Bạn Trai Thích Diễn Khổ Nhục Kế Của Tôi

Chương 27: Chuyển lớp




[LỚP 12 BAN 1]
Triệu Hải vừa tiến vào lớp cả lớp đều đồng loạt đứng lên chào ông, Triệu Hải ra hiệu cho học sinh ngồi xuống rồi chậm rãi nói“Cả lớp, hôm nay thầy chính thức thông báo, qua kỳ thi xét duyệt vừa rồi lớp chúng ta hiện tại có thêm 3 thành viên mới. Thầy mong rằng các em có thể hòa thuận giúp đỡ nhau trong học tập, như thế thì phong trào thi đua của lớp mới càng thành công. Lớp chúng ta cũng ngày càng tiến bộ.” Nói xong ông quay ra phía cửa nói lớn:
“Được rồi, các em vào đi.”
Thấy 3 học sinh lần lượt bước vào đủ. Triệu Hải nhắc nhở
“Các em tự giới thiệu một chút đi”.
“Dạ thưa thầy. Chào các bạn mình là Vương Như Huệ. Mình rất vui vì có thể trở thành một thành viên trong lớp chúng ta. Mong mọi người có thể chỉ bảo, quan tâm mình nhiều để mình thêm hoàn thiện bản thân ạ.” Vương Như Huệ nói xong liền cúi đầu chào cả lớp một cái, cực kỳ lễ phép. Sau lời giới thiệu của cô ấy là tiếng vỗ tay nồng nhiệt phía dưới.
“Chào mọi người, mình là Trương Tam, sở thích của mình là đọc sách, môn thể thao yêu thích của mình là bóng rổ, cầu lông. Nếu sau này có hoạt động liên quan, hi vọng mình có thể góp một chút sức đem lại vinh quang về cho lớp ta!”
“Bộp bộp bộp” Các bạn nam vỗ tay thật lớn, như đáp lời đề nghị của cậu ấy.
Tới lượt Đường Hân, cô mỉm cười, đằng hắng một tiếng lấy giọng:
“Chào mọi người, tôi là Đường Hân!”
Cả lớp im lặng như tờ chờ cô nói tiếp… nhưng mà không có sau đó nữa??
Mọi người “…”
Triệu Hải cũng đang đợi cô nói xong. Thấy cô vẫn im lặng Triệu Hải thay lời cả lớp hỏi cô:
“Hết rồi à? Em giới thiệu xong rồi?”
Đường Hân chớp chớp mắt, nhẹ gật đầu xem như đáp lời Triệu Hải.
Cả lớp “…”
Triệu Hải: “… Ha ha… đây… bạn học Đường Hân giới thiệu quả thực rất súc tích. Ha ha…”
“À được rồi bây giờ thầy sẽ sắp xếp chỗ ngồi cho các bạn mới.”
Lúc này ông quay sang Đường Hân hỏi nhỏ:
“Đường Hân em có ý kiến gì không?”
“Thầy Triệu, em muốn ngồi bên cạnh bạn Phó Tử Mặc, nhờ cậu ấy giúp em làm quen với môi trường mới ạ!”
“Được.”
Thế là Triệu Hải đi về phía Phó Tử Mặc, lớn tiếng nói.
“Bạn học Đường Hân sẽ ngồi cạnh bạn Phó Tử Mặc. Bạn Vương Như Tiếu ngồi cạnh Lâm Y Y, còn Trương Tam thì ngồi cùng Sở Đình nhé. Nếu các em không có ý kiến gì thì mau ổn định chỗ ngồi đi. Chúng ta bắt đầu tiết học.”
Đường Hân đắc ý nhìn Phó Tử Mặc, rồi chậm rãi đến bên cạnh cậu rồi ngồi xuống, thì thào bên tai cậu:
“Bạn học Phó sau này xin được chỉ giáo nhiều.”
Phó Tử Mặc nhìn cô không đáp lời, khoé môi mang ý cười không thể che dấu, cậu nhanh lẹ dịch người sang chừa chỗ trống cho cô.
Đường Hân nhìn thấy cậu cười tâm tình càng thêm vui vẻ. S01 vui mừng nhìn giá trị hạnh phúc của đối tượng nhiệm vụ tăng kỷ lục 10%.
[Chúc mừng chủ nhân giá trị hạnh phúc tăng thêm 10%, tổng cộng có 28%, điểm tích lũy hiện tại là 1400. Thỉnh chủ nhân tiếp tục nỗ lực!!! *Tung hoa tung hoa*]
Nghe đến điểm số Đường Hân phi thường hài lòng, cô nhìn cậu với ánh mắt chan chứa tình yêu thương.
“Tử Mặc, cậu cười lên đẹp thật, vì thế hãy cười nhiều lên nhé!” cô nhẹ giọng thủ thỉ vào tai cậu.
Cảm giác gió thổi vào tai khiến lòng cậu thêm tê dại, đôi tai bé nhỏ nhanh chóng phiếm hồng vì lời nói của đối phương. Cậu cúi đầu không đáp lời cô, nhưng hệ thống đã bán đứng cậu:
[Chúc mừng chủ nhân, lại tăng thêm 3%, giá trị hạnh phúc hiện tại là 33%, điểm tích lũy hiện tại là 1550, chủ nhân thật là uy vũ!!! *Tung hoa, tung hoa*]
Đường Hân bỗng tưởng tượng đến cảnh ngày nào mình cũng khen cậu ấy, ngày nào điểm cũng tăng một ít, vậy có khi cô rất mau sẽ hoàn thành nhiệm vụ, tận hưởng cuộc sống rồi hí hí.
[Bốp!! Chủ nhân tỉnh, tỉnh. Cô thực tế một chút đừng tưởng bở. Với tính cách của Phó Tử Mặc còn không nghĩ ra cô có ý đồ bất chính với cậu ấy sao? Tới lúc đó đừng nói là bạn cùng bàn… không chừng người ta hoảng sợ tránh xa cô đấy.]
[Chậc. Ta mơ một chút cũng không cho. Ngươi quản thực nhiều a!!!]
Đường Hân quả thực chỉ là mơ mộng một chút. Cô đương nhiên biết cái gì nhiều quá cũng không tốt. Ngày nào cũng khen sẽ phản tác dụng. Cô bĩu môi đầy bất mãn với S01.
Triệu Hải trên bục luôn âm thầm quan sát cô từ nãy giờ cũng phát hiện tâm trạng đang thay đổi của cô. Ông nhìn thái độ lạnh nhạt của Phó Tử Mặt, rồi như hiểu được điều gì đó. Con bé chuyển qua lớp mình chắc là vì Phó Tử Mặc, đây… rốt cục là tốt hay xấu đây? Phó Tử Mặc là học sinh ưu tú, Đường Hân lại là đứa trẻ hết sức tiềm năng. Nếu 1 trong 2 hoặc thậm chỉ là hai đứa vì vấn đề tình cảm mà ảnh hưởng đến việc học. Chẳng phải ông lỗ to rồi sao? Triệu Hải âm thầm quyết tâm: Không được! Nhất định không được! Triệu Hải quyết định sau này sẽ uyển chuyển nhắc nhở hai cô cậu. Hi vọng báu vật ông mời về sẽ không làm ông thất vọng!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.