưng để chơi cùng cũng vui.”
Eddie là một con chó chăn cừu nhà Jenny nuôi, đã gần năm tuổi, rất đẹp và tinh khôn, nhà Jenny rất yêu quý nó, Amy đã nhiều lần nghe Jenny kể về chú chó yêu này của nhà cô ấy.
“Thật sự có thể cho tớ sao ? Tớ còn nhớ giống của Eddie là thuần chủng, hơn nữa nó cũng rất tinh khôn, nhất định có không ít người muốn chó con của nó?” Amy có chút ngạc nhiên mừng rỡ, cô rất thích những con vật nhỏ, khi còn ở thế kỷ hai mươi mốt bởi vì sống một mình, cảm thấy không có cách nào chăm sóc được nên mới không nuôi, mà Amy là quý tộc vì thích những con vật có kích cỡ to lớn nên bị người nhà cấm tiệt loại sở thích này.
Chó chăn cừu thân hình thuộc loại vừa, hẳn là sẽ không bị anh trai cấm nuôi chứ?
“Đương nhiên, Eddie đã đẻ bốn lứa rồi, những người quen của nhà tớ mà thích chó hầu như đều đã lấy một con rồi, lần này năm con chó con có vẻ hơi nhiều, bố tớ không muốn đem bán, chỉ muốn tìm chủ tốt cho chúng nó, tớ thấy cậu thích hợp lắm.” Jenny đã từng gặp qua bộ dáng Amy lúc nhìn thấy trẻ con và những con vật nhỏ, vẻ mặt đầy tình yêu tràn hết cả ra ngoài, người như vậy sao lại không chăm sóc chó con tốt được chứ.
“Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta đi nhanh lên, cậu dẫn tớ đi xem! Tớ phải chọn một con đáng yêu nhất mới được.” Lần này đổi thành Amy kéo Jenny chạy..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.